Chương 1 - Có Phải Cô Ngủ Với Nhầm Người Rồi Không
Chương 2 - Chương 1.2
Chương 3 - Cô Chỉ Là Một Người Xa Lạ Bỗng Nhiên Xuất Hiện
Chương 4 - Chương 2.2
Chương 5 - Chúng Tôi Nuôi Cô, Cô Không Báo Đáp Chúng Tôi Sao
Chương 6 - Chương 3.2
Chương 7 - Tôi Mới Không Kết Hôn Với Anh
Chương 8 - Chương 4.2
Chương 9 - Chúng Ta Kết Hôn Đi
Chương 10 - Chương 5.2
Chương 11 - Ngày Thường Sau Khi Cưới
Chương 12 - Chương 6.2
Chương 13 - Bà Chủ Nhà Họ Cố Không Cần Tiết Kiệm
Chương 14 - Chương 7.2
Chương 15 - Vô Tình Gặp Gỡ Làm Cho Lòng Người Hoảng Loạn
Chương 16 - Chương 8.2
Chương 17 - Bà Chủ Đang Tranh Thủ Giam Gia Đóng Phim
Chương 18 - Chương 9.2
Chương 19 - Hóa Ra Anh Thích Mẫu Người Như Vậy
Chương 20 - Chương 10.2
Chương 21 - Anh Không Nên Tức Giận Tôi
Chương 22 - Chương 11.2
Chương 23 - Mạc Huệ Linh Tìm Tới Cửa
Chương 24 - Chương 12.2
Chương 25 - Như Vậy Sợ Rằng Mạc Tiểu Thư Hiểu Lầm
Chương 26 - Chương 13.2
Chương 27 - Em Không Thích Hai Người Ở Cùng Nhau
Chương 28 - Chương 14.2
Chương 29 - Cô Muốn Tôi Dọn Ra Ngoài Đến Như Vậy?
Chương 30 - Chương 15.2
Chương 31 - Thân Thiết Với Em Trai Của Anh
Chương 32 - Chương 16.2
Chương 33 - Cô Đừng Có Trêu Chọc Người Nhà Họ Cố
Chương 34 - Chương 17.2
Chương 35 - Ông Xã Tôi Uống Say Rồi
Chương 36 - Chương 18.2
Chương 37 - Tại Sao Không Gọi Là Ông Xã Nữa
Chương 38 - Chương 19.2
Chương 39 - Rốt Cuộc Anh Có Dọn Ra Ngoài Hay Không
Chương 40 - Chương 20.2
Chương 41 - Tôi Sẽ Làm Được Những Gì Đã Đồng Ý Với Cô
Chương 42 - Chương 21.2
Chương 43 - Cô Ngốc Như Vậy Làm Sao Sống Được Đến Bây Giờ?
Chương 44 - Chương 22.2
Chương 45 - Tôi Là Chồng Của Cô Nên Sẽ Chăm Sóc Cô
Chương 46 - Chương 23.2
Chương 47 - Cô Gái Nhỏ Này Thật Đúng Là May Mắn.
Chương 48 - Chương 24.2
Chương 49 - Lau Nước Miếng Của Tôi Liền Là Của Tôi
Chương 50 - Tư Thế Ngủ Của Người Nào Đó Thật Sự Là Khó Coi.
Chương 51 - Tôi Sẽ Không Để Cô Chết.
Chương 52 - Quan Tâm Cô
Chương 53 - Tôi Không Thích Trên Người Cô Có Sẹo.
Chương 54 - Quen Với Tư Thế Ngủ Không Tốt Của Cô.
Chương 55 - Anh Sao Ăn Loại Đồ Ăn Không Tốt Cho Sức Khỏe Này?
Chương 56 - Thật Sự Là Nhiều Chuyện Muốn Chết.
Chương 57 - Lần Đầu Tiên Cô Lên Báo.
Chương 58 - Không Phải Nói Sẽ Không Tức Giận Sao?
Chương 59 - Cố Tĩnh Trạch Chân Tôi Đau.
Chương 60 - Thực Xin Lỗi, Tôi Quên Mất Anh Có Bệnh.
Chương 61 - Cùng Giường Chung Gối Có Chút Chờ Mong.
Chương 62 - Thế Nhưng Lại Cảm Thấy Thất Vọng.
Chương 63 - Cô Vẫn Còn Đau Lòng Vì Người Đàn Ông Khác.
Chương 64 - Mày Sao Có Thể Tùy Tiện Trêu Chọc Cố Tĩnh Dư?
Chương 65 - Tôi Là Người Đàn Ông Của Lâm Triệt.
Chương 66 - Em Là Vợ Của Anh
Chương 67 - Chương 42.2
Chương 68 - Kéo Rách Quần Áo
Chương 69 - Chương 43.2
Chương 70 - Người Phụ Nữ Của Anh Không Cần Em Lo
Chương 71 - Chương 44.2
Chương 72 - Ở Khách Sạn Cũng Có Phong Vị Khác
Chương 73 - Chương 45.2
Chương 74 - Cô Là Đối Tượng Công Ty Trọng Điểm Bồi Dưỡng.
Chương 75 - Cố Tĩnh Dư Nói Không Liên Quan Tới Anh.
Chương 76 - Anh Phải Về Xử Lý Chuyện Này.
Chương 77 - Chúng Ta Có Thể Dùng Phương Thức Trực Tiếp.
Chương 78 - Cô Vừa Thấy Đã Yêu Anh.
Chương 79 - Đừng Tùy Tiện Nói Hai Chữ Này Với Đàn Ông
Chương 80 - Chương 51.2
Chương 81 - Cởi Quần Anh Nhìn Xem
Chương 82 - Chương 52.2
Chương 83 - Bữa Tiệc Đóng Máy
Chương 84 - Chương 53.2
Chương 85 - Lại Đây Mát Xa Cho Anh Một Chút
Chương 86 - Chương 54.2
Chương 87 - Cắn Môi Cô Một Miếng
Chương 88 - Chương 55.2
Chương 89 - Anh Không Cho Phép Em Tìm Bạn Trai
Chương 90 - Chương 56.2
Chương 91 - Con Nhóc Này Thật Khiến Người Ta Thích.
