Chương 1 - Còn Muốn Trốn Sao?
Chương 2 - Nuốt Nổi
Chương 3 - Vị Hôn Phu Lúc Trước
Chương 4 - Chết Dưới Hoa Mẫu Đơn, Làm Quỷ Cũng Phong Lưu
Chương 5 - Khẩu Vị Nặng Nha
Chương 6 - Trở Về Làm Chính Mình
Chương 7 - Tối Hôm Qua Đã Làm Gì Rồi Sao?
Chương 8 - Bị Cô Làm Nhục
Chương 9 - Anh Là Cái Đồ Hôn Quân!
Chương 10 - Bù Lại Tất Cả Xấu Xí
Chương 11 - Có Phải Dọa Các Người Rồi Hay Không?
Chương 12 - Ở Nơi Này Khiến Em Đói Sao?
Chương 13 - Chắc Chắn Không Thích Ăn Dưa Ngọt Sao?
Chương 14 - Bị Hỏng Thì Sao?
Chương 15 - Giấc Ngủ Bị Chướng Ngại
Chương 16 - Lương Tâm Không Đau Sao?
Chương 17 - Còn Trêu Chọc Tôi Từ Mặt Đó
Chương 18 - Học Cho Giỏi Nha
Chương 19 - Giỏi Nhất
Chương 20 - Bị Trường Đuổi Học
Chương 21 - Còn Phải Xem Cô Muốn Thi Bao Nhiêu Điểm
Chương 22 - Cặn Bã Không Có Tư Cách Trang Bức (*)
Chương 23 - Gửi Thư Tình Cho Tư Dạ Hàn
Chương 24 - Buồn Nôn Chết Người
Chương 25 - "Chụt Chụt" Nha
Chương 26 - "Chụt Chụt" Yêu Anh Nhất
Chương 27 - Cô Chọn Không Làm Nữa
Chương 28 - Nếu Tôi Được Hạng Nhất Thì Sao
Chương 29 - Cô Không Dám, Cũng Không Thể
Chương 30 - Xếp Hạng Nhất Trong Lớp Học
Chương 31 - Tát Mặt Bọn Họ Lấy Điểm Tuyệt Đối
Chương 32 - Cô Đang Nằm Mơ Sao?
Chương 33 - Cùng Dính Mưa(*)
Chương 34 - Gặp Lại Sau Cái Rắm!
Chương 35 - Chặt Tay Cho Rồi!
Chương 36 - Nhưng Người Ta Là Người Có Bạn Trai
Chương 37 - Đại Ma Đầu Giá Lâm!
Chương 38 - Khen Thưởng Một Nụ Hôn
Chương 39 - Mềm Mại, Thoải Mái
Chương 40 - Hai Cái "Chụt Chụt"
Chương 41 - Lớn Lên Xinh Đẹp Là Lỗi Của Tôi Sao?
Chương 42 - Ngủ Cùng Anh Sáu Tiếng
Chương 43 - Ý Trên Mặt Chữ
Chương 44 - Quan Hệ Của Tôi Và Cô Ấy
Chương 45 - Thích Tư Hạ Sao?
Chương 46 - Không Đẹp Trai Bằng Một Phần Vạn Của Anh
Chương 47 - Chưa Từng Thấy Anh Cười
Chương 48 - Cửu Gia Yêu Rồi Sao?
