Chương 1 - Nhân Nào Quả Nấy
Chương 2 - Thấm Nhuần Nghĩa Lý Kinh Ðiển
Chương 3 - Vạn Phật Thánh Thành - Cảnh Tiên Giữa Chốn Nhân Gian
Chương 4 - Sống Ở Ðạo Tràng Phải "Tùy Chúng"
Chương 5 - Làm Thế Nào Ðể Dứt Trừ Phiền Não?
Chương 6 - Khai Thị Nhân Ngày Lễ Tắm Phật
Chương 7 - Nhân Quả Vay Trả, Mảy May Chẳng Sai
Chương 8 - Thức Ăn Cho Tinh Thần
Chương 9 - Mưu Sanh Và Mưu Tử
Chương 10 - Bí Quyết Học Thuộc Lòng Kinh Ðiển
Chương 11 - Kẻ Cướp Trong Nhà Khó Ðề Phòng!
Chương 12 - Không Nên Có Thái Ðộ Cống Cao Ngã Mạn Ðối Với Tam Bảo!
Chương 13 - Bớt Dùng Lời Khách Sáo
Chương 14 - Cảm Kích Ân Ðức Của Chư Phật Và Chư Bồ Tát
Chương 15 - Làm Thế Nào Ðể Có Ðược Trí Huệ Hơn Người?
Chương 16 - Học Phật Pháp Quý Ở Thực Hành
Chương 17 - Sửa Ðổi Lỗi Lầm, Nghiệp Tội Sẽ Tiêu Tan!
Chương 18 - Tánh Ðịnh, Ma Phục
Chương 19 - Lòng Hiếu Thảo Chí Thành Cảm Ðộng Ðến Trời Ðất
Chương 20 - Quả Thuấn Ðốt Thân Cúng Phật
Chương 21 - Nhân Duyên Khiến Quả Năng Xuất Gia
Chương 22 - Không Thể Phung Phí Của Trời!
Chương 23 - Tu Ðạo Cần Phải "Quý Phước, Cầu Huệ"
Chương 24 - Tính Nóng Nảy Là Nhân Duyên Chướng Ngại Việc Tu Ðạo
Chương 25 - Cảnh Giới Của Bậc A La Hán Chứng Ðạo
Chương 26 - Vì Sao Cần Phải Niệm Phật?
Chương 27 - Con Người Có Cần Trọn Ðạo Hiếu Hay Chăng?
Chương 28 - Thế Nào Là Thiện Tri Thức
Chương 29 - Như Người Uống Nước, Nóng Lạnh Tự Biết
Chương 30 - Tham Thiền Cần Lúc Nào Cũng Nhớ Như Vậy
Chương 31 - Vì Sao Không Tương Ưng Với Ðạo?
Chương 32 - Phải Cẩn Thận Khi Giảng Kinh Thuyết Pháp
Chương 33 - Học Gương Người Hiền Mới Là Bậc Dũng Sĩ
Chương 34 - Người Tu Hành Không Ðược Phan Duyên
Chương 35 - Khai Ngũ Nhãn Mới Thấy Ðược Rồng Thật
Chương 36 - Ðời Người Như Giấc Mộng, Hãy Thức Tỉnh!
Chương 37 - Thế Nào Là "Ngũ Suy Tướng Hiện"
Chương 38 - Trong Ðạo Tràng Phải Cẩn Thận Nơi Lời Nói Và Việc Làm
Chương 39 - Người Tu Ðạo Không Nên Ích Kỷ
Chương 40 - Noi Gương Ðịa Tạng Vương Bồ Tát
Chương 41 - Khuyên Con Dâu Nên Hiếu Thảo Với Cha Mẹ Chồng
Chương 42 - Ðạo Tặc Trở Thành Hiếu Tử
Chương 43 - Bốn Giai Ðoạn Tất Yếu Của Ðời Người
Chương 44 - Một Cuốn Kinh Rất Khó Tụng
Chương 45 - Rèn Luyện Nhân Cách Cao Thượng
Chương 46 - Lầu Cao Vạn Trượng Ðều Từ Dưới Ðất Xây Lên
Chương 47 - Hãy Học Cho Giỏi Mới Trọn Vẹn Ðạo Hiếu
Chương 48 - Nghĩa Vụ Giáo Dục Của Vạn Phật Thánh Thành
Chương 49 - Trẻ Em Là Rường Cột Của Nước Nhà
Chương 50 - Thế Nào Là Ðôn Phẩm, Thế Nào Là Lập Ðức
Chương 51 - Ðồng Tính Luyến Ái - Chính Là Tự Ðào Mồ Chôn Mình
Chương 52 - Tiền Bạc Có Thể Hại Ðến Thân Mạng
Chương 53 - Kiến Tạo Một Nền Tảng Kiên Cố
Chương 54 - Khổng Tử - Nhà Ðại Giáo Dục
Chương 55 - Cái Ðạo Của Bậc "Ðại Học" - Hết Quyển 3
Chương 56 - Quyển 4 - Thần Chú Ðại Bi, Nhiệm Mầu Không Thể Nghĩ Bàn
Chương 57 - Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát
Chương 58 - Niệm Quán Âm Trong Tự Tánh
Chương 59 - Tu Hành Phải Biết Hồi Quang Phản Chiếu
Chương 60 - Tại Sao Chúng Ta Phải Vào Thất Quán Âm
Chương 61 - Niệm Quán Thế Âm Bồ Tát Cứu Kẻ Lâm Nạn
Chương 62 - Chuyện Người Ðá Cầu Pháp
Chương 63 - Di Cư Ðến Thế Giới Cực Lạc
Chương 64 - Càng Niệm Quán Âm Càng Bớt Vọng Tưởng
Chương 65 - Niệm Quán Thế Âm Bồ Tát Với Ðủ Sáu Căn
Chương 66 - Tự Xét Sai Lầm Của Mình
Chương 67 - Niệm Quán Âm Khi Khẩn Cấp
Chương 68 - Ðạt Tới Cảnh Giới Bất Ðộng Tâm
Chương 69 - Phải Cứu Vãn Nguy Cơ Của Thế Giới
Chương 70 - Truy Ðiệu Ông Sadat
Chương 71 - Linh Cảm Quán Thế Âm
Chương 72 - Sáu Nẻo Luân Hồi
Chương 73 - Pháp-Sư Hằng Tại
Chương 74 - Bảy Bồ Ðề Giác Tri
Chương 75 - Tại Nước Mỹ, Phật-Pháp Mới Ở Bước Ðầu
Chương 76 - Cảm Ứng Của Phật Pháp
Chương 77 - Bốn Ðiều Ngài A-Nan Hỏi Phật
Chương 78 - Hằng Lai Pháp-Sư
Chương 79 - Bạch Vũ Trụ
Chương 80 - Mất Thân Người, Vạn Kiếp Chẳng Được Lại
Chương 81 - Bổn Phận Của Một Tín Đồ Phật-Giáo
Chương 82 - Hưng Khởi Vạn Phật Thánh Thành
Chương 83 - Kiền Thành Niệm Cát Tường Thần Chú
Chương 84 - Ngũ Giới Thập Thiện Tiêu Tai Nạn
Chương 85 - Ðầy Rẫy Sát Khí Trên Thế Giới
Chương 86 - Ngày Nguyên Ðán Nói Giáo Lý Phật
Chương 87 - Bắt Chước Tinh Thần Bồ Tát Ðịa Tạng
Chương 88 - Không Nên Làm Ô Nhiễm Hư Không
Chương 89 - Ðạo, Quý Ở Hành
Chương 90 - Giữ Miệng Phòng Tâm
Chương 91 - Giòi Bọ Trên Thân Mình
Chương 92 - Thái Thượng Lão Quân Thanh Tịnh Kinh
Chương 93 - Ðạo Tràng Của Chánh Pháp Trụ Thế
Chương 94 - Cảnh Giới Của Thời Ðại Chánh Pháp
Chương 95 - Giải Thích Về Cấu Tạo Của Chữ 'Ðạo'
Chương 96 - Học Thần Thông Ðể Báo Thù ?
