Chương 1 - Thay Đổi Hoa Khôi Giảng Đường
Chương 2 - Giảng Hòa Với Gia Đình
Chương 3 - Nhớ Anh Tới Ăn Ngủ Không Yên
Chương 4 - Già Mà Không Đứng Đắn
Chương 5 - Lão Tử Thật Là Sợ Cậu
Chương 6 - Bữa Tiệc Nhan Sắc
Chương 7 - Yêu Nghiệt Điên Đảo Chúng Sinh
Chương 8 - Người Phụ Nữ Của Tư Dạ Hàn
Chương 9 - Cắn Chết Tên Khốn Này
Chương 10 - Viết Hoa Hai Chữ "Ba Ba"
Chương 11 - Nhỡ Đâu Cậu Lại Cướp Bạn Trai Của Mình
Chương 12 - Có Phải Vừa Rồi Cô Được Tán Dương Hay Không
Chương 13 - Càng Ngày Càng Có Tố Chất Của Hôn Quân
Chương 14 - Không Phải Nên Tự Dỗ Bạn Gái Hay Sao?
Chương 15 - Nhân Loại Ngu Xuẩn
Chương 16 - Tranh Sủng
Chương 17 - Ngủ Cùng Tôi Mỗi Đêm
Chương 18 - Học Phí Này Không Tính Là Mệt
Chương 19 - Cảm Giác Bị Bỏ Rơi
Chương 20 - Em Đang Nghi Ngờ Năng Lực Của Tôi?
Chương 21 - Thử Nghiệm Thất Bại
Chương 22 - Hào Môn Sâu Như Biển
Chương 23 - Chứng Cứ Khiến Vạn Kiếp Bất Phục
Chương 24 - Vợ Của Ngươi Sắp Xong Rồi
Chương 25 - Tự Mình Chẩn Bệnh
Chương 26 - Thoải Mái Sờ Soạng
Chương 27 - Mở Hậu Cung Ba Ngàn Giai Lệ
Chương 28 - Đại Nội Tổng Quản Bị Mua Chuộc
Chương 29 - Người Ngoài
Chương 30 - Không Dư Tiền Nuôi Người Rảnh Rỗi
Chương 31 - Phú Khả Địch Quốc(*)
Chương 32 - Nhìn Chằm Chằm Cho Tốt
Chương 33 - Cẩn Thận Mập Đi Không Nổi
Chương 34 - Muốn Làm Gì Thì Làm
Chương 35 - Sao Anh Lại Đáng Ghét Như Vậy
Chương 36 - Người Ta Thích Anh Nhất
Chương 37 - Bạn Gái Thi Đại Học
Chương 38 - Đêm Học Phí Cuối Cùng
Chương 39 - Kĩ Năng Bảo Vệ Tính Mạng Toàn Năng
Chương 40 - Sờ Đầu Cầu May Mắn
Chương 41 - Ấm Ức Đến Chết Mất
Chương 42 - Nhất Định Là Giả
Chương 43 - Phát Cẩu Lương Sẽ Có Ngày Bị Quả Báo
Chương 44 - Bị Chơi Đùa Tới Chết
Chương 45 - Một Cắc Cũng Không
Chương 46 - Có Tư Cách Gì
Chương 47 - "Bạn Gái Anh Có Xinh Đẹp Như Vậy
Chương 48 - Ông Chủ Không Ghen Thì Trời Sẽ Nắng
Chương 49 - Ý Nghĩa Của Thần Tượng
Chương 50 - Nói Đạo Lí
Chương 51 - Có Thể Nắm Chắc Mấy Phần Thắng
Chương 52 - Vận Mệnh Kế Tiếp
Chương 53 - Cậu Có Biện Pháp Gì
Chương 54 - Làm Một Vụ Giao Dịch
Chương 55 - Xem Cuộc Vui
Chương 56 - Hợp Tác Vui Vẻ
Chương 57 - Đúng Là Đại Mĩ Nhân
Chương 58 - Đón Bạn Trai Tan Làm
Chương 59 - Rảnh Rỗi Nhìn Hoa Gió Cũng Say
Chương 60 - Đàn Ông Có Tiền Đều Là Kẻ Đồi Bại
Chương 61 - Tự Mình Chứng Minh Trong Sạch
Chương 62 - Là Cậu Ấy
Chương 63 - Còn Định Chiếm Mất Vị Trí Nổi Bật Của Anh Ta Sao?