Chương 92 - Chọc Giận Cố Tĩnh Trạch.
Chương 93 - Vậy Mà Anh Ấy Thực Sự Bỏ Nhà Đi!
Chương 94 - Có Một Chút Phiền Chán* Với Mạc Huệ Linh.
Chương 95 - Bây Giờ Về Nước.
Chương 96 - Tôi Cần Có Người Chịu Trách Nhiệm Về Chuyện Này.
Chương 97 - Chồng Ghen.
Chương 98 - Chỉ Biết Ức Hiếp Cô
Chương 99 - Sẽ Không Rắc Rối Cho Anh.
Chương 100 - Anh Nguyện Tin Tưởng Em.
Chương 101 - Dùng Cách Cực Đoan Để Em Uống.
Chương 102 - Nếu Không Nói Thì Anh Sẽ Hôn Em.
Chương 103 - Vậy Mà Anh Đến Đón Em Thật À.
Chương 104 - Thật Xứng Đôi
Chương 105 - Em Đỏ Mặt Cái Gì Chứ
Chương 106 - Chương 71.2
Chương 107 - Tiết Mục Ngoài Ý Muốn
Chương 108 - Chương 72.2
Chương 109 - Quần Áo Đều Bị Xé Hỏng Rồi
Chương 110 - Chương 73.2
Chương 111 - Đừng Nhúc Nhích, Ngoan Ngoãn Ngủ
Chương 112 - Chương 74.2
Chương 113 - Cùng Anh Đi Dạo Phố
Chương 114 - Chương 75.2
Chương 115 - Mạc Huệ Linh Có Ý Ăn Vạ Với Anh.
Chương 116 - Chắc Chắn Em Hiểu Lầm Cô Ấy Rồi.
Chương 117 - Anh Muốn Làm Gì Thì Làm.
Chương 118 - Không Có Chuyện Thì Ngủ Đi.
Chương 119 - Cảm Giác Được Sùng Bái Rất Sướng.
Chương 120 - Đây Là Vì Con Cháu Đời Sau Đông Đúc!
Chương 121 - Thế Nhưng Cảm Thấy Rất Ghê Tởm
Chương 122 - Chương 82.2
Chương 123 - Quá Kịch Liệt Gây Nên Sao
Chương 124 - Chương 83.2
Chương 125 - Anh Hy Vọng Đây Là Đoạn Hồi Ức Tốt
Chương 126 - Chương 84.2
Chương 127 - Bị Cô Lây Vui Vẻ
Chương 128 - Chương 85.2
Chương 129 - Cái Gọi Là Oan Gia Ngõ Hẹp.
Chương 130 - Nhìn Thấy Cô Không Vui Vẻ, Trong Lòng Rất Khó Chịu.
Chương 131 - Giáo Huấn Những Kẻ Này Giúp Em
Chương 132 - Chương 89
Chương 133 - Chịu Không Nổi Cô Ôn Nhu
Chương 134 - Chương 90.2
Chương 135 - Không Để Em Rơi Một Giọt Nước Mắt!
Chương 136 - Người Ở Công Ty Đều Rất Vui Vẻ
Chương 137 - Chương 92.2
Chương 138 - Em Đáp Ứng Nấu Ăn Cho Anh
Chương 139 - Chương 93.2
Chương 140 - Chân Tay Vụng Về Nên Cắt Vào Tay
Chương 141 - Chương 94.2
Chương 142 - Có Phải Em Cảm Thấy Rất Thất Vọng
Chương 143 - Chương 95.2
Chương 144 - Cố Tĩnh Trạch Khí Thế Phi Phàm
Chương 145 - Chương 96.2
Chương 146 - Sau Này Ngủ Chung
Chương 147 - Chương 97.2
Chương 148 - Cố Tĩnh Dư Sẽ Không Xuất Hiện Như Lẽ Thường
Chương 149 - Chương 98.2
Chương 150 - Chẳng Lẽ Không Nên Mời Ăn Cơm Sao
Chương 151 - Thích Chia Sẻ Mọi Thứ Của Anh Cho Em
Chương 152 - Chương 100.2
Chương 153 - Thế Nhưng Bọn Họ Lại Ăn Cơm Cùng Nhau
Chương 154 - Chương 101.2
Chương 155 - Anh Sẽ Không Ly Hôn
Chương 156 - Chương 102.2
Chương 157 - Bệnh Cũ Tái Phát Chỉ Có Thể Đi Tìm Bác Sĩ
Chương 158 - Chương 103.2
Chương 159 - Việc Xảy Ra Ngày Hôm Đó Em Đâu Có Nhớ Rõ
Chương 160 - Chương 104.2
Chương 161 - Tôi Dọn Đến Khu Này Ở Thì Sao?
