Editor: Sứa Không Não
Trong một ngày cuối tuần hiềm hoi, sau khi nghe lời khuyên của "trợ lý quản gia của Kỳ lão" trong giấc mơ mấy ngày gần đây, Sầm Nguyễn đã điều chỉnh lại kế hoạch ban đầu, bây giờ cuối cùng cũng được thư giãn, cậu liền quấn lấy anh trai mình lôi kéo đến trang viên tư nhân để xem phim.
Tần Viễn Hành đối với cậu rất dung túng, gần như là nghe theo.
Mà Sầm Nguyễn cũng bởi vì lần trước Tần Viễn Hành đã tặng cậu một cái trang viên, sau cậu lại thử một chút để kiểm tra xem điểm mấu chốt của hắn, hiện tại cậu đã có thể nhảy disco qua lại trên điểm mấu chốt đó mà không chọc đối phương thực sự sinh khí.
(Vì để chắn tai, cuộc sống thật khó khăn.
jpg)
Tần Viễn Hành mặc dù bình thường lạnh lùng, nhưng Sầm Nguyễn nếu có thể biến thành một món trang sức treo trên người anh trai thì tốt rồi, sau đó có thể chắn tai cho hắn, những chuyện còn lại Sầm Nguyễn không quan tâm.
Thấy còn khoảng một tuần nữa hội nghị ở V quốc mới bắt đầu, tiền độ tải dữ liệu của hệ thống cuối cùng cũng chuyển sang 100%
[Ding! Ký ức ba năm nay của nguyên chủ đã được đọc thành công!
]
[Có hay không muốn kiểm tra xem]
Sầm Nguyễn không nói nên lời, thầm mắng: Sao không xong sớm đi? Cái hệ thống này đọc kí ức thôi mà cũng mất nhiều thời gian như vậy.
Hệ thống trong đại não được kết nối, nghe Sầm Nguyễn phàn nàn, nó ngồi sang một bên, nhẹ giọng nói.
[Kí chủ, cậu còn hai cơ hội để gọi hệ thống, hãy cẩn thận lựa chọn]
Sầm Nguyễn: "...
.
Ò"
Ký ức ùa vào như nước, biến thành những mảnh vụn rời rạc.
Sau khi nhận được kí ức ba năm qua, Sầm Nguyễn: "@#%¥.
.
.
.
.
.
&"
Không biết nên bày ra biểu cảm gì.
Cậu cau mày, không hiểu sao lại cảm thấy có lỗi với nguyên chủ.
Kí ức này rất khác so với những gì cậu biết bây giờ.
Cha mẹ nguyên chủ đều đã qua đời khi cậu ta còn nhỏ, cậu ta được Tần phu nhân tốt bụng đưa về nuôi nấng, bao nhiêu năm qua, mặc dù những năm nay cậu mặt ngoài cẩm y ngọc thực, vẫn là Vân Thành đệ nhất tiểu thiếu gia, nhưng trên thực tế cậu vẫn vô cùng nhạy cảm tự ti.
Nguyên chủ cũng không có nhập vào hộ khẩu của Tần gia.
Đứa trẻ năm sáu tuổi đã có thể nhận thức được điều này, cậu ta lo được lo mất rằng Tần gia sẽ đem cậu ta bỏ rơi.
Nhiều năm qua, nguyễn chủ luôn giả làm một đứa trẻ ngoan ngoãn mà Tần phu nhân thích, mọi hành động của cậu ta đều nhằm lấy lòng Tần phu nhân.
Cậu ta vẫn luôn ép chính mình đi lấy lòng Tần gia từ trên xuống dưới, còn có Tần Viễn Hành.
.
.
Đáng tiếc, cậu ta chưa bao giờ có thể khiến người anh trên danh nghĩa này thân cận với mình.
Nghĩ tới đây, Sầm Nguyễn không khỏi quay đầu nhìn người đàn ông ngũ quan thanh tú đang nghiêm túc xem phim.