Chương 97 - Zero: Ðại Quang Minh Tạng Của Tự Tánh
Chương 98 - Bạn Ðồng "Tham" Phải Ðộng Viên Nhau Tu
Chương 99 - Tu Đạo Phải Học Pháp Cơ Bản
Chương 100 - Thế Giới Tôn Giáo Ðại Ðồng, Không Nên Phân Tranh
Chương 101 - Nơi Chánh Pháp Trụ Thế
Chương 102 - Niệm Khởi Tức Giác, Giác Rồi Tức Không
Chương 103 - Tội Ngập Trời, Sám Hối Thì Tiêu
Chương 104 - Nhất Niệm Vô Minh Tức Ðọa Luân Hồi
Chương 105 - Cuộc Ðời Như Mộng, Như Ảnh
Chương 106 - Rốt Cuộc Ðạo Là Thế Nào ?
Chương 107 - Thượng Ðức Bất Ðức, Hạ Ðức Chấp Ðức
Chương 108 - Bởi Ðâu Không Tương Ưng Với Ðạo ?
Chương 109 - Thần Thông Của Người Tại Sao Không Hiển Hiện ?
Chương 110 - Kinh Lăng Nghiêm: Biểu Tượng Của Chánh Pháp
Chương 111 - Tu Ðạo Phải Ðoạn Dục Khử Ái
Chương 112 - Thiền Thất Khai Thị
Chương 113 - Hãy Trở Về Quê Hương Của Chúng Ta
Chương 114 - Giữ Ðúng Quy Củ Thiền Ðường
Chương 115 - Các Vị Ðều Là Thiện Tri Thức
Chương 116 - Tham Thiền Chính Là Trì Giới
Chương 117 - Thiền Ðường Là Nơi Tạo Thánh Nhân
Chương 118 - Cày Được Phần Nào, Thâu Hoạch Ðược Phần Ðó
Chương 119 - Chịu Khổ Là Nền Tảng Tu Phật
Chương 120 - Thế Nào Gọi Là Kim Cương Bồ Ðề Hải
Chương 121 - Một Niệm Chẳng Sanh Toàn Thể Hiện - Hết Quyển 4
Chương 122 - Q5 - Thông Suốt Mọi Pháp-Niệm Quán Âm
Chương 123 - Quán Thế Âm Bồ-Tát Là Huynh Ðệ Của Chúng Ta
Chương 124 - Khai Thị Thất A Di Ðà
Chương 125 - Quy Củ Thiền Thất
Chương 126 - Tham Thoại Ðầu-Dùng Vọng Tưởng Ðể Chế Phục Vọng Tưởng
Chương 127 - Chân Thật Tu Hành, Chớ Buông Lung
Chương 128 - Dùng Phương Pháp Ðiện Liệu Ðể Thanh Lọc Không Khí
Chương 129 - Ma Tới Ðể Giúp Quý Vị Tu Ðạo
Chương 130 - Tổ Sư Bồ Ðề Ðạt Ma Tới Trung Quốc
Chương 131 - Bí Quyết Khống Chế Vọng Tưởng
Chương 132 - Tham Thoại Ðầu
Chương 133 - Cảnh Giới Thiền
Chương 134 - Ngồi Thiền Có Thể Chấm Dứt Sinh Tử
Chương 135 - Tu Hành Cần Phải Nhẫn Nại
Chương 136 - Tham Thiền Là Phương Pháp Khai Ngộ
Chương 137 - Không Trừ Vọng Tưởng Thì Chẳng Thể Khai Ngộ
Chương 138 - Khai Ngộ Phải Ðược Ấn Chứng Mới Ðúng Pháp
Chương 139 - Thiện, Ác Không Rời Một Niệm Ở Tâm Ta
Chương 140 - Sự Tích Ngài Huyền Trang Ði Thiên Trúc Thỉnh Kinh
Chương 141 - Tham Thiền Phải Hồi Quang Phản Chiếu
Chương 142 - Thiền Ðường Là Ðạo Tràng Tuyển Phật
Chương 143 - Thế Nào Là "Vô Tâm Ðạo Nhân"?
Chương 144 - Tham Thiền Là Thực Tập Lục Ðộ Ba-La-Mật
Chương 145 - Sự Tích Xuất Gia Của Hòa Thượng Hư Vân
Chương 146 - Sự Tích Xuất Gia Của Hòa Thượng Tuyên Hóa
Chương 147 - Nhân Duyên Xuất Gia Của Hành Giả Quả Tá
Chương 148 - Nhân Duyên Xuất Gia Của Hành Giả Quả Thuấn
Chương 149 - Sáu Ðại Tông Chỉ Của Người Tu Ðạo
Chương 150 - Tham Miết Sẽ Tự Nhiên Khai Ngộ
Chương 151 - Tu Ðạo Không Nên Tranh Hơn
Chương 152 - Mục Ðích Của Người Tu Hành Là Thành Phật
Chương 153 - Hãy Chấm Dứt Vọng Tưởng!
Chương 154 - Nhập Ðịnh Không Phải Là Ngủ
Chương 155 - Kinh Lăng Nghiêm Là Kinh Ngụy Tạo Chăng?
