Kết Hôn: Duyên Phận Chưa Hết

Kết Hôn: Duyên Phận Chưa Hết

Cập nhật: 05/04/2024
Tác giả: Phiêu A Hề
Trạng thái: Dừng
Lượt xem: 13,620
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
  
  

Editor: Hoa Tiên

Phần 1

”Này chồng thân yêu ơi, chúng ta đã nắm tay trải qua những năm tháng lãng phí cùng nhau bảy năm rồi”

”Phụ nữ à, luôn vui vẻ thỏa mãn mới là cội nguồn của hạnh phúc.

──────── ♥ ♥ ♥ ♥ ♥ ────────

Đinh Ất Ất: “Các bạn đang nghe chương trình hỏi đáp ‘dạo chơi trong không gian.

’” …

Thính giả số 1108: Ất Ất, theo chị, “yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên” và “lâu ngày nảy sinh tình cảm”, loại tình yêu nào mới là tình yêu đích thực?

Phát thanh viên Đinh Ất Ất: Theo tôi thì thế này…. “Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên” giống như bạn dùng bếp điện để chiên đùi gà, còn “Lâu ngày nảy sinh tình cảm” ấy hả, sẽ giống như bạn dùng than hầm súp vậy, chỉ cần tạo ra một hương vị ngon thì cái nào cũng được, còn tùy vào sở thích của riêng bạn nữa.

Thính giả số 1080: Nếu mùi vị nào tôi cũng đều rất thích thì sao?

Phát thanh viên Đinh Ất Ất: Năm nay, căn bệnh đói khát tình cảm của tất cả mọi người đều rất mãnh liệt, căn bản họ không phải đang lựa chọn cái nào, mà là gặp cái nào thì tiêu hóa luôn cái ấy. Đừng nói là chân gà hay súp, cho dù là bánh bao bột mì trắng, cũng sẽ có người muốn cướp lấy nó mà ăn.

Thính giả số 1080: Nhưng mà, tình huống hiện giờ của tôi là, tôi vừa có chân gà, vừa có súp, mà tôi chỉ có thể chọn một. Phải làm sao bây giờ đây?

Phát thanh viên Đinh Ất Ất: Tôi nói bạn thân mến ạ, sao bạn lại may mắn như vậy? Giống hệt như nhân vật nữ chính trong các tiểu thuyết lãng mạn ấy! À, xin lỗi … nhưng tạm thời quên những lời này của tôi đi.

Thính giả số 1108: Ất Ất, nghĩ giúp tôi một cách giải quyết đi.

Phát thanh viên Đinh Ất Ất: Thôi thì, bắt thăm đi được không?

──────── ♥ ♥ ♥ ♥ ♥ ────────

Trong thành phố này, Ất Ất ngoài bà ngoại ra thì không còn người thân nào khác. Mẹ của cô chết trẻ, người dì thứ hai đã lập gia đình và di cư sang nước ngoài từ lâu. Về phần người cha thì sống cách nơi này rất xa. Từ sau khi mẹ qua đời, cô và ông ấy hầu như đã cắt đứt mối quan hệ cha – con gái. Do đó, ngay cả việc hệ trọng như kết hôn, cô ấy cũng không buồn thông báo cho ông ấy cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Bà ngoại Ất Ất trước khi nghỉ hưu có cấp bậc không thấp, nên hưởng phúc lợi hưu trí rất cao. Vì không muốn theo con gái ra nước ngoài, kể từ sau khi về hưu thì quay về điều dưỡng trong viện dưỡng lão ở vùng ngoại ô, cho dù bây giờ bị bệnh nặng, bà ấy vẫn nhận được sự chăm sóc rất tốt, chưa hề đem đến gánh nặng gì cho cháu gái. Việc duy nhất Ất Ất cần làm là dành thời gian đến thăm ngoại thường xuyên hơn.

Bà cụ tuổi đã cao, không những bị ung thư giai đoạn cuối, thực ra thì từ một năm trước, bà đã có một số dấu hiệu triệu chứng của bệnh mất trí nhớ, lúc thì mơ mơ hồ hồ, lúc thì tỉnh táo. Mới đây, khoảng thời gian bà lẫn ngày càng nhiều hơn, nhưng khi tỉnh lại, lại có suy nghĩ rất tinh tế, chuyện gì cũng khó mà qua mắt được bà.

Ất Ất cố tình chọn nơi tổ chức lễ cưới và tiệc rượu ở tại khách sạn trong viện an dưỡng của bà ngoại. Thẩm Trầm đến nhà đón cô đi, bọn họ dựa theo phong tục địa phương, đợi trong nhà mới một vài phút rồi sau đó đến chỗ bà ngoại ở đây.

Mấy ngày trước, khi Ất Ất đưa Thẩm Trầm đến thăm bà, giải thích rất lâu cũng không giúp bà hiểu được tình hình hiện tại.

