Editor: Sứa Không Não
Tần Viễn Hành liếc mắt một cái liền nhìn thấu suy nghĩ của đối phương: "...
.
"
Hắn có giải thích bao nhiêu lần cũng vô ích, nên chỉ quay lại chủ đề chính, "Kết quả điều tra đã có chưa?"
Trong đôi mắt điềm tĩnh của hắn hiện lên một làn sóng.
Trợ lý Trương trong lòng chặc lưỡi, nhưng dù sao anh vẫn chỉ là người làm công dưới tay Tần Viễn Hành, chỉ dám dùng ánh mắt lên án hắn, rất nhanh liền cung kính đem danh sách trên tay đặt lên bàn.
Đây là danh sách ở Vân Thành dựa theo yêu cầu "đối tượng bao dưỡng đáng ngờ" lần trước, sau nhiều lần sàng lọc, chỉ còn lại năm người.
Tần Viễn Hành nhanh chóng mở tập tài liệu ra.
Sầm Nguyễn ngồi trên ghế sofa chơi chơi cũng không để ý lắm bên trong có gì, chỉ cảm thấy ánh mắt của trợ lý Trương đặc biệt rõ ràng, ngẩng đầu nhìn thấy trong mắt anh có sự đồng tình.
Sầm Nguyễn:?
Ánh mắt gì đây.
Công ty sắp phá sản sao?
Sầm Nguyễn nghiêng đầu, ngoan ngoãn hỏi: “Trợ lý Trương, trước đây chúng ta có thù oán gì sao?”
Cậu có chút cảnh giác, sợ người này trước đây lại có một giao dịch khác với nguyên chủ.
Trợ lý Trương vội vàng lắc đầu: "Không, không.
"
Anh chỉ cảm thấy có chút đáng tiếc cho vị tiểu thiếu gia này, người cậu thích lại không thích cậu, đã thế còn đi tìm kiếm những thiếu niên giống cậu, không biết hắn đang muốn làm gì.
Nói thật, Trương trợ lý đã ở cùng Tần Viễn Hành ba bốn năm, nhưng anh cũng chưa bao giờ hiểu rõ Tần Viễn Hành.
Lần này tìm danh sách những người đó cũng không biết là muốn làm gì.
Lại còn là tìm những người giống Sầm Nguyễn tiểu thiếu gia.
Trong đó còn có một người bạn cùng lớp quan hệ không tốt lắm với tiểu thiếu gia.
Chẳng lẽ là tìm thế thân?
Trong đầu trợ lý Trương đột nhiên nảy ra một ý nghĩ buồn cười như vậy, nhưng sau khi phân tích cẩn thận thì không phải là không thể!
!
Sếp sẽ không cho rằng hắn cùng tiểu thiếu gia là anh em nên không dám thể hiện tình cảm ra ngoài đi!
!
Đừng nghĩ phong kiến như vậy! Hai người không có quan hệ huyết thống, thậm chí còn không có cùng một sổ hộ khẩu!
!
!
(Bỗng dưng buồn.
jpg)
Tần Viễn Hành không biết hắn trả lương cao mời tới trợ lý lại não bổ chút cái gì một vở cẩu huyết, ánh mắt anh nhìn hắn từ khiển trách chuyển biến thành kinh ngạc.
Hắn đặt danh sách trên tay xuống.
Hắn đã xem qua tất cả nhưng không ai trong số họ là người hắn đang tìm kiếm.
Hắn lúc này tựa hồ đang ở trong trạng thái ám ảnh, mỗi lời nói và hành động của thiếu niên trong giấc mơ đều vượt quá phạm vi nhận thức của hắn, đây là loại cảm xúc mà hắn đã hơn hai mươi năm chưa từng trải qua, xúc cảm trong máu sôi lên, tâm trí hắn như bị kích động.
Loại kích động này không phải là phẫn nộ, mà là như bị người dùng một hòn sỏi đập vào tận sâu trong tâm hồn.
Ba người trong văn phòng có những suy nghĩ khác nhau, bầu không khí trở nên rất kỳ lạ khi không ai nói chuyện.
Đúng lúc này Tiểu Hắc kêu lên phá vỡ bầu không khí ấy.
Sầm Nguyễn cho rằng họ đang giải quyết một số vấn đề khó khăn không tiện để cậu nghe nên cậu khôn ngoan đứng dậy nói: "Anh ơi, buổi tối em có buổi họp lớp, em đi chuẩn bị trước.
"
Trợ lý Trương: "Họp lớp?!
"
Anh đột nhiên nhận ra trong danh sách kia có một vị là đồng h