Chương 1 - Vương Gia
Chương 2 - Em Muốn Kết Hôn Với Đinh Nhi
Chương 3 - Ở Trung Tâm Thương Mại Bị Thương
Chương 4 - Tại Sao Không Về Nguyệt Thự Mà Về Vương Gia?
Chương 5 - Vừa Thức Đã Tìm Anh Rồi
Chương 6 - Vương Lâm Tìm Đến Cửa?
Chương 7 - Được Lắm! Xem Như Con Lợi Hại
Chương 8 - Bé Cưng Phải Tỉnh Rồi
Chương 9 - Bí Mật Của Vương Gia
Chương 10 - Khải Đau Em
Chương 11 - Chuyện Hôm Nay Không Được Để Cho Ai Biết
Chương 12 - Dịch Thị Phá Sản Rồi Sao?
Chương 13 - Con Muốn Kết Hôn?
Chương 14 - Chuyện Kết Hôn
Chương 15 - Chuyện Kết Hôn (2)
Chương 16 - Tìm Kiếm Sự Thật
Chương 17 - Tìm Kiếm Sự Thật (2)
Chương 18 - Tìm Kiếm Sự Thật (3)
Chương 19 - Bệnh Tình Nghiêm Trọng Hơn Rồi
Chương 20 - Chạy Đi Đâu?
Chương 21 - Đừng Giận Em Nữa Được Không Anh?
Chương 22 - Đáng Chết!
Chương 23 - Sinh Nhật Của Dịch Dương Thiên Tỉ
Chương 24 - Là Kẻ Nào?
Chương 25 - Em Trai Anh Thật Hung Dữ
Chương 26 - Vậy Em Không Khách Sáo Đâu
Chương 27 - Có Thêm Em Cũng Chỉ Là Thêm Vào Một Vai Diễn Mới Thôi
Chương 28 - Bé Cưng, Phải Thức Giấc Rồi
Chương 29 - Ao Vậy? Ăn Giấm Chua Rồi?
Chương 30 - Đừng Có Chỉ Tay Vào Tôi
Chương 31 - Sao Đây? Vẫn Còn Giận Anh?
Chương 32 - An Gia?
Chương 33 - Anh Ra Ngoài Nhớ Cẩn Thận
Chương 34 - Lắc Bài Đi
Chương 35 - Biết Rồi Bé Cưng
Chương 36 - Làm Sao Lại Đến Chỗ Anh Hai Hả?
Chương 37 - Đến Nhà Rồi?
Chương 38 - Bảo Bối Giận Rồi
Chương 39 - Bé Cưng Sao Vậy?
Chương 40 - Dịch Thị
Chương 41 - Em Muốn Đi Pari
Chương 42 - Bé Cưng Còn Khó Chịu Không?
Chương 43 - Sao Lại Thức Giấc Rồi?
Chương 44 - Em Sao Vậy, Lại Gặp Ác Mộng Sao?
Chương 45 - Sẽ Không Té, Khải Sẽ Đỡ Em Mà
Chương 46 - Cậu Bé Đó Là Người Của Karry Sao?
Chương 47 - Có Phát Hiện Gì À?
Chương 48 - Hai Người Đợi Ai Sao?
Chương 49 - Giới Hạn Của Hắc Bang?
Chương 50 - Hoa Hồng Sắc
Chương 51 - Hoa Hồng Sắc (2)
Chương 52 - Vương Duệ Mắng Em
Chương 53 - Bé Cưng Tỉnh Lại
Chương 54 - Là Vương Lâm Hạ Độc Em Ấy?
Chương 55 - Hửm? Đau Sao?
Chương 56 - Tránh Xa Tôi Ra
Chương 57 - Tại Sao Anh Lại Nghi Ngờ Tổ Chức X?
Chương 58 - Khải, Cậu Ấy Ức Hiếp Em
Chương 59 - Duệ, Nhìn Kĩ Vào Thức Ăn
Chương 60 - Cậu Chọc Giận Gì Cậu Chủ Thế?
Chương 61 - Đồ Dẽo Miệng Nhà Em Thật Đáng Ghét
Chương 62 - Em Chính Là Thiếu Đòn
Chương 63 - Nhắm Vào Em Ấy? Bọn Họ Đang Chán Sống Sao?