Chương 156 - Phải Thực Tập Bát Nhã Ba La Mật Ða
Chương 157 - Người Tu Hành Không Ðược Nói Dối
Chương 158 - Người Tu Hành Phải Chịu Khổ
Chương 159 - Trừ Vọng Tâm, Giữ Chân Tâm
Chương 160 - Khi Mê Thầy Ðộ, Khi Ngộ Tự Ðộ
Chương 161 - Tham Thiền Phải Khắc Phục "Cửa Ðau"
Chương 162 - Thế Nào Là Ðủ Tư Cách Tham Thiền
Chương 163 - Tham Ðắm Cảnh Giới Thì Chiêu Cảm Ma Chướng
Chương 164 - Cảnh Giới Tứ Thiền Thiên
Chương 165 - Bí Quyết Của Tham Thiền
Chương 166 - Quyển 6: Phật Quang Phổ Chiếu
Chương 167 - Chìa Khóa Khai Ngộ
Chương 168 - Ai Niệm Phật
Chương 169 - Không Chấp Tất Cả
Chương 170 - Tiền
Chương 171 - Bát Nhã – Phật Tánh
Chương 172 - Diệu Đạo
Chương 173 - Phản Bổn Hoàn Nguyên
Chương 174 - Chân Kinh Vô Tự
Chương 175 - Pháp Môn Nhẫn Nhục
Chương 176 - Xin Quý Vị Bố Thí Cho Tôi
Chương 177 - Quý Vị Biết Quỷ Là Gì Không?
Chương 178 - Tiền Có Khả Năng Thần Thông – Chớ Sai Lầm Nhân Quả
Chương 179 - Phước Huệ Song Tu
Chương 180 - Không Nên Tùy Tiện Hiện Thần Thông
Chương 181 - Nắm Chắc Thời Gian – Đừng Bỏ Lỡ
Chương 182 - Quý Tiếc Nguồn Năng Lượng Của Thân Thể
Chương 183 - Ái Hộ Linh Tánh Của Chính Mình
Chương 184 - Ăn Chay Hay Không Ăn Chay
Chương 185 - Trước Phá Ngã Chấp – Sau Phá Pháp Chấp
Chương 186 - Lục Căn Hỗ Dụng – Diệu Bất Khả Ngôn
Chương 187 - Trong Cái Không May Có Cái May Lớn
Chương 188 - Sao Gọi Là Lòng Nhân?
Chương 189 - Phật Giáo Hưng Vong – Người Người Có Trách Nhiệm
Chương 190 - Tất Cả Do Tâm Tạo
Chương 191 - Sao Gọi Là Lục Đại Tông Chỉ
Chương 192 - Con Cháu Của Ma Vương
Chương 193 - Chẳng Phải Là Ra Vẻ Khác Lạ Đâu
Chương 194 - Phương Châm Giáo Dục Của Vạn Phật Thánh Thành
Chương 195 - Nhẫn Là Bảo Vật Vô Giá
Chương 196 - Có Lòng Tham Sẽ Không Thành Tựu Được Gì
Chương 197 - Vô Minh Là Căn Bản Của Sanh Tử
Chương 198 - Người Nước Kỷ Lo Trời Sập – Tự Tìm Khổ Não
Chương 199 - Bồi Dưỡng Nhân Cách Cao Thượng
Chương 200 - Hoan Nghênh Hành Giả Đến Thánh Thành
Chương 201 - Giới Luật Căn Bản
Chương 202 - Cải Biến Tập Khí Cũ – Tuyển Chọn Tông Chỉ Mới
Chương 203 - Thượng Đường Thuyết Pháp Tại Chùa Kim Luân, Los Angeles
Chương 204 - Cơ Sở Học Phật
Chương 205 - Bồ Tát Quán Âm Đên Thánh Thành
Chương 206 - Đều Là Người Một Nhà
Chương 207 - Xuất Gia Hoàn Tục Sẽ Đọa Lạc
Chương 208 - Tiêu Diệt Ngoại Tam Ác Và Nội Tam Độc
Chương 209 - Câu Châm Ngôn Của Phật Tử
Chương 210 - Khai Thác Bảo Tàng Trong Tự Tánh
Chương 211 - Âm Nhạc Trong Tự Tánh
Chương 212 - Học Phật Pháp Nên Giữ Bổn Phận
Chương 213 - Học Tập Theo Tinh Thần Của Bồ Tát Di Lặc
Chương 214 - Nhân Gì Phát Sanh Tam Tai
Chương 215 - Tật Bệnh Cùng Nghiệp Chướng
Chương 216 - Không Thể So Sánh Giữa Ma Với Phật
Chương 217 - Tại Sao Đức Phật Lại Phóng Hào Quang Khi Thuyết Pháp
Chương 218 - Động Tĩnh Nhất Như
Chương 219 - Cư Sĩ Thuần Đà Cúng Dường
Chương 220 - Học Phật Phải Giữ Giới Luật
Chương 221 - Sao Gọi Là Đạo
Chương 222 - Tâm Bình Đẳng Cúng Dường
Chương 223 - Sao Gọi Là Định Kiên Cố
Chương 224 - Nguy Cơ To Lớn Ở Thời Mạt Pháp
Chương 225 - Vì Sao Trước Khi Nhập Niết Bàn, Phật Không Nhận Cúng Dường?
Chương 226 - Muốn Thành Phật Tất Bị Ma Phá
Chương 227 - Tư Tưởng Của Bồ Tát
Chương 228 - Nhận Giả Mà Không Nhận Thật
Chương 229 - Từ Bi Hỉ Xả Đối Trị Tam Độc
Chương 230 - Tu Đạo Thì Không Cầu Bên Ngoài
Chương 231 - Tốt Hay Xấu – Không Động Tâm
Chương 232 - Sanh Tử Như: Ngủ, Thức – Nhưng Vẫn Niệm A Di Đà
Chương 233 - Thất Tình Lục Dục Và Động Đất
Chương 234 - Vạn Sóng Nổi Lên Muốn Đoạt Hồn
Chương 235 - Pháp Môn Long Tượng Đại Trượng Phu
Chương 236 - Chân Đế Của Sanh Mạng
Chương 237 - Ngậm Đắng Nuốt Cay – Sen Hồng Trong Lửa
Chương 238 - Muôn Chết, Ngàn Sống, Trăm Mài Luyện
Chương 239 - Học Giới Luật Như Thế Nào
Chương 240 - Vận Chuyển Càn Khôn – Thủ Trì Giới Luật
Chương 241 - Không Được Lấy Công Để Báo Thù Riêng
Chương 242 - Lòng Ích Kỷ Là Tảng Đá Vướng Chân Người Tu Đạo
Chương 243 - Bản Sắc Người Phật Tử - Cương Trực Không A Dua
Chương 244 - Chủ Quan Trí Năng Thúc Đẩy Động Lực
Chương 245 - Trì Giới Có Khả Năng Đào Luyện Tự Tánh
Chương 246 - Nên Bình Luận Cồng Bình
Chương 247 - Rèn Luyện Trí Tuệ
Chương 248 - Đệ Nhất Niệm Là Gì?