Chương 162 - Chương 105.2
Chương 163 - Không Phải Là Muốn Chết Ở Chỗ Này Đấy Chứ
Chương 164 - Chương 106.2
Chương 165 - Đó Là Một Sinh Mệnh Sao Em Có Thể Nói Như Vậy
Chương 166 - Chương 107.2
Chương 167 - Hứa Về Sau Không Bao Giờ Lái Xe Nữa
Chương 168 - Chương 108.2
Chương 169 - Khẳng Định Là Em Không Cẩn Thận Đụng Vào
Chương 170 - Chương 109.2
Chương 171 - Anh Chính Là “Ông Xã Yêu Dấu”
Chương 172 - Chương 110.2
Chương 173 - Chuyện Anh Nên Làm Với Bà Xã Yêu Dấu
Chương 174 - Chương 111.2
Chương 175 - Hai Mươi Phút Không Trở Lại Thì Đừng Về
Chương 176 - Chương 112.2
Chương 177 - Đàn Ông Khi Ghen Thật Ghê Gớm
Chương 178 - Chương 113.2
Chương 179 - Đây Là Sự Trừng Phạt Dành Cho Em
Chương 180 - Chương 114.2
Chương 181 - Cố Tĩnh Trạch Quá Tà Ác
Chương 182 - Chương 115.2
Chương 183 - Cô Gái Vô Cớ Gây Rối
Chương 184 - Chương 116.2
Chương 185 - Bị Leo Cây Nên Tức Giận
Chương 186 - Chương 117.2
Chương 187 - Đã Chán Anh Sao?
Chương 188 - Chương 118.2
Chương 189 - Nếu Động Thì Sẽ Nổ Mạnh
Chương 190 - Chương 119.2
Chương 191 - Không Có Người Đàn Ông Tốt Hơn Anh
Chương 192 - Chương 120.2
Chương 193 - Em Cần Phải Dọn Đi
Chương 194 - Chương 121.2
Chương 195 - Tâm Tình Của Cô Không Tốt Lắm
Chương 196 - Chương 122.2
Chương 197 - Nói Chuyện Phiếm Hàn Huyên Thật Lâu Ngược Lại Nhẹ Nhàng
Chương 198 - Không Nghĩ Tới Hiệu Quả Rất Tốt
Chương 199 - Chương 124.2
Chương 200 - Mạc Huệ Linh Bị Đuổi Đi
Chương 201 - Chương 125.2
Chương 202 - Anh Thích Em Mặc Cho Anh Xem
Chương 203 - Chương 126.2
Chương 204 - Các Con Mau Sinh Con Đi
Chương 205 - Chương 127.2
Chương 206 - Anh Mắc Một Loại Bệnh Mà Chỉ Có Em Mới Trị Được
Chương 207 - Chương 128.2
Chương 208 - Em Có Một Giấc Mơ
Chương 209 - Cả Nhà Chúng Ta Đều Chán Ghét Họ Mạc
Chương 210 - Chương 130.2
Chương 211 - Em Chỉ Có Một Ưu Điểm Là Vận Khí Tốt
Chương 212 - Chương 131.2
Chương 213 - Tình Yêu Đơn Thuần Tốt Đẹp
Chương 214 - Chương 132.2
Chương 215 - Anh Muốn Em Đút Cho Anh
Chương 216 - Chương 133.2
Chương 217 - Ôm Một Cái Sẽ Đỡ Hơn
Chương 218 - Chương 134.2
Chương 219 - Điện Thoại Cắt Đứt Lời Bọn Họ Nói
Chương 220 - Chương 135.2
Chương 221 - Xem Em Kết Giao Bạn Bè
Chương 222 - Chương 136.2
Chương 223 - Mang Em Đi Làm Tiêu Điểm
Chương 224 - Chương 137.2
Chương 225 - Sao Cô Có Thể Hại Tĩnh Trạch Như Vậy
Chương 226 - Chương 138.2
Chương 227 - Có Cái Gì Đều Khoe Ra
Chương 228 - Chương 139.2
Chương 229 - Em Thích Cái Gì Thì Làm Cái Đó
Chương 230 - Chương 140.2
Chương 231 - Quà Cô Tặng Anh
Chương 232 - Chương 141.2
Chương 233 - Đóng Gói Cô Gái Này Mang Đi
Chương 234 - Chương 142.2
Chương 235 - Anh Sẽ Không Cho Em Rời Đi
Chương 236 - Chương 143.2
Chương 237 - Quá Để Ý Chỉ Thương Tổn Mình
Chương 238 - Chương 144.2
Chương 239 - Nếu Không Bắt Đầu
Chương 240 - Chương 145.2
Chương 241 - Anh Đã Sớm Chia Tay Cô Ấy
Chương 242 - Chương 146.2
Chương 243 - Thẩm Du Nhiên Cậu Chờ Đó Cho Mình
Chương 244 - Chương 147.2
Chương 245 - Duyên Cớ Tìm Tới Cửa
Chương 246 - Chương 148.2
Chương 247 - Hai Cha Con Không Biết Xấu Hổ
Chương 248 - Chương 149.2
Chương 249 - Giải Quyết Bọn Họ Là Được Rồi
Chương 250 - Chương 150.2
Chương 251 - Có Khi Nào Em Đã Từng Thích Anh
Chương 252 - Chương 151.2
Chương 253 - Rớt Xuống Trước Mặt Cô
Chương 254 - Em Không Cần Giải Thích
Chương 255 - Chương 153.2
Chương 256 - Đây Là Ghen
Chương 257 - Chương 154.2
Chương 258 - Bị Bệnh Thì Phải Ăn Cái Gì
Chương 259 - Nằm Vào Để Sưởi Ấm Cho Anh
Chương 260 - Chương 156.2
Chương 261 - Chuyện Làm Người Thẹn Thùng
Chương 262 - Chương 157.2
Chương 263 - Đừng Dùng Sức Quá Độ
Chương 264 - Chương 158.2
Chương 265 - Mau Nghỉ Ngơi Cho Anh
Chương 266 - Chương 159.2
Chương 267 - Tôi Tìm Lâm Triệt Được Không