Chương 49 - Giống Như Bị Cô Lăng Nhục
Chương 50 - Thật Muốn Hôn Sao
Chương 51 - Bà Nội Muốn Gặp Em
Chương 52 - Lần Đầu Tiên Gặp Gỡ Trưởng Bối Sao Có Thể Tùy Tiện Được
Chương 53 - Lấy Vợ Phải Coi Trọng Hiền Đức
Chương 54 - Dùng Hành Động Chứng Minh Có Thích Hay Không
Chương 55 - Cảm Giác Yên Tâm
Chương 56 - Vợ Chồng Son Tay Trong Tay
Chương 57 - Sẽ Không Ấu Trĩ Như Vậy Đi
Chương 58 - Ngủ Rồi
Chương 59 - Ngủ Như Thế Nào
Chương 60 - Có Oản Oản Bên Cạnh Sẽ Dễ Dàng Ngủ
Chương 61 - Ánh Sao Nhỏ Kia
Chương 62 - Sao Còn Chưa Tới Hầu Trẫm
Chương 63 - Lợi Hại
Chương 64 - Xé Rách Lớp Vỏ Ngụy Trang
Chương 65 - Cùng Cô Ta Chơi Đùa Thật Tốt
Chương 66 - Bình Yên Trước Cơn Bão
Chương 67 - Sói Tới Rồi
Chương 68 - Đã Không Còn Cơ Hội
Chương 69 - Tất Cả Đều Là Hiểu Lầm
Chương 70 - Tôi Biết
Chương 71 - Dù Sao Cũng Nên Dỗ Dành Một Chút.
Chương 72 - Phát Hiện Bộ Mặt Thật Của Đồ Xấu Xí.
Chương 73 - Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 74 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 75 - Diệp Oản Oản Là Người Của Tôi
Chương 76 - Không Phải Hẹn Đánh Nhau Mà Là Hẹn Hò.
Chương 77 - Tiêu Chuẩn Lựa Chọn Bạn Trai.
Chương 78 - Là Bọn Họ Mắt Mù Mới Đúng
Chương 79 - Nhìn Tôi Rất Giống Người Độc Thân Sao?
Chương 80 - Đóa Hoa Đột Biến
Chương 81 - Không Phải Cô Rõ Ràng Nhất Sao
Chương 82 - Xé Nát Bộ Mặt Giả Dối
Chương 83 - Một Tay Vỗ Không Lên Tiếng
Chương 84 - Xem Như Anh Ruột
Chương 85 - Được Tiện Nghi Còn Ra Vẻ
Chương 86 - Tôi Cũng Không Phải Thần Tiên
Chương 87 - Có Nam Sinh Đang Theo Đuổi Diệp Tiểu Thư Ở Trường Học
Chương 88 - Vỗ Mông Ngựa Đến Mức Kẻ Gian Phải Chuồn
Chương 89 - Bởi Vì Bạn Trai Thích
Chương 90 - Còn Không Tới Nữa Thì Không Còn Bạn Gái Đó
Chương 91 - Buông Cô Ấy Ra.
Chương 92 - Bí Mật Của Ông Chủ.
Chương 93 - Bạn Trai Em Đẹp Trai Như Vậy.
Chương 94 - Diệp Oản Oản Cùng Tư Dạ Hàn.
Chương 95 - Đẹp Trai Tới Mức Bẻ Cong Ông Đây
Chương 96 - Đồng Lòng Chống Đối
Chương 97 - Xóa Bỏ Phong Ấn
Chương 98 - Tôi Có Thể Dạy Em
Chương 99 - Cậu Nhớ Tôi Không?
Chương 100 - Thật Muốn Được Nam Thần Hôn Tỉnh
Chương 101 - Tôi Sẽ Phụ Trách Tới Cùng
Chương 102 - Không Bán Đứng Nhan Sắc
Chương 103 - Trời Sập Cũng Không Buông Tay
Chương 104 - Bẻ Cong Sự Thật
Chương 105 - Công Nhân Bốc Vác Bát Quái
Chương 106 - Có Video Có Sự Thật
Chương 107 - Bom Hẹn Giờ
Chương 108 - Cho Đến Bây Giờ Chưa Từng Yêu Tôi Sao
Chương 109 - Bài Viết Là Do Cô Đăng?
Chương 110 - Cửu Gia Muốn Gặp Cô.
Chương 111 - Chạm Đến Cấm Kị
Chương 112 - Mở Ra Hình Thức Vuốt Lông
Chương 113 - Cho Ăn No Rồi
Chương 114 - Vỗ Mông Ngựa Cho Tốt
Chương 115 - Tình Yêu Của Em, Mạng Của Em
Chương 116 - Em Là Mạng Của Tôi
Chương 117 - Kí Ức Đau Lòng
Chương 118 - Chiêu Binh Mãi Mã
Chương 119 - Tố Cáo
Chương 120 - Hay Cho Câu Chỉ Là Đùa Giỡn
Chương 121 - Lòng Lang Dạ Sói
Chương 122 - Bạn Trai Tôi Quá Lơi Hại
Chương 123 - Hiệu Quả Rõ Rệt
Chương 124 - Tại Sao Không Thử Một Lần
Chương 125 - Tìm Mặt Mũi
Chương 126 - Bị Ngốc Hả?
