Chương 1 - Vị Khách Mới
Chương 2 - Xem Phòng
Chương 3 - Nỗi Sợ Vô Hình
Chương 4 - Xin Lỗi, Tay Bị Chuột Rút…
Chương 5 - Anh Con Giới Thiệu Tới Đây
Chương 6 - Tốt Xấu Gì Cũng Nên Nói Vài Câu!
Chương 7 - Tôi Tự Về Được
Chương 8 - Vú Rất To
Chương 9 - Côn Thịt Hơi Cứng Lên
Chương 10 - Đem Cô Làm Chết
Chương 11 - Nụ Cười Dâm Đãng
Chương 12 - Tín Hiệu Nguy Hiểm
Chương 13 - Nên Ăn Miếng Thịt Này Không
Chương 14 - Muốn Làm, Muốn Thử*
Chương 15 - Anh Từng Là Võ Sĩ Quyền Anh
Chương 16 - Anh Đưa Em Đi
Chương 17 - Đừng Nhìn Đàn Ông Bằng Ánh Mắt Đó
Chương 18 - Không Phải Là Em Thích Anh Rồi Chứ?
Chương 19 - Không Cần Cảm Ơn Sớm Như Vậy
Chương 20 - Đến Chỗ Anh Trai Chơi Không?
Chương 21 - Có Hôn Bao Giờ Chưa?
Chương 22 - Nhắm Mắt Lại
Chương 23 - Cọ Côn Thịt Đến Ngứa
Chương 24 - Côn Thịt Cứng Phát Đau, Muốn Làm Em
Chương 25 - Tiểu Bức Của Em Nhiều Nước Thật
Chương 26 - Sao Thế? Không Kẹp Được À?
Chương 27 - Ngoan, Nằm Xuống Sẽ Thưởng Cho Em
Chương 28 - Nơi Đó Thế Nào? Có Muốn Không?
Chương 29 - Xấu Hổ Cái Gì?
Chương 30 - Con Đang Trên Xe Buýt À?
Chương 31 - Có Tật Giật Mình
Chương 32 - Cơ Thể Đang Dần Biến Đổi
Chương 33 - Cứng Quá Ngủ Không Được
Chương 34 - Anh Nghĩ Em Phải Suy Nghĩ Rất Lâu
Chương 35 - Thoải Mái Lắm Phải Không
Chương 36 - Muốn Dùng Côn Thịt Làm Em
Chương 37 - Hút Cái Nào Sướng Hơn?
Chương 38 - Huyệt Nhỏ Thật Nhiều Nước
Chương 39 - Đừng Tin Lời Đàn Ông Nói, Kể Cả Anh
Chương 40 - Bị Làm Đến Khóc
Chương 41 - Bị Côn Thịt Cọ Đến
Chương 42 - Dùng Sức Cắm Vào Cô
Chương 43 - Tự Tắm Là Đây Sao?
Chương 44 - Muốn Làm Ngực Em
Chương 45 - Sờ Ngực Thì Bên Dưới Ngứa, Vậy Mà Không Dâm Sao?
Chương 46 - Tiểu Huyệt Dâm Đãng
Chương 47 - Vú Bị Làm, Bên Dưới Cũng Bị Cắm…
Chương 48 - Bị Anh Chơi Đến Chết Đi Sống Lại
Chương 49 - Làm Em Thật Sướng!
Chương 50 - Lần Đầu Gặp Tiểu Bức Dễ Khóc Đến Vậy
Chương 51 - Tôi Ở Đâu Liên Quan Gì Tới Cô?
Chương 52 - Anh Tự Mình Hiểu Đi…
Chương 53 - Chỉ Cần Năm Phút Để Làm Em Phát Khóc
Chương 54 - Em Sợ Anh Làm Em…
Chương 55 - Cô Không Nói Muốn Bị Làm Đâu…
Chương 56 - Anh Cố Tình
Chương 57 - Anh Đóng Cửa Làm Gì?
Chương 65 - Sướng Muốn Chết Sao?
Chương 66 - Dọa Em Rồi Sao?
Chương 67 - Công Chúa Nhỏ!
Chương 68 - Anh Nói Rất Có Đạo Lý…
Chương 69 - Hà Lộ, Bỗng Nhiên Anh Muốn Làm Em!
Chương 70 - Không Cho Nói Thì Sẽ Làm
Chương 72 - Buổi Tối Làm Chết Em!
Chương 73 - Cô Càng Lúc Càng Đen Tối!
Chương 74 - Trực Giác Của Thiếu Nữ
Chương 75 - Nội Y Anh Đưa
Chương 76 - Sao Con Biết Được?
