Chương 1 - Vị Khách Mới
Chương 2 - Xem Phòng
Chương 3 - Nỗi Sợ Vô Hình
Chương 4 - Xin Lỗi, Tay Bị Chuột Rút…
Chương 5 - Anh Con Giới Thiệu Tới Đây
Chương 6 - Tốt Xấu Gì Cũng Nên Nói Vài Câu!
Chương 7 - Tôi Tự Về Được
Chương 8 - Vú Rất To
Chương 9 - Côn Thịt Hơi Cứng Lên
Chương 10 - Đem Cô Làm Chết
Chương 11 - Nụ Cười Dâm Đãng
Chương 12 - Tín Hiệu Nguy Hiểm
Chương 13 - Nên Ăn Miếng Thịt Này Không
Chương 14 - Muốn Làm, Muốn Thử*
Chương 15 - Anh Từng Là Võ Sĩ Quyền Anh
Chương 16 - Anh Đưa Em Đi
Chương 17 - Đừng Nhìn Đàn Ông Bằng Ánh Mắt Đó
Chương 18 - Không Phải Là Em Thích Anh Rồi Chứ?
Chương 19 - Không Cần Cảm Ơn Sớm Như Vậy
Chương 20 - Đến Chỗ Anh Trai Chơi Không?
Chương 21 - Có Hôn Bao Giờ Chưa?
Chương 22 - Nhắm Mắt Lại
Chương 23 - Cọ Côn Thịt Đến Ngứa
Chương 24 - Côn Thịt Cứng Phát Đau, Muốn Làm Em
Chương 25 - Tiểu Bức Của Em Nhiều Nước Thật
Chương 26 - Sao Thế? Không Kẹp Được À?
Chương 27 - Ngoan, Nằm Xuống Sẽ Thưởng Cho Em
Chương 28 - Nơi Đó Thế Nào? Có Muốn Không?
Chương 29 - Xấu Hổ Cái Gì?
Chương 30 - Con Đang Trên Xe Buýt À?
Chương 31 - Có Tật Giật Mình
Chương 32 - Cơ Thể Đang Dần Biến Đổi
Chương 33 - Cứng Quá Ngủ Không Được
Chương 34 - Anh Nghĩ Em Phải Suy Nghĩ Rất Lâu
Chương 35 - Thoải Mái Lắm Phải Không
Chương 36 - Muốn Dùng Côn Thịt Làm Em
Chương 37 - Hút Cái Nào Sướng Hơn?
Chương 38 - Huyệt Nhỏ Thật Nhiều Nước
Chương 39 - Đừng Tin Lời Đàn Ông Nói, Kể Cả Anh
Chương 40 - Bị Làm Đến Khóc
Chương 41 - Bị Côn Thịt Cọ Đến
Chương 42 - Dùng Sức Cắm Vào Cô
Chương 43 - Tự Tắm Là Đây Sao?
Chương 44 - Muốn Làm Ngực Em
Chương 45 - Sờ Ngực Thì Bên Dưới Ngứa, Vậy Mà Không Dâm Sao?
Chương 46 - Tiểu Huyệt Dâm Đãng
Chương 47 - Vú Bị Làm, Bên Dưới Cũng Bị Cắm…
Chương 48 - Bị Anh Chơi Đến Chết Đi Sống Lại
Chương 49 - Làm Em Thật Sướng!
Chương 50 - Lần Đầu Gặp Tiểu Bức Dễ Khóc Đến Vậy
Chương 51 - Tôi Ở Đâu Liên Quan Gì Tới Cô?
Chương 52 - Anh Tự Mình Hiểu Đi…
Chương 53 - Chỉ Cần Năm Phút Để Làm Em Phát Khóc
Chương 54 - Em Sợ Anh Làm Em…
Chương 55 - Cô Không Nói Muốn Bị Làm Đâu…
Chương 56 - Anh Cố Tình
Chương 57 - Anh Đóng Cửa Làm Gì?
Chương 65 - Sướng Muốn Chết Sao?
Chương 66 - Dọa Em Rồi Sao?
Chương 67 - Công Chúa Nhỏ!
Chương 68 - Anh Nói Rất Có Đạo Lý…
Chương 69 - Hà Lộ, Bỗng Nhiên Anh Muốn Làm Em!
Chương 70 - Không Cho Nói Thì Sẽ Làm
Chương 72 - Buổi Tối Làm Chết Em!
Chương 73 - Cô Càng Lúc Càng Đen Tối!
Chương 74 - Trực Giác Của Thiếu Nữ
Chương 75 - Nội Y Anh Đưa
Chương 76 - Sao Con Biết Được?