Chương 249 - Mục Đích Thành Lập Trường Học
Chương 250 - Lập Chí Làm Việc Lớn
Chương 251 - Đao Phước Đức Đoạn Tóc Phiền Não
Chương 252 - Chớ Đi Vào Tử Lộ
Chương 253 - Thanh Niên Nên Phát Tâm Cứu Thế
Chương 254 - Nhân Quả Báo Ứng – Tơ Hào Không Sai
Chương 255 - Đạo Phát Tài
Chương 256 - Người Người Vốn Có Trí Huệ
Chương 257 - Làm Sao Để Được Tự Do Sanh Tử?
Chương 258 - Ông Sư Trong Mộ
Chương 259 - Học Tập Phật Pháp - Chú Trọng Thực Hành
Chương 260 - Bồ Đề Tâm Là Chân Tâm
Chương 261 - Lạy Phật Nhiều – Thường Gặp Điều Lành
Chương 262 - Ngũ Quỷ Phá Nhà
Chương 263 - Sơ Lược Về Hòa Thượng Tuyên Hóa
Chương 264 - Giới Thiệu Kinh Sách - Hết
Chương 1 - Nhân Nào Quả Nấy
Chương 2 - Thấm Nhuần Nghĩa Lý Kinh Ðiển
Chương 3 - Vạn Phật Thánh Thành - Cảnh Tiên Giữa Chốn Nhân Gian
Chương 4 - Sống Ở Ðạo Tràng Phải "Tùy Chúng"
Chương 5 - Làm Thế Nào Ðể Dứt Trừ Phiền Não?
Chương 6 - Khai Thị Nhân Ngày Lễ Tắm Phật
Chương 7 - Nhân Quả Vay Trả, Mảy May Chẳng Sai
Chương 8 - Thức Ăn Cho Tinh Thần
Chương 9 - Mưu Sanh Và Mưu Tử
Chương 10 - Bí Quyết Học Thuộc Lòng Kinh Ðiển
Chương 11 - Kẻ Cướp Trong Nhà Khó Ðề Phòng!
Chương 12 - Không Nên Có Thái Ðộ Cống Cao Ngã Mạn Ðối Với Tam Bảo!
Chương 13 - Bớt Dùng Lời Khách Sáo
Chương 14 - Cảm Kích Ân Ðức Của Chư Phật Và Chư Bồ Tát
Chương 15 - Làm Thế Nào Ðể Có Ðược Trí Huệ Hơn Người?
Chương 16 - Học Phật Pháp Quý Ở Thực Hành
Chương 17 - Sửa Ðổi Lỗi Lầm, Nghiệp Tội Sẽ Tiêu Tan!
Chương 18 - Tánh Ðịnh, Ma Phục
Chương 19 - Lòng Hiếu Thảo Chí Thành Cảm Ðộng Ðến Trời Ðất
Chương 20 - Quả Thuấn Ðốt Thân Cúng Phật
Chương 21 - Nhân Duyên Khiến Quả Năng Xuất Gia
Chương 22 - Không Thể Phung Phí Của Trời!
Chương 23 - Tu Ðạo Cần Phải "Quý Phước, Cầu Huệ"
Chương 24 - Tính Nóng Nảy Là Nhân Duyên Chướng Ngại Việc Tu Ðạo
Chương 25 - Cảnh Giới Của Bậc A La Hán Chứng Ðạo
Chương 26 - Vì Sao Cần Phải Niệm Phật?
Chương 27 - Con Người Có Cần Trọn Ðạo Hiếu Hay Chăng?
Chương 28 - Thế Nào Là Thiện Tri Thức
Chương 29 - Như Người Uống Nước, Nóng Lạnh Tự Biết
Chương 30 - Tham Thiền Cần Lúc Nào Cũng Nhớ Như Vậy
Chương 31 - Vì Sao Không Tương Ưng Với Ðạo?
Chương 32 - Phải Cẩn Thận Khi Giảng Kinh Thuyết Pháp
Chương 33 - Học Gương Người Hiền Mới Là Bậc Dũng Sĩ
Chương 34 - Người Tu Hành Không Ðược Phan Duyên
Chương 35 - Khai Ngũ Nhãn Mới Thấy Ðược Rồng Thật
Chương 36 - Ðời Người Như Giấc Mộng, Hãy Thức Tỉnh!
Chương 37 - Thế Nào Là "Ngũ Suy Tướng Hiện"
Chương 38 - Trong Ðạo Tràng Phải Cẩn Thận Nơi Lời Nói Và Việc Làm
Chương 39 - Người Tu Ðạo Không Nên Ích Kỷ
Chương 40 - Noi Gương Ðịa Tạng Vương Bồ Tát
Chương 41 - Khuyên Con Dâu Nên Hiếu Thảo Với Cha Mẹ Chồng
Chương 42 - Ðạo Tặc Trở Thành Hiếu Tử
Chương 43 - Bốn Giai Ðoạn Tất Yếu Của Ðời Người
Chương 44 - Một Cuốn Kinh Rất Khó Tụng
Chương 45 - Rèn Luyện Nhân Cách Cao Thượng
Chương 46 - Lầu Cao Vạn Trượng Ðều Từ Dưới Ðất Xây Lên
Chương 47 - Hãy Học Cho Giỏi Mới Trọn Vẹn Ðạo Hiếu
Chương 48 - Nghĩa Vụ Giáo Dục Của Vạn Phật Thánh Thành
Chương 49 - Trẻ Em Là Rường Cột Của Nước Nhà
Chương 50 - Thế Nào Là Ðôn Phẩm, Thế Nào Là Lập Ðức
Chương 51 - Ðồng Tính Luyến Ái - Chính Là Tự Ðào Mồ Chôn Mình
Chương 52 - Tiền Bạc Có Thể Hại Ðến Thân Mạng
Chương 53 - Kiến Tạo Một Nền Tảng Kiên Cố
Chương 54 - Khổng Tử - Nhà Ðại Giáo Dục
Chương 55 - Cái Ðạo Của Bậc "Ðại Học" - Hết Quyển 3
Chương 56 - Quyển 4 - Thần Chú Ðại Bi, Nhiệm Mầu Không Thể Nghĩ Bàn
Chương 57 - Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát
Chương 58 - Niệm Quán Âm Trong Tự Tánh
Chương 59 - Tu Hành Phải Biết Hồi Quang Phản Chiếu
Chương 60 - Tại Sao Chúng Ta Phải Vào Thất Quán Âm
Chương 61 - Niệm Quán Thế Âm Bồ Tát Cứu Kẻ Lâm Nạn
Chương 62 - Chuyện Người Ðá Cầu Pháp