Chương 127 - Kẻ Giả Tạo
Chương 128 - Tuyệt Đối Không Để Cậu Bị Bắt Nạt
Chương 129 - Định Lực Quá Kém Rồi Chàng Trai
Chương 130 - Quá Hưng Phấn
Chương 131 - Tên Đó Cướp Vợ Tôi
Chương 132 - Tôi Là Ai, Đây Là Đâu
Chương 133 - Anh Sẽ Sớm Biết Thôi
Chương 134 - Uống Máu Gà Chứ Không Phải Uống Nước
Chương 135 - Anh Thưởng Cho Mày Đó
Chương 136 - Về Cho Đại Ma Đầu Ăn
Chương 137 - Niềm Vui Biến Thành Khiếp Sợ
Chương 138 - Anh Đói Không?
Chương 139 - Sợ Sao?
Chương 140 - Diễn Kịch Nãy Giờ Dễ Lắm Sao?
Chương 141 - Cuộc Gọi Lúc Nửa Đêm
Chương 142 - Ngu Ngốc Bẩm Sinh
Chương 143 - Không Phải Cho Tôi Sao?
Chương 144 - Đại Bạch Đáng Yêu Như Vậy
Chương 145 - Vô Sự Bất Ân Cần
Chương 146 - Mang Bữa Sáng Cho Cậu
Chương 147 - Ai Cho Mày Quyền Đó
Chương 148 - Không Có Cách Nào Phản Bác
Chương 149 - Dĩ Nhiên Tin Rồi
Chương 150 - Không Tìm Đường Chết Sẽ Không Chết
Chương 151 - Thu Hồi Tổn Thất
Chương 152 - Lửa Giận
Chương 153 - Hỏi Con Trai Ngoan Của Tao
Chương 154 - Mặt Dày Khiến Người Khác Khiếp Sợ
Chương 155 - Ai Chưa Từng Yêu Mấy Tên Rác Rưởi
Chương 156 - Xả Cơn Giận Này
Chương 157 - Một Lòng Một Dạ
Chương 158 - Đổi Trắng Thay Đen
Chương 159 - Dám Làm Không Dám Nhận
Chương 160 - Xanh Như Thảo Nguyên
Chương 161 - Người Phụ Nữ Của Tôi
Chương 162 - Chưa Thấy Quan Tài Chưa Đổ Lệ
Chương 163 - Giằng Co
Chương 164 - Lật Thuyền
Chương 165 - Ức Hiếp Giang Gia Của Chúng Tôi
Chương 166 - Luôn Có Vài Kẻ Ngu Ngốc
Chương 167 - Đụng Ngã Đại Ma Đầu
Chương 168 - Khí Thế Của Chính Cung
Chương 169 - Người Ta Lương Thiện Như Vậy
Chương 170 - Cuối Cùng Lại Gặp Mặt
Chương 171 - Ôm Chặt Đùi Vàng
Chương 172 - Muốn Được Đút
Chương 173 - Vì Sắc U Mê
Chương 174 - Dáng Vẻ Của Hôn Quân
Chương 175 - Ông Chủ Nhà Mình Tuyệt Đối Không Háo Sắc
Chương 176 - Có Thể Cùng Anh Đối Đầu
Chương 177 - Tuyệt Thế Vô Song
Chương 178 - Ném Thêm Trăm Lần Nữa
Chương 179 - Tôi Đang Đợi Cậu
Chương 180 - Dày Vò
Chương 181 - Cùng Lắm Là Bị Dội Nước Tẩy Trang
Chương 182 - Bởi Vì Quá Đẹp
Chương 183 - Dõi Theo Một Người
Chương 184 - Nằm Trong Quan Tài Cũng Bị Trúng Đạn
Chương 185 - Cậu Ấy Không Phải Người Xấu Xí
Chương 186 - Làm Cách Nào Cậu Mới Chịu Tin
Chương 187 - Không Thể Thỏa Mãn Yêu Cầu Của Em
Chương 188 - Kĩ Thuật Diễn Xuất
Chương 189 - Vở Kịch Đặc Sắc
Chương 190 - Gϊếŧ Cô Ta Đi
Chương 191 - Gương Mặt Thật Của Công Chúa Bạch Tuyết
Chương 192 - Chơi Đủ Chưa?