Chương 64 - Tin Nóng Mới Nhất
Chương 65 - Con Mồi Tiến Bộ
Chương 66 - Tự Vả Miệng
Chương 67 - Tin Tức Cực Kì Bùng Bổ!
Chương 68 - Không Thấy Quan Tài Không Đổ Lệ
Chương 69 - Từng Bước Ép Sát
Chương 70 - Tình Thế Nghịch Chuyển Hoàn Toàn
Chương 71 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 72 - Thủ Đoạn Như Vậy
Chương 73 - Lấy Bạo Chế Bạo
Chương 74 - Số Điện Thoại Lạ
Chương 75 - Chân Tướng Rõ Ràng
Chương 76 - Tại Sao Lại Là Một Cô Gái
Chương 77 - Lão Hồ Ly Gài Bẫy
Chương 78 - Cho Cậu Tùy Ý Chọn Người
Chương 79 - Tôi Muốn Cậu Ta
Chương 80 - Boss Nhà Cô Đang Giận Nhau Với Tôi
Chương 81 - Muốn Ăn Mừng Cùng Anh
Chương 82 - Sợ Anh Không Quen
Chương 83 - Hi Vọng Anh Đừng Xù Lông
Chương 84 - Giới Thiệu Bạn Gái
Chương 85 - Còn Đẹp Hơn Con Gái
Chương 86 - Quản Nghiêm Như Vậy
Chương 87 - Nhảy Vào Hoàng Hà Cũng Rửa Không Sạch Tội
Chương 88 - Tính Sổ Hết Nợ Nần
Chương 89 - Thật Là Có Nhã Hứng
Chương 90 - Có Gì Phải Làm Sao?
Chương 91 - Cậu Ấy Là Người Của Tôi
Chương 92 - Muốn Đổi Người
Chương 93 - Dùng Cung Húc Đổi
Chương 94 - Cậu Chắc Chắn Muốn Theo Cậu Ta?
Chương 95 - Có Đối Tượng Chưa?
Chương 96 - Vì Sao Nhất Định Là Cậu?
Chương 97 - Xu Hướng Giới Tính
Chương 98 - Party Bể Bơi
Chương 99 - Tôn Nghiêm Của Đàn Ông
Chương 100 - Ai Nói Tôi Không Phải Người Như Vậy
Chương 101 - Uống Say
Chương 102 - Trêu Đùa Cả Đàn Ông
Chương 103 - Cùng Tôi Ngủ Một Giấc Là Được
Chương 104 - Tôi Làm Loạn?
