Khi đến chi nhánh Ánh Vương nó quàng tay ba mình đi vào một cách sáng trọng không kém phần quý phái...
.
Nó ngồi xuống tựa mình vào ghế salong và nhìn xung quanh một cách tỉ mỉ.
.
.
.
.
.
Nơi đây đầy đủ tiện nghi , phòng làm việc , sự chào đón khách hành đều diễn ra xuông sẻ.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Cô đưa ánh mắt nhìn về phía lề đường có vài 3 người áo đen đang theo dõi cô.
.
.
.
Coi như không có gì xảy ra , cô thu ánh mắt quan sát về phía hắn bước tới.
.
.
.
.
.
.
Chào , cô trễ - hắn tỏ ra bực.
.
.
.
Ừm , công việc - nó cũng trả lời
Nơi đó ai cũng nhìn nó bắng ánh mắt khó hiểu , 2 người này nói chuyện không đâu vào đâu nên chẳng ai hiểu một chút mô tê răng rứa nào.
.
.
.
.
.
Papa , bàn với hắn đi - nó quay sang nói với ba mình .
Ông đi vào vấn đề công việc với hắn còn Nhi chỉ ngồi đó và quan sát mọi động tĩnh , nó chỉ im lặng.
.
.
.
.
Làm cho hắn khó hiểu đến lạ thường nhưng công việc vẫn diễn ra chầm chậm để hắn quan sát nhỏ nhiều hơn.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
¤Bên kia , Triệu Huy Kiệt cũng đang bàn với đối tác làm ăn , nó cười thích thú với vấn đề mình đang nói ( Họ nói cái gì thì tui hem biết nha , rình người ta thôi chứ không nghe lén nhé ) . Hắn trao cho người mặc bộ đồ vets đen mặt bậm trợn và đang cười nham nhở.
.
.
.
Như vậy đủ chưa - hắn mỉm cười hỏi
Dạ dạ quá đủ ấy chứ - tên vét đen trả lời với giọng điệu đầy vui sướng
Khi nào thời cơ đến lập tức thực hiện công việc nghe chưa- hắn cười gian xảo
Được mà , được mà tôi làm việc trước giờ rất tốt - tên đó trả lời kiêu ngạo
Liệu mà làm cho tốt , không thì đừng trách tao độc ác - hắn lườm tên đối diện
Vâng bây giờ tôi đi đây ! - Người đó cúi chào và bước vội
Nhi à , cô sẽ không thoát khỏi tay tôi đâu.
.
.
.
.
Nếu nhưng trước đó tôi đã làm cô tổn thương thì bây giờ chắc hẳn cô vẫn còn yêu tôi , nhớ về tôi nhiều lắm . Tôi biết tất cả mọi thứ vì tôi đã quá rành rồi . Từ bây giờ địa ngục của cô sẽ bắt đầu rồi tôi sẽ đến cứu , an ủi rồi trở thành người mà cô xem trong nhất mà thôi . Trước tiên là đối phó với gia đình cô sau đó là đến cô . Đào Ngọc Nhi hãy đợi đó , cô nhất định phải là của tôi - Hắn cười một mình , 1 giọng cười dã thú.
.
Ánh mắt cô vẫn không rời khỏi những tên đang lấp ló ngoài kia , nhưng nó chẳng nói gì cả , nó nhìn vào bản hợp đồng rôi đưa tay kí nhanh , Nhưng nó chưa đọc , chưa đọc một vần đề gì trong đó , kể cả nó phải làm trợ lí chó hắn.
.
.
.
Con.
.
.
.
. - ba nó kêu nó
Chuyện gì ạ - nó lễ phép hỏi
Con chưa đọc bản hợp đồng kia mà sao lại kí ? - ba nó hỏi
Thì ba duyệt rồi thì con kí thôi chứ gì - nó nhìn ba với ánh mắt khó hiểu
Ta duyệt nhưng ta muốn ý kiến của con kia mà - Ba nó trợn mắt
Có gì lạ trong đây sao - nó cầm lên đọc rồi mới biết mình phạm 1 sai lầm lớn.
.
.
Cô đã kí rồi - Hắn nhắc nhở
Nhưng.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- nó ấp úng
Đã kí không thay đổi , 2 ngày nữa chuẩn bị làm việc- hắn quay lại và bước
Ơ - nó đưa mắt nhìn hắn đi khỏi đó chẳng nói được một chút gì nữa chỉ biết cầm hợp đồng đã kí rồi lại suy nghĩ.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Khi nó và ba mình bước lên xe, nó vẫn nhìn 2 chiếc môtô chạy phía sau , nó lệnh cho tài xế chạy nhanh hơn về nhà , nhưng sự cố đã xảy ra.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Bùm ( 1 tiếng nổ lớn) chiếc xe loạng choạng nhưng vẫn không sao cả.
Chuyện gì vậy - Cô nạt lên
Bể , bể bánh xe rồi cô chủ ơi - Cậu tài xế sợ sệt trả lời
Nhưng tại sao kia chứ.
.
.
.
.
-nó nhìn về phía sau , 2 chiếc môtô đó đã đậu bên đường
Baba , đón taxi về trước đi - nó nói mà chân bước đi nơi khác , nó lấy 1 tấm gương nhỏ giơ lên thì thấy bọn hắn cũng để xe ở lại đó mà đi theo nhỏ.
.
.
.
.
.
.
Con đi đâu vậy - 3 nó lo lắng
Công chuyện - nó chỉ đáp lại gọn lỏn rồi lại ra ám hiệu cho ba nó
Nó hiểu nôm na gì đó rồi làm theo lời nó nói - Con đi cẩn thận ba về trước
Ba nó đón một chiếc taxi nhưng chiếc taxi đó mới là điểm mấu chốt , không bắt được con thì lại bắt người cha , ông nhận ra sau khi lên xe . 1 chiếc khăn trắng tẩm thuốc mê đã chờ sẵn nên baba của Nhi đã ngủ vùi trong giấc ngủ dài.
.
.
Vài phút sau , nó đi đến cánh đồng lúa xanh trải dài như vô tận , gió khẽ thổi lòn qua tóc nó . Nó đứng chờ bọn họ ở nơi đó , nhưng cạm bẫy chết người đang chờ nhỏ phía trước chứ không phải ở sau lưng . Nhỏ tự hỏi mình trở lại làm đại tiểu thư có gì sai hay sao mà lại bị theo dõi kia chứ ?!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Càng nghĩ nó càng bàng hoàng lo lắng , nó không biết làm thế nào và giải quyết ra sao.
.
.
.
.
.
. Nó nhìn lại phía sau và đôi chân nhỏ bé chạy bằng tất cả sức lực còn lại đến nơi cây cối lum tùm , nó nhanh chí leo lên 1 cái cây cao chót vót để lại đám người đó chạy theo 3 hướng khác nhau . Khi trời chập choạng tối nó mới mò đường về nhà.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.