Chương 64 - Ông Xã Biết Tâm Ý Của Em Rồi
Chương 65 - Mới Sáng Đã Đốt Lửa, Bảo Bối Em Thật Hư
Chương 66 - Tuấn Khải, Ý Con Là Gì?
Chương 67 - Phải Vì Anh Mà Sống Thật Tốt Có Biết Không?
Chương 68 - Sinh Con Cho Anh, Đừng Dùng Thuốc Tránh Thai Nữa
Chương 69 - Bí Mật Dần Hé Lộ
Chương 70 - Dì, Trả Người Cho Con
Chương 71 - Dật, Anh Muốn Em Ấy Phải Sống
Chương 72 - Bảo Bối, Em Tỉnh Lúc Nào?
Chương 73 - Chỉ Cần Có Thể Cứu Em Ấy Là Được
Chương 74 - Đừng Cưng Chiều Em Quá Em Sẽ Sinh Hư
Chương 75 - Cậu Biết Mà, Hoa Hồng Sắc Không Có Thuốc Giải
Chương 76 - Bảo Bối Phải Dậy Rồi
Chương 77 - Sao Hôm Nay Lại Ăn Cháo, Em Không Khỏe Sao?
Chương 78 - Có Đau Không Em?
Chương 79 - Anh Tuấn Khải, Anh Ốn Chứ?
Chương 80 - Anh Lại Như Vậy?
Chương 81 - Lễ Cưới
Chương 82 - Đừng Có Chọc, Em Ấy Da Mặt Mỏng
Chương 83 - Karry Tôi Cần Nói Chuyện Với Cậu
Chương 84 - Có Lẽ Sẽ Về
Chương 85 - Thuốc Của Anh Dâu Thất Bại Rồi
Chương 86 - Khải, Em Muốn Ngủ
Chương 87 - Em Muốn Ngủ
Chương 88 - Dáng Vẻ Nghiêm Túc Làm Việc Của Ông Xã Em Thật Là Đẹp Nha
Chương 89 - Đều Nghe Lời Anh Cả
Chương 90 - Tôi Sẽ Tự Mình Đưa Em Ấy Về Nhà
Chương 91 - Đinh Tổng Nói Xem
Chương 92 - Khải Khải Em Muốn Đi Chơi
Chương 93 - Vị Phu Nhân Này Bà Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 94 - Cả Đời Này Tôi Sẽ Không Tha Thứ Cho Hai Người
Chương 95 - Không Phải Cậu Rõ Khẩu Vị Của Anh Ây Sao?
Chương 96 - Ông Xã Sinh Nhật Vui Vẻ
Chương 97 - Ngày Sinh Nhật Có Ý Nghĩa
Chương 98 - Hai Đứa Lĩnh Chứng Rồi À?
Chương 99 - Anh Tuấn Khải Đúng Là Đào Hoa Nha
Chương 100 - Mọi Thứ Ngoài Kia Anh Thay Em Gánh Vát
Chương 101 - Sao Em Lại Đến Đây?
Chương 102 - Karry Cậu Đúng Là Ác Quỷ
Chương 103 - Thông Minh Lên Rồi Đó
Chương 104 - Không Được Mắng Khải
Chương 105 - Cái Tên Não Heo Nhà Anh
Chương 106 - Linh Chi Đỏ
Chương 107 - Thiên Tỉ Và Trình Hâm Bắt Nạt Em
Chương 108 - Ổ, Thì Ra Cậu Cũng Nhạy Thông Tin
Chương 109 - Nguyên, Em Mang Thai Rồi
Chương 110 - Ngoan Đừng Khóc
Chương 111 - Mang Thai Giả?
Chương 112 - Em Không Muốn Anh Về Đó Đâu
Chương 113 - Tiệc Tối Ớ Nguyệt Thự
Chương 114 - Em Không Ở Nhà Một Mình Đâu
Chương 115 - Lâu Rồi Không Gặp Anh Karry
Chương 116 - Anh Ức Hiếp Em Cũng Vừa Phải Thôi Chứ
Chương 117 - Mù Tạm Thời?
Chương 118 - Cậu Là Vương Nguyên?