Chương 77 - Hà Lộ Là Bạn Gái Anh!
Chương 78 - Đang Trên Đường Đến Làm Em
Chương 79 - Dám Quỵt Nợ Thì Anh Chơi Em Ở Đây!
Chương 88 - Có Chuyện Này Anh Muốn Nói Rõ Với Em
Chương 89 - Trước Anh Không Có Ai Cả
Chương 90 - Trợn Mắt Há Mồm
Chương 91 - Em Sợ Cái Gì?
Chương 92 - Lỡ Có Bị Phát Hiện Thì Cũng Có Hỗ Trợ
Chương 93 - Còn Sớm Hơn Mình Nghĩ
Chương 94 - Hà Lộ, Em Sợ Anh Chạy Đi À?
Chương 95 - Cái Này Gọi Là Trực Giác
Chương 96 - Sự Khác Biệt Của Nghiệp Dư Và Chuyên Nghiệp
Chương 97 - Ai Kêu Bọn Mày Tới?
Chương 98 - Bây Giờ Tiền Sửa Xe Mắc Lắm
Chương 99 - Cương Rồi, Bị Em Kêu Hai Tiếng Nên Cương Rồi
Chương 100 - Lần Sau Làm Em Trên Xe!
Chương 101 - Sao Cô Càng Ngày Càng Đen Tối Thế Này…
Chương 102 - Đó Là Xe Thằng Con Thứ Ba Của Lão Diêm
Chương 103 - Đều Không Quá Tốt
Chương 104 - Xúi Giục
Chương 105 - Cô Gái Của Tôi, Đáng Giá Hay Không Là Do Tôi Quyết Định
Chương 106 - Hôm Qua Anh Về Lúc Nào?
Chương 107 - Nhớ Đến Cảnh Anh Vừa Làm Vừa Bế Cô Về Phòng
Chương 108 - Nhịn Không Được Muốn Làm Cô!
Chương 118 - Anh Đang Nói Mình Bị Heo Gặm Mất Não Sao
Chương 119 - Mẹ Em Biết Rồi
Chương 120 - Thu Hoạch Không Nhỏ
Chương 121 - Ngày Đó Anh Gọi Cho Ai?
Chương 122 - Cô Bắt Đầu Tò Mò Rồi…
Chương 123 - Cắm Sừng!
Chương 124 - Em Đang Đợi Anh À?
Chương 134 - Sắp Bắn Rồi! Ngậm Chặt Lại!
Chương 135 - Em Đến Siêu Thị Đầu Đường Đợi Anh
Chương 136 - Đây Là Nơi Em Muốn Dẫn Anh Tới?
Chương 137 - Không Bỏ Xuống Được…
Chương 138 - Em Làm Trước Đi!
Chương 139 - Mở Mang Kiến Thức
Chương 140 - Mới Nắm Tay, Hôn Hôn
Chương 141 - Xác Định Quan Hệ
Chương 142 - Kéo Quần Lót Qua Một Bên Là Có Thể Cắm Vào
Chương 149 - Trên Sô Pha Bị Anh Làm Cho Cao Trào
Chương 150 - Con Rể Đưa Tới Cửa?
Chương 151 - Nghi Ngờ Anh Đang Bị Kích Thích
Chương 152 - Có Xinh Không? Có Ngây Thơ Không?
Chương 153 - Họ Không Giống Nhau
Chương 154 - Vồ Trượt
Chương 155 - Chuyện Gì Cũng Gọi Đến Cho Lốp Dự Phòng
Chương 156 - Được Một Tấc Tiến Một Bước
Chương 157 - Có, Có Gai Là Sao?!
Chương 163 - Cuối Tuần Chơi Cho Đến Khi Bị Sưng Lên, Để Xem Em Còn Mạnh Miệng Được Không
Chương 164 - Hình Như Là Bạn Gái Cũ Của Anh Trình
Chương 165 - Để Xem Cô Ta Lấy Cái Gì Ra Hù Dọa
Chương 166 - Châm Ngòi Thổi Gió
Chương 167 - Đúng! Dẫn Người Tới Đây
Chương 168 - Cảm Ơn Em
Chương 169 - Ai Cũng Có Quá Khứ Riêng
Chương 170 - Quá Tốt Bụng Rồi!
Chương 171 - Uy Hiếp Vẫn Có Tác Dụng
Chương 172 - Muốn Trên Xe Hay Muốn Đi Thuê Phòng?
Chương 177 - Không Đút Em Ăn No Sao?