Chương 63 - Di Cư Ðến Thế Giới Cực Lạc
Chương 64 - Càng Niệm Quán Âm Càng Bớt Vọng Tưởng
Chương 65 - Niệm Quán Thế Âm Bồ Tát Với Ðủ Sáu Căn
Chương 66 - Tự Xét Sai Lầm Của Mình
Chương 67 - Niệm Quán Âm Khi Khẩn Cấp
Chương 68 - Ðạt Tới Cảnh Giới Bất Ðộng Tâm
Chương 69 - Phải Cứu Vãn Nguy Cơ Của Thế Giới
Chương 70 - Truy Ðiệu Ông Sadat
Chương 71 - Linh Cảm Quán Thế Âm
Chương 72 - Sáu Nẻo Luân Hồi
Chương 73 - Pháp-Sư Hằng Tại
Chương 74 - Bảy Bồ Ðề Giác Tri
Chương 75 - Tại Nước Mỹ, Phật-Pháp Mới Ở Bước Ðầu
Chương 76 - Cảm Ứng Của Phật Pháp
Chương 77 - Bốn Ðiều Ngài A-Nan Hỏi Phật
Chương 78 - Hằng Lai Pháp-Sư
Chương 79 - Bạch Vũ Trụ
Chương 80 - Mất Thân Người, Vạn Kiếp Chẳng Được Lại
Chương 81 - Bổn Phận Của Một Tín Đồ Phật-Giáo
Chương 82 - Hưng Khởi Vạn Phật Thánh Thành
Chương 83 - Kiền Thành Niệm Cát Tường Thần Chú
Chương 84 - Ngũ Giới Thập Thiện Tiêu Tai Nạn
Chương 85 - Ðầy Rẫy Sát Khí Trên Thế Giới
Chương 86 - Ngày Nguyên Ðán Nói Giáo Lý Phật
Chương 87 - Bắt Chước Tinh Thần Bồ Tát Ðịa Tạng
Chương 88 - Không Nên Làm Ô Nhiễm Hư Không
Chương 89 - Ðạo, Quý Ở Hành
Chương 90 - Giữ Miệng Phòng Tâm
Chương 91 - Giòi Bọ Trên Thân Mình
Chương 92 - Thái Thượng Lão Quân Thanh Tịnh Kinh
Chương 93 - Ðạo Tràng Của Chánh Pháp Trụ Thế
Chương 94 - Cảnh Giới Của Thời Ðại Chánh Pháp
Chương 95 - Giải Thích Về Cấu Tạo Của Chữ 'Ðạo'
Chương 96 - Học Thần Thông Ðể Báo Thù ?
Chương 97 - Zero: Ðại Quang Minh Tạng Của Tự Tánh
Chương 98 - Bạn Ðồng "Tham" Phải Ðộng Viên Nhau Tu
Chương 99 - Tu Đạo Phải Học Pháp Cơ Bản
Chương 100 - Thế Giới Tôn Giáo Ðại Ðồng, Không Nên Phân Tranh
Chương 101 - Nơi Chánh Pháp Trụ Thế
Chương 102 - Niệm Khởi Tức Giác, Giác Rồi Tức Không
Chương 103 - Tội Ngập Trời, Sám Hối Thì Tiêu
Chương 104 - Nhất Niệm Vô Minh Tức Ðọa Luân Hồi
Chương 105 - Cuộc Ðời Như Mộng, Như Ảnh
Chương 106 - Rốt Cuộc Ðạo Là Thế Nào ?
Chương 107 - Thượng Ðức Bất Ðức, Hạ Ðức Chấp Ðức
Chương 108 - Bởi Ðâu Không Tương Ưng Với Ðạo ?
Chương 109 - Thần Thông Của Người Tại Sao Không Hiển Hiện ?
Chương 110 - Kinh Lăng Nghiêm: Biểu Tượng Của Chánh Pháp
Chương 111 - Tu Ðạo Phải Ðoạn Dục Khử Ái
Chương 112 - Thiền Thất Khai Thị
Chương 113 - Hãy Trở Về Quê Hương Của Chúng Ta
Chương 114 - Giữ Ðúng Quy Củ Thiền Ðường
Chương 115 - Các Vị Ðều Là Thiện Tri Thức
Chương 116 - Tham Thiền Chính Là Trì Giới
Chương 117 - Thiền Ðường Là Nơi Tạo Thánh Nhân
Chương 118 - Cày Được Phần Nào, Thâu Hoạch Ðược Phần Ðó
Chương 119 - Chịu Khổ Là Nền Tảng Tu Phật
Chương 120 - Thế Nào Gọi Là Kim Cương Bồ Ðề Hải
Chương 121 - Một Niệm Chẳng Sanh Toàn Thể Hiện - Hết Quyển 4
Chương 122 - Q5 - Thông Suốt Mọi Pháp-Niệm Quán Âm
Chương 123 - Quán Thế Âm Bồ-Tát Là Huynh Ðệ Của Chúng Ta
Chương 124 - Khai Thị Thất A Di Ðà
Chương 125 - Quy Củ Thiền Thất
Chương 126 - Tham Thoại Ðầu-Dùng Vọng Tưởng Ðể Chế Phục Vọng Tưởng
Chương 127 - Chân Thật Tu Hành, Chớ Buông Lung
Chương 128 - Dùng Phương Pháp Ðiện Liệu Ðể Thanh Lọc Không Khí
Chương 129 - Ma Tới Ðể Giúp Quý Vị Tu Ðạo
Chương 130 - Tổ Sư Bồ Ðề Ðạt Ma Tới Trung Quốc
Chương 131 - Bí Quyết Khống Chế Vọng Tưởng
Chương 132 - Tham Thoại Ðầu
Chương 133 - Cảnh Giới Thiền
Chương 134 - Ngồi Thiền Có Thể Chấm Dứt Sinh Tử
Chương 135 - Tu Hành Cần Phải Nhẫn Nại
Chương 136 - Tham Thiền Là Phương Pháp Khai Ngộ
Chương 137 - Không Trừ Vọng Tưởng Thì Chẳng Thể Khai Ngộ
Chương 138 - Khai Ngộ Phải Ðược Ấn Chứng Mới Ðúng Pháp
Chương 139 - Thiện, Ác Không Rời Một Niệm Ở Tâm Ta
Chương 140 - Sự Tích Ngài Huyền Trang Ði Thiên Trúc Thỉnh Kinh
Chương 141 - Tham Thiền Phải Hồi Quang Phản Chiếu
Chương 142 - Thiền Ðường Là Ðạo Tràng Tuyển Phật
Chương 143 - Thế Nào Là "Vô Tâm Ðạo Nhân"?