Trong rạp ánh đèn có hơi tối, gần như nữa khuôn mặt của hắn chìm vào bóng tối, khó có thể nhìn được sắc mặt, ánh sáng trắng thỉnh thoảng lóe lên trong phim chiếu thẳng vào hắn, xa cách thần bí mang lại cảm giác người này như là rơi vào nhân gian.
Sầm Nguyễn đánh bậy đánh bạ, cũng có thể miễn cưỡng coi như đã đạt được một trong những mục tiêu của nguyên chủ.
Có lẽ bởi vì ánh mắt quá rõ ràng, Tần Viễn Hành dừng lại tầm mắt trên người cậu, thanh âm trầm thấp: "Làm sao?"
Sầm Nguyễn vội vàng lắc đầu, có chút chột dạ nhìn bộ phim nước ngoài đang chiếu dở, đây là bộ phim mới ra mắt gần đây, hình ảnh chân thực, nhân vật chính tuấn tú, khung cảnh đẹp đẽ, thích hợp để thư giãn.
Cậu nhìn một lúc, lại không khỏi nghĩ tới những kí ức kia.
Nguyên chủ có thể chơi đàn dương cầm có thể vẽ tranh, thành tích luôn xếp hạng đầu trong lớp, là "con nhà người ta" trong miệng các phụ huynh.
(Bản dịch chỉ được đăng tải duy nhất trên wattpad @trai_nuoi_sua. Cảm ơn các bạn đã đọc.
)
Theo lý thì nguyên chủ xuất thân hào môn, người lại ưu tú, tương lại tiền đồ vô lượng, nhưng đáng tiếc nơi này là Tần gia, toàn bộ Vân Thành, thậm chí toàn bộ B quốc đều để mắt đến Tần gia này.
Thân là con nuôi, sao cậu ta có thể đứng ngoài cuộc được?
Nhiều gia tộc hào môn khác từng bị Tần gia chèn ép bắt đầu đánh chủ ý lên nguyên chủ, thậm chí còn muốn cùng nguyên chủ đạt thành thỏa thuận nào đó, đồng thời nhằm lấy được thông tin nội bộ về Tần gia qua thân phận tiểu thiếu gia Tần gia của nguyên chủ.
Tuy nhiên, Sầm Nguyễn chưa bao giờ để ý đến những người không có ý tốt đó, chính vì điều này mà cậu ta cũng đã đắc tội rất nhiều người, bên ngoài cũng có nhiều tin đồn nói xấu cậu ta, còn dùng cả những từ ngữ hạ lưu ác độc.
Nguyên chủ trong hoàn cảnh như vậy gian nan tìm đường sống, một bên đối phó với những lời đồn vớ vẩn bên ngoài, một bên tha thiết làm người tốt lấy lòng Tần gia từ trên xuống dưới.
Mà hết thảy lại kết thúc sau khi cậu ta lên cơn đau tim và ngã xuống nước vào năm hai trung học.
Sầm Nguyễn thở dài, cảnh phim trước mắt thay đổi liên tục, nhưng cậu cũng chẳng để ý, cậu nhìn chăm chăm vào màn hình, lơ đãng, ngay cả khi Tần Viễn Hành đang nhìn mà cậu cũng không phát giác.
Ánh sáng mờ ảo, vẻ mặt Tần Viễn Hành mơ hồ không rõ ràng, đôi mắt nặng nề đen như vực sâu khó dò.
Nếu Sầm Nguyễn nhìn thấy chắc sẽ bị dọa cho nhảy dựng.
Đáng tiếc hiện tại trong đầu cậu toàn là kí ức về nguyên chủ, lại không chú ý tới ánh mắt người đàn ông bên cạnh mình.
Trong mớ kí ức kia, cuối cùng cậu cũng tìm ra được mối quan hệ giữa nguyên chủ và bốn người Từ Quang, Trần Vận, Đồng Trí, Tịch Ngọc.
Trần Vận thuê Từ Quang và Đồng Trí tẩy não nguyên chủ, kế hoạch này kéo dài ba năm.
Một tiến một lùi, dưới sự tấn công dẫn dắt của hai kẻ đó, hàng rào tâm lý của nguyên chủ hoàn toàn sụp đổ.