Ất Ất rất nản lòng, rất nghi ngờ liệu hợp bản đồng hôn nhân này có ý nghĩa không. Thế nên, trong hôn lễ hôm ấy, xe của Thẩm Trầm đã đến dưới lầu rồi, nhưng cô từng xúc động, nảy sinh ý nghĩ muốn nhảy qua cửa sổ để bỏ trốn. Nếu không phải có Lâm Hiểu Duy, người mà trước đó từng tuyên bố muốn giúp cô chạy trốn, nhưng lâm trận lại trở mặt về phe Thẩm Trầm, cố sức giữ cô lại, có lẽ cô thật sự sẽ bỏ chạy giữa chừng.

Ất Ất không nghĩ rằng phép lạ sẽ xuất hiện, bà ngoại mơ hồ mấy ngày liên tiếp, nhưng trong nghi thức lễ cưới giản đơn đột nhiên tỉnh táo trở lại, ôm lấy vai Ất Ất rồi cầm lấy tay Thẩm Trầm không chịu buông, trái lại còn lặp đi lặp lại nhiều lần, nói Ất Ất là một đứa bé hiếu thảo biết bao, thông minh biết bao, và nhất là khiến người ta thương yêu biết bao. Bà nói bà không còn nhiều thời gian, điều duy nhất khiến bà bận lòng chính là Ất Ất. Bà còn nói, bà rất vừa ý Thẩm Trầm, nên mang Ất Ất giao cho anh ta, bà rất yên tâm. Bà hết lần này đến lần khác gửi gắm Thẩm Trầm cần phải chăm sóc Ất Ất thật tốt, yêu thương cô, suy tính cho cô, bao dung cô, bảo vệ cô cả đời.

Trước khi bà ngoại Ất Ất về hưu, bà làm nhiệm vụ về công tác tư tưởng, những lời nhắc nhở này mặc dù không có gì mới, nhưng được nói ra từ miệng bà, tình cảm hàm chứa vô cùng phong phú, ngay lập tức khiến cho toàn hội trường đều phải rưng rưng.

Ất Ất khóc như mưa, bản thân cô cũng không rõ, rốt cuộc là bị những lời của bà làm xúc động hay bởi đã lừa dối bà mà hổ thẹn, hoặc là vì cuộc hôn nhân hoang đường này mà hối hận chăng.

Bài phát biểu của bà cụ có chỉ số kích động tình cảm lên đến hai trăm phần trăm, khiến cho người được xem là tương đối điềm tĩnh như Thẩm Trầm, mặt cũng phải lộ chút cảm động, trước mặt tất cả khách mời, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô, lau nước mắt cho cô, rồi cuối xuống thì thầm vào tai cô một câu, cuối cùng Ất Ất mới ngừng khóc.

Hiểu Duy thậm chí xem phim truyền hình đến đoạn sướt mướt cũng rơi lệ, huống chi là tình cảnh đang diễn ra trước mặt này. Khi cô dìu bà cụ đi vệ sinh, cô vẫn còn chùi nước mắt.

Bà cụ run rẩy nói: “Hiểu Duy à, cháu khóc cái gì chứ hả?”

“Bà ngoại, những lời lúc nãy của bà nói hay quá.

“Khụ…, cháu đó, quả là một đứa trẻ thích rơi nước mắt. Lần trước ta ngã một tý, Ất Ất chưa khóc, cháu đã khóc trước rồi. Thằng nhóc khi nãy rất tuấn tú, là người cộng tác mới của Ất Ất sao?”

“Dạ?” Hiểu Duy bổng cảm thấy không ổn, ngỡ bà cụ đã nhìn thấy sự thật đằng sau trò bịp của Ất Ất rồi, thế nên không dám tiếp lời.

“Cháu cũng thấy được vừa rồi ta nói rất hay ư? Hẳn là đã đạt yêu cầu rồi, không cần làm lại nữa chứ?”

“Bà ngoại, bà nói gì ạ?”

“Mới nãy có mấy cái camera, có phải được lên TV không? Đúng rồi, không phải Ất Ất làm phát thanh viên ở đài phát thanh sao? Từ lúc nào đã chuyển sang đóng phim truyền hình thế hả?”

Hiểu Duy lại lần nữa đổ mồ hôi lạnh từ đâu đến chân, cô thỉnh thoảng lại nhìn thấy Ất Ất dựa vào ngực Thẩm Trầm, cố tỏ vẻ là cô dâu hạnh phúc nhất, phải cố kìm nén không chạy ngay vào nói cho cô ấy nghe chuyện mới xảy ra, để tránh việc cô ấy lại nảy sinh ngờ vực đối với sự hy sinh của mình trong hôn lễ hôm nay.

Ngày thứ hai sau khi lễ cưới kết thúc, Ất Ất và Thẩm Trầm khởi hành chuyến du lịch gọi là “Tuần trăng mật”, hơn nữa là tự lái xe đi.

Hiểu Duy không biết hai người đó nghĩ thế nào, nhưng chuyện này đã cho cô một sáng kiến. Cô cũng chạy xe đến khách sạn 4S kiểm tra một phen, gọi điện thoại cho trợ lý của Chu Nhiên, nói cô phải đi xa một chuyến, có thể cần một thời gian rất lâu, hơn nữa gửi người giúp việc để lại cho hắn một cái chìa khóa, tránh việc hắn cần lấy giấy tờ gì trong nhà.