Chương 144 - Tham Thiền Là Thực Tập Lục Ðộ Ba-La-Mật
Chương 145 - Sự Tích Xuất Gia Của Hòa Thượng Hư Vân
Chương 146 - Sự Tích Xuất Gia Của Hòa Thượng Tuyên Hóa
Chương 147 - Nhân Duyên Xuất Gia Của Hành Giả Quả Tá
Chương 148 - Nhân Duyên Xuất Gia Của Hành Giả Quả Thuấn
Chương 149 - Sáu Ðại Tông Chỉ Của Người Tu Ðạo
Chương 150 - Tham Miết Sẽ Tự Nhiên Khai Ngộ
Chương 151 - Tu Ðạo Không Nên Tranh Hơn
Chương 152 - Mục Ðích Của Người Tu Hành Là Thành Phật
Chương 153 - Hãy Chấm Dứt Vọng Tưởng!
Chương 154 - Nhập Ðịnh Không Phải Là Ngủ
Chương 155 - Kinh Lăng Nghiêm Là Kinh Ngụy Tạo Chăng?
Chương 156 - Phải Thực Tập Bát Nhã Ba La Mật Ða
Chương 157 - Người Tu Hành Không Ðược Nói Dối
Chương 158 - Người Tu Hành Phải Chịu Khổ
Chương 159 - Trừ Vọng Tâm, Giữ Chân Tâm
Chương 160 - Khi Mê Thầy Ðộ, Khi Ngộ Tự Ðộ
Chương 161 - Tham Thiền Phải Khắc Phục "Cửa Ðau"
Chương 162 - Thế Nào Là Ðủ Tư Cách Tham Thiền
Chương 163 - Tham Ðắm Cảnh Giới Thì Chiêu Cảm Ma Chướng
Chương 164 - Cảnh Giới Tứ Thiền Thiên
Chương 165 - Bí Quyết Của Tham Thiền
Chương 166 - Quyển 6: Phật Quang Phổ Chiếu
Chương 167 - Chìa Khóa Khai Ngộ
Chương 168 - Ai Niệm Phật
Chương 169 - Không Chấp Tất Cả
Chương 170 - Tiền
Chương 171 - Bát Nhã – Phật Tánh
Chương 172 - Diệu Đạo
Chương 173 - Phản Bổn Hoàn Nguyên
Chương 174 - Chân Kinh Vô Tự
Chương 175 - Pháp Môn Nhẫn Nhục
Chương 176 - Xin Quý Vị Bố Thí Cho Tôi
Chương 177 - Quý Vị Biết Quỷ Là Gì Không?
Chương 178 - Tiền Có Khả Năng Thần Thông – Chớ Sai Lầm Nhân Quả
Chương 179 - Phước Huệ Song Tu
Chương 180 - Không Nên Tùy Tiện Hiện Thần Thông
Chương 181 - Nắm Chắc Thời Gian – Đừng Bỏ Lỡ
Chương 182 - Quý Tiếc Nguồn Năng Lượng Của Thân Thể
Chương 183 - Ái Hộ Linh Tánh Của Chính Mình
Chương 184 - Ăn Chay Hay Không Ăn Chay
Chương 185 - Trước Phá Ngã Chấp – Sau Phá Pháp Chấp
Chương 186 - Lục Căn Hỗ Dụng – Diệu Bất Khả Ngôn
Chương 187 - Trong Cái Không May Có Cái May Lớn
Chương 188 - Sao Gọi Là Lòng Nhân?
Chương 189 - Phật Giáo Hưng Vong – Người Người Có Trách Nhiệm
Chương 190 - Tất Cả Do Tâm Tạo
Chương 191 - Sao Gọi Là Lục Đại Tông Chỉ
Chương 192 - Con Cháu Của Ma Vương
Chương 193 - Chẳng Phải Là Ra Vẻ Khác Lạ Đâu
Chương 194 - Phương Châm Giáo Dục Của Vạn Phật Thánh Thành
Chương 195 - Nhẫn Là Bảo Vật Vô Giá
Chương 196 - Có Lòng Tham Sẽ Không Thành Tựu Được Gì
Chương 197 - Vô Minh Là Căn Bản Của Sanh Tử
Chương 198 - Người Nước Kỷ Lo Trời Sập – Tự Tìm Khổ Não
Chương 199 - Bồi Dưỡng Nhân Cách Cao Thượng
Chương 200 - Hoan Nghênh Hành Giả Đến Thánh Thành
Chương 201 - Giới Luật Căn Bản
Chương 202 - Cải Biến Tập Khí Cũ – Tuyển Chọn Tông Chỉ Mới
Chương 203 - Thượng Đường Thuyết Pháp Tại Chùa Kim Luân, Los Angeles
Chương 204 - Cơ Sở Học Phật
Chương 205 - Bồ Tát Quán Âm Đên Thánh Thành
Chương 206 - Đều Là Người Một Nhà
Chương 207 - Xuất Gia Hoàn Tục Sẽ Đọa Lạc
Chương 208 - Tiêu Diệt Ngoại Tam Ác Và Nội Tam Độc
Chương 209 - Câu Châm Ngôn Của Phật Tử
Chương 210 - Khai Thác Bảo Tàng Trong Tự Tánh
Chương 211 - Âm Nhạc Trong Tự Tánh
Chương 212 - Học Phật Pháp Nên Giữ Bổn Phận
Chương 213 - Học Tập Theo Tinh Thần Của Bồ Tát Di Lặc
Chương 214 - Nhân Gì Phát Sanh Tam Tai
Chương 215 - Tật Bệnh Cùng Nghiệp Chướng
Chương 216 - Không Thể So Sánh Giữa Ma Với Phật
Chương 217 - Tại Sao Đức Phật Lại Phóng Hào Quang Khi Thuyết Pháp
Chương 218 - Động Tĩnh Nhất Như
Chương 219 - Cư Sĩ Thuần Đà Cúng Dường
Chương 220 - Học Phật Phải Giữ Giới Luật
Chương 221 - Sao Gọi Là Đạo
Chương 222 - Tâm Bình Đẳng Cúng Dường
Chương 223 - Sao Gọi Là Định Kiên Cố
Chương 224 - Nguy Cơ To Lớn Ở Thời Mạt Pháp
Chương 225 - Vì Sao Trước Khi Nhập Niết Bàn, Phật Không Nhận Cúng Dường?