Chương 193 - Cô Hài Lòng Không
Chương 194 - Thay Đổi Hoa Khôi Giảng Đường
Chương 195 - Giảng Hòa Với Gia Đình
Chương 196 - Nhớ Anh Ăn Ngủ Không Yên
Chương 197 - Đẹp Không
Chương 198 - Già Mà Không Đứng Đắn
Chương 1 - Còn Muốn Trốn Sao?
Chương 2 - Nuốt Nổi
Chương 3 - Vị Hôn Phu Lúc Trước
Chương 4 - Chết Dưới Hoa Mẫu Đơn, Làm Quỷ Cũng Phong Lưu
Chương 5 - Khẩu Vị Nặng Nha
Chương 6 - Trở Về Làm Chính Mình
Chương 7 - Tối Hôm Qua Đã Làm Gì Rồi Sao?
Chương 8 - Bị Cô Làm Nhục
Chương 9 - Anh Là Cái Đồ Hôn Quân!
Chương 10 - Bù Lại Tất Cả Xấu Xí
Chương 11 - Có Phải Dọa Các Người Rồi Hay Không?
Chương 12 - Ở Nơi Này Khiến Em Đói Sao?
Chương 13 - Chắc Chắn Không Thích Ăn Dưa Ngọt Sao?
Chương 14 - Bị Hỏng Thì Sao?
Chương 15 - Giấc Ngủ Bị Chướng Ngại
Chương 16 - Lương Tâm Không Đau Sao?
Chương 17 - Còn Trêu Chọc Tôi Từ Mặt Đó
Chương 18 - Học Cho Giỏi Nha
Chương 19 - Giỏi Nhất
Chương 20 - Bị Trường Đuổi Học
Chương 21 - Còn Phải Xem Cô Muốn Thi Bao Nhiêu Điểm
Chương 22 - Cặn Bã Không Có Tư Cách Trang Bức (*)
Chương 23 - Gửi Thư Tình Cho Tư Dạ Hàn
Chương 24 - Buồn Nôn Chết Người
Chương 25 - "Chụt Chụt" Nha
Chương 26 - "Chụt Chụt" Yêu Anh Nhất
Chương 27 - Cô Chọn Không Làm Nữa
Chương 28 - Nếu Tôi Được Hạng Nhất Thì Sao
Chương 29 - Cô Không Dám, Cũng Không Thể
Chương 30 - Xếp Hạng Nhất Trong Lớp Học
Chương 31 - Tát Mặt Bọn Họ Lấy Điểm Tuyệt Đối
Chương 32 - Cô Đang Nằm Mơ Sao?
Chương 33 - Cùng Dính Mưa(*)
Chương 34 - Gặp Lại Sau Cái Rắm!
Chương 35 - Chặt Tay Cho Rồi!
Chương 36 - Nhưng Người Ta Là Người Có Bạn Trai
Chương 37 - Đại Ma Đầu Giá Lâm!
Chương 38 - Khen Thưởng Một Nụ Hôn
Chương 39 - Mềm Mại, Thoải Mái
Chương 40 - Hai Cái "Chụt Chụt"
Chương 41 - Lớn Lên Xinh Đẹp Là Lỗi Của Tôi Sao?
Chương 42 - Ngủ Cùng Anh Sáu Tiếng
Chương 43 - Ý Trên Mặt Chữ
Chương 44 - Quan Hệ Của Tôi Và Cô Ấy
Chương 45 - Thích Tư Hạ Sao?
