-Bạch thống lĩnh, phía bắc của nơi này có đường ra không?
Bạch Giang Lan yên lặng suy nghĩ một lúc, gật đầu nói:
-Có một con đường nhỏ xuyên qua núi, có thể đến Lâm Vũ Thành mà cũng có thể đi vòng qua thành, phóng ngựa đi nhanh thì bốn ngày là có thể đến Dĩnh Nam Quận.
Đông Dương quận chúa quyết đoán nói:
-Vậy đi hướng bắc, Nhạc lão gửi thư trên đường đi, để Phụ vương phái người đến Dĩnh Nam Quận tiếp ứng.
Bạch Giang Lan đi đầu mở đường, Tần Tang và Thủy Hầu Tử yên lặng đi bên cạnh Bạch Giang Lan, đoàn người phóng nhanh như tên bắn trên đường nhỏ.
Có thể nhìn ra Bạch Giang Lan vô cùng quen thuộc với nơi này, liên tục đổi phương hướng đi đường mới khiến người ta hoa cả mắt, ngay trong đêm đó đã đến Lâm Vũ Thành nhưng chỉ đi ngang qua chứ không vào.
Đêm đã khuya, Bạch Giang Lan chọn một khe núi để nghỉ ngơi.
Đều là người có tay nghề cả, rất nhanh đã nấu xong vài món ăn dân dã, nhóm lửa lên. Nhạc lão tự mình đến bờ suối, dùng bánh bột ngô cứng ngắc làm no bụng. Đông Dương quận chúa khổ cực nuốt trôi nhưng vẫn ăn từng miếng từng miếng đến hết.
Bọn họ chạy cả một người vẫn không thấy có ai đuổi theo, Tần Tang đoán chừng Giang Sơn Lâu vẫn chưa buông bỏ ám sát, nhưng đã bị mồi nhử dẫn đi rồi.
Không biết mồi nhử còn bao nhiêu người sống sót.
Cả ngày nay, nụ cười tươi tắn cuối cùng của Xuân Đào cứ lặp đi lặp lại trong đầu Tần Tang, hắn thầm than, thế giới này còn tàn nhẫn trần trụi hơn cả kiếp trước.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!