Chương 1 - Vị Khách Mới
Chương 2 - Xem Phòng
Chương 3 - Nỗi Sợ Vô Hình
Chương 4 - Xin Lỗi, Tay Bị Chuột Rút…
Chương 5 - Anh Con Giới Thiệu Tới Đây
Chương 6 - Tốt Xấu Gì Cũng Nên Nói Vài Câu!
Chương 7 - Tôi Tự Về Được
Chương 8 - Vú Rất To
Chương 9 - Côn Thịt Hơi Cứng Lên
Chương 10 - Đem Cô Làm Chết
Chương 11 - Nụ Cười Dâm Đãng
Chương 12 - Tín Hiệu Nguy Hiểm
Chương 13 - Nên Ăn Miếng Thịt Này Không
Chương 14 - Muốn Làm, Muốn Thử*
Chương 15 - Anh Từng Là Võ Sĩ Quyền Anh
Chương 16 - Anh Đưa Em Đi
Chương 17 - Đừng Nhìn Đàn Ông Bằng Ánh Mắt Đó
Chương 18 - Không Phải Là Em Thích Anh Rồi Chứ?
Chương 19 - Không Cần Cảm Ơn Sớm Như Vậy
Chương 20 - Đến Chỗ Anh Trai Chơi Không?
Chương 21 - Có Hôn Bao Giờ Chưa?
Chương 22 - Nhắm Mắt Lại
Chương 23 - Cọ Côn Thịt Đến Ngứa
Chương 24 - Côn Thịt Cứng Phát Đau, Muốn Làm Em
Chương 25 - Tiểu Bức Của Em Nhiều Nước Thật
Chương 26 - Sao Thế? Không Kẹp Được À?
Chương 27 - Ngoan, Nằm Xuống Sẽ Thưởng Cho Em
Chương 28 - Nơi Đó Thế Nào? Có Muốn Không?
Chương 29 - Xấu Hổ Cái Gì?
Chương 30 - Con Đang Trên Xe Buýt À?
Chương 31 - Có Tật Giật Mình
Chương 32 - Cơ Thể Đang Dần Biến Đổi
Chương 33 - Cứng Quá Ngủ Không Được
Chương 34 - Anh Nghĩ Em Phải Suy Nghĩ Rất Lâu
Chương 35 - Thoải Mái Lắm Phải Không
Chương 36 - Muốn Dùng Côn Thịt Làm Em
Chương 37 - Hút Cái Nào Sướng Hơn?
Chương 38 - Huyệt Nhỏ Thật Nhiều Nước
Chương 39 - Đừng Tin Lời Đàn Ông Nói, Kể Cả Anh
Chương 40 - Bị Làm Đến Khóc
Chương 41 - Bị Côn Thịt Cọ Đến
Chương 42 - Dùng Sức Cắm Vào Cô
Chương 43 - Tự Tắm Là Đây Sao?
Chương 44 - Muốn Làm Ngực Em
Chương 45 - Sờ Ngực Thì Bên Dưới Ngứa, Vậy Mà Không Dâm Sao?
Chương 46 - Tiểu Huyệt Dâm Đãng
Chương 47 - Vú Bị Làm, Bên Dưới Cũng Bị Cắm…
Chương 48 - Bị Anh Chơi Đến Chết Đi Sống Lại
Chương 49 - Làm Em Thật Sướng!
Chương 50 - Lần Đầu Gặp Tiểu Bức Dễ Khóc Đến Vậy
Chương 51 - Tôi Ở Đâu Liên Quan Gì Tới Cô?
Chương 52 - Anh Tự Mình Hiểu Đi…
Chương 53 - Chỉ Cần Năm Phút Để Làm Em Phát Khóc
Chương 54 - Em Sợ Anh Làm Em…
Chương 55 - Cô Không Nói Muốn Bị Làm Đâu…
Chương 56 - Anh Cố Tình
Chương 57 - Anh Đóng Cửa Làm Gì?
Chương 65 - Sướng Muốn Chết Sao?
Chương 66 - Dọa Em Rồi Sao?
Chương 67 - Công Chúa Nhỏ!
Chương 68 - Anh Nói Rất Có Đạo Lý…
Chương 69 - Hà Lộ, Bỗng Nhiên Anh Muốn Làm Em!
Chương 70 - Không Cho Nói Thì Sẽ Làm
Chương 72 - Buổi Tối Làm Chết Em!
Chương 73 - Cô Càng Lúc Càng Đen Tối!
Chương 74 - Trực Giác Của Thiếu Nữ
Chương 75 - Nội Y Anh Đưa
Chương 76 - Sao Con Biết Được?
Chương 77 - Hà Lộ Là Bạn Gái Anh!