Chương 77 - Hà Lộ Là Bạn Gái Anh!
Chương 78 - Đang Trên Đường Đến Làm Em
Chương 79 - Dám Quỵt Nợ Thì Anh Chơi Em Ở Đây!
Chương 88 - Có Chuyện Này Anh Muốn Nói Rõ Với Em
Chương 89 - Trước Anh Không Có Ai Cả
Chương 90 - Trợn Mắt Há Mồm
Chương 91 - Em Sợ Cái Gì?
Chương 92 - Lỡ Có Bị Phát Hiện Thì Cũng Có Hỗ Trợ
Chương 93 - Còn Sớm Hơn Mình Nghĩ
Chương 94 - Hà Lộ, Em Sợ Anh Chạy Đi À?
Chương 95 - Cái Này Gọi Là Trực Giác
Chương 96 - Sự Khác Biệt Của Nghiệp Dư Và Chuyên Nghiệp
Chương 97 - Ai Kêu Bọn Mày Tới?
Chương 98 - Bây Giờ Tiền Sửa Xe Mắc Lắm
Chương 99 - Cương Rồi, Bị Em Kêu Hai Tiếng Nên Cương Rồi
Chương 100 - Lần Sau Làm Em Trên Xe!
Chương 101 - Sao Cô Càng Ngày Càng Đen Tối Thế Này…
Chương 102 - Đó Là Xe Thằng Con Thứ Ba Của Lão Diêm
Chương 103 - Đều Không Quá Tốt
Chương 104 - Xúi Giục
Chương 105 - Cô Gái Của Tôi, Đáng Giá Hay Không Là Do Tôi Quyết Định
Chương 106 - Hôm Qua Anh Về Lúc Nào?
Chương 107 - Nhớ Đến Cảnh Anh Vừa Làm Vừa Bế Cô Về Phòng
Chương 108 - Nhịn Không Được Muốn Làm Cô!
Chương 118 - Anh Đang Nói Mình Bị Heo Gặm Mất Não Sao
Chương 119 - Mẹ Em Biết Rồi
Chương 120 - Thu Hoạch Không Nhỏ
Chương 121 - Ngày Đó Anh Gọi Cho Ai?
Chương 122 - Cô Bắt Đầu Tò Mò Rồi…
Chương 123 - Cắm Sừng!
Chương 124 - Em Đang Đợi Anh À?
Chương 134 - Sắp Bắn Rồi! Ngậm Chặt Lại!
Chương 135 - Em Đến Siêu Thị Đầu Đường Đợi Anh
Chương 136 - Đây Là Nơi Em Muốn Dẫn Anh Tới?
Chương 137 - Không Bỏ Xuống Được…
Chương 138 - Em Làm Trước Đi!
Chương 139 - Mở Mang Kiến Thức
Chương 140 - Mới Nắm Tay, Hôn Hôn
Chương 141 - Xác Định Quan Hệ
Chương 142 - Kéo Quần Lót Qua Một Bên Là Có Thể Cắm Vào
Chương 149 - Trên Sô Pha Bị Anh Làm Cho Cao Trào
Chương 150 - Con Rể Đưa Tới Cửa?
Chương 151 - Nghi Ngờ Anh Đang Bị Kích Thích
Chương 152 - Có Xinh Không? Có Ngây Thơ Không?
Chương 153 - Họ Không Giống Nhau
Chương 154 - Vồ Trượt
Chương 155 - Chuyện Gì Cũng Gọi Đến Cho Lốp Dự Phòng
Chương 156 - Được Một Tấc Tiến Một Bước
Chương 157 - Có, Có Gai Là Sao?!
Chương 163 - Cuối Tuần Chơi Cho Đến Khi Bị Sưng Lên, Để Xem Em Còn Mạnh Miệng Được Không
Chương 164 - Hình Như Là Bạn Gái Cũ Của Anh Trình
Chương 165 - Để Xem Cô Ta Lấy Cái Gì Ra Hù Dọa
Chương 166 - Châm Ngòi Thổi Gió
Chương 167 - Đúng! Dẫn Người Tới Đây
Chương 168 - Cảm Ơn Em
Chương 169 - Ai Cũng Có Quá Khứ Riêng
Chương 170 - Quá Tốt Bụng Rồi!
Chương 171 - Uy Hiếp Vẫn Có Tác Dụng
Chương 172 - Muốn Trên Xe Hay Muốn Đi Thuê Phòng?
Chương 177 - Không Đút Em Ăn No Sao?