Chương 46 - Không Đẹp Trai Bằng Một Phần Vạn Của Anh
Chương 47 - Chưa Từng Thấy Anh Cười
Chương 48 - Cửu Gia Yêu Rồi Sao?
Chương 49 - Giống Như Bị Cô Lăng Nhục
Chương 50 - Thật Muốn Hôn Sao
Chương 51 - Bà Nội Muốn Gặp Em
Chương 52 - Lần Đầu Tiên Gặp Gỡ Trưởng Bối Sao Có Thể Tùy Tiện Được
Chương 53 - Lấy Vợ Phải Coi Trọng Hiền Đức
Chương 54 - Dùng Hành Động Chứng Minh Có Thích Hay Không
Chương 55 - Cảm Giác Yên Tâm
Chương 56 - Vợ Chồng Son Tay Trong Tay
Chương 57 - Sẽ Không Ấu Trĩ Như Vậy Đi
Chương 58 - Ngủ Rồi
Chương 59 - Ngủ Như Thế Nào
Chương 60 - Có Oản Oản Bên Cạnh Sẽ Dễ Dàng Ngủ
Chương 61 - Ánh Sao Nhỏ Kia
Chương 62 - Sao Còn Chưa Tới Hầu Trẫm
Chương 63 - Lợi Hại
Chương 64 - Xé Rách Lớp Vỏ Ngụy Trang
Chương 65 - Cùng Cô Ta Chơi Đùa Thật Tốt
Chương 66 - Bình Yên Trước Cơn Bão
Chương 67 - Sói Tới Rồi
Chương 68 - Đã Không Còn Cơ Hội
Chương 69 - Tất Cả Đều Là Hiểu Lầm
Chương 70 - Tôi Biết
Chương 71 - Dù Sao Cũng Nên Dỗ Dành Một Chút.
Chương 72 - Phát Hiện Bộ Mặt Thật Của Đồ Xấu Xí.
Chương 73 - Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 74 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 75 - Diệp Oản Oản Là Người Của Tôi
Chương 76 - Không Phải Hẹn Đánh Nhau Mà Là Hẹn Hò.
Chương 77 - Tiêu Chuẩn Lựa Chọn Bạn Trai.
Chương 78 - Là Bọn Họ Mắt Mù Mới Đúng
Chương 79 - Nhìn Tôi Rất Giống Người Độc Thân Sao?
Chương 80 - Đóa Hoa Đột Biến
Chương 81 - Không Phải Cô Rõ Ràng Nhất Sao
Chương 82 - Xé Nát Bộ Mặt Giả Dối
Chương 83 - Một Tay Vỗ Không Lên Tiếng
Chương 84 - Xem Như Anh Ruột
Chương 85 - Được Tiện Nghi Còn Ra Vẻ
Chương 86 - Tôi Cũng Không Phải Thần Tiên
Chương 87 - Có Nam Sinh Đang Theo Đuổi Diệp Tiểu Thư Ở Trường Học
Chương 88 - Vỗ Mông Ngựa Đến Mức Kẻ Gian Phải Chuồn
Chương 89 - Bởi Vì Bạn Trai Thích
Chương 90 - Còn Không Tới Nữa Thì Không Còn Bạn Gái Đó
Chương 91 - Buông Cô Ấy Ra.
Chương 92 - Bí Mật Của Ông Chủ.
Chương 93 - Bạn Trai Em Đẹp Trai Như Vậy.
Chương 94 - Diệp Oản Oản Cùng Tư Dạ Hàn.
Chương 95 - Đẹp Trai Tới Mức Bẻ Cong Ông Đây
Chương 96 - Đồng Lòng Chống Đối
Chương 97 - Xóa Bỏ Phong Ấn
Chương 98 - Tôi Có Thể Dạy Em
Chương 99 - Cậu Nhớ Tôi Không?