Chương 78 - Đang Trên Đường Đến Làm Em
Chương 79 - Dám Quỵt Nợ Thì Anh Chơi Em Ở Đây!
Chương 88 - Có Chuyện Này Anh Muốn Nói Rõ Với Em
Chương 89 - Trước Anh Không Có Ai Cả
Chương 90 - Trợn Mắt Há Mồm
Chương 91 - Em Sợ Cái Gì?
Chương 92 - Lỡ Có Bị Phát Hiện Thì Cũng Có Hỗ Trợ
Chương 93 - Còn Sớm Hơn Mình Nghĩ
Chương 94 - Hà Lộ, Em Sợ Anh Chạy Đi À?
Chương 95 - Cái Này Gọi Là Trực Giác
Chương 96 - Sự Khác Biệt Của Nghiệp Dư Và Chuyên Nghiệp
Chương 97 - Ai Kêu Bọn Mày Tới?
Chương 98 - Bây Giờ Tiền Sửa Xe Mắc Lắm
Chương 99 - Cương Rồi, Bị Em Kêu Hai Tiếng Nên Cương Rồi
Chương 100 - Lần Sau Làm Em Trên Xe!
Chương 101 - Sao Cô Càng Ngày Càng Đen Tối Thế Này…
Chương 102 - Đó Là Xe Thằng Con Thứ Ba Của Lão Diêm
Chương 103 - Đều Không Quá Tốt
Chương 104 - Xúi Giục
Chương 105 - Cô Gái Của Tôi, Đáng Giá Hay Không Là Do Tôi Quyết Định
Chương 106 - Hôm Qua Anh Về Lúc Nào?
Chương 107 - Nhớ Đến Cảnh Anh Vừa Làm Vừa Bế Cô Về Phòng
Chương 108 - Nhịn Không Được Muốn Làm Cô!
Chương 118 - Anh Đang Nói Mình Bị Heo Gặm Mất Não Sao
Chương 119 - Mẹ Em Biết Rồi
Chương 120 - Thu Hoạch Không Nhỏ
Chương 121 - Ngày Đó Anh Gọi Cho Ai?
Chương 122 - Cô Bắt Đầu Tò Mò Rồi…
Chương 123 - Cắm Sừng!
Chương 124 - Em Đang Đợi Anh À?
Chương 134 - Sắp Bắn Rồi! Ngậm Chặt Lại!
Chương 135 - Em Đến Siêu Thị Đầu Đường Đợi Anh
Chương 136 - Đây Là Nơi Em Muốn Dẫn Anh Tới?
Chương 137 - Không Bỏ Xuống Được…
Chương 138 - Em Làm Trước Đi!
Chương 139 - Mở Mang Kiến Thức
Chương 140 - Mới Nắm Tay, Hôn Hôn
Chương 141 - Xác Định Quan Hệ
Chương 142 - Kéo Quần Lót Qua Một Bên Là Có Thể Cắm Vào
Chương 149 - Trên Sô Pha Bị Anh Làm Cho Cao Trào
Chương 150 - Con Rể Đưa Tới Cửa?
Chương 151 - Nghi Ngờ Anh Đang Bị Kích Thích
Chương 152 - Có Xinh Không? Có Ngây Thơ Không?
Chương 153 - Họ Không Giống Nhau
Chương 154 - Vồ Trượt
Chương 155 - Chuyện Gì Cũng Gọi Đến Cho Lốp Dự Phòng
Chương 156 - Được Một Tấc Tiến Một Bước
Chương 157 - Có, Có Gai Là Sao?!
Chương 163 - Cuối Tuần Chơi Cho Đến Khi Bị Sưng Lên, Để Xem Em Còn Mạnh Miệng Được Không
Chương 164 - Hình Như Là Bạn Gái Cũ Của Anh Trình
Chương 165 - Để Xem Cô Ta Lấy Cái Gì Ra Hù Dọa
Chương 166 - Châm Ngòi Thổi Gió
Chương 167 - Đúng! Dẫn Người Tới Đây
Chương 168 - Cảm Ơn Em
Chương 169 - Ai Cũng Có Quá Khứ Riêng
Chương 170 - Quá Tốt Bụng Rồi!
Chương 171 - Uy Hiếp Vẫn Có Tác Dụng
Chương 172 - Muốn Trên Xe Hay Muốn Đi Thuê Phòng?
Chương 177 - Không Đút Em Ăn No Sao?
Đêm nay, Hà Lộ bị anh làm cho không lúc nào ngừng chảy nước, cả người như được vớt từ dưới hồ lên, Trình Diệu Khôn mới chịu ôm cô đi vào nhà tắm.
