Chương 1 - CON MỒI XUẤT HIỆN
Chương 2 - Tiếp Cận Mục Tiêu
Chương 3 - Kẻ Đi Săn Bị Săn
Chương 4 - Tỉnh Dậy Trong Hang Cọp
Chương 5 - Chỉ Cần Hai Tiếng
Chương 6 - Mục Đích Của Mạc Thuần Uy
Chương 7 - We Are The Same
Chương 8 - Diane Hiểu Thiên
Chương 9 - Cứ Để Cô Ta Tiếp Tục
Chương 10 - Phân Tích Tốc Độ Gõ Bàn Phím
Chương 11 - Tuyệt Không Thể Xem Thường
Chương 12 - Cởi Khăn Ra
Chương 13 - Lần Ám Sát Thứ Hai Thất Bại
Chương 14 - Trần Trụi Trước Mặt Mạc Thuần Uy
Chương 15 - Bị Phá Ngang
Chương 16 - Đàn Ông Là Thứ Giả Tạo Của Tạo Hóa
Chương 17 - Mục Tiêu Của Hung Thủ
Chương 18 - Hi Diane
Chương 19 - Nhân Vật Thần Bí Ngân Kính
Chương 20 - Người Phụ Nữ Mà Mạc Thuần Uy Tìm Kiếm
Chương 21 - Người Nắm Giữ Thân Phận Của Cô
Chương 22 - Tin Tưởng Ưu Vệ
Chương 23 - Trúng Thuốc
Chương 24 - Xuân Sắc (1)
Chương 25 - Xuân Sắc (2)
Chương 26 - Chẳng Lẽ Bắt Tôi Bế Cô Vào Phòng Tắm
Chương 27 - Quyển Sổ Trong Ngăn Kéo Nhà Tắm
Chương 28 - Cô Cho Rằng Anh Là Trẻ Con?
Chương 29 - Nội Dung Trong Cuốn Sổ
Chương 30 - Sự Thật Về Ưu Vệ
Chương 31 - Để Ý Quá Nhiều Tới Một Người Phụ Nữ
Chương 32 - Leo Trèo Như Khỉ
Chương 33 - Vào Trong Sở Thanh Hội
Chương 34 - Cuốn Sổ Có Mã Khóa
Chương 35 - Đừng Trách Tôi Nhé
Chương 36 - Phục Hồi Trí Nhớ
Chương 37 - Muốn Cho Hiểu Thiên Những Gì Tốt Nhất
Chương 38 - Quá Khứ Của Ngân Kính
Chương 39 - Nhập Vai Phản Diện
Chương 40 - Lựa Chọn
Chương 41 - Mị Hoặc (1)
Chương 42 - Mị Hoặc (2)
Chương 43 - Mị Hoặc (3)
Chương 44 - Mị Hoặc (4)
Chương 45 - Không Được Làm Cô Ấy Bị Thương
Chương 46 - Chủ Nhân Muốn Gặp Cô
Chương 47 - Gặp Ngân Kính
Chương 48 - Cửu Sát
Chương 49 - Cô Là Ai
Chương 50 - Bỏ Cô Ta Ra
Chương 51 - Sẽ Bảo Vệ Hiểu Thiên
Chương 52 - Làm Kẻ Xấu
Chương 53 - Gặp Lại (1)
Chương 54 - Gặp Lại (2)
Chương 55 - Gặp Lại (3)
Chương 56 - Gặp Lại (4)
Chương 57 - Kẻ Giết Lý Gia Là Cô Đấy
Chương 58 - Tôi Xin Lỗi
Chương 59 - Có Đáng Không?
Chương 60 - Nuôi Chó
Chương 61 - Tên Lưu Manh Đại Ngốc
Chương 62 - Đêm Hoan Ái (1)
Chương 63 - Đêm Hoan Ái (2)
Chương 64 - Ngân Kính, Em Cũng Yêu Anh
Chương 65 - Con Hạc Giấy Trong Ngăn Kéo
Chương 66 - Chúng Ta Sinh Ra Không Phải Là Để Dành Cho Nhau
Chương 67 - Trốn Thoát (1)
Chương 68 - Trốn Thoát (2)
Chương 69 - Dạ
Chương 70 - Thuận Theo Tự Nhiên
Chương 71 - Sang Italia
Chương 72 - Lướt Qua
Chương 73 - Chạm Ánh Mắt
Chương 74 - Nhất Định Cứu Được
Chương 75 - New York Times
Chương 76 - Phải Giành Lại
Chương 77 - Tới Anh Quốc
Chương 78 - Em Đã Từng Thích Anh
Chương 79 - Gặp Lại
Chương 80 - Đại Kết Cục
Chương 81 - Ngoại Truyện 1: Phỏng Vấn
Chương 82 - NT2: Ngân Kính Và Địch Mẫn Nhu
Chương 1 - CON MỒI XUẤT HIỆN
Chương 2 - Tiếp Cận Mục Tiêu
Chương 3 - Kẻ Đi Săn Bị Săn
Chương 4 - Tỉnh Dậy Trong Hang Cọp
Chương 5 - Chỉ Cần Hai Tiếng
Chương 6 - Mục Đích Của Mạc Thuần Uy
Chương 7 - We Are The Same
Chương 8 - Diane Hiểu Thiên
Chương 9 - Cứ Để Cô Ta Tiếp Tục
Chương 10 - Phân Tích Tốc Độ Gõ Bàn Phím
Chương 11 - Tuyệt Không Thể Xem Thường
Chương 12 - Cởi Khăn Ra
Chương 13 - Lần Ám Sát Thứ Hai Thất Bại
Chương 14 - Trần Trụi Trước Mặt Mạc Thuần Uy
Chương 15 - Bị Phá Ngang
Chương 16 - Đàn Ông Là Thứ Giả Tạo Của Tạo Hóa
Chương 17 - Mục Tiêu Của Hung Thủ
Chương 18 - Hi Diane
Chương 19 - Nhân Vật Thần Bí Ngân Kính
Chương 20 - Người Phụ Nữ Mà Mạc Thuần Uy Tìm Kiếm
Chương 21 - Người Nắm Giữ Thân Phận Của Cô
Chương 22 - Tin Tưởng Ưu Vệ
Chương 23 - Trúng Thuốc
Chương 24 - Xuân Sắc (1)
Chương 25 - Xuân Sắc (2)
Chương 26 - Chẳng Lẽ Bắt Tôi Bế Cô Vào Phòng Tắm
Chương 27 - Quyển Sổ Trong Ngăn Kéo Nhà Tắm
Chương 28 - Cô Cho Rằng Anh Là Trẻ Con?