Chương 100 - Thật Muốn Được Nam Thần Hôn Tỉnh
Chương 101 - Tôi Sẽ Phụ Trách Tới Cùng
Chương 102 - Không Bán Đứng Nhan Sắc
Chương 103 - Trời Sập Cũng Không Buông Tay
Chương 104 - Bẻ Cong Sự Thật
Chương 105 - Công Nhân Bốc Vác Bát Quái
Chương 106 - Có Video Có Sự Thật
Chương 107 - Bom Hẹn Giờ
Chương 108 - Cho Đến Bây Giờ Chưa Từng Yêu Tôi Sao
Chương 109 - Bài Viết Là Do Cô Đăng?
Chương 110 - Cửu Gia Muốn Gặp Cô.
Chương 111 - Chạm Đến Cấm Kị
Chương 112 - Mở Ra Hình Thức Vuốt Lông
Chương 113 - Cho Ăn No Rồi
Chương 114 - Vỗ Mông Ngựa Cho Tốt
Chương 115 - Tình Yêu Của Em, Mạng Của Em
Chương 116 - Em Là Mạng Của Tôi
Chương 117 - Kí Ức Đau Lòng
Chương 118 - Chiêu Binh Mãi Mã
Chương 119 - Tố Cáo
Chương 120 - Hay Cho Câu Chỉ Là Đùa Giỡn
Chương 121 - Lòng Lang Dạ Sói
Chương 122 - Bạn Trai Tôi Quá Lơi Hại
Chương 123 - Hiệu Quả Rõ Rệt
Chương 124 - Tại Sao Không Thử Một Lần
Chương 125 - Tìm Mặt Mũi
Chương 126 - Bị Ngốc Hả?
Chương 127 - Kẻ Giả Tạo
Chương 128 - Tuyệt Đối Không Để Cậu Bị Bắt Nạt
Chương 129 - Định Lực Quá Kém Rồi Chàng Trai
Chương 130 - Quá Hưng Phấn
Chương 131 - Tên Đó Cướp Vợ Tôi
Chương 132 - Tôi Là Ai, Đây Là Đâu
Chương 133 - Anh Sẽ Sớm Biết Thôi
Chương 134 - Uống Máu Gà Chứ Không Phải Uống Nước
Chương 135 - Anh Thưởng Cho Mày Đó
Chương 136 - Về Cho Đại Ma Đầu Ăn
Chương 137 - Niềm Vui Biến Thành Khiếp Sợ
Chương 138 - Anh Đói Không?
Chương 139 - Sợ Sao?
Chương 140 - Diễn Kịch Nãy Giờ Dễ Lắm Sao?
Chương 141 - Cuộc Gọi Lúc Nửa Đêm
Chương 142 - Ngu Ngốc Bẩm Sinh
Chương 143 - Không Phải Cho Tôi Sao?
Chương 144 - Đại Bạch Đáng Yêu Như Vậy
Chương 145 - Vô Sự Bất Ân Cần
Chương 146 - Mang Bữa Sáng Cho Cậu
Chương 147 - Ai Cho Mày Quyền Đó
Chương 148 - Không Có Cách Nào Phản Bác
Chương 149 - Dĩ Nhiên Tin Rồi
Chương 150 - Không Tìm Đường Chết Sẽ Không Chết
Chương 151 - Thu Hồi Tổn Thất
Chương 152 - Lửa Giận
Chương 153 - Hỏi Con Trai Ngoan Của Tao
Chương 154 - Mặt Dày Khiến Người Khác Khiếp Sợ
Chương 155 - Ai Chưa Từng Yêu Mấy Tên Rác Rưởi
Chương 156 - Xả Cơn Giận Này
Chương 157 - Một Lòng Một Dạ
Chương 158 - Đổi Trắng Thay Đen
Chương 159 - Dám Làm Không Dám Nhận
Chương 160 - Xanh Như Thảo Nguyên
Chương 161 - Người Phụ Nữ Của Tôi
Chương 162 - Chưa Thấy Quan Tài Chưa Đổ Lệ
Chương 163 - Giằng Co
Chương 164 - Lật Thuyền
Chương 165 - Ức Hiếp Giang Gia Của Chúng Tôi
Chương 166 - Luôn Có Vài Kẻ Ngu Ngốc
Chương 167 - Đụng Ngã Đại Ma Đầu
Chương 168 - Khí Thế Của Chính Cung
Chương 169 - Người Ta Lương Thiện Như Vậy