Chương 105 - Ngay Cả Tôi Cậu Cũng Tán Tỉnh
Chương 106 - Trái Tim Nhỏ Của Anh
Chương 107 - Người Ta Là Tiền Bối
Chương 108 - Sủa Bậy
Chương 109 - Ngọn Đuốc Đầu Tiên
Chương 110 - Tái Diễn Cảnh Quay Kinh Điển
Chương 111 - Mở Ra Hình Thức Giáo Huấn
Chương 112 - Bị Cả Thế Giới Vứt Bỏ
Chương 113 - Khiến Người Khác Khóc
Chương 114 - Không Vì Chó Sủa Mà Quay Đầu
Chương 115 - Ẩn Sâu Như Vậy
Chương 116 - Điên Đảo Càn Khôn
Chương 117 - Thiên Thời Địa Lợi Nhân Hòa
Chương 118 - Kiểm Nghiệm Thành Quả Dạy Học
Chương 119 - Không Thể Thiếu Việc Vuốt Lông Hằng Ngày
Chương 120 - Xem Đủ Rồi
Chương 121 - Tôi Tên Nhiếp Vô Danh
Chương 122 - Chưa Từng Rầm Rộ Như Vậy
Chương 123 - Thượng Bất Chính Hạ Tắc Loạn
Chương 124 - Một Đôi Bích Nhân
Chương 125 - Mừng Thọ
Chương 126 - Không Có Cách Nào Gặp Mặt
Chương 127 - Tận Tình Tận Nghĩa
Chương 128 - Dễ Phân Cao Thấp
Chương 129 - Không Có Cách Nào Dễ Dàng Tha Thứ
Chương 130 - Thịnh Thế Chi Nhan
Chương 131 - Gái Xấu Diệp Oản Oản
Chương 132 - Tu Hú Chiếm Tổ
Chương 133 - Đồ Đã Tặng Rồi
Chương 134 - Ba Mẹ Tôi Ở Không Quen
Chương 135 - Cháu Gái Này Của Ông Thật Khó Lường
Chương 136 - Tranh Đoạt Học Sinh
Chương 137 - Con Nghe Ông Nội
Chương 138 - Ai Là Ông Nội Của Các Người
Chương 139 - Sân Nhà Của Cô
Chương 140 - Lễ Mừng Thọ Không May Mắn
Chương 141 - Là Bảo Bối!
Chương 142 - Vị Cao Nhân Nào
Chương 143 - Đoàn Tụ
Chương 144 - Lần Này Để Con Bảo Vệ Mọi Người
Chương 145 - Kinh Diễm Toàn Trường
Chương 146 - Thụ Sủng Nhược Kinh
Chương 147 - Được Oản Oản Tiểu Thư Nhờ
Chương 148 - Chẳng Lẽ Là Tư Dạ Hàn
Chương 149 - Xem Oản Oản Là Gì
Chương 150 - Em Coi Thường Anh Ta
Chương 151 - Không Liên Quan Tới Anh
Chương 152 - Tuyên Bố Một Chuyện
Chương 153 - Tôi Đã Có Người Mình Thích
Chương 154 - Gọi Cho Tư Dạ Hàn
Chương 155 - Đưa Người Yêu Về Ra Mắt
Chương 156 - Anh Chỉ Là Một Người Bình Thường
Chương 157 - Được Tiện Nghi Còn Ra Vẻ
Chương 158 - Tuyệt Đối Sẽ Không Vứt Bỏ
Chương 159 - Có Loại Đồng Đội Hố Anh Em Như Thế Sao
Chương 160 - Tức Giận Cũng Đẹp Trai Như Vậy
Chương 161 - Nhóm Người Này Đang Tìm Ai
Chương 162 - Phương Thức Kiếm Tiền Này Đủ Lợi Hại
Chương 163 - Truyền Thuyết Của Thế Giới Này
Chương 164 - Tương Lai Có Vận Đào Hoa
Chương 165 - Cởϊ Áσ Ra
Chương 166 - Trái Tim Nhỏ Sợ Tới Mức Run Rẩy
Chương 167 - Nhan Sắc Của Boss Nhà Cô Rất Trêu Người
Chương 168 - Anh Nhìn Không Được Sao
Chương 169 - Chơi Hỏng Rồi
Chương 170 - Trừ Phi Là Con Gái
Chương 171 - Đã Hết Giận Chưa
Chương 172 - Tối Nay Ở Lại Đây Đi
Chương 173 - Bùa Đòi Mạng Của Tư Dạ Hàn
Chương 174 - Em Cũng Không Phải Tới Đây Để Chơi
Chương 175 - Không Phải Ăn Rất Tốt Sao
Chương 176 - Anh Cmn Mới Tới Kì Kinh Nguyệt Ấy
Chương 177 - Nhắm Mắt Lại, Đi Ngủ
Chương 178 - Khi Tôi Uống Rượu, Cách Xa Tôi Một Chút
Chương 179 - Cơ Hội Trở Mình Duy Nhất
Chương 180 - Khổ Nhục Kế
Chương 181 - Không Cho Anh Đi!
