Hôn Trộm 55 Lần

Hôn Trộm 55 Lần

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Diệp Phi Dạ
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 61,168,162
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Tiểu thuyết
     
     

Nhưng vào giờ phút này, cô cảm thấy , hình như chính mình phải đi đến cuối cuộc đời, những thứ kia mình liều mạng muốn duy trì, lập tức trở nên không phải thứ quan trọng nữa.

Khi cô biết Kiều An Hảo mang thai, liền muốn hỏi: "Em bé là con trai hay con gái?"

"Còn chưa biết.

" Kiều An Hảo lắc đầu, có hai giọt nước mắt rơi trên tóc Kiều An Hạ.

"Em bé khỏe chứ?"

Kiều An Hảo chợt gật đầu, nức nở nói không nên lời.

Kiều An Hạ mỉm cười, một lát sau, lên tiếng nói: "Kiều Kiều, thật xin lỗi.

"

Thật ra thì vào năm năm trước, cô nên nói câu này.

Cô bao nhiêu lần trong cơn ác mộng tỉnh dậy, sau đó sẽ không cách nào ngủ được, nhưng mà, chỉ là cô thiếu dũng khí.

Nhiều lần muốn mở  miệng, muốn nói "Thật xin lỗi" , nhưng không nói được, lúc này nói ra được, cô phát hiện, tâm tình mình trong nháy mắt trở nên vô cùng yên tĩnh.

"Nếu như không phải do chị, em cùng Lục Cẩn Niên, có thể sớm ở bên nhau…” Kiều An Hạ bất chợt ho khan, hơi thở trở nên yếu đi.

Lúc này đối với Kiều An Hảo, dù là Kiều An Hạ từng làm qua chuyện thật có lỗi với mình, cô cũng sẽ không chút do dự  tha thứ chị ấy, đối với cô mà nói, quan trọng nhất là an nguy của Kiều An Hạ, cô lắc đầu, lên tiếng ngăn lời nói của Kiều An Hạ lại: "Đừng nói nữa, em không trách chị, chị không cần nói, xe cứu thương lập tức tới ngay. . . . . .

"

Kiều An Hạ lại ho kịch liệt hai cái, máu nơi vết thương chảy ra bên ngoài rất nhiều, Trình Dạng dùng sức ấn chặt, không để cô mất máu quá nhiều.

Bởi vì đau đớn, Kiều An Hạ hít vào một hơi, cô chậm rãi nhắm mắt lại, sau đó mới nhịn đau đớn, răng run rẩy, tiếp tục mở miệng: "Kiều Kiều, em hãy nghe chị nói, em không biết gì cả, ban đầu chị mượn nhà vệ sinh của em, vô ý nghe được nội dung em cùng Gia Mộc nói chuyện, chị liền thu âm lại, giao cho Hàn Như Sơ. . . . . .

"

Có thể Kiều An Hạ không đủ sức, nói lại chân tướng rất ngắn gọn, nhưng Kiều An Hảo vẫn nghe rõ.

"Thật ra thì chị không cố ý muốn hại em, Kiều Kiều, chỉ vì không muốn gả cho Gia Mộc, em không biết là ba mẹ anh ấy ép ta lấy anh ấy. . . . . .

" Kiều An Hạ nói đứt quãng, giọng nói cũng từ từ nhỏ dần: "Chị không biết em thích Lục Cẩn Niên, nếu như chị biết, chắc canh sẽ không làm như vậy, chị cho là em muốn gả cho Hứa Gia Mộc, là thích anh ấy, nhiều lần chị đi tìm Lục Cẩn Niên, để cho anh ấy cách xa em một chút. . . . . .

"

"Kiều Kiều, thật xin lỗi, thật thật xin lỗi, chị không ngờ hành động của chị lại ngông cuồng như vậy, khiến em gặp nhiều phiền phức.

"

Sau khi Kiều An Hạ nói đến đây, bất chợt hít vào một hơi, nắm lấy cổ tay Kiều An Hảo thật chặt, giống như dùng sức mạnh nhất, tiếp tục cố gắng lên tiếng nói: "Chị vẫn cho là chị thật lòng thích anh ấy, nhưng hiện tại mới phát hiện, chị không thích anh ấy, chỉ là không phục, rõ ràng cái gì chị cũng tốt, tại sao đối với chị như vậy. . . . . .

"

"Cũng không phải chị muốn lạnh lùng với em, chỉ là không biết nên đối mặt làm sao với em, thật ra thì rất nhiều lần cũng muốn xin lỗi em, nhưng mà không mở miệng được, chị sợ em chán ghét chị. . . . . Càng về sau, chị phát hiện mình sai càng nhiều, lại càng không có dũng khí đi nói xin lỗi. . . . . .

"