Chương 170 - Cuối Cùng Lại Gặp Mặt
Chương 171 - Ôm Chặt Đùi Vàng
Chương 172 - Muốn Được Đút
Chương 173 - Vì Sắc U Mê
Chương 174 - Dáng Vẻ Của Hôn Quân
Chương 175 - Ông Chủ Nhà Mình Tuyệt Đối Không Háo Sắc
Chương 176 - Có Thể Cùng Anh Đối Đầu
Chương 177 - Tuyệt Thế Vô Song
Chương 178 - Ném Thêm Trăm Lần Nữa
Chương 179 - Tôi Đang Đợi Cậu
Chương 180 - Dày Vò
Chương 181 - Cùng Lắm Là Bị Dội Nước Tẩy Trang
Chương 182 - Bởi Vì Quá Đẹp
Chương 183 - Dõi Theo Một Người
Chương 184 - Nằm Trong Quan Tài Cũng Bị Trúng Đạn
Chương 185 - Cậu Ấy Không Phải Người Xấu Xí
Chương 186 - Làm Cách Nào Cậu Mới Chịu Tin
Chương 187 - Không Thể Thỏa Mãn Yêu Cầu Của Em
Chương 188 - Kĩ Thuật Diễn Xuất
Chương 189 - Vở Kịch Đặc Sắc
Chương 190 - Gϊếŧ Cô Ta Đi
Chương 191 - Gương Mặt Thật Của Công Chúa Bạch Tuyết
Chương 192 - Chơi Đủ Chưa?
Chương 193 - Cô Hài Lòng Không
Chương 194 - Thay Đổi Hoa Khôi Giảng Đường
Chương 195 - Giảng Hòa Với Gia Đình
Chương 196 - Nhớ Anh Ăn Ngủ Không Yên
Chương 197 - Đẹp Không
Chương 198 - Già Mà Không Đứng Đắn
Edit: Bạch Linh.
Buổi sáng thứ bảy.
Đầu ngõ cửa bắc của trường trung học Thanh Hòa rất yên tĩnh, một chiếc Bentley xa hoa lẳng lặng dừng ở bên cạnh bức tường xi măng cũ kĩ loang lổ, hình ảnh trông thật đối lập nhau.
Thân xe màu đen bên ngoài thoạt nhìn trông thật khiêm tốn, nhưng nội thất bên trong xe lại xa hoa tới cực hạn, ghế ngồi bọc bằng da thật, thảm lông ngỗng quý cực đắt, toàn bộ hệ thống điều hòa tự động, tản ra mùi hương nhàn nhạt có công hiệu an thần, chỗ nào cũng được thiết kế khiến người dùng đặc biệt thoải mái.
Người đàn ông mặc một bộ tây trang màu đen được cắt may tỉ mỉ, ngồi trên ghế được lót bằng thảm lông ngỗng mềm mại trắng như tuyết, trên khuôn mặt tuấn mĩ là vẻ lạnh nhạt vạn năm không đổi, do mất ngủ một thời gian dài nên dưới bọng mắt có chút xanh xám, vì thế trông anh càng thêm âm trầm, khiến cho người ta nhìn thôi cũng phải sợ hãi.
Vào lúc này, ánh mắt Tư Dạ hàn không chút tiêu cự nhìn vào hư vô bên ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ gì.
Trên ghế lái, hai mắt Hứa Dịch vì mất ngủ mà thâm quầng, trên mặt là vẻ bi ai, rõ ràng đã không ngủ được cả đêm qua.
Anh ta ngàn vạn lần không ngờ được ông chủ lại muốn đưa Diệp Oản Oản đi gặp lão phu nhân, sau khi biết được tin tức này, lòng anh ta liền nóng như lửa đốt.
Chẳng lẽ ông chủ không sợ cô gái đó sẽ dọa lão phu nhân xảy ra chuyện gì sao?
Chưa kể tính cách thích gây chuyện của cô gái đó.