Chương 182 - Mĩ Nhân Kế
Chương 183 - Không Ôn Nhu Chút Nào
Chương 184 - Bạn Trai Tôi Sẽ Chăm Sóc Tôi
Chương 185 - Nguy Cơ Trùng Trùng
Chương 186 - Muốn Hôn Sâu
Chương 187 - Xem Bói Rất Chuẩn
Chương 188 - Thiếu Niên, Gần Đây Cậu Có Kiếp Đào Hoa!
Chương 189 - Ôm Một Cái
Chương 190 - Nát Hoa Cúc
Chương 191 - Tư Dạ Hàn Phát Bệnh
Chương 192 - Đút Thuốc
Chương 193 - Không Thể Trêu Chọc
Chương 194 - Tự Rời Đi
Chương 195 - Nhà Tù
Chương 196 - Từng Nghĩ Đến Hậu Quả Chưa
Chương 197 - Cho Mày Vinh Hạnh Này
Chương 198 - Tuyệt Cảnh
Chương 199 - Đột Nhiên Xuất Hiện Âm Thanh
Chương 1 - Thay Đổi Hoa Khôi Giảng Đường
Chương 2 - Giảng Hòa Với Gia Đình
Chương 3 - Nhớ Anh Tới Ăn Ngủ Không Yên
Chương 4 - Già Mà Không Đứng Đắn
Chương 5 - Lão Tử Thật Là Sợ Cậu
Chương 6 - Bữa Tiệc Nhan Sắc
Chương 7 - Yêu Nghiệt Điên Đảo Chúng Sinh
Chương 8 - Người Phụ Nữ Của Tư Dạ Hàn
Chương 9 - Cắn Chết Tên Khốn Này
Chương 10 - Viết Hoa Hai Chữ "Ba Ba"
Chương 11 - Nhỡ Đâu Cậu Lại Cướp Bạn Trai Của Mình
Chương 12 - Có Phải Vừa Rồi Cô Được Tán Dương Hay Không
Chương 13 - Càng Ngày Càng Có Tố Chất Của Hôn Quân
Chương 14 - Không Phải Nên Tự Dỗ Bạn Gái Hay Sao?
Chương 15 - Nhân Loại Ngu Xuẩn
Chương 16 - Tranh Sủng
Chương 17 - Ngủ Cùng Tôi Mỗi Đêm
Chương 18 - Học Phí Này Không Tính Là Mệt
Chương 19 - Cảm Giác Bị Bỏ Rơi
Chương 20 - Em Đang Nghi Ngờ Năng Lực Của Tôi?
Chương 21 - Thử Nghiệm Thất Bại
Chương 22 - Hào Môn Sâu Như Biển
Chương 23 - Chứng Cứ Khiến Vạn Kiếp Bất Phục
Chương 24 - Vợ Của Ngươi Sắp Xong Rồi
Chương 25 - Tự Mình Chẩn Bệnh
Chương 26 - Thoải Mái Sờ Soạng
Chương 27 - Mở Hậu Cung Ba Ngàn Giai Lệ
Chương 28 - Đại Nội Tổng Quản Bị Mua Chuộc
Chương 29 - Người Ngoài
Chương 30 - Không Dư Tiền Nuôi Người Rảnh Rỗi
Chương 31 - Phú Khả Địch Quốc(*)
Chương 32 - Nhìn Chằm Chằm Cho Tốt
Chương 33 - Cẩn Thận Mập Đi Không Nổi
Chương 34 - Muốn Làm Gì Thì Làm
Chương 35 - Sao Anh Lại Đáng Ghét Như Vậy
Chương 36 - Người Ta Thích Anh Nhất
Chương 37 - Bạn Gái Thi Đại Học
Chương 38 - Đêm Học Phí Cuối Cùng
Chương 39 - Kĩ Năng Bảo Vệ Tính Mạng Toàn Năng
Chương 40 - Sờ Đầu Cầu May Mắn
Chương 41 - Ấm Ức Đến Chết Mất
Chương 42 - Nhất Định Là Giả