Chương 119 - Có Phải Nên Hôn Anh Một Cái Để Cảm Ơn Không?
Chương 120 - Con Đến Là Để Tính Nợ Đi?
Chương 121 - Tuấn Khải, Con Là Người Của Hắc Bang?
Chương 122 - Bé Cưng Anh Ở Đây Không Sao Rồi
Chương 123 - Đừng Nghịch Ngợm Cấn Thận Anh Đánh Em
Chương 124 - Tại Sao Cháu Phải Giúp Mọi Người?
Chương 125 - Em Ấy Chết Rồi Thì Bà Đền Mạng Cho Em Ấy Sao?
Chương 126 - Cậu Dám Bao Che Cho Hai Đứa Nó Tôi Lột Da Cậu
Chương 127 - Anh Nói Đủ Rồi
Chương 128 - Là Của Karry
Chương 129 - Ưm.... Anh Thật Đáng Ghét
Chương 130 - Em Trai Anh Ngày Trước Chẳng Phải Rất Hung Dữ Với Em Sao?
Chương 131 - Đã Không Ngoan Ngoãn Thì Đành Phạt Nặng Em
Chương 132 - Karry, Mày Vậy Mà Lại Giết Vương Duệ?
Chương 133 - Bảo Bối Chỗ Này Rất Nhiều Người Nha
Chương 134 - Là Do Anh Dạy Em Mà
Chương 135 - Sau Này Anh Còn Ức Hiếp Em Như Thế Em Cắn Chết Anh Luôn
Chương 136 - Có Hợp Khẩu Vị Của Em Không?
Chương 137 - Anh Muốn Em Ấy Phải Sống
Chương 138 - Hai Anh Đều Là Những Người Ngu Ngốc
Chương 139 - 10 Ngày Qua Thật Sự Đã Dày Vò Anh Đủ Lắm Rồi
Chương 140 - Vương Duệ Mày Còn Sống?
Chương 141 - Em Muốn Anh Tha Cho Nó, Em Là Đang Đọc Tiểu Thuyết À?
Chương 142 - Anh Chọc Giận Lão Đại Rồi
Chương 143 - Cậu Chủ Nhìn Thấy Rồi Ạ?
Chương 144 - Anh Ơi.....Em Đói Bụng
Chương 145 - Thật Là Yêu Khải
Chương 146 - Quỷ Mới Tin Anh
Chương 147 - Tôi Không Thích Ăn Đồ Ngọt
Chương 148 - Đã Xảy Ra Chuyện Gì Với Em?
Chương 149 - Đừng Chọc Ghẹo Em Mà
Chương 150 - Hoàn Chính Văn
Chương 1 - Vương Gia
Chương 2 - Em Muốn Kết Hôn Với Đinh Nhi
Chương 3 - Ở Trung Tâm Thương Mại Bị Thương
Chương 4 - Tại Sao Không Về Nguyệt Thự Mà Về Vương Gia?
Chương 5 - Vừa Thức Đã Tìm Anh Rồi
Chương 6 - Vương Lâm Tìm Đến Cửa?
Chương 7 - Được Lắm! Xem Như Con Lợi Hại
Chương 8 - Bé Cưng Phải Tỉnh Rồi
Chương 9 - Bí Mật Của Vương Gia
Chương 10 - Khải Đau Em
Chương 11 - Chuyện Hôm Nay Không Được Để Cho Ai Biết
Chương 12 - Dịch Thị Phá Sản Rồi Sao?
Chương 13 - Con Muốn Kết Hôn?
Chương 14 - Chuyện Kết Hôn
Chương 15 - Chuyện Kết Hôn (2)
Chương 16 - Tìm Kiếm Sự Thật
Chương 17 - Tìm Kiếm Sự Thật (2)
Chương 18 - Tìm Kiếm Sự Thật (3)
Chương 19 - Bệnh Tình Nghiêm Trọng Hơn Rồi
Chương 20 - Chạy Đi Đâu?
Chương 21 - Đừng Giận Em Nữa Được Không Anh?
Chương 22 - Đáng Chết!
Chương 23 - Sinh Nhật Của Dịch Dương Thiên Tỉ
Chương 24 - Là Kẻ Nào?