Chương 268 - Chương 160.2
Chương 269 - Lâm Triệt, Cậu Thật Sự Đã Tìm Được Người Chồng Tốt
Chương 270 - Chương 161.2
Chương 271 - Anh Thuần Thục Phân Cảnh Này Nhất
Chương 272 - Chương 162.2
Chương 273 - Chuyện Tốt Đẹp Không Dễ Từ Trên Trời Rơi Xuống
Chương 274 - Chương 163.2
Chương 275 - Không Muốn Em Phải Chịu Ức Hiếp
Chương 276 - Chương 164.2
Chương 277 - Bé Gái Chững Chạc
Chương 278 - Chương 165.2
Chương 279 - Cảm Giác Ghen Như Cô Bé
Chương 280 - Chương 166.2
Chương 281 - Thế Nhưng Tát Cô Một Cái
Chương 282 - Chương 167.2
Chương 283 - Lâm Triệt, Anh Đối Với Em……
Chương 284 - Chương 168.2
Chương 285 - Đột Nhiên Xảy Ra Chuyện Làm Nhân Tâm Phiền
Chương 286 - Chương 169.2
Chương 287 - .1: Xem Ra Anh Ấy Vẫn Đau Lòng Con
Chương 288 - .2: Xem Ra Anh Ấy Vẫn Còn Đau Lòng Con
Chương 1 - Có Phải Cô Ngủ Với Nhầm Người Rồi Không
Chương 2 - Chương 1.2
Chương 3 - Cô Chỉ Là Một Người Xa Lạ Bỗng Nhiên Xuất Hiện
Chương 4 - Chương 2.2
Chương 5 - Chúng Tôi Nuôi Cô, Cô Không Báo Đáp Chúng Tôi Sao
Chương 6 - Chương 3.2
Chương 7 - Tôi Mới Không Kết Hôn Với Anh
Chương 8 - Chương 4.2
Chương 9 - Chúng Ta Kết Hôn Đi
Chương 10 - Chương 5.2
Chương 11 - Ngày Thường Sau Khi Cưới
Chương 12 - Chương 6.2
Chương 13 - Bà Chủ Nhà Họ Cố Không Cần Tiết Kiệm
Chương 14 - Chương 7.2
Chương 15 - Vô Tình Gặp Gỡ Làm Cho Lòng Người Hoảng Loạn
Chương 16 - Chương 8.2
Chương 17 - Bà Chủ Đang Tranh Thủ Giam Gia Đóng Phim
Chương 18 - Chương 9.2
Chương 19 - Hóa Ra Anh Thích Mẫu Người Như Vậy
Chương 20 - Chương 10.2
Chương 21 - Anh Không Nên Tức Giận Tôi
Chương 22 - Chương 11.2
Chương 23 - Mạc Huệ Linh Tìm Tới Cửa
Chương 24 - Chương 12.2
Chương 25 - Như Vậy Sợ Rằng Mạc Tiểu Thư Hiểu Lầm
Chương 26 - Chương 13.2
Chương 27 - Em Không Thích Hai Người Ở Cùng Nhau
Chương 28 - Chương 14.2
Chương 29 - Cô Muốn Tôi Dọn Ra Ngoài Đến Như Vậy?
Chương 30 - Chương 15.2
Chương 31 - Thân Thiết Với Em Trai Của Anh
Chương 32 - Chương 16.2
Chương 33 - Cô Đừng Có Trêu Chọc Người Nhà Họ Cố
Chương 34 - Chương 17.2
Chương 35 - Ông Xã Tôi Uống Say Rồi
Chương 36 - Chương 18.2
Chương 37 - Tại Sao Không Gọi Là Ông Xã Nữa
Chương 38 - Chương 19.2
Chương 39 - Rốt Cuộc Anh Có Dọn Ra Ngoài Hay Không
Chương 40 - Chương 20.2
Chương 41 - Tôi Sẽ Làm Được Những Gì Đã Đồng Ý Với Cô
Chương 42 - Chương 21.2
Chương 43 - Cô Ngốc Như Vậy Làm Sao Sống Được Đến Bây Giờ?
Chương 44 - Chương 22.2
Chương 45 - Tôi Là Chồng Của Cô Nên Sẽ Chăm Sóc Cô
Chương 46 - Chương 23.2
Chương 47 - Cô Gái Nhỏ Này Thật Đúng Là May Mắn.
Chương 48 - Chương 24.2
Chương 49 - Lau Nước Miếng Của Tôi Liền Là Của Tôi
Chương 50 - Tư Thế Ngủ Của Người Nào Đó Thật Sự Là Khó Coi.
Chương 51 - Tôi Sẽ Không Để Cô Chết.
Chương 52 - Quan Tâm Cô
Chương 53 - Tôi Không Thích Trên Người Cô Có Sẹo.
Chương 54 - Quen Với Tư Thế Ngủ Không Tốt Của Cô.
Chương 55 - Anh Sao Ăn Loại Đồ Ăn Không Tốt Cho Sức Khỏe Này?
Chương 56 - Thật Sự Là Nhiều Chuyện Muốn Chết.
Chương 57 - Lần Đầu Tiên Cô Lên Báo.
Chương 58 - Không Phải Nói Sẽ Không Tức Giận Sao?
Chương 59 - Cố Tĩnh Trạch Chân Tôi Đau.
Chương 60 - Thực Xin Lỗi, Tôi Quên Mất Anh Có Bệnh.
Chương 61 - Cùng Giường Chung Gối Có Chút Chờ Mong.
Chương 62 - Thế Nhưng Lại Cảm Thấy Thất Vọng.
Chương 63 - Cô Vẫn Còn Đau Lòng Vì Người Đàn Ông Khác.
Chương 64 - Mày Sao Có Thể Tùy Tiện Trêu Chọc Cố Tĩnh Dư?
Chương 65 - Tôi Là Người Đàn Ông Của Lâm Triệt.
Chương 66 - Em Là Vợ Của Anh
Chương 67 - Chương 42.2
Chương 68 - Kéo Rách Quần Áo
Chương 69 - Chương 43.2
Chương 70 - Người Phụ Nữ Của Anh Không Cần Em Lo
Chương 71 - Chương 44.2
Chương 72 - Ở Khách Sạn Cũng Có Phong Vị Khác
Chương 73 - Chương 45.2
Chương 74 - Cô Là Đối Tượng Công Ty Trọng Điểm Bồi Dưỡng.