Chương 43 - Phát Cẩu Lương Sẽ Có Ngày Bị Quả Báo
Chương 44 - Bị Chơi Đùa Tới Chết
Chương 45 - Một Cắc Cũng Không
Chương 46 - Có Tư Cách Gì
Chương 47 - "Bạn Gái Anh Có Xinh Đẹp Như Vậy
Chương 48 - Ông Chủ Không Ghen Thì Trời Sẽ Nắng
Chương 49 - Ý Nghĩa Của Thần Tượng
Chương 50 - Nói Đạo Lí
Chương 51 - Có Thể Nắm Chắc Mấy Phần Thắng
Chương 52 - Vận Mệnh Kế Tiếp
Chương 53 - Cậu Có Biện Pháp Gì
Chương 54 - Làm Một Vụ Giao Dịch
Chương 55 - Xem Cuộc Vui
Chương 56 - Hợp Tác Vui Vẻ
Chương 57 - Đúng Là Đại Mĩ Nhân
Chương 58 - Đón Bạn Trai Tan Làm
Chương 59 - Rảnh Rỗi Nhìn Hoa Gió Cũng Say
Chương 60 - Đàn Ông Có Tiền Đều Là Kẻ Đồi Bại
Chương 61 - Tự Mình Chứng Minh Trong Sạch
Chương 62 - Là Cậu Ấy
Chương 63 - Còn Định Chiếm Mất Vị Trí Nổi Bật Của Anh Ta Sao?
Chương 64 - Tin Nóng Mới Nhất
Chương 65 - Con Mồi Tiến Bộ
Chương 66 - Tự Vả Miệng
Chương 67 - Tin Tức Cực Kì Bùng Bổ!
Chương 68 - Không Thấy Quan Tài Không Đổ Lệ
Chương 69 - Từng Bước Ép Sát
Chương 70 - Tình Thế Nghịch Chuyển Hoàn Toàn
Chương 71 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 72 - Thủ Đoạn Như Vậy
Chương 73 - Lấy Bạo Chế Bạo
Chương 74 - Số Điện Thoại Lạ
Chương 75 - Chân Tướng Rõ Ràng
Chương 76 - Tại Sao Lại Là Một Cô Gái
Chương 77 - Lão Hồ Ly Gài Bẫy
Chương 78 - Cho Cậu Tùy Ý Chọn Người
Chương 79 - Tôi Muốn Cậu Ta
Chương 80 - Boss Nhà Cô Đang Giận Nhau Với Tôi
Chương 81 - Muốn Ăn Mừng Cùng Anh
Chương 82 - Sợ Anh Không Quen
Chương 83 - Hi Vọng Anh Đừng Xù Lông
Chương 84 - Giới Thiệu Bạn Gái
Chương 85 - Còn Đẹp Hơn Con Gái
Chương 86 - Quản Nghiêm Như Vậy
Chương 87 - Nhảy Vào Hoàng Hà Cũng Rửa Không Sạch Tội
Chương 88 - Tính Sổ Hết Nợ Nần
Chương 89 - Thật Là Có Nhã Hứng
Chương 90 - Có Gì Phải Làm Sao?
Chương 91 - Cậu Ấy Là Người Của Tôi
Chương 92 - Muốn Đổi Người
Chương 93 - Dùng Cung Húc Đổi
Chương 94 - Cậu Chắc Chắn Muốn Theo Cậu Ta?
Chương 95 - Có Đối Tượng Chưa?
Chương 96 - Vì Sao Nhất Định Là Cậu?
Chương 97 - Xu Hướng Giới Tính
Chương 98 - Party Bể Bơi
Chương 99 - Tôn Nghiêm Của Đàn Ông
Chương 100 - Ai Nói Tôi Không Phải Người Như Vậy
Chương 101 - Uống Say
Chương 102 - Trêu Đùa Cả Đàn Ông
Chương 103 - Cùng Tôi Ngủ Một Giấc Là Được
Chương 104 - Tôi Làm Loạn?
