Hôn Trộm 55 Lần

Hôn Trộm 55 Lần

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Diệp Phi Dạ
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 61,168,162
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Tiểu thuyết
     
     

Sau đó cầm ly nước không đưa cho Lục Cẩn Niên, giống như đã quên lời mình vừa nói, vội bỏ lại một câu với Lục Cẩn Niên: “Em buồn ngủ quá, phải đi ngủ trước, có chuyện gì ngày mai rồi nói sau.

Cũng không chờ Lục Cẩn Niên lên tiếng, đã xoay người lộp cộp chạy lên lầu.

Lục Cẩn Niên cầm ly nước, đứng đầu cầu thang, nhìn bóng dáng nhanh chóng biến mất không dấu vết, khóe môi không nhịn được lại cong lên.

Sao anh không biết chứ…. Cô sợ anh mở miệng nói ra lời mà cô không muốn nghe, nghĩ tất cả các biện pháp chống đỡ qua loa và trốn tránh. Truyện bên lquydon.

Co nên… Thật ra, Kiều Kiều, trong lòng em rất để ý anh đúng không?

Lục Cẩn Niên di chuyển cốc nước, tựa vào trên tay vịn cầu thang, nhìn chằm chằm đèn áp tường sáng rực trên vách tường, bỗng nhiên cảm thấy sương mù đã tồn tại thời gian rất lâu rồi trong ngực chưa tản hết đang bắt đầu tan từng chút một.

Qua tầm hai phút sau, Lục Cẩn Niên mới thu hồi tầm mắt, xoay người đi về phía phòng ăn, kết quả vừa đi được hai bước thì chân lại giẫm lên thứ gì đó, anh cúi đầu nhìn thấy một cuốn sổ màu đỏ, phía trên ghi giấy đăng ký kết hôn.

Lục Cẩn Niên nhíu mày cúi người nhặt lên, anh nhớ rõ giấy đăng ký kết hôn mình đã cất trong ngăn tủ có khóa, cho nên giấy đăng ký kết hôn này chắc là Kiều An Hảo làm rơi rồi?

Một giây trước còn cầm giấy đăng ký kết hôn ra khoe với người khác, một giây sau đã đánh rơi nó, thật cẩu thả….

Lục Cẩn Niên lắc đầu mang theo mấy phần cưng chiều, cầm ly để lại phòng bếp sau đó đi lên lầu.

Đẩy cửa phòng ngủ ra, Kiều An Hảo đã thay đồ ngủ nằm trên giường nhắm mắt lại, bộ dạng thực sự rất mệt mỏi.

Lục Cẩn Niên bước tới cạnh giường, nhìn thấy lông mi dài của Kiều An Hảo run rẩy không yên, thì biết cô đang chú ý tiếng động của mình, vì thế liền vươn tay chọc vào hai gò má trắng nõn của cô: “Kiều Kiều, giấy đăng ký kết hôn của em đâu?”

Giấy đăng ký kết hôn, anh hỏi cô tờ giấy đó làm gì? Chẳng lẽ muốn ly hôn với cô?

Kiều An Hảo nắm chặt drap giường theo bản năng, càng nhắm mắt chặt hơn.

Cô đang ngủ, cái gì cũng không nghe thấy.

Vì tỏ ra giống như thật, bản thân Kiều An Hảo còn cố gắng phát ra mấy tiếng ngáy.

Lục Cẩn Niên thong thả đứng bên giường, vô cùng nhẫn nại nhìn chằm chằm Kiều An Hảo một lúc, sau đó cầm tờ giấy chứng nhận kết hôn mình nhặt được vỗ rất nhẹ lên mặt cô.

Lông mày Kiều An Hảo giật giật, Lục Cẩn Niên cầm gì vỗ cô thế? Giống như cuốn sổ nhỏ?

Mắt Kiều An Hảo lén lút mở khe hở nhỏ, sau đó nhìn thấy cuốn sổ màu đỏ Lục Cẩn Niên cầm trong tay, vì muốn nhìn rõ nên mở mắt to hơn thì nhìn thấy trên mặt cuốn sổ màu đỏ kia có ghi ba chữ giấy đăng ký kết hôn (Trong tiếng Trung ba chữ là 结婚证).

Lục Cẩn Niên đã cầm tờ đăng ký kết hôn của mình rồi tìm cô hỏi tờ đăng ký kết hôn? Chắc là anh muốn ly hôn….

Kiều An Hảo dứt khoát kéo chăn phủ lên đầu mình.

Cô không phát hiện gì, không nghe thấy gì, cũng không biết gì cả.

Cô đang ngủ.

Lục Cẩn Niên không kiềm chế được cười ra tiếng, sau đó anh lập tức hơi sửng sốt, nghĩ kỹ thì đã bao lâu rồi anh không cười?

Nhưng chỉ phút chốc sau Lục Cẩn Niên kéo chăn lên, lôi Kiều An Hảo ra ngoài, cầm cuốn sổ màu đỏ quơ quơ trước mặt cô: “Đây là tờ của em….