Lúc mọi chuyện xong xuôi đã là 3 giờ sáng, Hà Lộ nhắm chặt mắt, bên tai còn có giọng nói mơ hồ.
Anh nói gì mà khăn trải giường hôm qua bị cô làm ướt, hôm nay cũng không khá hơn là bao, hỏi khi nào cô mới chịu đổi cho anh.
Sau đó anh lại nói, trên giường chỗ nào nằm được đều nhường cho cô, nên ngày mai phải bồi thường cho anh…
Đúng 6 giờ, Trình Diệu Khôn đánh thức Hà Lộ dậy.
Hôm qua bị anh chơi quá đà, lúc tỉnh cũng còn mơ mơ màng màng.
Trình Diệu Khôn cũng không nói gì, trực tiếp cõng cô về phòng.
Ngoài trời không giống sáng hôm qua, mây đen cuồn cuộn vẫn chưa tan, không khí cũng có chút lạnh, khiến cô bỗng tỉnh giấc.
Cơ thể Hà Lộ như bị đào rỗng, gió thổi qua làm người cô run cầm cập, đầu óc mơ màng cũng dần rõ ràng.
Trình Diệu Khôn thấy vậy, quay đầu hỏi cô.
“Lạnh sao?”
“Hơi hơi.
” Cô vừa nói vừa rụt người vào tấm lưng ấm nóng của anh.
“Thể chất thật yếu, trời như vậy còn lạnh.
”
“…” Hà Lộ không trả lời, nhưng cô cảm giác anh đang dần chậm bước chân lại.
Dù không nói gì, nhưng trong lòng Hà Lộ như có dòng nước ấm đang chạy qua.
“Đúng rồi, em muốn hỏi anh cái này.
” Hà Lộ nói.
“Chuyện gì?”
“Cái này, bây giờ chúng ta… Chúng ta là cái gì của nhau?”
Trình Diệu Khôn nghe xong, không nhịn được cười.
“Em muốn là gì?”
“…Là em tự muốn sao?”
Nghe giọng cô như sắp khóc tới nơi, Trình Diệu Khôn lần nữa cười ra tiếng.
“Đương nhiên là đúng như em nghĩ rồi, anh còn muốn công khai với mọi người mối quan hệ của chúng ta, mà em thì sợ này sợ kia.
”
Công khai quan hệ, không cần lén lút nữa, có thể đường đường chính chính muốn ôm là ôm, muốn sờ là sờ.
Hà Lộ cứng họng, vì anh nói đúng, cô không thể phản bác.
Nhưng… Cô vẫn muốn nghe từ chính miệng anh xác nhận một chút…
“Vậy ý anh là, chúng ta là quan hệ nam nữ sao?”
“Sao không?” Trình Diệu Khôn hỏi lại, dù đã đến chính sảnh nhưng vẫn không thả cô xuống, xoay đầu nhìn cô, “Em còn nghĩ chúng ta là cái gì?”
Anh hơi nhíu mày lại, ánh mắt sắc bén áp bức nhìn cô.
Hà Lộ nuốt nước bọt: “Em, em chỉ hỏi một chút thôi, muốn xác định tí mà…”
Trình Diệu Khôn vẫn nhìn cô như vậy, hơi khom lưng xuống, đưa một tay lên bóp mặt cô, nâng đầu nhỏ cô lên.
“Hà Lộ, có chuyện anh muốn nói rõ với em.
” Trình Diệu Khôn dùng ánh mắt nặng nề nhìn cô.
Hà Lộ bị anh làm cho trái tim nảy lên một cái: “Chuyện, chuyện gì?”
“Nếu em thích người khác hay không còn muốn ở bên nhau, thì hãy nói rõ với anh, đừng giấu diếm làm gì.
”
Hà Lộ nghe xong, có chút không hiểu được, sao cô có thể không thích?
Lại nói gì mà giấu diếm anh… Sao có thể chứ?
Tuy không biết phải nói gì nhưng bị anh nhìn như vậy, Hà Lộ cũng không dám hỏi nhiều, chỉ gật gật đầu.
“Gật đầu là sao?”
“Là, là em hiểu rồi.
”
Đây đúng là câu trả lời anh muốn nghe, nhưng Trình Diệu Khôn vẫn cảm thấy có ngụm máu đen trong cổ họng.
“Hiểu là sao, em còn có người khác?”
“…” Này, anh tự hỏi anh đi?
“Sao không nói, em có người thích rồi sao?”
“…Không có.
”
“Vậy hồi nãy em nói là có ý gì?”
Vẻ mặt Hà Lộ vô tội: “Không lẽ em phải nói em không biết?”
“…”