Chương 105 - Ngay Cả Tôi Cậu Cũng Tán Tỉnh
Chương 106 - Trái Tim Nhỏ Của Anh
Chương 107 - Người Ta Là Tiền Bối
Chương 108 - Sủa Bậy
Chương 109 - Ngọn Đuốc Đầu Tiên
Chương 110 - Tái Diễn Cảnh Quay Kinh Điển
Chương 111 - Mở Ra Hình Thức Giáo Huấn
Chương 112 - Bị Cả Thế Giới Vứt Bỏ
Chương 113 - Khiến Người Khác Khóc
Chương 114 - Không Vì Chó Sủa Mà Quay Đầu
Chương 115 - Ẩn Sâu Như Vậy
Chương 116 - Điên Đảo Càn Khôn
Chương 117 - Thiên Thời Địa Lợi Nhân Hòa
Chương 118 - Kiểm Nghiệm Thành Quả Dạy Học
Chương 119 - Không Thể Thiếu Việc Vuốt Lông Hằng Ngày
Chương 120 - Xem Đủ Rồi
Chương 121 - Tôi Tên Nhiếp Vô Danh
Chương 122 - Chưa Từng Rầm Rộ Như Vậy
Chương 123 - Thượng Bất Chính Hạ Tắc Loạn
Chương 124 - Một Đôi Bích Nhân
Chương 125 - Mừng Thọ
Chương 126 - Không Có Cách Nào Gặp Mặt
Chương 127 - Tận Tình Tận Nghĩa
Chương 128 - Dễ Phân Cao Thấp
Chương 129 - Không Có Cách Nào Dễ Dàng Tha Thứ
Chương 130 - Thịnh Thế Chi Nhan
Chương 131 - Gái Xấu Diệp Oản Oản
Chương 132 - Tu Hú Chiếm Tổ
Chương 133 - Đồ Đã Tặng Rồi
Chương 134 - Ba Mẹ Tôi Ở Không Quen
Chương 135 - Cháu Gái Này Của Ông Thật Khó Lường
Chương 136 - Tranh Đoạt Học Sinh
Chương 137 - Con Nghe Ông Nội
Chương 138 - Ai Là Ông Nội Của Các Người
Chương 139 - Sân Nhà Của Cô
Chương 140 - Lễ Mừng Thọ Không May Mắn
Chương 141 - Là Bảo Bối!
Chương 142 - Vị Cao Nhân Nào
Chương 143 - Đoàn Tụ
Chương 144 - Lần Này Để Con Bảo Vệ Mọi Người
Chương 145 - Kinh Diễm Toàn Trường
Chương 146 - Thụ Sủng Nhược Kinh
Chương 147 - Được Oản Oản Tiểu Thư Nhờ
Chương 148 - Chẳng Lẽ Là Tư Dạ Hàn
Chương 149 - Xem Oản Oản Là Gì
Chương 150 - Em Coi Thường Anh Ta
Chương 151 - Không Liên Quan Tới Anh
Chương 152 - Tuyên Bố Một Chuyện
Chương 153 - Tôi Đã Có Người Mình Thích
Chương 154 - Gọi Cho Tư Dạ Hàn
Chương 155 - Đưa Người Yêu Về Ra Mắt
Chương 156 - Anh Chỉ Là Một Người Bình Thường
Chương 157 - Được Tiện Nghi Còn Ra Vẻ
Chương 158 - Tuyệt Đối Sẽ Không Vứt Bỏ
Chương 159 - Có Loại Đồng Đội Hố Anh Em Như Thế Sao
Chương 160 - Tức Giận Cũng Đẹp Trai Như Vậy
Chương 161 - Nhóm Người Này Đang Tìm Ai
Chương 162 - Phương Thức Kiếm Tiền Này Đủ Lợi Hại
Chương 163 - Truyền Thuyết Của Thế Giới Này
Chương 164 - Tương Lai Có Vận Đào Hoa
Chương 165 - Cởϊ Áσ Ra