Đồng Trí thuê người ức hiếp nguyên chủ, ngày ngày nói với cậu ta rằng Tần gia sẽ bỏ rơi cậu ta, cậu ta không xứng là thiếu gia Tần gia, Tần Viễn Hành cũng sẽ không chấp nhận cậu ta.
Từ Quang thì trước mặt nguyên chủ sắm vai người tốt luôn nghĩ cho cậu ta, nhưng thực chất hắn châm ngòi li gián nói xấu Tần gia, giống như tin nhắn Wechat mà Sầm Nguyễn nhìn thấy.
Nguyễn chủ dần dần nghĩ đến việc kiếm tiền chạy trốn.
Cậu ta không muốn sống một cuộc sống đáng sợ như vậy nữa.
Tuy nhiên, có người đẩy nguyên chủ xuống ao, khiến bệnh tim cậu ta phát tác, suýt chút nữa chết trên bàn mổ, cũng chính là từ sau lần đó cậu ta không còn giả vờ nữa.
Cậu hoàn toàn bộc lộ sự mẫn cảm tự ti của bản thân, làm việc gì đều vâng vâng dạ dạ, thậm chí còn không dám rời khỏi phòng.
Bên ngoài đối với nguyên chủ đánh giá cũng ngày càng kém.
Cậu ta vì kiếm tiền chạy trốn, âm thầm giúp quản lý công ty đạt được thù lao, sau đó cùng Trần Vận giao dịch, làm hỏng mấy cái sinh ý của Tần gia.
Còn Tịch Ngọc.
.
.
nguyên chủ tìm đến hắn ta là vì muốn có sự ủng hộ.
Khi đó nguyên chủ không dám nói cho Tần phu nhân biết mình bị uy hiếp, mà trường học đều đầy những người khi dễ nguyên chủ, sau đó nguyên chủ tìm được hắn, ngày ngày đi theo sau Tịch Ngọc giống như một tùy tùng của hắn. Cứ như vậy, đám người Đồng Trí cũng sẽ không đến gần cậu ta nữa.
Bàn tính được gảy lách cách vài tiếng, nam chính số hai trong nguyên tác, đại thiếu gia Tịch gia, cũng trở thành một công cụ hình người.
Về phần Tịch Ngọc nghĩ như thế nào, nguyên chủ căn bản không quan tâm.
Sầm Nguyễn nhắm mắt trầm tư, bắt đầu hoàn thiện kết hoạch lúc trước – làm thế nào để tẩy trắng bản thân, đồng thời đánh bại Trần gia và mấy tên nội gián.
(Bản dịch chỉ được đăng tải duy nhất trên wattpad @trai_nuoi_sua. Cảm ơn các bạn đã đọc.
)
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, khi cậu vẫn đăng nghĩ biện pháp đối phó, ân thanh thuần túy của nhạc kết phim, cậu lúc này mới ý thức được vấn đề này cậu đã suy nghĩ suốt hai giờ đồng hồ!
!
ĐM hệ thống! Đọc tiến độ không đúng thời điểm gì hết!
Cố tình đạt 100% trong lúc cậu đang nghỉ ngơi xem phim, vất vả lắm cậu mới có thời gian nhàn hạ, giờ thì không còn nữa!
Sầm Nguyễn vô cùng bực bội, đồng thời có chút chột dạ liếc nhìn anh trai mình, sợ anh trai thấy mình đang phân tâm không xem phim nên quay đầu lại nói trước: "Anh ơi, anh cảm thấy bộ phim này thế nào?"
Tần Viễn Hành nghiêng đầu nhìn cậu, ngữ khí nhàn nhạt: "Dở tệ.
"
Sầm nguyễn có tâm tính phản nghịch, vừa nghe nói vậy thì tò mò muốn xem nó dở đến trình độ nào, trong lòng cảm thấy vô cùng tiếc nuối, nhưng cũng may còn có mấy quả trứng phục sinh* ở phía sau, xoa dịu trái tim bi thương của cậu.