Chương 1 - Vị Khách Mới
Chương 2 - Xem Phòng
Chương 3 - Nỗi Sợ Vô Hình
Chương 4 - Xin Lỗi, Tay Bị Chuột Rút…
Chương 5 - Anh Con Giới Thiệu Tới Đây
Chương 6 - Tốt Xấu Gì Cũng Nên Nói Vài Câu!
Chương 7 - Tôi Tự Về Được
Chương 8 - Vú Rất To
Chương 9 - Côn Thịt Hơi Cứng Lên
Chương 10 - Đem Cô Làm Chết
Chương 11 - Nụ Cười Dâm Đãng
Chương 12 - Tín Hiệu Nguy Hiểm
Chương 13 - Nên Ăn Miếng Thịt Này Không
Chương 14 - Muốn Làm, Muốn Thử*
Chương 15 - Anh Từng Là Võ Sĩ Quyền Anh
Chương 16 - Anh Đưa Em Đi
Chương 17 - Đừng Nhìn Đàn Ông Bằng Ánh Mắt Đó
Chương 18 - Không Phải Là Em Thích Anh Rồi Chứ?
Chương 19 - Không Cần Cảm Ơn Sớm Như Vậy
Chương 20 - Đến Chỗ Anh Trai Chơi Không?
Chương 21 - Có Hôn Bao Giờ Chưa?
Chương 22 - Nhắm Mắt Lại
Chương 23 - Cọ Côn Thịt Đến Ngứa
Chương 24 - Côn Thịt Cứng Phát Đau, Muốn Làm Em
Chương 25 - Tiểu Bức Của Em Nhiều Nước Thật
Chương 26 - Sao Thế? Không Kẹp Được À?
Chương 27 - Ngoan, Nằm Xuống Sẽ Thưởng Cho Em
Chương 28 - Nơi Đó Thế Nào? Có Muốn Không?
Chương 29 - Xấu Hổ Cái Gì?
Chương 30 - Con Đang Trên Xe Buýt À?
Chương 31 - Có Tật Giật Mình
Chương 32 - Cơ Thể Đang Dần Biến Đổi
Chương 33 - Cứng Quá Ngủ Không Được
Chương 34 - Anh Nghĩ Em Phải Suy Nghĩ Rất Lâu
Chương 35 - Thoải Mái Lắm Phải Không
Chương 36 - Muốn Dùng Côn Thịt Làm Em
Chương 37 - Hút Cái Nào Sướng Hơn?
Chương 38 - Huyệt Nhỏ Thật Nhiều Nước
Chương 39 - Đừng Tin Lời Đàn Ông Nói, Kể Cả Anh
Chương 40 - Bị Làm Đến Khóc
Chương 41 - Bị Côn Thịt Cọ Đến
Chương 42 - Dùng Sức Cắm Vào Cô
Chương 43 - Tự Tắm Là Đây Sao?
Chương 44 - Muốn Làm Ngực Em
Chương 45 - Sờ Ngực Thì Bên Dưới Ngứa, Vậy Mà Không Dâm Sao?
Chương 46 - Tiểu Huyệt Dâm Đãng
Chương 47 - Vú Bị Làm, Bên Dưới Cũng Bị Cắm…
Chương 48 - Bị Anh Chơi Đến Chết Đi Sống Lại
Chương 49 - Làm Em Thật Sướng!
Chương 50 - Lần Đầu Gặp Tiểu Bức Dễ Khóc Đến Vậy
Chương 51 - Tôi Ở Đâu Liên Quan Gì Tới Cô?
Chương 52 - Anh Tự Mình Hiểu Đi…
Chương 53 - Chỉ Cần Năm Phút Để Làm Em Phát Khóc
Chương 54 - Em Sợ Anh Làm Em…
Chương 55 - Cô Không Nói Muốn Bị Làm Đâu…
Chương 56 - Anh Cố Tình
Chương 57 - Anh Đóng Cửa Làm Gì?
Chương 65 - Sướng Muốn Chết Sao?
Chương 66 - Dọa Em Rồi Sao?
Chương 67 - Công Chúa Nhỏ!
Chương 68 - Anh Nói Rất Có Đạo Lý…
Chương 69 - Hà Lộ, Bỗng Nhiên Anh Muốn Làm Em!
Chương 70 - Không Cho Nói Thì Sẽ Làm
Chương 72 - Buổi Tối Làm Chết Em!
Chương 73 - Cô Càng Lúc Càng Đen Tối!
Chương 74 - Trực Giác Của Thiếu Nữ
Chương 75 - Nội Y Anh Đưa
Chương 76 - Sao Con Biết Được?
Chương 77 - Hà Lộ Là Bạn Gái Anh!