Chương 29 - Nội Dung Trong Cuốn Sổ
Chương 30 - Sự Thật Về Ưu Vệ
Chương 31 - Để Ý Quá Nhiều Tới Một Người Phụ Nữ
Chương 32 - Leo Trèo Như Khỉ
Chương 33 - Vào Trong Sở Thanh Hội
Chương 34 - Cuốn Sổ Có Mã Khóa
Chương 35 - Đừng Trách Tôi Nhé
Chương 36 - Phục Hồi Trí Nhớ
Chương 37 - Muốn Cho Hiểu Thiên Những Gì Tốt Nhất
Chương 38 - Quá Khứ Của Ngân Kính
Chương 39 - Nhập Vai Phản Diện
Chương 40 - Lựa Chọn
Chương 41 - Mị Hoặc (1)
Chương 42 - Mị Hoặc (2)
Chương 43 - Mị Hoặc (3)
Chương 44 - Mị Hoặc (4)
Chương 45 - Không Được Làm Cô Ấy Bị Thương
Chương 46 - Chủ Nhân Muốn Gặp Cô
Chương 47 - Gặp Ngân Kính
Chương 48 - Cửu Sát
Chương 49 - Cô Là Ai
Chương 50 - Bỏ Cô Ta Ra
Chương 51 - Sẽ Bảo Vệ Hiểu Thiên
Chương 52 - Làm Kẻ Xấu
Chương 53 - Gặp Lại (1)
Chương 54 - Gặp Lại (2)
Chương 55 - Gặp Lại (3)
Chương 56 - Gặp Lại (4)
Chương 57 - Kẻ Giết Lý Gia Là Cô Đấy
Chương 58 - Tôi Xin Lỗi
Chương 59 - Có Đáng Không?
Chương 60 - Nuôi Chó
Chương 61 - Tên Lưu Manh Đại Ngốc
Chương 62 - Đêm Hoan Ái (1)
Chương 63 - Đêm Hoan Ái (2)
Chương 64 - Ngân Kính, Em Cũng Yêu Anh
Chương 65 - Con Hạc Giấy Trong Ngăn Kéo
Chương 66 - Chúng Ta Sinh Ra Không Phải Là Để Dành Cho Nhau
Chương 67 - Trốn Thoát (1)
Chương 68 - Trốn Thoát (2)
Chương 69 - Dạ
Chương 70 - Thuận Theo Tự Nhiên
Chương 71 - Sang Italia
Chương 72 - Lướt Qua
Chương 73 - Chạm Ánh Mắt
Chương 74 - Nhất Định Cứu Được
Chương 75 - New York Times
Chương 76 - Phải Giành Lại
Chương 77 - Tới Anh Quốc
Chương 78 - Em Đã Từng Thích Anh
Chương 79 - Gặp Lại
Chương 80 - Đại Kết Cục
Chương 81 - Ngoại Truyện 1: Phỏng Vấn
Chương 82 - NT2: Ngân Kính Và Địch Mẫn Nhu
"Vũ, không được làm cô ấy bị thương.
" Âm điệu trong giọng nói của Ngân Kính trầm trầm, mang theo thập phần băng lãnh mị hoặc. Nhưng cũng chất chứa đầy thương tâm.
Cúi đầu một cái coi như là tuân lệnh. Người thiếu niên tên Vũ xoay người, cả người liền khuất trong bóng tối.
Nơi căn phòng âm u chỉ còn lại Ngân Kính
Hắn tựa lưng ra phía sau ghế, hai mắt nhắm lại.
Tình yêu của cô chưa đủ lớn. Tình cảm của Mạc Thuần Uy chỉ là cảm giác muốn trả nợ, có thể là lớn hơn vậy một chút.
Nhưng vô hình chung, quan hệ giữa Lý Hiểu Thiên và Mạc Thuần Uy hiện tại chỉ là mối dây dưa giữa người cho vay và kẻ mắc nợ.
Hắn không thể nhìn người phụ nữ của mình phải chịu uất ức.
Hắn...
.
Sẽ cố gắng biến mối dây dưa kia thành mối liên kết chặt chẽ.
Có như thế, hắn mới có thể mỉm cười mà hai tay dâng cô cho Mạc Thuần Uy.
Ngoài hắn ra, thì chỉ có duy nhất Mạc Thuần Uy mới có thể bảo vệ và che chở cho cô.
Chỉ là.
.
.
.
.
.
đối với hắn.
.
.
.
.
.
cô là một thứ gì đó.
.
.
.
.
.
rất xa vời!
Trong bóng tối, khoé miệng Ngân Kính nở nụ cười chua chát khó thấy được!
(Na: tự dưng thấy thương tiểu Kính quá. *khóc một dòng sông*. Tiểu Kính à, đứa con này của ta thật bất hạnh mà