Chương 25 - Em Trai Anh Thật Hung Dữ
Chương 26 - Vậy Em Không Khách Sáo Đâu
Chương 27 - Có Thêm Em Cũng Chỉ Là Thêm Vào Một Vai Diễn Mới Thôi
Chương 28 - Bé Cưng, Phải Thức Giấc Rồi
Chương 29 - Ao Vậy? Ăn Giấm Chua Rồi?
Chương 30 - Đừng Có Chỉ Tay Vào Tôi
Chương 31 - Sao Đây? Vẫn Còn Giận Anh?
Chương 32 - An Gia?
Chương 33 - Anh Ra Ngoài Nhớ Cẩn Thận
Chương 34 - Lắc Bài Đi
Chương 35 - Biết Rồi Bé Cưng
Chương 36 - Làm Sao Lại Đến Chỗ Anh Hai Hả?
Chương 37 - Đến Nhà Rồi?
Chương 38 - Bảo Bối Giận Rồi
Chương 39 - Bé Cưng Sao Vậy?
Chương 40 - Dịch Thị
Chương 41 - Em Muốn Đi Pari
Chương 42 - Bé Cưng Còn Khó Chịu Không?
Chương 43 - Sao Lại Thức Giấc Rồi?
Chương 44 - Em Sao Vậy, Lại Gặp Ác Mộng Sao?
Chương 45 - Sẽ Không Té, Khải Sẽ Đỡ Em Mà
Chương 46 - Cậu Bé Đó Là Người Của Karry Sao?
Chương 47 - Có Phát Hiện Gì À?
Chương 48 - Hai Người Đợi Ai Sao?
Chương 49 - Giới Hạn Của Hắc Bang?
Chương 50 - Hoa Hồng Sắc
Chương 51 - Hoa Hồng Sắc (2)
Chương 52 - Vương Duệ Mắng Em
Chương 53 - Bé Cưng Tỉnh Lại
Chương 54 - Là Vương Lâm Hạ Độc Em Ấy?
Chương 55 - Hửm? Đau Sao?
Chương 56 - Tránh Xa Tôi Ra
Chương 57 - Tại Sao Anh Lại Nghi Ngờ Tổ Chức X?
Chương 58 - Khải, Cậu Ấy Ức Hiếp Em
Chương 59 - Duệ, Nhìn Kĩ Vào Thức Ăn
Chương 60 - Cậu Chọc Giận Gì Cậu Chủ Thế?
Chương 61 - Đồ Dẽo Miệng Nhà Em Thật Đáng Ghét
Chương 62 - Em Chính Là Thiếu Đòn
Chương 63 - Nhắm Vào Em Ấy? Bọn Họ Đang Chán Sống Sao?
Chương 64 - Ông Xã Biết Tâm Ý Của Em Rồi
Chương 65 - Mới Sáng Đã Đốt Lửa, Bảo Bối Em Thật Hư
Chương 66 - Tuấn Khải, Ý Con Là Gì?
Chương 67 - Phải Vì Anh Mà Sống Thật Tốt Có Biết Không?
Chương 68 - Sinh Con Cho Anh, Đừng Dùng Thuốc Tránh Thai Nữa
Chương 69 - Bí Mật Dần Hé Lộ
Chương 70 - Dì, Trả Người Cho Con
Chương 71 - Dật, Anh Muốn Em Ấy Phải Sống
Chương 72 - Bảo Bối, Em Tỉnh Lúc Nào?
Chương 73 - Chỉ Cần Có Thể Cứu Em Ấy Là Được
Chương 74 - Đừng Cưng Chiều Em Quá Em Sẽ Sinh Hư
Chương 75 - Cậu Biết Mà, Hoa Hồng Sắc Không Có Thuốc Giải
Chương 76 - Bảo Bối Phải Dậy Rồi
Chương 77 - Sao Hôm Nay Lại Ăn Cháo, Em Không Khỏe Sao?
Chương 78 - Có Đau Không Em?
Chương 79 - Anh Tuấn Khải, Anh Ốn Chứ?
Chương 80 - Anh Lại Như Vậy?