Chương 78 - Đang Trên Đường Đến Làm Em
Chương 79 - Dám Quỵt Nợ Thì Anh Chơi Em Ở Đây!
Chương 88 - Có Chuyện Này Anh Muốn Nói Rõ Với Em
Chương 89 - Trước Anh Không Có Ai Cả
Chương 90 - Trợn Mắt Há Mồm
Chương 91 - Em Sợ Cái Gì?
Chương 92 - Lỡ Có Bị Phát Hiện Thì Cũng Có Hỗ Trợ
Chương 93 - Còn Sớm Hơn Mình Nghĩ
Chương 94 - Hà Lộ, Em Sợ Anh Chạy Đi À?
Chương 95 - Cái Này Gọi Là Trực Giác
Chương 96 - Sự Khác Biệt Của Nghiệp Dư Và Chuyên Nghiệp
Chương 97 - Ai Kêu Bọn Mày Tới?
Chương 98 - Bây Giờ Tiền Sửa Xe Mắc Lắm
Chương 99 - Cương Rồi, Bị Em Kêu Hai Tiếng Nên Cương Rồi
Chương 100 - Lần Sau Làm Em Trên Xe!
Chương 101 - Sao Cô Càng Ngày Càng Đen Tối Thế Này…
Chương 102 - Đó Là Xe Thằng Con Thứ Ba Của Lão Diêm
Chương 103 - Đều Không Quá Tốt
Chương 104 - Xúi Giục
Chương 105 - Cô Gái Của Tôi, Đáng Giá Hay Không Là Do Tôi Quyết Định
Chương 106 - Hôm Qua Anh Về Lúc Nào?
Chương 107 - Nhớ Đến Cảnh Anh Vừa Làm Vừa Bế Cô Về Phòng
Chương 108 - Nhịn Không Được Muốn Làm Cô!
Chương 118 - Anh Đang Nói Mình Bị Heo Gặm Mất Não Sao
Chương 119 - Mẹ Em Biết Rồi
Chương 120 - Thu Hoạch Không Nhỏ
Chương 121 - Ngày Đó Anh Gọi Cho Ai?
Chương 122 - Cô Bắt Đầu Tò Mò Rồi…
Chương 123 - Cắm Sừng!
Chương 124 - Em Đang Đợi Anh À?
Chương 134 - Sắp Bắn Rồi! Ngậm Chặt Lại!
Chương 135 - Em Đến Siêu Thị Đầu Đường Đợi Anh
Chương 136 - Đây Là Nơi Em Muốn Dẫn Anh Tới?
Chương 137 - Không Bỏ Xuống Được…
Chương 138 - Em Làm Trước Đi!
Chương 139 - Mở Mang Kiến Thức
Chương 140 - Mới Nắm Tay, Hôn Hôn
Chương 141 - Xác Định Quan Hệ
Chương 142 - Kéo Quần Lót Qua Một Bên Là Có Thể Cắm Vào
Chương 149 - Trên Sô Pha Bị Anh Làm Cho Cao Trào
Chương 150 - Con Rể Đưa Tới Cửa?
Chương 151 - Nghi Ngờ Anh Đang Bị Kích Thích
Chương 152 - Có Xinh Không? Có Ngây Thơ Không?
Chương 153 - Họ Không Giống Nhau
Chương 154 - Vồ Trượt
Chương 155 - Chuyện Gì Cũng Gọi Đến Cho Lốp Dự Phòng
Chương 156 - Được Một Tấc Tiến Một Bước
Chương 157 - Có, Có Gai Là Sao?!
Chương 163 - Cuối Tuần Chơi Cho Đến Khi Bị Sưng Lên, Để Xem Em Còn Mạnh Miệng Được Không
Chương 164 - Hình Như Là Bạn Gái Cũ Của Anh Trình
Chương 165 - Để Xem Cô Ta Lấy Cái Gì Ra Hù Dọa
Chương 166 - Châm Ngòi Thổi Gió
Chương 167 - Đúng! Dẫn Người Tới Đây
Chương 168 - Cảm Ơn Em
Chương 169 - Ai Cũng Có Quá Khứ Riêng
Chương 170 - Quá Tốt Bụng Rồi!
Chương 171 - Uy Hiếp Vẫn Có Tác Dụng
Chương 172 - Muốn Trên Xe Hay Muốn Đi Thuê Phòng?
Chương 177 - Không Đút Em Ăn No Sao?
Khác với dáng vẻ lo lắng của Hà Lộ, có người thuê dài hạn, mẹ Hà cười không khép được miệng.
“Một tháng lận à? Công việc ở nhà của cậu thì làm sao?”
