Kết Hôn Chớp Nhoáng

Kết Hôn Chớp Nhoáng

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Cổ lăng phi
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 424
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Tiểu thuyết
Truyện Sủng
     
     

Đi dạo chợ hai tiếng xong rồi mới về.

Triển Dận người đã quen ra ngoài có xe sang trọng, cho dù bình thường cũng rèn luyện thân thể, lại là người luyện qua công phu quyền cước, nhưng cùng Hải Đồng đi dạo chợ hai giờ, còn phải phụ trách cầm thức ăn, hắn cảm thấy rất mệt mỏi.

Thật sự là tình nguyện có văn kiện xử lý không hết, họp không hết, cũng không muốn cùng phụ nữ đi dạo phố dạo chợ.

Dừng xe xong, Hải Đồng còn chưa xuống xe đã nhận được điện thoại của Triển lão phu nhân.

"Hải Đồng, các con có ở nhà không? Chúng ta đến dưới lầu rồi.

"

Hải Đồng cười nói: "Bà nội, chúng con đi chợ vừa về, bà ở dưới lầu chờ chúng con, chúng con sẽ về ngay.

"

"Cháu cùng A Dận đi chợ à?"

Lão thái thái nghe được tin này liền vui tươi hớn hở, trong lòng nghĩ, đại tôn tử lạnh lùng cao ngạo của bà, cư nhiên chịu buông tư thái, cùng Hải Đồng đi dạo chợ.

Bảo hắn phải giả nghèo, cũng tốt, để cho hắn trải qua cuộc sống của người bình thường đi.

"Vâng, đi mua đồ ăn ạ.

"

"Bình thường A Dận bận rộn công tác, lớn từng này rồi nhưng chưa từng đi chợ lần nào, nên dẫn nó đi dạo, Hải Đồng, con phải nhờ A Dận giúp con lấy đồ, sức của nó lớn, con đừng làm bản thân mệt mỏi.

"

Triển Dận: Bà nội, ai mới là cháu ruột của bà?

Sau khi Hải Đồng xuống xe, một tay cầm điện thoại di động nghe điện thoại, một tay mở cốp phía sau xe, thò người vào trong, từ trong xe lấy xuống một chiếc xe kéo nhỏ có thể gấp lại, ý bảo Chiến Dận kéo xe kéo nhỏ ra.

"Bà nội, yên tâm, con sẽ không làm mình mệt mỏi.

"

Xe kéo nhỏ không đủ lớn, nàng mua đồ ăn và hoa quả quá nhiều, xe kéo nhỏ không bỏ xuống hết được, còn lại là Triển Dận xách theo, từ đầu tới cuối nàng đều nhẹ nhàng buông lỏng, không hề mệt mỏi.

"Bà nội, chúng chúa hiện tại liền đi qua.

"

"Được, lát nữa gặp lại.

"

Lão thái thái chủ động cúp điện thoại.

Hải Đồng nhét điện thoại vào túi quần, đẩy xe, nói với Triển Dận đang không rảnh rỗi: "Triển tiên sinh, đi thôi, bà nội đã đến dưới lầu, đang chờ chúng ta.

"

Triển Dận sóng vai đi cùng nàng, vừa đi vừa trầm giọng nhắc nhở nàng: "Trước mặt bà nội tôi, cô đừng gọi tôi là Triển tiên sinh, gọi ta là Triển Dận đi.

"

"Được.

"

Bất quá là một cái xưng hô, Hải Đồng sẽ không rối rắm vấn đề này.

Rất nhanh, lão thái thái bọn họ liền thấy được đôi vợ chồng nhỏ trở về.

Hải Đồng đẩy xe kéo nhỏ, trên xe kéo nhỏ chất đầy đồ ăn cô mua, đồ uống cùng với hoa quả, đi sau là người đàn ông ưu tú nhất thế hệ Triển gia bọn họ, hai tay đều túi lớn túi nhỏ, hai vợ chồng sóng vai đi tới, hình ảnh kia, còn rất hài hòa.

"Phốc...

.

.

.

.

"

Cửu thiếu gia Triểnn gia Triển Diễm nhỏ hơn Triển Dận mười lăm tuổi, bây giờ còn là học sinh trung học, định lực của hắn không đủ, nhìn thấy một màn như vậy lập tức phì cười.

Hắn từ khi có trí nhớ tới nay, sợ nhất chính là biểu tình nghiêm túc, đối với hắn quản giáo phi thường nghiêm khắc đại đường ca(1), ở trong ấn tượng của hắn, đại ca nhà hắn vĩnh viễn đều là lãnh liệt cao ngạo, hiện tại vô trần, bọn họ ở trong mắt đại ca liền giống như phàm phu tục tử đồng dạng.

Không nghĩ tới, đại ca cũng sẽ có một ngày biến thành phàm phu tục tử.

"Lão Cửu!

"

Lão thái thái gọi lão Cửu một tiếng, mặt bà cũng cười, cảm thấy Triển Dận che giấu thân phận thật để khảo sát nhân phẩm của Hải Đồng cũng không phải là không có lợi, ít nhất có thể cho bọn họ nhìn thấy một mặt khác của Triển Dận.

"Bà nội, cháu không nhịn được, để cháu cười thêm chút nữa.

"

Triển Diễm cười hì hì nói: "Đại tẩu nên để cho đại ca ta tay trái một con gà, tay phải một con vịt, sau lưng lại cõng một đứa bé mập mạp trên lưng.

Mọi người: ".

.

.

.

.

.

"

Không thể tưởng tượng nổi được hình ảnh đó.