Chương 226 - Muốn Thành Phật Tất Bị Ma Phá
Chương 227 - Tư Tưởng Của Bồ Tát
Chương 228 - Nhận Giả Mà Không Nhận Thật
Chương 229 - Từ Bi Hỉ Xả Đối Trị Tam Độc
Chương 230 - Tu Đạo Thì Không Cầu Bên Ngoài
Chương 231 - Tốt Hay Xấu – Không Động Tâm
Chương 232 - Sanh Tử Như: Ngủ, Thức – Nhưng Vẫn Niệm A Di Đà
Chương 233 - Thất Tình Lục Dục Và Động Đất
Chương 234 - Vạn Sóng Nổi Lên Muốn Đoạt Hồn
Chương 235 - Pháp Môn Long Tượng Đại Trượng Phu
Chương 236 - Chân Đế Của Sanh Mạng
Chương 237 - Ngậm Đắng Nuốt Cay – Sen Hồng Trong Lửa
Chương 238 - Muôn Chết, Ngàn Sống, Trăm Mài Luyện
Chương 239 - Học Giới Luật Như Thế Nào
Chương 240 - Vận Chuyển Càn Khôn – Thủ Trì Giới Luật
Chương 241 - Không Được Lấy Công Để Báo Thù Riêng
Chương 242 - Lòng Ích Kỷ Là Tảng Đá Vướng Chân Người Tu Đạo
Chương 243 - Bản Sắc Người Phật Tử - Cương Trực Không A Dua
Chương 244 - Chủ Quan Trí Năng Thúc Đẩy Động Lực
Chương 245 - Trì Giới Có Khả Năng Đào Luyện Tự Tánh
Chương 246 - Nên Bình Luận Cồng Bình
Chương 247 - Rèn Luyện Trí Tuệ
Chương 248 - Đệ Nhất Niệm Là Gì?
Chương 249 - Mục Đích Thành Lập Trường Học
Chương 250 - Lập Chí Làm Việc Lớn
Chương 251 - Đao Phước Đức Đoạn Tóc Phiền Não
Chương 252 - Chớ Đi Vào Tử Lộ
Chương 253 - Thanh Niên Nên Phát Tâm Cứu Thế
Chương 254 - Nhân Quả Báo Ứng – Tơ Hào Không Sai
Chương 255 - Đạo Phát Tài
Chương 256 - Người Người Vốn Có Trí Huệ
Chương 257 - Làm Sao Để Được Tự Do Sanh Tử?
Chương 258 - Ông Sư Trong Mộ
Chương 259 - Học Tập Phật Pháp - Chú Trọng Thực Hành
Chương 260 - Bồ Đề Tâm Là Chân Tâm
Chương 261 - Lạy Phật Nhiều – Thường Gặp Điều Lành
Chương 262 - Ngũ Quỷ Phá Nhà
Chương 263 - Sơ Lược Về Hòa Thượng Tuyên Hóa
Chương 264 - Giới Thiệu Kinh Sách - Hết
Kim Sơn Thánh Tự, trước kia được gọi là Phật Giáo Giảng Ðường và tọa lạc tại tầng lầu thứ tư trong một chung cư thuộc khu phố Chinatown ở San Francisco, vốn do Tổng Hội Phật Giáo Pháp Giới kiến lập. Khóa tu học mùa hè đầu tiên được tổ chức tại đây năm 1968. Bấy giờ có rất nhiều người từ Seattle đến tham gia khóa tu học 96 ngày ấy. Chương trình học tập rất bận rộn, hằng ngày không có giờ nghỉ; chỉ có ngày Thứ Bảy là được nghỉ buổi chiều để giặt giũ, hoặc giải quyết những công việc riêng tư.
Trong khóa tu học ấy, tôi giảng Kinh Lăng Nghiêm và dự trù có thể giảng xong trước ngày mãn khóa. Ban đầu thì mỗi ngày thuyết giảng một lần, nhưng được một thời gian thì tôi nhận thấy là sẽ không kịp thời hạn nên tăng lên thành mỗi ngày giảng hai lần. Dần dần lại ngại rằng không thể giảng xong nên tôi phải tăng thành ba lần mỗi ngày; và cuối cùng thì thành ra mỗi ngày giảng bốn lần. Cứ như thế mà trong khóa hè ấy cũng giảng xong bộ
Kinh Lăng Nghiêm, đem công đức viên mãn hồi hướng cho tất cả chúng sinh.
Sau khi giảng xong Kinh Lăng Nghiêm, có năm thanh niên nam nữ người Mỹ xin xuất gia. Ðó là những người Mỹ đầu tiên xuất gia và thọ Cụ-túc Giới-ba vị Tỳ-kheo và hai vị Tỳ-kheo-ni.
Về sau, mỗi năm đều có khóa tu học mùa hè. Rất nhiều người tới học hỏi Phật-pháp và cũng có nhiều người xuất gia thành Tỳkheo, Tỳ-kheo-ni. Tuy nhân số không nhiều, song đối với Chùa Kim Sơn vốn chú trọng phẩm chất chứ không chú trọng số lượng, chỉ cần chân thật tu hành và nghiên cứu Phật-pháp, thì một người cũng không phải là ít, hà huống là nào phải chỉ có một hoặc hai người thôi đâu?
Hằng tháng, Chùa Kim Sơn phát hành một tập nguyệt san song ngữ Anh-Hoa-Vajra Bodhi Sea (Kim Cang Bồ Ðề Hải). Tập nguyệt san này chuyên đăng yếu nghĩa Phật-pháp để cho người Tây phương có thể am tường nguồn gốc của đạo Phật đồng thời có được sự nhận thức đúng đắn về Phật-pháp, để họ không còn cho rằng Phật-giáo là mê tín, sùng bái ngẫu-tượng, tiêu cực, bi quan, hoặc là "ký sinh trùng" của xã hội nữa. Tập nguyệt san này cho người ta biết Phật-giáo là tự do, bình đẳng, mà mục tiêu là đề xướng thế giới hòa bình và hết thảy mọi người đều là đệ tử của Phật, tuyệt đối không có sự giới hạn về chủng tộc, quốc tịch hay địa giới. Phật-giáo từ khi có lịch sử đến nay chưa hề gây ra chiến tranh, bởi vì giới-điều đầu tiên trong Giới-luật nhà Phật là Không Sát Sinh-chẳng những không giết người mà ngay cả động vật cũng không sát hại, trái lại còn phóng sinh và bảo vệ mọi loài động vật-nhờ vậy mà không hề gây ra chiến tranh!