Chương 75 - Cố Tĩnh Dư Nói Không Liên Quan Tới Anh.
Chương 76 - Anh Phải Về Xử Lý Chuyện Này.
Chương 77 - Chúng Ta Có Thể Dùng Phương Thức Trực Tiếp.
Chương 78 - Cô Vừa Thấy Đã Yêu Anh.
Chương 79 - Đừng Tùy Tiện Nói Hai Chữ Này Với Đàn Ông
Chương 80 - Chương 51.2
Chương 81 - Cởi Quần Anh Nhìn Xem
Chương 82 - Chương 52.2
Chương 83 - Bữa Tiệc Đóng Máy
Chương 84 - Chương 53.2
Chương 85 - Lại Đây Mát Xa Cho Anh Một Chút
Chương 86 - Chương 54.2
Chương 87 - Cắn Môi Cô Một Miếng
Chương 88 - Chương 55.2
Chương 89 - Anh Không Cho Phép Em Tìm Bạn Trai
Chương 90 - Chương 56.2
Chương 91 - Con Nhóc Này Thật Khiến Người Ta Thích.
Chương 92 - Chọc Giận Cố Tĩnh Trạch.
Chương 93 - Vậy Mà Anh Ấy Thực Sự Bỏ Nhà Đi!
Chương 94 - Có Một Chút Phiền Chán* Với Mạc Huệ Linh.
Chương 95 - Bây Giờ Về Nước.
Chương 96 - Tôi Cần Có Người Chịu Trách Nhiệm Về Chuyện Này.
Chương 97 - Chồng Ghen.
Chương 98 - Chỉ Biết Ức Hiếp Cô
Chương 99 - Sẽ Không Rắc Rối Cho Anh.
Chương 100 - Anh Nguyện Tin Tưởng Em.
Chương 101 - Dùng Cách Cực Đoan Để Em Uống.
Chương 102 - Nếu Không Nói Thì Anh Sẽ Hôn Em.
Chương 103 - Vậy Mà Anh Đến Đón Em Thật À.
Chương 104 - Thật Xứng Đôi
Chương 105 - Em Đỏ Mặt Cái Gì Chứ
Chương 106 - Chương 71.2
Chương 107 - Tiết Mục Ngoài Ý Muốn
Chương 108 - Chương 72.2
Chương 109 - Quần Áo Đều Bị Xé Hỏng Rồi
Chương 110 - Chương 73.2
Chương 111 - Đừng Nhúc Nhích, Ngoan Ngoãn Ngủ
Chương 112 - Chương 74.2
Chương 113 - Cùng Anh Đi Dạo Phố
Chương 114 - Chương 75.2
Chương 115 - Mạc Huệ Linh Có Ý Ăn Vạ Với Anh.
Chương 116 - Chắc Chắn Em Hiểu Lầm Cô Ấy Rồi.
Chương 117 - Anh Muốn Làm Gì Thì Làm.
Chương 118 - Không Có Chuyện Thì Ngủ Đi.
Chương 119 - Cảm Giác Được Sùng Bái Rất Sướng.
Chương 120 - Đây Là Vì Con Cháu Đời Sau Đông Đúc!
Chương 121 - Thế Nhưng Cảm Thấy Rất Ghê Tởm
Chương 122 - Chương 82.2
Chương 123 - Quá Kịch Liệt Gây Nên Sao
Chương 124 - Chương 83.2
Chương 125 - Anh Hy Vọng Đây Là Đoạn Hồi Ức Tốt
Chương 126 - Chương 84.2
Chương 127 - Bị Cô Lây Vui Vẻ
Chương 128 - Chương 85.2
Chương 129 - Cái Gọi Là Oan Gia Ngõ Hẹp.
Chương 130 - Nhìn Thấy Cô Không Vui Vẻ, Trong Lòng Rất Khó Chịu.
Chương 131 - Giáo Huấn Những Kẻ Này Giúp Em
Chương 132 - Chương 89
Chương 133 - Chịu Không Nổi Cô Ôn Nhu
Chương 134 - Chương 90.2
Chương 135 - Không Để Em Rơi Một Giọt Nước Mắt!
Chương 136 - Người Ở Công Ty Đều Rất Vui Vẻ
Chương 137 - Chương 92.2
Chương 138 - Em Đáp Ứng Nấu Ăn Cho Anh
Chương 139 - Chương 93.2
Chương 140 - Chân Tay Vụng Về Nên Cắt Vào Tay
Chương 141 - Chương 94.2
Chương 142 - Có Phải Em Cảm Thấy Rất Thất Vọng
Chương 143 - Chương 95.2
Chương 144 - Cố Tĩnh Trạch Khí Thế Phi Phàm
Chương 145 - Chương 96.2
Chương 146 - Sau Này Ngủ Chung
Chương 147 - Chương 97.2
Chương 148 - Cố Tĩnh Dư Sẽ Không Xuất Hiện Như Lẽ Thường
Chương 149 - Chương 98.2
Chương 150 - Chẳng Lẽ Không Nên Mời Ăn Cơm Sao
Chương 151 - Thích Chia Sẻ Mọi Thứ Của Anh Cho Em
Chương 152 - Chương 100.2
Chương 153 - Thế Nhưng Bọn Họ Lại Ăn Cơm Cùng Nhau
Chương 154 - Chương 101.2
Chương 155 - Anh Sẽ Không Ly Hôn
Chương 156 - Chương 102.2
Chương 157 - Bệnh Cũ Tái Phát Chỉ Có Thể Đi Tìm Bác Sĩ
Chương 158 - Chương 103.2
Chương 159 - Việc Xảy Ra Ngày Hôm Đó Em Đâu Có Nhớ Rõ
Chương 160 - Chương 104.2
Chương 161 - Tôi Dọn Đến Khu Này Ở Thì Sao?