*后面有彩蛋(End-credit Easter egg): đề cập đến các clip bổ sung được thêm vào sau phần phim chính của một bộ phim hoặc phim truyền hình dài tập, chủ yếu xuất hiện ở giữa hoặc cuối (post-credits scene)
[Nam nữ chính đứng trên sân thượng nhìn nhau.
"Tại sao em lại làm như vậy? Em phản bội anh.
"
"Không phải! Xin hãy nghe em giải thích-!
"
Tuy nhiên chưa đợi nữ chính nói xong. Nam chính liền thả người nhảy xuống, khi ngã còn đưa tay kéo váy của nữ chính.
Bang một tiếng, trên mặt đất huyết nhục mơ hồ.
Nam chính và nữ chính đều chết.
Video kết thúc.
]
Sầm Nguyễn: "???"
Quả thực là một nồi cẩu huyết, đã thế còn BE!
!
Cậu nhìn ba chữ* "hết phim" trên màn hình, vẻ mặt mê mang, đoạn clip chưa đến nửa phút đó mới xem một lần cậu đã biết đây là một bộ phim dở tệ. Vậy động lực nào khiến anh xem hết nó suốt hai tiếng đồng hộ vậy anh trai?
Cậu nhìn Tần Viễn Hành với ánh nhìn kính nể.
Tần Viễn Hành từ đầu đến cuối ánh mắt đều bình tĩnh: "Tôi đã đặt vé máy bay, ngày mai liền xuất phát đi V quốc.
"
Sầm Nguyễn nhíu nhíu mày: "Nhanh như vậy?"
Cậu cứ nghĩ mình sẽ phải đợi ít nhất vài ngày nữa.
Cậu khẽ cau mày, cậu vừa nghĩ ra một giải pháp, không biết có thể hay không xử lí sự tình thỏa đáng.
Nhưng mà dáng vẻ này của Sầm Nguyễn rơi vào mắt người khác lại mang chút thâm ý.
Tần Viễn Hành rũ mắt nhìn thiếu niên, ánh mắt nặng nề như vực sâu không lồ.
"Cậu muốn nói gì với tôi à?"
Trước khi hội nghị ở V quốc bắt đầu, hắn sẽ cho Sầm Nguyễn vô số cơ hội
Tần gia không chứa chấp kẻ phản bội.
Giống như bộ phim vừa rồi, dù mối quan hệ có thân thiết đến đâu cũng không ngoại lệ.
Hắn đang đợi Sầm Nguyễn thẳng thắn.
Mà Sầm Nguyễn hoàn toàn không biết thâm ý trong lời Tần Viễn Hành, cậu khó hiểu nhìn anh trai, vỗ vỗ ngực nói: "Anh cứ yên tâm! Em chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ! Nhất định sẽ giành được quyền hợp tác với Kỳ thị!
"
Cậu đối đã với "ân nhân" của mình cực kì chân thành!
Chờ cậu đưa ra mấy cái thông tin sai lệch cho Trần Vận, đầu tiên là làm giảm uy tín của đối thủ, cuối cùng tìm ra mấu chốt để tiêu hủy chứng cứ, cậu có thể trực tiếp loại bỏ Trần Vận xem như một món quà cảm ơn anh trai giúp cậu được về nhà!
!
Sau khi phân tích ngắn gọn kí ức của nguyên chủ trong ba năm qua, trong đầu cậu đã có một kế hoạch rất hoàn chỉnh.
Lửa giận của Tần Viễn Hành trong nháy mắt biến mất, hắn thu liễm biểu tình: "Chuẩn bị sẵn sàng đi.
"
Hai người sớm rời khỏi trang viên đi làm chính sự của mình.
Sầm Nguyễn nằm liệt trên ghế lái, trước tiên tìm một công ty luật đáng tin cậy, xong việc cậu trầm tư hồi lâu, sau đó mở ra một dãy số quen thuộc, "Chào cậu Tịch Ngọc, là tôi, tôi muốn gặp cậu.
.
.
"
(Bản dịch chỉ được đăng tải duy nhất trên wattpad @trai_nuoi_sua. Cảm ơn các bạn đã đọc.
)
.
.
.