Chương 81 - Lễ Cưới
Chương 82 - Đừng Có Chọc, Em Ấy Da Mặt Mỏng
Chương 83 - Karry Tôi Cần Nói Chuyện Với Cậu
Chương 84 - Có Lẽ Sẽ Về
Chương 85 - Thuốc Của Anh Dâu Thất Bại Rồi
Chương 86 - Khải, Em Muốn Ngủ
Chương 87 - Em Muốn Ngủ
Chương 88 - Dáng Vẻ Nghiêm Túc Làm Việc Của Ông Xã Em Thật Là Đẹp Nha
Chương 89 - Đều Nghe Lời Anh Cả
Chương 90 - Tôi Sẽ Tự Mình Đưa Em Ấy Về Nhà
Chương 91 - Đinh Tổng Nói Xem
Chương 92 - Khải Khải Em Muốn Đi Chơi
Chương 93 - Vị Phu Nhân Này Bà Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 94 - Cả Đời Này Tôi Sẽ Không Tha Thứ Cho Hai Người
Chương 95 - Không Phải Cậu Rõ Khẩu Vị Của Anh Ây Sao?
Chương 96 - Ông Xã Sinh Nhật Vui Vẻ
Chương 97 - Ngày Sinh Nhật Có Ý Nghĩa
Chương 98 - Hai Đứa Lĩnh Chứng Rồi À?
Chương 99 - Anh Tuấn Khải Đúng Là Đào Hoa Nha
Chương 100 - Mọi Thứ Ngoài Kia Anh Thay Em Gánh Vát
Chương 101 - Sao Em Lại Đến Đây?
Chương 102 - Karry Cậu Đúng Là Ác Quỷ
Chương 103 - Thông Minh Lên Rồi Đó
Chương 104 - Không Được Mắng Khải
Chương 105 - Cái Tên Não Heo Nhà Anh
Chương 106 - Linh Chi Đỏ
Chương 107 - Thiên Tỉ Và Trình Hâm Bắt Nạt Em
Chương 108 - Ổ, Thì Ra Cậu Cũng Nhạy Thông Tin
Chương 109 - Nguyên, Em Mang Thai Rồi
Chương 110 - Ngoan Đừng Khóc
Chương 111 - Mang Thai Giả?
Chương 112 - Em Không Muốn Anh Về Đó Đâu
Chương 113 - Tiệc Tối Ớ Nguyệt Thự
Chương 114 - Em Không Ở Nhà Một Mình Đâu
Chương 115 - Lâu Rồi Không Gặp Anh Karry
Chương 116 - Anh Ức Hiếp Em Cũng Vừa Phải Thôi Chứ
Chương 117 - Mù Tạm Thời?
Chương 118 - Cậu Là Vương Nguyên?
Chương 119 - Có Phải Nên Hôn Anh Một Cái Để Cảm Ơn Không?
Chương 120 - Con Đến Là Để Tính Nợ Đi?
Chương 121 - Tuấn Khải, Con Là Người Của Hắc Bang?
Chương 122 - Bé Cưng Anh Ở Đây Không Sao Rồi
Chương 123 - Đừng Nghịch Ngợm Cấn Thận Anh Đánh Em
Chương 124 - Tại Sao Cháu Phải Giúp Mọi Người?
Chương 125 - Em Ấy Chết Rồi Thì Bà Đền Mạng Cho Em Ấy Sao?
Chương 126 - Cậu Dám Bao Che Cho Hai Đứa Nó Tôi Lột Da Cậu
Chương 127 - Anh Nói Đủ Rồi
Chương 128 - Là Của Karry
Chương 129 - Ưm.... Anh Thật Đáng Ghét
Chương 130 - Em Trai Anh Ngày Trước Chẳng Phải Rất Hung Dữ Với Em Sao?
Chương 131 - Đã Không Ngoan Ngoãn Thì Đành Phạt Nặng Em
Chương 132 - Karry, Mày Vậy Mà Lại Giết Vương Duệ?
Chương 133 - Bảo Bối Chỗ Này Rất Nhiều Người Nha
Chương 134 - Là Do Anh Dạy Em Mà
Chương 135 - Sau Này Anh Còn Ức Hiếp Em Như Thế Em Cắn Chết Anh Luôn
Chương 136 - Có Hợp Khẩu Vị Của Em Không?
