Huyết Tộc Dụ Hoặc

Huyết Tộc Dụ Hoặc

Cập nhật: 07/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 32,247
Đánh giá:                        
Tiểu thuyết
     
     

CHƯƠNG 37: PHẤN HỒNG MANH MANH THỦ HỘ ĐOÀN

Thủ hộ đoàn: Đội bảo vệ

Đến tận ba ngày sau, Tây Mặc mới trở lại tòa thành, Lâm Cảnh đang tìm Đặc Đặc trong hoa viên vừa nghe tin này, lập tức chạy vội về phòng ngủ.

Hầu gái xung quanh nhao nhao nâng gò má, ai nha hảo yêu nhau…Thật là làm cho người ta hâm mộ.

Trong phòng, Tây Mặc đã nằm trên giường ngủ, ngay cả áo khoác cũng không cởi.

Có thiếu đạo đức không! Vừa về đến đã ngủ! Không biết tôi rất hiếu kỳ sao? ! Lâm Cảnh ngồi ở bên giường, phẫn hận dùng ngón tay chọt mặt hắn, chọt cả buổi cũng không chọt tỉnh, vì vậy dứt khoát cưỡi lên người hắn, “Anh tỉnh lại cho tôi!

Tây Mặc nhíu mày, bất đắc dĩ mở mắt.

“Nói mau, chuyện gì xảy ra!

” Lâm Cảnh mấy ngày nay một mực khó chịu, thật vất vả mới có cơ hội cầu chân tướng, vì vậy nắm cổ áo hắn không buông tay!

“Không có gì, chỉ là lập một chút kế hoạch tác chiến.

” Tây Mặc cầm tay cậu, “Chiến tranh sắp bắt đầu rồi.

“Nhanh như vậy?” Lâm Cảnh cả kinh, “Nhưng không phải trước đây có nói, Ma giới sẽ không chủ động khơi mào chiến tranh sao?”

“Quang Minh chi vực thức tỉnh Khôi lỗi thú (thú bù nhìn, con rối) bị phong ấn, đã vi phạm ước định Thần Ma nhị giới lập ra trước đây.

” Tây Mặc xoay người đem Lâm Cảnh áp dưới thân, cúi đầu hôn hôn đôi mắt cậu, “Sắp tới anh phải đến Thần giới một chuyến, cùng họ liên hợp xuất chiến, em có muốn đi cùng không?”

“Tôi có thể sao?” Lâm Cảnh kích động trừng to mắt.

“Đương nhiên.

” Tây Mặc mỏi mệt cười cười, “Tốt rồi bảo bối, anh thật sự rất mệt rồi a, đến tối lại nói với em, được không?”

“Ngủ đi.

” Lâm Cảnh lòng hiếu kỳ đã được thỏa mãn, còn được khuyến mãi thêm cơ hội có một chuyến du lịch một ngày đến Thần giới, vì vậy cảm thấy mỹ mãn muốn xuống giường, lại bị Tây Mặc ôm trong lòng không thả.

“Làm gì!

” Lâm Cảnh giãy dụa.

“Dù sao em cũng không có việc gì, theo bồi anh một lát thôi.

” Tây Mặc túm chăn qua phủ lên hai người.

“Anh mấy tuổi a!

” Lâm Cảnh khinh bỉ.

Tây Mặc không nói gì, cũng không buông tay.

Ánh nắng chiều lọt qua cửa sổ, chiếu rọi một mảnh ôn nhu.

Lâm Cảnh am hiểu nhất chính là ngủ, lần này cũng vậy, một giấc từ giữa trưa trực tiếp ngủ đến trời tối, đợi đến lúc tỉnh ngủ, bên người đã sớm trống trơn.

Lâm Cảnh mỹ mãn duỗi duỗi cái lưng mệt mỏi, sau đó ôm chăn ngồi ở trên giường, tính toán coi nên tiếp tục ngủ, hay là đi ăn ít đồ rồi ngủ tiếp.

Trong chăn lòi ra một cái bọc nho nhỏ, sau đó từ bên trong chui ra một quả cầu màu trắng.

“Đặc Đặc!

” Lâm Cảnh kéo tiểu cẩu qua chà đạp, niết hết lỗ tai tới niết mông.