Chương 166 - Trái Tim Nhỏ Sợ Tới Mức Run Rẩy
Chương 167 - Nhan Sắc Của Boss Nhà Cô Rất Trêu Người
Chương 168 - Anh Nhìn Không Được Sao
Chương 169 - Chơi Hỏng Rồi
Chương 170 - Trừ Phi Là Con Gái
Chương 171 - Đã Hết Giận Chưa
Chương 172 - Tối Nay Ở Lại Đây Đi
Chương 173 - Bùa Đòi Mạng Của Tư Dạ Hàn
Chương 174 - Em Cũng Không Phải Tới Đây Để Chơi
Chương 175 - Không Phải Ăn Rất Tốt Sao
Chương 176 - Anh Cmn Mới Tới Kì Kinh Nguyệt Ấy
Chương 177 - Nhắm Mắt Lại, Đi Ngủ
Chương 178 - Khi Tôi Uống Rượu, Cách Xa Tôi Một Chút
Chương 179 - Cơ Hội Trở Mình Duy Nhất
Chương 180 - Khổ Nhục Kế
Chương 181 - Không Cho Anh Đi!
Chương 182 - Mĩ Nhân Kế
Chương 183 - Không Ôn Nhu Chút Nào
Chương 184 - Bạn Trai Tôi Sẽ Chăm Sóc Tôi
Chương 185 - Nguy Cơ Trùng Trùng
Chương 186 - Muốn Hôn Sâu
Chương 187 - Xem Bói Rất Chuẩn
Chương 188 - Thiếu Niên, Gần Đây Cậu Có Kiếp Đào Hoa!
Chương 189 - Ôm Một Cái
Chương 190 - Nát Hoa Cúc
Chương 191 - Tư Dạ Hàn Phát Bệnh
Chương 192 - Đút Thuốc
Chương 193 - Không Thể Trêu Chọc
Chương 194 - Tự Rời Đi
Chương 195 - Nhà Tù
Chương 196 - Từng Nghĩ Đến Hậu Quả Chưa
Chương 197 - Cho Mày Vinh Hạnh Này
Chương 198 - Tuyệt Cảnh
Chương 199 - Đột Nhiên Xuất Hiện Âm Thanh
Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Sao câu này cứ giống như kiểu "bạn gái tôi đang giận dỗi với tôi" thế nhỉ?
Ông chủ cao cao tại thượng không dính bụi trần nhà cô ấy sao lại có thể giận dỗi với người khác cơ chứ!
Tam quan (*) của nữ tiếp tân giống như phải trải qua một cú sốc thật lớn vậy.
Thời gian từ từ trôi qua, Diệp Oản Oản đã chờ hơn hai giờ nhưng Tư Dạ Hàn vẫn chưa xong việc.
Nữ tiếp tân thỉnh thoảng lại quan sát phòng họp, cô ấy có hơi lúng túng: "Lúc nãy đặc trợ Hứa có nói hội nghị đã sắp xong rồi mà nhỉ, sao lại lâu như vậy? Xin lỗi Diệp tiên sinh, chắc là có một số vấn đề phát sinh trong hội nghị rồi.
"
Ông chủ chắc sẽ không thật sự giận dỗi với Diệp tiên sinh đâu nhỉ?
"Không sao, công việc quan trọng hơn, cô cũng đi làm việc của mình đi, không cần tiếp tôi đâu.
" Diệp Oản Oản thoải mái mở miệng.
Quả thật nữ tiếp tân vẫn còn công việc, nghe vậy thì không thể làm gì khác ngoài lưu luyến không thôi, cô ấy chào Diệp Oản Oản một lần nữa sau đó rời đi.
Cùng lúc đó, trong phòng họp.