Chương 137 - Anh Muốn Em Ấy Phải Sống
Chương 138 - Hai Anh Đều Là Những Người Ngu Ngốc
Chương 139 - 10 Ngày Qua Thật Sự Đã Dày Vò Anh Đủ Lắm Rồi
Chương 140 - Vương Duệ Mày Còn Sống?
Chương 141 - Em Muốn Anh Tha Cho Nó, Em Là Đang Đọc Tiểu Thuyết À?
Chương 142 - Anh Chọc Giận Lão Đại Rồi
Chương 143 - Cậu Chủ Nhìn Thấy Rồi Ạ?
Chương 144 - Anh Ơi.....Em Đói Bụng
Chương 145 - Thật Là Yêu Khải
Chương 146 - Quỷ Mới Tin Anh
Chương 147 - Tôi Không Thích Ăn Đồ Ngọt
Chương 148 - Đã Xảy Ra Chuyện Gì Với Em?
Chương 149 - Đừng Chọc Ghẹo Em Mà
Chương 150 - Hoàn Chính Văn
Sau khi Vương Tuấn Khải rời khỏi Vương Gia thì sắc mặt của mấy người ở Vương Gia ngày càng nghiêm trọng. Vương Tần nhìn Đinh Huệ Lạc hỏi.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Đứa nhỏ tên Vương Nguyên đã bị cấy Hoa Hồng Sắc vào người rồi" Đinh Huệ Lạc nói.
"Tại sao không có lệnh của ta lại dám làm càn? Vương Nguyên chính là Nhị Thiếu Gia của Vương Tộc, hiện tại lại là người của Tuấn Khải, mấy đưa làm việc thế nào vậy hả?" Vương Tần nói.
"Cháu cũng không biết mà, bác Vương người là do chị hai đưa đến cháu chỉ việc cấy vào thôi. Hơn nữa, lúc điều tra lai lịch của Vương Nguyên đều bị làm giả.
" Đinh Huệ Lạc nói.
"Đúng là làm càn, hiện giờ Tuấn Khải nó đã biết chuyện ta làm sao thuyết phục nó về?" Vương Tần nói.
"Cha, hay là cha cứ thử thuyết phục thằng bé xem. Hiện tại cũng chỉ có chị dấu và anh hai mới có thể chế ra thuốc giải mà.
" Vương Thành An nói.
"Bỏ đi, chuyện này mấy đứa tự mình giải quyết với nhau đi. Cho người bảo vệ Vương Lâm, đừng để có chuyện không hay giống như Tiểu Đinh.
" Vương Tần
nói.
"Vậy còn Tiểu Đinh thì sao? Chúng ta có nên đem thi thể của thằng bé về không?" Vương Thành An nói.
"Không cần đâu, chúng ta không có thế lực bằng Mã Gia Kỳ. Hơn nữa bây giờ chúng ta đưa Tiểu Đinh về chắc chắn sẽ khiến Mã Gia Kỳ phát điên lên. Vương Tần nói.
"Vậy tạm thời cứ như vậy trước đi, chúng con cũng đi trước đây.
" Vương Thành An nói.
Vương Tần gật đầu, mấy người Vương Thành An cũng rời đi. Hiện tại thế lực sau lưng Vương Nguyên là một thế lực lớn, thì sau lưng Mã Gia Kỳ cũng không kém, hơn nữa còn có thể gọi là chung một thế lực. Cả Bạch Đạo lẫn Hắc Đạo thì bọn họ đều là những người có tiếng nói, có quyền lực, chỉ cần một câu nói cũng có thể đạp đổ một đế chế.
Sau khi Đinh Trình Hâm được Mã Gia Kỳ đưa thi thể về thì tin tức Đinh Trình Hâm đã chết cũng bùng nổ. Tang lễ diễn ra, rất nhiều người có quyền lực của cả hai giới Hắc Bạch Đạo đều đến đưa viếng.
"Mã Tổng, nén đau thương.
" Vong Phi nói.
Mã Gia Kỳ gật đầu, Vong Phi cũng lùi lại để cho Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải đi lên thăm viếng. Dịch Dương Thiên Tỉ nhìn vở kịch mà mấy người bọn họ bầy ra giống y như thật cũng không khỏi mắng Vương Tuấn Khải là ác quỷ. Chỉ vì muốn cha mẹ anh tự mình dày vò mình mà lại bày ra chuyện này còn muốn cắt đứt quan hệ giữa bọn họ.