Chương 162 - Chương 105.2
Chương 163 - Không Phải Là Muốn Chết Ở Chỗ Này Đấy Chứ
Chương 164 - Chương 106.2
Chương 165 - Đó Là Một Sinh Mệnh Sao Em Có Thể Nói Như Vậy
Chương 166 - Chương 107.2
Chương 167 - Hứa Về Sau Không Bao Giờ Lái Xe Nữa
Chương 168 - Chương 108.2
Chương 169 - Khẳng Định Là Em Không Cẩn Thận Đụng Vào
Chương 170 - Chương 109.2
Chương 171 - Anh Chính Là “Ông Xã Yêu Dấu”
Chương 172 - Chương 110.2
Chương 173 - Chuyện Anh Nên Làm Với Bà Xã Yêu Dấu
Chương 174 - Chương 111.2
Chương 175 - Hai Mươi Phút Không Trở Lại Thì Đừng Về
Chương 176 - Chương 112.2
Chương 177 - Đàn Ông Khi Ghen Thật Ghê Gớm
Chương 178 - Chương 113.2
Chương 179 - Đây Là Sự Trừng Phạt Dành Cho Em
Chương 180 - Chương 114.2
Chương 181 - Cố Tĩnh Trạch Quá Tà Ác
Chương 182 - Chương 115.2
Chương 183 - Cô Gái Vô Cớ Gây Rối
Chương 184 - Chương 116.2
Chương 185 - Bị Leo Cây Nên Tức Giận
Chương 186 - Chương 117.2
Chương 187 - Đã Chán Anh Sao?
Chương 188 - Chương 118.2
Chương 189 - Nếu Động Thì Sẽ Nổ Mạnh
Chương 190 - Chương 119.2
Chương 191 - Không Có Người Đàn Ông Tốt Hơn Anh
Chương 192 - Chương 120.2
Chương 193 - Em Cần Phải Dọn Đi
Chương 194 - Chương 121.2
Chương 195 - Tâm Tình Của Cô Không Tốt Lắm
Chương 196 - Chương 122.2
Chương 197 - Nói Chuyện Phiếm Hàn Huyên Thật Lâu Ngược Lại Nhẹ Nhàng
Chương 198 - Không Nghĩ Tới Hiệu Quả Rất Tốt
Chương 199 - Chương 124.2
Chương 200 - Mạc Huệ Linh Bị Đuổi Đi
Chương 201 - Chương 125.2
Chương 202 - Anh Thích Em Mặc Cho Anh Xem
Chương 203 - Chương 126.2
Chương 204 - Các Con Mau Sinh Con Đi
Chương 205 - Chương 127.2
Chương 206 - Anh Mắc Một Loại Bệnh Mà Chỉ Có Em Mới Trị Được
Chương 207 - Chương 128.2
Chương 208 - Em Có Một Giấc Mơ
Chương 209 - Cả Nhà Chúng Ta Đều Chán Ghét Họ Mạc
Chương 210 - Chương 130.2
Chương 211 - Em Chỉ Có Một Ưu Điểm Là Vận Khí Tốt
Chương 212 - Chương 131.2
Chương 213 - Tình Yêu Đơn Thuần Tốt Đẹp
Chương 214 - Chương 132.2
Chương 215 - Anh Muốn Em Đút Cho Anh
Chương 216 - Chương 133.2
Chương 217 - Ôm Một Cái Sẽ Đỡ Hơn
Chương 218 - Chương 134.2
Chương 219 - Điện Thoại Cắt Đứt Lời Bọn Họ Nói
Chương 220 - Chương 135.2
Chương 221 - Xem Em Kết Giao Bạn Bè
Chương 222 - Chương 136.2
Chương 223 - Mang Em Đi Làm Tiêu Điểm
Chương 224 - Chương 137.2
Chương 225 - Sao Cô Có Thể Hại Tĩnh Trạch Như Vậy
Chương 226 - Chương 138.2
Chương 227 - Có Cái Gì Đều Khoe Ra
Chương 228 - Chương 139.2
Chương 229 - Em Thích Cái Gì Thì Làm Cái Đó
Chương 230 - Chương 140.2
Chương 231 - Quà Cô Tặng Anh
Chương 232 - Chương 141.2
Chương 233 - Đóng Gói Cô Gái Này Mang Đi
Chương 234 - Chương 142.2
Chương 235 - Anh Sẽ Không Cho Em Rời Đi
Chương 236 - Chương 143.2
Chương 237 - Quá Để Ý Chỉ Thương Tổn Mình
Chương 238 - Chương 144.2
Chương 239 - Nếu Không Bắt Đầu
Chương 240 - Chương 145.2
Chương 241 - Anh Đã Sớm Chia Tay Cô Ấy
Chương 242 - Chương 146.2
Chương 243 - Thẩm Du Nhiên Cậu Chờ Đó Cho Mình
Chương 244 - Chương 147.2
Chương 245 - Duyên Cớ Tìm Tới Cửa
Chương 246 - Chương 148.2
Chương 247 - Hai Cha Con Không Biết Xấu Hổ
Chương 248 - Chương 149.2
Chương 249 - Giải Quyết Bọn Họ Là Được Rồi
Chương 250 - Chương 150.2
Chương 251 - Có Khi Nào Em Đã Từng Thích Anh
Chương 252 - Chương 151.2
Chương 253 - Rớt Xuống Trước Mặt Cô
Chương 254 - Em Không Cần Giải Thích
Chương 255 - Chương 153.2
Chương 256 - Đây Là Ghen
Chương 257 - Chương 154.2
Chương 258 - Bị Bệnh Thì Phải Ăn Cái Gì
Chương 259 - Nằm Vào Để Sưởi Ấm Cho Anh
Chương 260 - Chương 156.2
Chương 261 - Chuyện Làm Người Thẹn Thùng
Chương 262 - Chương 157.2
Chương 263 - Đừng Dùng Sức Quá Độ
Chương 264 - Chương 158.2
Chương 265 - Mau Nghỉ Ngơi Cho Anh
Chương 266 - Chương 159.2