Đặc Đặc gấp đến độ gâu gâu gọi loạn, cuộn giấy ngậm trong miệng cũng rớt xuống giường.

“Đã nói với mày bao nhiêu lần rồi, không được ăn báo, cũng không cho chơi banh giấy!

” Lâm Cảnh đem tờ báo giấu ra sau lưng, đáy lòng tự nhủ Ma giới thật là biến thái, cư nhiên đem mực in làm thành các loại hương vị đồ ăn, khiến cho Đặc Đặc sở thích lớn nhất bây giờ chính là thè lưỡi ra liếm báo vị thịt bò!

“Gâu gâu.

” Tiểu cẩu tránh thoát ma trảo của Lâm Cảnh vội vàng bỏ trốn.

“Đồ cẩu dốt nát!

” Lâm Cảnh khinh bỉ, cầm tờ báo chuẩn bị ném vào thùng rác, lại phát hiện trên trang bìa hình như xuất hiện tên mình.

Mang theo một chút hiếu kỳ mở báo ra, cư nhiên là một tờ báo in màu đầy chữ.

Nhu nhuyễn nhu mỹ nhu nhược vô cốt (Mềm mại ôn nhu yếu đuối không xương) Nhân tộc manh manh bị tàn nhẫn tàn khốc tàn vô nhân đạo lão xử nữ biến thái Grint bắt về Quang Minh chi vực, nhận hết các loại tra tấn không cách nào tưởng tượng, rất nhanh liền hấp hối, Huyết tộc thân vương vĩ đại sau khi được biết đã nổi trận lôi đình lòng nóng như lửa đốt, suốt đêm triệu tập quân đội chuẩn bị tiến công Quang Minh chi vực, không nghĩ tới một ngày trước khi tiến công, Nhân tộc manh manh đột nhiên toàn thân là máu xuất hiện trước mắt thân vương, cũng trong tích tắc khi nhìn thấy tình nhân thì hôn mê bất tỉnh, trong giấc mộng còn không ngừng gọi tên Thân vương, hơn nữa một mực nói không được phát binh, đó là một âm mưu! Xuất phát từ lòng tin tưởng với người yêu manh manh, Thân vương hạ lệnh toàn quân nghe lệnh tạm thời giải tán, thậm chí không để ý hình tượng, cùng Nặc Lôi kiên trì muốn xuất binh văng nước bọt (ý nói cãi nhau).

Hôn mê ba ngày tiểu manh manh mới tỉnh lại, nói ra câu nói đầu tiên, chính là mình tại Quang Minh chi vực thấy khôi lỗi thú được thức tỉnh.

Thì ra Grint bắt đi tình nhân của thân vương, không chỉ vì nỗi ghen ghét đáng sợ, mà càng là vì muốn dụ dỗ Ma giới xuất binh, sau đó lợi dụng khôi lỗi thú, khiến Ma giới toàn quân bị diệt! Quả thực là hạ lưu đến cái loại cảnh giới mà không người nào có thể vượt qua!

!

Báo chí tán dóc đến không biên không giới, bề ngoài nhu nhược bên trong kiên cường Nhân tộc manh manh nhận hết hình phạt tàn khốc, cư nhiên còn có thể liều chết chạy về vội tới Ma giới báo tin, quả thực chính là Ma giới anh hùng! Mọi người nhao nhao biểu thị, đây là một loại hành vi phải được ghi vào sử sách! Những người trước đó đã từng cho rằng Lâm Cảnh không xứng với Tây Mặc cũng bắt đầu tự trách, hơn nữa biểu thị về sau nhất định phải gia nhập phấn hồng manh manh thủ hộ đoàn!

Lâm Cảnh dở khóc dở cười, cầm báo đi tìm Tây Mặc.

“Tỉnh?” Tây Mặc đang ở thư phòng đọc sách, thấy Lâm Cảnh tiến đến, vì vậy cười hướng cậu chìa tay.

“Trong này nói âm mưu và khôi lỗi thú, đến cùng là có ý gì?” Lâm Cảnh hướng hắn giơ giơ tờ báo, có chút nghi hoặc.

“Khôi lỗi thú là chó địa ngục biến dị, đầu óc ngu si, hung tàn, bạo lực, hơn nữa rất dễ bị người khống ch