Sau khi tang lễ kết thúc, người của Hắc Bang liền đem thi thể của Đinh Trình Hâm kia gửi đến Wang Tộc cùng với một lời nhắn.
[Nếu còn không có thuốc giải, thì người tiếp theo sẽ là Vương Lâm.
]
Sau khi sắp xếp mọi việc ổn thỏa, Đinh Trình Hâm tiếp tục hoạt động ở Hắc Đạo là X và bắt đầu tiếp quản Đinh Thị đã được Vương Tuấn Khải thu mua cổ phần với thân phận là Tổng Giám Đốc. Chỉ có điều, hiện tại Đinh Trình Hâm không thể lộ mặt nên chỉ có thể ở trong Nguyệt Thự mà thôi.
"Aaaa, em chán. Anh ba em muốn gặp Gia Kỳ mà.
" Đinh Trình Hâm kéo kéo tay Vương Tuấn Khải nhõng nhẽo nói.
"Tránh ra đừng có trẻ con, một chút Gia Kỳ nó xong việc nó lại tự chạy đến thôi.
" Vương Tuấn Khải không thương tiếc đẩy Đinh Trình Hâm ra.
Vương Nguyên nhìn hai anh em của Vương Tuấn Khải nghịch với nhau thì khế bật cười, cậu nhìn Vương Tuấn Khải nhõng nhẽo nói.
"Khải Khải em muốn đi chơi.
"
"Chơi cái gì mà chơi? Em bắt chước Trình Hâm làm gì, sức khỏe em đâu có tốt bằng nó?" Vương Tuấn Khải cốc nhẹ lên trán cậu nói.
"Aaaa không chịu mà, em muốn đi chơi muốn đi chơi" Vương Nguyên vừa xoa xoa trán vừa nhõng nhẽo nói.
Vương Tuấn Khải nhìn cậu nhõng nhẽo cũng hết cách mà giờ tay đầu hàng.
"Anh chịu thua, đợi buổi tối em dùng cơm xong anh sẽ đưa em đi. Chịu chưa?" Vương Tuấn Khải vuốt vuốt mũi cậu nói.
"Được, hứa rồi là không được nuốt lời đâu đấy.
" Vương Nguyên vui vẻ nói.
"Anh ba, em cũng muốn đi.
" Đinh Trình Hâm đáng thương nói.
"Được rồi, đợi Gia Kỳ đến đi rồi sẽ cho em đi. Nhưng phải dùng bữa tối với Nguyên Nguyên cho xong đã.
" Vương Tuấn Khải nói.
"Được thôi, ơ nhưng mà sẽ đi chung với anh và Gia Kỳ hả?" Đinh Trình Hâm
hỏi.
"Ừ, trước khi đi nhớ đeo khẩu trang và đội nón che mặt lại đừng để người khác nhận ra. Nếu không mày biết tay anh.
" Vương Tuấn Khải nói.
"Ồ, vậy thì em sẽ hóa trang theo cách ăn mặt của X rồi cùng các anh đi được không?" Đinh Trình Hâm nói.
"Được, không để lộ là được.
" Vương Tuấn Khải nói.
"Khải thật là âm mưu nha, nhân lúc đưa em đi chơi lại tính kế người khác. Vương Nguyên nhìn Vương Tuấn Khải cười nói.
"Biết làm sao được đây bảo bối, ai bảo bọn họ hại em thành ra thế này?" Vương Tuấn Khải xoa đầu cậu nói.
"Mặc kệ anh, anh đừng tự làm bản thân bị thương là được những chuyện khác em đều không có ý kiến.
" Vương Nguyên nói.
"Biết rồi mà, em với Trình Hâm chơi đi nhé anh đi làm việc. Buổi tối sẽ đưa em đi chơi.
"
"Vâng, anh đi đi.
" Vương Nguyên nói rồi hôn lên má anh một cái để anh đi làm.
Vương Tuấn Khải gật đầu, trước khi đi còn không quên dặn dò Đinh Trình Hâm bảo vệ cho Vương Nguyên rồi mới chịu rời đi.