Chương 267 - Tôi Tìm Lâm Triệt Được Không
Chương 268 - Chương 160.2
Chương 269 - Lâm Triệt, Cậu Thật Sự Đã Tìm Được Người Chồng Tốt
Chương 270 - Chương 161.2
Chương 271 - Anh Thuần Thục Phân Cảnh Này Nhất
Chương 272 - Chương 162.2
Chương 273 - Chuyện Tốt Đẹp Không Dễ Từ Trên Trời Rơi Xuống
Chương 274 - Chương 163.2
Chương 275 - Không Muốn Em Phải Chịu Ức Hiếp
Chương 276 - Chương 164.2
Chương 277 - Bé Gái Chững Chạc
Chương 278 - Chương 165.2
Chương 279 - Cảm Giác Ghen Như Cô Bé
Chương 280 - Chương 166.2
Chương 281 - Thế Nhưng Tát Cô Một Cái
Chương 282 - Chương 167.2
Chương 283 - Lâm Triệt, Anh Đối Với Em……
Chương 284 - Chương 168.2
Chương 285 - Đột Nhiên Xảy Ra Chuyện Làm Nhân Tâm Phiền
Chương 286 - Chương 169.2
Chương 287 - .1: Xem Ra Anh Ấy Vẫn Đau Lòng Con
Chương 288 - .2: Xem Ra Anh Ấy Vẫn Còn Đau Lòng Con
Vương Tình Sở quyến rũ ngồi ở trên vị trí của mình, Lâm Triệt cắn môi, nhìn bóng dáng cô ta, tay bấu chặt với nhau.
Du Mẫn Mẫn cũng không nghĩ tới, Vương Tình Sở thế nhưng kiêu ngạo như vậy.
Dù sao tuổi còn trẻ, quá thiếu kiên nhẫn.
Lâm Triệt cười lạnh: "Giải thưởng Panda so với nhau về kỹ thuật diễn hay là hậu trường? Thật là……”
Du Mẫn Mẫn ấn tay Lâm Triệt: "Tạm thời đừng nóng nảy, chị đi hỏi thăm một chút".
Nhìn Du Mẫn Mẫn đứng dậy rời đi, một mình Lâm Triệt dựa vào nơi đó, sau khi nghe thấy tiếng người nghị luận không lớn không nhỏ chui vào lỗ tai cô.
“Xem ra giải thưởng người mới lần này là của Vương Tình Sở".
“Nhưng mà Lâm Triệt cũng rất giỏi".
“Kỳ thật tôi sớm biết rằng, Vương Tình Sở thông đồng với cấp cao của Liên hoan phim truyền hình Panda, đã sớm gặp qua vài lần".
“Ôi trời, vậy xem ra thật là cô ta, khó trách tràn đầy tự tin như vậy, một mình bước trên thảm đỏ, mà có khí thế như vậy, hóa ra đã sớm điều động nội bộ, vậy Lâm Triệt chẳng phải rất đáng thương".
“Nhưng cũng không có biện pháp".
Tuy sáng sớm Lâm Triệt cũng không ôm hy vọng mình đoạt giải, nhưng mà lúc này vẫn khó chịu như cũ, dù sao, thực lực của mình không đủ, có thể tâm phục khẩu phục, nhưng mà cô bị khiêu khích như vậy, thì không ai có thể cao hứng được.
Trên thế giới ở đâu cũng không công bằng, ở trong giới này càng nhiều hơn, Lâm Triệt không thích loại không công bằng này đặt ở trên người mình.
Có năng lực thì mọi người cùng nhau so nhân khí và kỹ thuật diễn không tốt sao!
Vương Tình Sở thỉnh thoảng quay đầu, lúc nhìn Lâm Triệt, mày liền nhướng lên, biểu tình đắc ý bộc lộ ra ngoài.
Lâm Triệt chỉ có nhìn phía trước, yên lặng hít một hơi thật sâu.
Trên đài, từng người đang được trao giải thưởng, từ âm nhạc thưởng, đến hình ảnh thưởng, đôi mắt Lâm Triệt nhìn phía trước, nghĩ đến lập tức sẽ trao giải thưởng cho người mới, yên lặng ngồi.
Vương Tình Sở lúc này quay đầu lại, khẽ mỉm cười nhìn Lâm Triệt: "Không cần mong đợi như vậy, giải thưởng khẳng định là của em, thật là xui xẻo, nhưng mà ai bảo lần này chị gặp em chứ, lần sau lại nỗ lực lên". Vương Tình Sở lại làm bộ làm tịch che miệng một cái: "Ồ, em nhớ ra rồi, giải thưởng người mới cả đời chỉ có một cơ hội vào vòng chung kết, sang năm chị không phải người mới".
Lâm Triệt nhìn Vương Tình Sở: "Ít nhất tôi dựa vào thực lực của mình, chưa từng nghĩ tới dựa thế lực đứng sau,
”
“Ha, thế lực đứng sau cũng là một loại thực lực, đặc biệt là ở cái giới giải trí này, có điều, nhìn dáng vẻ chị ở phương diện này không mạnh bằng tôi".
Vừa dứt lời, MC phía trước bắt đầu nói: "Giới giải trí năm nay xuất hiện thật nhiều người mới, đặc biệt thượng sáu tháng cuối năm cũng càng nhiều kinh hỉ, xuất hiện rất nhiều tác phẩm danh tiếng và ratings trong mùa thu hoạch”.
“Cho nên, hiện tại chúng tôi sắp sửa tra9 giải thưởng cho người mới năm nay".