Chùa Kim Sơn cũng như là nơi "đãi cát tìm vàng"-nếu quý vị là "vàng" thì khi tới Chùa Kim Sơn quý vị sẽ cảm thấy nơi đây như là nhà của quý vị vậy. Ở đây, mọi người không nói chuyện nên rất thuận tiện để đọc sách, ngày ngày nghiên cứu Phật-pháp, chẳng bị ai quấy rầy-thật là một môi trường lý tưởng! Người Mỹ tuy nhiều, song có được bao nhiêu người chân chính phát tâm tới đây để nghiên cứu Phật-pháp, nghe Kinh học Pháp? Do đó, việc thành Phật là tùy thuộc ở cá nhân chứ không phải ở tập thể. Trên thế giới, cái gì ít thì đều quý cả-số người nghiên cứu Phật-pháp ở
Chùa Kim Sơn tuy không nhiều, song đối với thế giới này thì như thế là vô cùng quý báu! Trong tương lai, khi quý vị đã thông suốt Phật-pháp rồi, quý vị có thể đi khắp nơi hoằng dương Phật-pháp, lợi ích chúng sinh, khiến mọi chúng sinh sớm thành Phật đạo-đó là điều tôi kỳ vọng ở quý vị!
Trong khóa tu học mùa hè kỳ này, mọi người cần phải biết quý trọng thời giờ, đừng để lãng phí. Có câu rằng:
"Một tấc thời một tấc vàng,
Tấc vàng khó chuộc tấc thời gian.
"
Cho nên, thời giờ là quý giá nhất, quan trọng nhất. Quý vị đến tham gia khóa tu học mùa hè năm nay hãy nỗ lực học hỏi Phậtpháp, chớ nên để thời giờ trôi qua một cách vô ích-quý vị nhất định phải học cho được đôi chút đạo lý chân chính.
Có một việc mà tôi muốn nói với quý vị. Thật sự thì tôi không muốn nói ra, song bây giờ thì tôi không thể không nói. Việc gì ư? Là người xuất gia thì nhất định phải biết tự trọng, không nên coi mình quá thấp hèn, nhưng cũng không được cống cao ngã mạn; lúc nào cũng phản tỉnh và tự kiểm thảo-hễ có làm lỗi lầm gì thì sửa đổi ngay, nếu không có lỗi gì thì phải tiến tu; tuyệt đối không được cẩu thả hoặc phóng dật, buông lung.
Một khi các vị đã là đệ tử xuất gia của tôi, hễ tôi thấy lỗi lầm gì của các vị thì tôi nhất định sẽ nói ra để các vị biết mà sửa đổi. Nếu tôi không nói ra, thì tôi thật có lỗi với các vị. Sau khi tôi đã nói ra những điều mình thấy rồi, thì các vị nghe hay không, sửa đổi hay chăng, đó là chuyện của các vị. Tôi chỉ làm tròn nhiệm vụ người Thầy, không hổ thẹn với lương tâm là đủ. Các vị chớ nên để đến khi đọa địa ngục rồi oán trách Sư-phụ: "Ôi! Tại sao lúc đầu Sư-phụ không dạy tôi nghiêm hơn một chút? Nếu quả Thầy dạy tôi kỹ hơn, nghiêm khắc hơn, thì làm sao tôi bị đọa địa ngục được chứ?"
Nay tôi đã nói ra điều mà tôi muốn nói rồi, các vị đã xuất gia phải ghi nhớ: Các vị không được quấy rầy hoặc can thiệp vào sự tự do của kẻ khác, và cũng đừng làm ảnh hưởng đến hành động của họ. Bản thân mình không muốn tu hành thì thôi, đừng làm trở ngại sự tu hành của người khác-mình không trì Giới, nhưng đừng cản trở người khác trì Giới; mình không tu bồi đức hạnh, nhưng chớ chướng ngại sự trau giồi đức hạnh của người khác! Người nào có tư tưởng và hành vi như trên thì nhất định phải sửa chữa, "đổi ác thành thiện" ngay. Người xuất gia thì từng giây từng phút, lúc nào cũng phải tự kiểm soát chính mình-mỗi lời nói, mỗi việc làm đều phải luôn luôn đúng theo Giới-luật. Các vị phải nghiêm chỉnh, không được phóng túng, vô kỷ luật; không được muốn gì thì làm nấy. Có câu:
Vô qui củ, bất năng thành phương viên.
(Không có khuôn phép thì chẳng thể thành vuông tròn.
)
Do đó khi Ðức Phật sắp nhập Niết-bàn, Ngài dạy Tôn-giả A-Nan:
"Hãy lấy Giới-luật làm Thầy!
" Ðó chính là điều mà người xuất gia phải ghi lòng tạc dạ.
Khi ăn cơm, chúng ta phải nhớ Tam Niệm, Ngũ Quán; bởi:
Thí chủ nhất lạp mễ,
Trọng như Tu Di sơn,
Thực liễu bất tu hành,
Bì mao đái giác hoàn.
(Một hạt gạo thí chủ,
Nặng bằng núi Tu Di,
Ăn rồi chẳng tu trì,
Mang lông đội sừng trả.
)
Thật đáng sợ và nguy hiểm như vậy đấy các vị ạ! Ðó gọi là "dưới tấm áo cà sa vuột mất thân người" vậy! Cho nên, người xuất gia dù ở bất cứ nơi đâu cũng đều phải nghiêm trì, giữ vững Giới-luậtkhi chưa dứt được sinh tử, chưa đoạn được tâm dâm dục, thì không lúc nào được biếng nhác, buông lung, phóng túng. Ðức Phổ Hiền Bồ-tát dạy rằng:
"Một ngày đã qua, mạng cũng giảm dần,
Như cá cạn nước, thử hỏi vui gì?
Ðại chúng!
Hãy siêng tinh tấn, như đầu bị đốt,
Chỉ nhớ vô thường, chớ mặc buông lung!
"
Người xuất gia chúng ta phải biết quý trọng từng giây từng phút; hãy nhớ rằng:
"Một tấc thời gian: một tấc vàng,
Tấc vàng khó chuộc tấc thời gian.
"
Thời giờ quý báu như thế nên chúng ta không được lãng phí. Mỗi người đều phải dụng công tu hành, phải tinh tấn hơn nữa, thì mới mong có được sự thành tựu. Phàm là người dụng công tu hành thì không có thời giờ để nói chuyện thị phi, không có thời giờ để làm những việc lăng xăng, làm gián đoạn sự tu hành. Về điểm này, tôi hy vọng mọi người hãy chú ý.
Khi tôi thấy những người không chịu tu hành thì tôi cảm thấy vô cùng đau xót; bởi như thế chẳng phải là họ đã không thực hành các thệ nguyện mà họ đã lập lúc ban đầu, khi họ mới xuất gia tu hành hay sao? Những kẻ xuất gia mà "tâm nghĩ một đàng, miệng nói một nẻo" thì có xứng đáng là Tăng Bảo hay không? Mong rằng các vị đều biết tự trọng!