“À.
” Trình Diệu Khôn khẽ cười, “Em đã xuất ngũ, cũng không có việc gì, không sao cả.
”
“Thì ra là vậy, không trễ tiền là được, chị tính cậu 80 đồng một ngày thôi.
”
“Cảm ơn chị Lưu trước.
”
“Ha ha ha, không cần khách sáo, đều là chỗ quen biết, phải giảm giá cho câu chứ.
”
Hà Lộ cạn lời, rõ ràng trước đó người ta ở mười ngày cũng thu 80 đồng…
Bữa cơm này, Hà Lộ ôm một bụng tâm sự.
Kết quả còn chưa ăn xong, Trình Diệu Khôn nhận được một cuộc điện thoại.
Thật ra có người gọi đến cũng không có gì lạ, chỉ là khi anh mới nhìn vào số trên màn hình, vẻ mặt có chút gì đó không đúng.
Sau đó anh trực tiếp cầm điện thoại ra sân, đi về phía sau…
Hà Lộ cũng không biết sao, tâm tình có hơi đi xuống, một loại cảm giác khó nói.
Trình Diệu Khôn nói chuyện điện thoại khá lâu, năm sáu phút mới trở về.
Chờ cơm nước xong, di động anh lại vang lên lần nữa.
Nhưng lần này anh chỉ nhìn một chút rồi trực tiếp ấn nút nghe.
Hà Lộ nghe được, người gọi tới là anh Đỗ Khải, gọi anh ra ngoài chơi.
Không chỉ có Hà Lộ, mẹ Hà cũng nghe được, sau khi cúp điện thoại, bà cười hỏi anh có phải đi ra ngoài với Đỗ Khải không.
Trình Diệu Khôn cười cười: “Đúng ạ.
”
“Vậy khi nào cậu đi?”
Trình Diệu Khôn là người nào cơ chứ, nghe vậy liền hiểu.
“Chị Lưu cần gì sao?”
Mẹ Hà cười lớn: “Chị hẹn đám bạn buổi tối tiếp tục chơi mạt chược, không biết có tiện đường cậu không.
”
Hà Lộ đang dọn chén đũa thì trợn mắt.
Mẹ à…
“Vẫn giống hôm qua sao?”
“Đúng đúng, giống hôm qua.
”
“Vâng, khi nào chị Lưu muốn đi thì kêu em, em về phòng thay quần áo.
”
Mẹ Hà nghe vậy, cười ha hả trả lời: “Được được, cảm ơn em nhé.
”
“Chị Lưu cũng không cần khách khí, chúng ta cũng đâu phải người ngoài đúng không?”
Trình Diệu Khôn nói xong, ánh mắt đảo qua người Hà Lộ đang dọn chén lén lút nhìn anh.
Hai người vô tình chạm vào mắt nhau, Hà Lộ vội vàng nhìn xuống, tim đập thình thịch.
Trình Diệu Khôn cố ý lấy lòng mẹ Hà, về phòng thay quần áo rồi quay lại bàn gỗ ngồi chờ.
Mẹ Hà cũng vội vàng đi chơi mạt chược, để chén cho Hà Lộ rửa. Về phòng thay đồ xong, liền đến cửa phòng bếp nói.
“Buổi tối mẹ đi thì đóng cửa nhé, có người tới hỏi phải nhìn kỹ mới được mở cửa biết không?”
“Con không phải là con nít nữa, con biết rồi mà.
” Hà Lộ rầu rĩ rửa chén trả lời.
“Mẹ sợ con quên, con hay hấp tấp lắm.
”
“… Con biết rồi, rửa chén xong con sẽ đi đóng cửa.
”
Thấy cô nói như vậy, mẹ Hà mới yên tâm đi ra ngoài.
Hà Lộ nghe tiếng bước chân dần xa, cô nhíu mày nhìn ra cửa phòng bếp.
Không biết tại sao, trong lòng không dễ chịu chút nào… Đầu óc cứ nhớ cảnh Trình Diệu Khôn đi ra ngoài nghe điện thoại…
Là ai gọi đến cho anh?
Người nhà? Bạn bè? Hay là người anh em nào đó?
Anh cũng từng kể với cô về việc từng đi tù, cũng có nói đến những chuyện bạn bè lúc xưa của anh, cần gì phải đi ra xa nghe điện thoại đến vậy.
Đối với người mình thích, trực giác của con gái luôn sắc bén như vậy, Hà Lộ cũng không ngoại lệ.
Cuộc gọi đến Trình Diệu Khôn tuy không phải Lý Tư Mục, nhưng lại liên quan đến cô ta.