Sau khi MC đọc tên người được đề cử một lần, khách quý trao giải ở phía trước cười nói: "Năm nay ai sẽ là người có được giải thưởng? Là Vương Tình Sở? Là Cố Ninh Ninh? Là Tư Đồ Tinh, hay là Lâm Triệt?”
Lúc này, một ánh mắt của khách quý trao giải, nhìn dưới đài nhìn một vòng, còn trên màn ảnh, cũng đều là bốn người vừa đọc tên. Còn hai người còn lại, cũng không có biểu tình gì, Lâm Triệt xác thật có chút cứng đờ, cô không quen bị người nhìn chằm chằm như vậy. Mà Vương Tình Sở, vẻ mặt tràn đầy sự tự tin nhìn phía trước, biểu tình rất cao ngạo.
Lúc này, khách quý rốt cuộc mỉm cười tiếp tục nói: "Người mới có được giải thưởng lần này chính là, Lâm Triệt".
Phía dưới, lúc Lâm Triệt nghe đến tên của mình, khiếp sợ tột đỉnh.
Ngồi ở chỗ kia, sau một lúc lâu cũng không cử động, vẫn nhờ người bên cạnh chạm chạm cô, mới vội đứng lên.
Có chút hoảng hốt, bị đèn chiếu cũng nhìn không thấy những thứ khác, cô lên trên đài, tiếp nhận cúp khách quý trao.
Phía dưới, Vương Tình Sở cũng đã nâng mông lên, lúc nghe được tên, sắc mặt cũng tái đi.
Nhìn phía trước, Lâm Triệt cầm cúp, đứng ở phía say microphone, có chút kích động cầm microphone, cười nói: "Cảm ơn người chịu trách nhiệm 《Tình kiếm》, cảm ơn đạo diễn cho tôi cơ hội, để cô biểu diễn một nhân vật quan trọng như vậy, cảm ơn rất nhiều diễn viên và đoàn làm phim, giúp tôi học được rất nhiều thứ, thật sự cảm ơn mọi người……”
Vương Tình Sở sớm nghe không nổi nữa, trực tiếp đứng dậy, cũng mặc kệ ánh mắt khác thường của người khác, liền bước ra ngoài.
Tới bên ngoài, tìm một vòng, mới rốt cuộc tìm được Trần tổng phía sau.
Cô tức trực tiếp kêu: "Sao anh lại thế này, nói trao tôi giải thường này, sao anh …… Anh cũng dám gạt tôi, anh đang chơi tôi sao!
".
Cô rất muốn giết người, bao nhiêu lời mạnh miệng nói hết ra, cuối cùng thế nhưng vẫn tay không mà về.
“Anh…… Anh cũng không biết, anh thật sự đã viết tên của em lên, cho dù tất cả mọi người đều nói cảm thấy Lâm Triệt tương đối tốt, nhưng mà anh vẫn hướng về em, chỉ là, hôm nay……” Trần tổng vô ngữ nói: "Chỉ có thể nói, thế lực phía sau Lâm Triệt mạnh hơn em, cái này anh cũng không có biện pháp".
“Cái gì?”
“Thật sự, chuyện này chỉ có thể như vậy, anh cũng nghĩ cô ta không có thế lực nào mạnh đứng sau, nhưng mà, đó là người mà anh không chạm đến được, anh muốn giúp em cũng không giúp được”.
Vương Tình Sở nghe xong, cả người đều trẩm xuống, lại bởi vì tức giận, gương mặt đều vặn vẹo theo.
Nhưng thật ra rất nhanh, khi Lâm Triệt xuống đài, nhìn thấy Du Mẫn Mẫn, cô kinh ngạc nói: "Em thật sự không nghĩ tới, giải thưởng này có thể trao cho em, trời ạ, rốt cuộc là chuyện như thế nào".
Du Mẫn Mẫn cười: "Xem ra vẫn có công bằng".
Lâm Triệt gật đầu thật mạnh.
Trên mặt không che dấu được vui sướng.
Du Mẫn Mẫn nói: "Nhớ rõ mời khách ăn cơm".
“Đương nhiên, mời mọi người ăn bữa tiệc lớn, he he".
Rất nhanh kết thúc lễ trao giải, lúc Lâm Triệt đi ra ngoài, lại nghe thấy tiếng di động đổ chuông.
Mở ra xem, là Cố Tĩnh Trạch gọi tới.
Cô vội nghe điện thoại: "Cố Tĩnh Trạch".
Nghe âm thanh vui sướng của cô, Cố Tĩnh Trạch bình tĩnh mỉm cười: "Kết thúc chưa?”
“Vâng, vừa mới đã kết thúc".
“Anh ở bên ngoài chờ em, xuất hiện đi".
“A, thật vậy chăng?”
“Đương nhiên, em đoạt giải, chẳng lẽ không thể mời anh ăn bữa cơm sao?” Cố Tĩnh Trạch nói.
“Được chứ được chứ, đương nhiên mời".
Lâm Triệt buông điện thoại xuống chạy ra, quả nhiên nhìn thấy xe Cố Tĩnh Trạch đang ở bên ngoài.
Lâm Triệt nhảy lên xe, liền nhịn không được cho Cố Tĩnh Trạch xem chiếc cúp trong tay.
Cố Tĩnh Trạch cười nói: "Chúc mừng em".
Lâm Triệt kinh ngạc nói: "Lúc ấy em cảm thấy rất lạ, tất cả mọi người đều nói, Vương Tình Sở quen người rất lợi hại, phỏng chừng giải thưởng sẽ là của cô ta, nhưng mà cuối cùng vẫn là của em".
Cố Tĩnh Trạch cười nói: "Chứng tỏ em quen người lợi hại hơn".
“Cái gì?”
Cố Tĩnh Trạch không nói cái gì, đã khởi động xe: "Đi thôi, mời anh ăn cơm”.