"Các ngươi đều nhớ kỹ cho ta một chút, đừng bại lộ thân phận thật sự của chúng ta, Hải Đồng không biết, lão đại, hai vợ chồng các ngươi lát nữa đã nói các ngươi không có tiền hưu trí, ở nhà trồng chút lương thực, nuôi chút hoa, thỉnh thoảng có thể kiếm chút sinh hoạt phí.

"

"Lúc tới đã nói rồi, đều nhớ kỹ cho ta, bị lộ rồi, A Dận muốn tìm các ngươi tính sổ, đừng cầu cứu ta.

"

Lão thái thái hiện tại cảm thấy đại tôn tử đi một nước cờ này rất thú vị, phải cật lực trợ giúp đại tôn tử tiếp tục giả nghèo.

Nàng là tin tưởng vững chắc Hải Đồng là một cô gái tốt, tuyệt đối sẽ không ham tiền tài, nàng đã lớn tuổi như vậy, ánh mắt nhìn người rất chuẩn.

" Con/Cháu biết rồi.

"

Mọi người thấp giọng đáp lời, bọn họ đối với Hải Đồng không tính là xa lạ, dù sao Hải Đồng cũng từng cứu lão thái thái, lúc trước hướng Hải Đồng nói lời cảm ơn chính là con trai con dâu của lão thái thái.

Mẹ ruột của Triển Dận không nói gì, bà không tán thành mẹ chồng để cho con trai lớn cưới Hải Đồng làm vợ, nhưng lão thái thái đã thuyết phục được đứa con lớn kiêu ngạo của bà, bà cũng không có cách nào ngăn cản.

Hải Đồng đã cứu lão thái thái, Triển thái thái đối với nàng cũng là trong lòng cảm kích, cả nhà bọn họ cũng hướng Hải Đồng nói cám ơn, cũng muốn báo đáp nàng, là Hải Đồng khéo léo cự tuyệt báo đáp của bọn họ, không nghĩ tới lão thái thái liền chọn trúng Hải Đồng, cảm thấy nàng là một nữ hài tử nhân phẩm thật tốt.

Sau đó dùng sức tác hợp Triển Dận và Hải Đồng, cuối cùng thật đúng là để cho lão nhân gia đạt được mong muốn.

Cũng may, Triển Dận từng nói chỉ cùng Hải Đồng đăng ký kết hôn, hắn còn phải khảo sát Hải Đồng một thời gian, xác định nàng đúng như lão thái thái nói, hắn mới có thể đem chuyện hôn sự này làm thật.

Triển phu nhân hy vọng đến cuối cùng, con trai lớn cùng Hải Đồng có thể hòa bình chia tay, hai người các phương diện là thật sự không xứng.

Đương nhiên, nể tình lão thái thái, nàng cũng sẽ không đối với Hải Đồng làm cái gì, thuận theo tự nhiên đi.

"Bà nội.

"

Hai vợ chồng nhỏ đi tới.

Hải Đồng mỉm cười chào hỏi lão thái thái.

Sau đó, lại hướng Triển gia ba vị lão gia cùng với các phu nhân gật đầu chào hỏi, mấy vị này là người nàng chỉ mới gặp qua một lần, ấn tượng không sâu.

Về phần mấy vị nam tử trẻ tuổi tuấn tú kia, nàng chưa từng gặp qua, lại có thể đoán được là các đệ đệ nhỏ tuổi hơn Triển Dận.

"Hải Đồng, con nên đổi giọng gọi Lập Vinh bá làm cha, gọi dì Đường làm mẹ.

"

Lão thái thái cười tủm tỉm nhắc nhở Hải Đồng sửa miệng.

Mẫu thân Triển Dận họ Đường, khuê danh Quân Diệp.

Triển Lập Vinh ôn hòa nhìn con dâu, hắn tin tưởng ánh mắt của mẹ, huống hồ hắn cũng không quản cuộc sống riêng tư của bọn tre, cho bọn chúng tự do, là một phụ huynh phi thường sáng suốt.

Trong lòng Đường Quân Diệp không quá tiếp nhận đứa con dâu Hải Đồng này, nhưng nàng tu dưỡng vô cùng tốt, trên khuôn mặt được bảo dưỡng rất tốt cũng có ôn hòa, mang theo chút ý cười.

Hải Đồng hào phóng sửa miệng, gọi Triển Lập Vinh một tiếng ba, lại gọi Đường Quân Diệp một tiếng mẹ.

"Bà nội, lên nhà trước đi. Bên ngoài nóng quá.

"

Triển Dận trầm giọng nói.

Lão thái thái gọi một tiếng lão nhị, Triển nhị thiếu lập tức tới giúp Hải Đồng đẩy xe, lão thái thái muốn Hải Đồng đỡ nàng lên lầu, cho dù thân thể lão nhân gia nàng phi thường cường tráng.

Rất nhanh, trở lại trong phòng.

Hải Đồng kêu mọi người ngồi xuống, vội vàng đi pha trà cho mọi người, rót nước, rửa xong hoa quả, cắt thành mâm trái cây.

"Hải Đồng, đến đây, để A Dận giới thiệu cho ngươi.

"

Lão thái thái quan sát ngôi nhà nhỏ của cháu trai lớn một chút, bố trí rất ấm áp, không cần hỏi cũng biết là công lao của Hải Đồng, bà giữ chặt tay Hải Đồng người còn muốn đi lấy đồ ăn vặt, trừng mắt nhìn cháu trai lớn một cái, ý bảo Triển Dận giới thiệu các em trai cho Hải Đồng làm quen.

Triển Dận thản nhiên nói: "Mấy người các ngươi tự giới thiệu với đại tẩu là được.

"

Từ Triển Nhị thiếu bắt đầu, mãi cho đến Triển Cửu thiếu, mỗi người đều cung kính gọi Hải Đồng một tiếng đại tẩu.

(1) Đường ca: cách gọi con của anh/em trai bố