Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Mẹ nó đặt tách trà xuống, sau đó chậm rãi nói:
- Như con đã biết, trường Angela bây giờ đang rất rối!
- Vâng!
- Mẹ muốn con về học để giải quyết chuyện đó.
- Ý mẹ nói là, như kiểu Đinh Bộ Lĩnh dẹp loạn 12 sứ quân á hả - Nó nói, mơ màng quay lại bài lịch sử thời tiểu học.
- Chính xác - Mẹ nó gật gù xác nhận
- Ba tin, với danh tiếng của con, con sẽ điều khiển được mọi chuyện- papa nó tiếp lời
- Vâng, cảm ơn đã tin tưởng con- nó mỉm cười
Mẹ nó hài lòng trước thái độ của nó, bà cầm túi xách đứng dậy:
- Thôi, vậy là được rồi, chiều nay sẽ có người đem đồng phục đến cho con.
Bỗng trong đầu nó nảy sinh một ý nghĩ, nó hỏi:
- Mẹ đã nói với thầy hiệu trưởng chưa ạ.
- Chưa, mẹ định ngày mai sẽ dẫn con vào trường gặp ông ta luôn
- Thôi,
ngày mai để con tự biên tự diễn cho, mấy chuyện này để con lo là được rồi
- ừ, thế thì...
.
- Định bày trò gì nữa đây cô nương -
Ba nó căt ngang, nó cười hề hề
- Thôi, ba mẹ phải sang Los angela kí hợp đồng rồi, tạm biệt con gái - Mẹ nó hôn lên trán một cái
- pama đi cẩn thận, cỡ này máy bay hay rớt lắm đó - Nó lo lắng
- VÔ DUYÊN - Cả hai người quay qua quát vào mặt nó, làm nhỏ hứng trọn " mưa xuân "