Lão phu nhân có thân phận gì? Đó là người ủng hộ và là trợ lực lớn nhất để ông chủ kế thừa gia tộc, nếu như gây náo loạn ở nhà cũ thì còn nghiêm trọng hơn so với ở Cẩm Viên gấp nhiều lần.
Lúc đầu anh ta vẫn còn ôm lấy một tia may mắn, nghĩ rằng ông chủ chỉ muốn chơi đùa, bởi vì không chiếm được mới không muốn buông tay, nào biết ông chủ muốn dẫn người đi gặp lão phu nhân đâu chứ!
Tục ngữ nói lấy vợ phải coi trọng hiền đức, ông chủ nếu cứ cố chấp muốn ở bên cạnh cô gái não tàn này, sớm hay muộn sẽ phải trả giá đắt.
Hứa Dịch càng nghĩ càng sợ, nhịn không được khuyên nhủ: "Ông chủ, có vài lời có thể ngài không muốn nghe, nhưng thuộc hạ cho dù bỏ mạng cũng phải nhắc nhở ngài một câu, suy nghĩ kỹ rồi hãy làm, lão phu nhân là người thân quan trọng nhất của ngài, cũng là người có quyền lên tiếng nhất ở Tư gia, nếu làm tổn thương và đắc tội lão phu nhân, hậu quả thật sự là không thể tưởng tượng được.
Nếu chỉ lén bao nuôi ở Cẩm Viên thì còn không nói, nhưng nếu như ngài đưa cô gái ấy tới trước mặt lão phu nhân, chính là có ý muốn nói cô gái này là người mà ngài chọn, trong tương lai khả năng sẽ trở thành chủ mẫu của Tư gia, lấy tính cách của Diệp tiểu thư, thật sự...
.
"
Không để cho Hứa Dịch tiếp tục, trên ghế sau liền truyền tới giọng nói lạnh băng không có lấy một tia nhiệt độ nào, mang theo cảm giác áp bách khổng lồ: "Ai nói với cậu chỉ là khả năng?"
Hứa Dịch bị giọng nói lạnh băng vang lên đột ngột kia làm sống lưng lạnh toát, trong nháy mắt im lặng.
Giây tiếp theo, giọng nói của người đàn ông cơ hồ còn muốn lạnh hơn, đôi môi mỏng khẽ phun ra hai chữ: "Duy nhất.
"
Là người duy nhất được chọn.
Hứa Dịch chấn động.
Anh ta há miệng muốn nói gì đấy, nhưng cuối cùng lại bị ánh mắt lạnh băng kia ép ngược trở về, chỉ có thể ngồi như chờ chết, suy sụp nắm chặt vô lăng không dám động đậy.
Không khí bên trong xe nhất thời ngưng đọng tựa như muốn kết băng.
Thời điểm Hứa Dịch đang cố gắng cho trường hợp xấu nhất, một loạt tiếng bước chân nhè nhẹ vang lên cách đó không xa.
Hứa Dịch nâng đôi mắt đầy tơ máu nhìn về phía nơi phát ra tiếng bước chân, chỉ thấy một cô gái mặc đồng phục của trường Thanh Hòa đang từ cửa sau đi về phía bọn họ.
Trên lưng cô gái đeo một cái cặp màu xanh lam nhạt, mái tóc đen nhánh dài như mực được buộc đuôi ngựa gọn gàng sạch sẽ, trên người mặc bộ đồng phục trắng xanh đan xen của trường trung học Thanh Hòa, ống quần dài thiết kế vụng về không có chút thẩm mỹ nào cả, nhưng lại làm nổi bật lên làn da trắng nõn tựa như khối Dương Chi Bạch Ngọc, có thể thấy tinh thần của cô gái vô cùng tốt, cực kì phấn chấn và hoạt bát.
Không giống như những danh viện cùng thiên kim ăn mặc sang trọng tỉ mỉ, trang điểm tinh xảo như anh ta thường thấy, nhưng lại tựa như dòng nước trong lành khiến mắt của người nhìn sáng ngời.
Sau khi thấy rõ được người tới là ai, Hứa Dịch chỉ biết ngây ngốc tại chỗ.
Kia.
.
. Đó là.
.
. Diệp Oản Oản!