Hôn Trộm 55 Lần

Hôn Trộm 55 Lần

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Diệp Phi Dạ
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 61,155,795
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Tiểu thuyết
     
     

Kiều An Hảo: […]

Trợ lý: […]

Triệu Manh: [ Ý của hai người là gì hả, là khinh thường ý kiến của tôi sao? Nói hai người ngu dốt, quả nhiên là ngu thật mà! Hai người thử nghĩ mà xem, nếu thật sự là Lục ảnh đế vì Kiều Kiều lỡ hẹn mà không tham gia lễ tình nhân, vậy sau này anh ta cần gì phải tới cửa Kiều gia đợi Kiều Kiều? ]

Triệu Manh: [ Lúc trước Lục ảnh đế đợi Kiều Kiều bao nhiêu ngày như vậy, cuối cùng buông tha, sau đó không nói câu gì mà bỏ đi, chắc chắn là anh ta đã chờ đợi trong tuyệt vọng, đối với anh ta mà nói, anh ta cho rằng Kiều Kiều không thích mình, cho nên bây giờ ý của anh ta cũng là Kiều Kiều có thích mình hay không, căn bản không phải vì tại sao lúc trước Kiều Kiều không tới gặp anh ta! ]

Trợ lý: [ bộ dáng nói như thể rất có lý ấy. ]

Triệu Manh: [ như thể cái đầu cậu, vốn dĩ chính là như vậy. ]

Triệu Manh lại hỏi: [ Kiều Kiều, tớ hỏi cậu, lần này cậu gặp Lục ảnh đế, mục đích cuối cùng là có muốn sống cùng anh ta không? ]

Kiều An Hảo: [ Có ]

Triệu Manh: [ Vậy thì không ổn rồi! Vợ chồng đầu giường cãi nhau, cuối giường hòa giải, mặc dù hai người không phải vợ chồng, nhưng có thích nhau, cho nên có thể áp dụng đạo lý này. Nghe hai người miêu tả thì có thể khẳng định bây giờ trái tim Lục ảnh đế đã trở thành sắt đá, một lòng không muốn quay lại với Kiều Kiều, cho nên bây giờ cho dù Kiều Kiều xuất hiện nói với anh ta rằng mình thích anh ta, anh ta cũng chưa chắc đã tin, thế nên nói nhiều như vậy vô ích, cũng không bằng cái biện pháp thô thiển đơn giản của tớ, ngủ với anh ta, đến lúc đó chắc chắn trong lòng anh ta sẽ loạn tùng phèo, tớ không tin Lục ảnh đế sẽ vẫn giữ được thái độ cứng rắn như vậy! ]

Triệu Manh đánh gần một màn hình, sau khi đánh xong, dường như cảm thấy vẫn chưa đủ, lại nói với Kiều An Hảo: [ Kiều Kiều, nhớ kỹ đêm đó ngủ phải làm vài lần với anh ta, ngộ nhỡ anh ta ngủ say quá mà lật mặt, cậu vẫn có thể mang thai, ha ha… Đến lúc đó chúng ta lấy đứa bé ra uy hiếp anh ta! ]

Bị Triệu Manh nói như vậy, trợ lý cũng đi theo diễn trò: [ cô Kiều, đến lúc có em bé, nhớ cho tôi bế bế bồng bồng xíu nha, tôi muốn đi khoe với Lục tiên sinh, để cho anh ta chỉ có thể ngắm không thể sờ. ]

Sau đó Triệu Manh và trợ lý bắt đầu ảo tưởng chuyện sau khi Kiều An Hảo có em bé, sẽ giúp cô đi kích động nếu Lục Cẩn Niên lật mặt không nhận người.

Kiều An Hảo đọc đoạn hội thoại của hai người, không nói gì phát ra một cái biểu tượng mồ hôi rơi xuống, đưa ra vấn đề trọng điểm: [ Vấn đề là, anh ấy không để ý tới tớ, tớ phải làm sao mới ngủ được với anh ấy? ]

Kiều An Hảo còn chưa kịp đọc tin kế tiếp của trợ lý và Triệu Manh, cánh cửa phòng đóng chặt trước mặt bất chợt bị kéo ra.

Cô thấy Lục Cẩn Niên mặc quần áo chỉnh tề kéo va li hành lý đi từ bên trong ra.

Kiều An Hảo kinh ngạc mất một một giây mới kích động đứng thẳng người lên: “Lục Cẩn Niên, anh muốn đi đâu?”

Lục Cẩn Niên coi cô như không tồn tại, trực tiếp kéo va li hành lý, bước nhanh tới thang máy.

Kiều An Hảo vội vàng đuổi theo, nhưng lại không theo kịp tốc độ bước của Lục Cẩn Niên, đợi tới khi cô đi tới thang máy thì Lục Cẩn Niên đã vào thang máy xuống lầu.

Kiều An Hảo gấp gáp bấm cái thang máy khác, sau đó lấy điện thoại di động ra, tiếp tục gửi tin cho Triệu Manh và trợ lí: [ Làm sao bây giờ? Lục Cẩn Niên kéo va li hành lí đi rồi? ]

Trợ lí đi theo Lục Cẩn Niên xử lý qua rất nhiều sóng to gió lớn trong buôn bán, giờ phút này trái lại biểu hiện cực kỳ trấn định, không chút kích động gửi tin đi: [ Kiều Kiều, trước tiên cô đừng sốt ruột, tôi sẽ giúp cô thăm dò chuyến bay của Lục tiên sinh.