Dựa theo chương trình của hội nghị, đáng lẽ đã sớm kết thúc từ lâu, kết quả chẳng biết tại sao lại kéo dài đến tận bây giờ.
Thấy trời càng ngày càng tối, cuộc họp vẫn không có ý muốn kết thúc, Diệp Oản Oản không nhịn được nữa cho nên gửi một tin nhắn cho Tư Dạ Hàn: "Khi nào anh họp xong vậy?"
Xuyên qua cửa kính thủy tinh, cô thấy rõ Tư Dạ Hàn đã nhìn điện thoại.
Nhưng sau khi anh xem xong tin nhắn đó thì liền rời mắt, không có bất kì phản ứng nào.
Diệp Oản Oản không thể làm gì khác hơn là tiếp tục chờ.
Một lát sau, thấy cuộc họp vẫn chưa kết thúc, cô lại gửi thêm một tin nhắn nữa: "Vẫn chưa kết thúc sao?"
Liên tục gửi mấy tin nhắn vẫn không có bất kì hồi âm nào, Diệp Oản Oản gục đầu xuống bàn, chậm chạp gõ từng chữ: "Cải trắng em hái sắp héo cả rồi.
"
Đến khi trời hoàn toàn tối, Tư Dạ Hàn cuối cùng cũng từ phòng họp đi ra.
Một đám cổ đông bị hành hạ tới mức không còn sức để bát quái nữa, vừa ra khỏi phòng họp liền tản ra, chạy còn nhanh hơn thỏ, chỉ có Hứa Dịch vẫn kiên trì theo sau.
Tư Dạ Hàn nhìn thẳng, sải bước đi về phía trước, đồng thời phân phó cho Hứa Dịch: "Đặt vé máy bay chuyến tiếp theo tới Paris.
"
Hứa Dịch cẩn thận liếc trộm về phía Diệp Oản Oản vẫn đang chờ, không dám trễ nãi, vội vàng đáp lại: "Vâng, thuộc hạ lập tức đi đặt.
"
Nương theo tiếng bước chân, Diệp Oản Oản thấy cuối cùng Tư Dạ Hàn cũng đã ra, cô lập tức đứng lên, kết quả vừa đứng dậy liền nghe anh dường như muốn đi công tác ở nước ngoài.
Diệp Oản Oản hơi sửng sốt, đang muốn mở miệng thì "rào" một tiếng, bởi vì đứng dậy quá nhanh cho nên cái túi lớn trong ngực cô đã rơi trên mặt đất.
Bên trong có thịt, rau và nồi lẩu, trừ những thứ đó ra thì còn có bàn chải, khăn lông và các loại vật dụng thường ngày, những thứ này đều do cô chuẩn bị để dọn tới căn hộ công ty sắp xếp.
Nhìn thấy những vật đang rơi tán loạn trên mặt đất, thần sắc của Tư Dạ Hàn trong thoáng chốc đã lạnh hơn mấy phần.
Nhưng giây tiếp theo, anh lại nhìn thấy...
.
Những vật dụng thường ngày mà Diệp Oản Oản chuẩn bị, bất kể là bàn chải đánh răng, khăn lông hay dép, tất cả đều là hai phần.
Một phần là màu hồng, một phần là màu xanh, hơn nữa đều là nhãn hiệu anh hay dùng, chắc cô đã tới Cẩm Viên lấy.
Nhìn những phần đồ dùng hằng ngày kia, sắc mặt của Tư Dạ Hàn trong thoáng chốc liền biến đổi, bước chân của anh cũng dừng hẳn lại.
Diệp Oản Oản cúi người, nhặt từng món đồ lên, sau đó ngẩn đầu, nhỏ giọng hỏi: "Anh phải đi công tác sao? Em vốn định tới đây cùng anh ăn mừng.
.
.
"
Tư Dạ Hàn mấp máy môi, sắc mặt không đổi, anh mở miệng: "Không có, là Hứa Dịch đi công tác.
"
Hứa Dịch: "Hả??"
(*) Tam quan: Nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan.