Chương 1 - Người Phụ Nữ Thần Bí
Chương 2 - Gặp Đại Địch
Chương 3 - Chỉ Có Một Kết Quả
Chương 4 - Nam Sủng Còn Đẹp Hơn Tư Dạ Hàn
Chương 5 - Nổi Lên Nghi Ngờ
Chương 6 - Tha Một Mạng
Chương 7 - Chơi Đùa Cùng Bọn Họ
Chương 8 - Ông Chủ Bị "Làm Bẩn"
Chương 9 - Không Có Cách Nào Tin Tưởng
Chương 10 - Điềm Xấu Ứng Nghiệm
Chương 11 - Quả Nhiên Không Giống Bình Thường
Chương 12 - Cô Biết Đoán Mệnh Từ Khi Nào?
Chương 13 - Vận Mệnh Của Hứa Dịch
Chương 14 - Trở Về
Chương 15 - Dù Sao Cũng Là Người Ngoài
Chương 16 - Chỉ Là Một Giáo Huấn Nhỏ
Chương 17 - Cứu Mạng Tất Cả Mọi Người
Chương 18 - Người Sau Màn
Chương 19 - Điều Tra Kĩ Càng
Chương 20 - Chứng Cứ
Chương 21 - Không Có Chứng Cứ
Chương 22 - Không Cần Tra Xét Nữa
Chương 23 - Cướp Nhà Khó Phòng
Chương 24 - Đánh Gãy Hai Chân
Chương 25 - Tôi Tin Hứa Dịch
Chương 26 - Chỉ Số Thông Minh Có Vấn Đề
Chương 27 - Đương Nhiên Có Chứng Cứ
Chương 28 - Kiếp Nạn Được Giải Trừ
Chương 29 - Cửu Gia Tỉnh Rồi
Chương 30 - Dìu Anh Đi
Chương 31 - Còn Vấn Đề Gì Sao?
Chương 32 - Bảo Vệ Anh Ta
Chương 33 - Mới Rời Khỏi Mấy Phút
Chương 34 - Chỉ Còn Nửa Năm
Chương 35 - Còn Điều Dưỡng Được Không
Chương 36 - Em Không Muốn Làm Quả Phụ
Chương 37 - Sao Có Thể Không Quan Tâm
Chương 38 - Không Đắng
Chương 39 - Tin Động Trời
Chương 40 - Ngồi Làm Ngư Ông Đắc Lợi
Chương 41 - Thuần Thú Sư Cấp Tông Sư!
Chương 42 - Nhất Định Chịu Đựng Được
Chương 43 - Thực Lực Nghiền Ép Tiền Tài
Chương 44 - Kiểm Tra Thành Tích
Chương 45 - Lập Tức Hôn Cậu Ta
Chương 46 - Chẳng Lẽ Là Minh Tinh Nào?
Chương 47 - Tôi Yêu Rồi
Chương 48 - Trộm Tim Tôi
Chương 49 - Các Huynh Đệ Cùng Nhau Đánh Chết Cậu Ta!
Chương 50 - Bệnh Như Kéo Tơ
Chương 51 - So Với Mứt Hoa Quả Còn Ngọt Hơn
Chương 52 - Nguyệt Duyên Mà
Chương 53 - Em Gái Cậu!
Chương 54 - Trực Giác Đáng Sợ
Chương 55 - Thử Vai
Chương 56 - Phủ Đầu Ra Oai
Chương 57 - Kế Khích Tướng
Chương 58 - Nếu Tôi Thắng
Chương 59 - Chẳng Phải Đó Gọi Là Ăn Ý Sao?
Chương 60 - Có Hại
Chương 61 - Phải Vượt Qua Bản Thân
Chương 62 - Bàn Tôn Đích Thân Tới
Chương 63 - Thuận Lợi Lấy
Chương 64 - Đổi Người
Chương 65 - Cướp Rồi Sao Có Thể Thả
Chương 66 - Đây Không Phải Mứt Hoa Quả Sao
Chương 67 - Ai Dám Động Vào Anh Ấy
Chương 68 - Đây Là Hiểu Lầm
Chương 69 - Ông Định Bôi Đen Tôi Sao
Chương 70 - Đổi Người Khác Tới Làm
Chương 71 - Anh Thu Nhận Em Đi
Chương 72 - Con Dao Hai Lưỡi
Chương 73 - Em Là Người Của Anh
Chương 74 - Hấp Dẫn!
Chương 75 - Cậu Còn Có Tôi
Chương 76 - Thân Ái, Mau Khen Em Đi!
Chương 77 - Đương Nhiên Là Hẹn Hò
Chương 78 - Những Người Đang Yêu Đương
Chương 79 - Luyến Tiếc
Chương 80 - Tôi Muốn Chơi, Cậu Chơi Cùng Tôi Đi
Chương 81 - Cậu Đoán Thế Nào
Chương 82 - Chơi Cùng Anh
Chương 83 - Câu Cuối Cùng
Chương 84 - Tâm Linh Tương Thông
Chương 85 - Không Giống Bình Thường
Chương 86 - Không So Đo Với Trẻ Con
Chương 87 - Có Thể Suy Xét
Chương 88 - Bệnh Tình
Chương 89 - Nội Tạng Suy Kiệt
Chương 90 - Hội Nghị Gia Tộc
Chương 91 - Quyết Định Sống Còn
Chương 92 - Cho Tôi Ba Tháng
Chương 93 - Nếu Tôi Chết
Chương 94 - Em Muốn Gì Anh Cũng Tặng
Chương 95 - Xin Chỉ Thị Của Bà Chủ
Chương 96 - Tôi Sẽ Tiếp Nhận
Chương 97 - Tranh Giành
Chương 98 - Đút Thuốc Bằng Cách Nào
Chương 99 - Tôi Rất Rõ Mình Đang Làm Cái Gì
Chương 100 - Nói Lời Tình Cảm Khó Vậy Sao
Chương 101 - Em Dạy Anh Đi
Chương 102 - Đụng Lại Một Lần Cho Tôi Xem
Chương 103 - Tìm Nam Hay Nữ
Chương 104 - Đánh Gãy Cái Chân Thứ Ba Của Cậu Ta
Chương 105 - Không Đủ Tư Cách
Chương 106 - Bắt Cô Ta
Chương 107 - Chuốc Rượu
Chương 108 - Giá Trị Vũ Lực Thức Tỉnh
Chương 109 - Tất Cả Lên Cho Tôi
Chương 110 - Đủ Kíƈɦ Ŧɦíƈɦ Không?
Chương 111 - Ngại Quá, Không Khống Chế Được Lực
Chương 112 - Đơn Phương Làm Nhục
Chương 113 - Hoàn Toàn Mất Khống Chế
Chương 114 - Không Được Đánh Nhau
Chương 115 - Thành Người Không Phải Tôi
Chương 116 - Cô Đáng Sợ Vậy Sao?
Chương 117 - Nhân Lúc Tôi Không Chú Ý Đánh Tôi
Chương 118 - Sao Có Thể Là Người Bình Thường
Chương 119 - Cắt Quyền
Chương 120 - Sao Đánh Thắng Được
Chương 121 - Bây Giờ Cậu Độc Thân Rồi
Chương 122 - Đừng Tái Phạm
Chương 123 - May Mắn Cô Là Con Gái
Chương 124 - Nhất Định Sẽ Lấy Về
Chương 125 - Hẹn Hò
Chương 126 - Rất Ngọt
Chương 127 - Ngẫu Nhiên Gặp
Chương 128 - Làm Nũng Thất Bại
Chương 129 - Dùng IQ Thay Thế
Chương 130 - Mỗi Tuần Hẹn Hò Một Lần
Chương 131 - Bạn Gái Mình Quá Đáng Yêu
Chương 132 - Vị Kia Đau Lòng
Chương 133 - Chỉ Cần Em Thấy Anh
Chương 134 - Trông Rất Lợi Hại
Chương 135 - Không Còn Gì Để Nói
Chương 136 - Không Dạy Nữa
Chương 137 - Thấy Được Sơ Hở
Chương 138 - Chẳng Lẽ Tôi Là Thiên Tài Võ Học?
Chương 139 - Xin Cô Nhận Tôi Làm Đồ Đệ
Chương 140 - Nếu Dạy Không Được
Chương 141 - Mặc Quần Áo Xong Rồi Nói
Chương 142 - Lễ Trao Giải
Chương 143 - Khác Nhau Như Hai Người
Chương 144 - Sợ Là Không Lấy Được Cả Hai
Chương 145 - Cá Cược
Chương 146 - Tôi Rất Mong Thắng Giải
Chương 147 - Tôi Rất Muốn Cùng Cậu
Chương 148 - Lại Tính Đúng Rồi
Chương 149 - Thật May Mắn
Chương 150 - Trình Độ Của Bản Đại Sư
Chương 151 - Chi Bằng Trả Tiền Cược Ngay Bây Giờ Đi
Chương 152 - Chỉ Sợ Cô Sẽ Chết Trước
Chương 153 - Thân Bại Danh Liệt
Chương 154 - Tiểu Ca Ca Thật Lợi Hại
Chương 155 - Tôi Thích Bá Vương Hoa
Chương 156 - Ánh Sáng Của Đom Đóm
Chương 157 - Nhất Định Có Đạo Lý Của Mình
Chương 158 - Sư Phụ Nói Đúng
Chương 159 - Phản Công
Chương 160 - Tái Tranh Đoạt Chức Tổng Đội Trưởng
Chương 161 - Thực Lực Vô Cùng Mạnh
Chương 162 - Khiêu Chiến
Chương 163 - Đến Đây Đánh Tôi Đi
Chương 164 - Không Đánh Phụ Nữ
Chương 165 - Sách Lược Của Đế Vương
Chương 166 - Tôi Muốn Khiêu Chiến Anh
Chương 167 - Cậu Ra Tay Trước Đi
Chương 168 - Phế Vật
Chương 169 - Không Được Sỉ Nhục Sư Phụ
Chương 170 - Lăn Xuống Đi
Chương 171 - Sinh Tử Có Số
Chương 172 - Không Thể Đánh Trả!
Chương 173 - Cửu Gia Chịu Nổi Sao?
Chương 174 - Kết Quả Ngoài Dự Liệu
Chương 175 - Quả Thật Hơi Khó Lường
Chương 176 - Cao Thủ Trong Truyền Thuyết
Chương 177 - Lấy EQ Của Ông Chủ Nhà Mình
Chương 178 - Trốn Không Khỏi Việc Gặp Phụ Huynh
Chương 179 - Tuyệt Đối Không Chê Xấu
Chương 180 - Anh Không Biết Mình Đẹp Trai Cỡ Nào Sao?
Chương 181 - Đại Bạch Chỉ Đang Xù Lông Thôi
Chương 182 - Mười Ngón Tay Đan Nhau
Chương 183 - Anh Ấy Chính Là Con Rể Của Ba Mẹ
Chương 184 - Hại Nước Hại Dân
Chương 185 - Không Khoa Học
Chương 186 - Chắc Chắn Có Thể Nuôi Sống Tôi
Chương 187 - Bảo Vệ Cô Ấy Một Đời Chu Toàn
Chương 188 - Nói Hôn Là Hôn Ngay
Chương 189 - Em Chỉ Cần Anh
Chương 190 - Cảm Thấy Trống Rỗng Tịch Mịch
Chương 191 - Công Khai Xuất Quỹ Thế Nào
Chương 192 - Người Đàn Ông Này Là Ai
Chương 193 - Vì Sao Luôn Có Người Muốn Tranh Người Đại Diện Với Cậu Ta
Chương 194 - Tìm Đại Tiểu Thư Mất Tích
Chương 195 - Em Gái Tôi Ở Đâu
Chương 196 - Bói Quẻ Cho Nhiều Người
Chương 197 - Cùng Một Người Đàn Ông Sinh Con
Chương 198 - Tiểu Ma Đầu Xuất Hiện
Chương 199 - Ngoan Ngoãn Đến Gần
Chương 200 - Ngồi Thật Ngay Ngắn
Chương 1 - Người Phụ Nữ Thần Bí
Chương 2 - Gặp Đại Địch
Chương 3 - Chỉ Có Một Kết Quả
Chương 4 - Nam Sủng Còn Đẹp Hơn Tư Dạ Hàn
Chương 5 - Nổi Lên Nghi Ngờ
Chương 6 - Tha Một Mạng
Chương 7 - Chơi Đùa Cùng Bọn Họ
Chương 8 - Ông Chủ Bị "Làm Bẩn"
Chương 9 - Không Có Cách Nào Tin Tưởng
Chương 10 - Điềm Xấu Ứng Nghiệm
Chương 11 - Quả Nhiên Không Giống Bình Thường
Chương 12 - Cô Biết Đoán Mệnh Từ Khi Nào?
Chương 13 - Vận Mệnh Của Hứa Dịch
Chương 14 - Trở Về
Chương 15 - Dù Sao Cũng Là Người Ngoài
Chương 16 - Chỉ Là Một Giáo Huấn Nhỏ
Chương 17 - Cứu Mạng Tất Cả Mọi Người
Chương 18 - Người Sau Màn
Chương 19 - Điều Tra Kĩ Càng
Chương 20 - Chứng Cứ
Chương 21 - Không Có Chứng Cứ
Chương 22 - Không Cần Tra Xét Nữa
Chương 23 - Cướp Nhà Khó Phòng
Chương 24 - Đánh Gãy Hai Chân
Chương 25 - Tôi Tin Hứa Dịch
Chương 26 - Chỉ Số Thông Minh Có Vấn Đề
Chương 27 - Đương Nhiên Có Chứng Cứ
Chương 28 - Kiếp Nạn Được Giải Trừ
Chương 29 - Cửu Gia Tỉnh Rồi
Chương 30 - Dìu Anh Đi
Chương 31 - Còn Vấn Đề Gì Sao?
Chương 32 - Bảo Vệ Anh Ta
Chương 33 - Mới Rời Khỏi Mấy Phút
Chương 34 - Chỉ Còn Nửa Năm
Chương 35 - Còn Điều Dưỡng Được Không
Chương 36 - Em Không Muốn Làm Quả Phụ
Chương 37 - Sao Có Thể Không Quan Tâm
Chương 38 - Không Đắng
Chương 39 - Tin Động Trời
Chương 40 - Ngồi Làm Ngư Ông Đắc Lợi
Chương 41 - Thuần Thú Sư Cấp Tông Sư!
Chương 42 - Nhất Định Chịu Đựng Được
Chương 43 - Thực Lực Nghiền Ép Tiền Tài
Chương 44 - Kiểm Tra Thành Tích
Chương 45 - Lập Tức Hôn Cậu Ta
Chương 46 - Chẳng Lẽ Là Minh Tinh Nào?
Chương 47 - Tôi Yêu Rồi
Chương 48 - Trộm Tim Tôi
Chương 49 - Các Huynh Đệ Cùng Nhau Đánh Chết Cậu Ta!
Chương 50 - Bệnh Như Kéo Tơ
Chương 51 - So Với Mứt Hoa Quả Còn Ngọt Hơn
Chương 52 - Nguyệt Duyên Mà
Chương 53 - Em Gái Cậu!
Chương 54 - Trực Giác Đáng Sợ
Chương 55 - Thử Vai
Chương 56 - Phủ Đầu Ra Oai
Chương 57 - Kế Khích Tướng
Chương 58 - Nếu Tôi Thắng
Chương 59 - Chẳng Phải Đó Gọi Là Ăn Ý Sao?
Chương 60 - Có Hại
Chương 61 - Phải Vượt Qua Bản Thân
Chương 62 - Bàn Tôn Đích Thân Tới
Chương 63 - Thuận Lợi Lấy
Chương 64 - Đổi Người
Chương 65 - Cướp Rồi Sao Có Thể Thả
Chương 66 - Đây Không Phải Mứt Hoa Quả Sao
Chương 67 - Ai Dám Động Vào Anh Ấy
Chương 68 - Đây Là Hiểu Lầm
Chương 69 - Ông Định Bôi Đen Tôi Sao
Chương 70 - Đổi Người Khác Tới Làm
Chương 71 - Anh Thu Nhận Em Đi
Chương 72 - Con Dao Hai Lưỡi
Chương 73 - Em Là Người Của Anh
Chương 74 - Hấp Dẫn!
Chương 75 - Cậu Còn Có Tôi
Chương 76 - Thân Ái, Mau Khen Em Đi!
Chương 77 - Đương Nhiên Là Hẹn Hò
Chương 78 - Những Người Đang Yêu Đương
Chương 79 - Luyến Tiếc
Chương 80 - Tôi Muốn Chơi, Cậu Chơi Cùng Tôi Đi
Chương 81 - Cậu Đoán Thế Nào
Chương 82 - Chơi Cùng Anh
Chương 83 - Câu Cuối Cùng
Chương 84 - Tâm Linh Tương Thông
Chương 85 - Không Giống Bình Thường
Chương 86 - Không So Đo Với Trẻ Con
Chương 87 - Có Thể Suy Xét
Chương 88 - Bệnh Tình
Chương 89 - Nội Tạng Suy Kiệt
Chương 90 - Hội Nghị Gia Tộc
Chương 91 - Quyết Định Sống Còn
Chương 92 - Cho Tôi Ba Tháng
Chương 93 - Nếu Tôi Chết
Chương 94 - Em Muốn Gì Anh Cũng Tặng
Chương 95 - Xin Chỉ Thị Của Bà Chủ
Chương 96 - Tôi Sẽ Tiếp Nhận
Chương 97 - Tranh Giành
Chương 98 - Đút Thuốc Bằng Cách Nào
Chương 99 - Tôi Rất Rõ Mình Đang Làm Cái Gì
Chương 100 - Nói Lời Tình Cảm Khó Vậy Sao
Chương 101 - Em Dạy Anh Đi
Chương 102 - Đụng Lại Một Lần Cho Tôi Xem
Chương 103 - Tìm Nam Hay Nữ
Chương 104 - Đánh Gãy Cái Chân Thứ Ba Của Cậu Ta
Chương 105 - Không Đủ Tư Cách
Chương 106 - Bắt Cô Ta
Chương 107 - Chuốc Rượu
Chương 108 - Giá Trị Vũ Lực Thức Tỉnh
Chương 109 - Tất Cả Lên Cho Tôi
Chương 110 - Đủ Kíƈɦ Ŧɦíƈɦ Không?
Chương 111 - Ngại Quá, Không Khống Chế Được Lực
Chương 112 - Đơn Phương Làm Nhục
Chương 113 - Hoàn Toàn Mất Khống Chế
Chương 114 - Không Được Đánh Nhau
Chương 115 - Thành Người Không Phải Tôi
Chương 116 - Cô Đáng Sợ Vậy Sao?
Chương 117 - Nhân Lúc Tôi Không Chú Ý Đánh Tôi
Chương 118 - Sao Có Thể Là Người Bình Thường
Chương 119 - Cắt Quyền
Chương 120 - Sao Đánh Thắng Được
Chương 121 - Bây Giờ Cậu Độc Thân Rồi
Chương 122 - Đừng Tái Phạm
Chương 123 - May Mắn Cô Là Con Gái
Chương 124 - Nhất Định Sẽ Lấy Về
Chương 125 - Hẹn Hò
Chương 126 - Rất Ngọt
Chương 127 - Ngẫu Nhiên Gặp
Chương 128 - Làm Nũng Thất Bại
Chương 129 - Dùng IQ Thay Thế
Chương 130 - Mỗi Tuần Hẹn Hò Một Lần
Chương 131 - Bạn Gái Mình Quá Đáng Yêu
Chương 132 - Vị Kia Đau Lòng
Chương 133 - Chỉ Cần Em Thấy Anh
Chương 134 - Trông Rất Lợi Hại
Chương 135 - Không Còn Gì Để Nói
Chương 136 - Không Dạy Nữa
Chương 137 - Thấy Được Sơ Hở
Chương 138 - Chẳng Lẽ Tôi Là Thiên Tài Võ Học?
Chương 139 - Xin Cô Nhận Tôi Làm Đồ Đệ
Chương 140 - Nếu Dạy Không Được
Chương 141 - Mặc Quần Áo Xong Rồi Nói
Chương 142 - Lễ Trao Giải
Chương 143 - Khác Nhau Như Hai Người
Chương 144 - Sợ Là Không Lấy Được Cả Hai
Chương 145 - Cá Cược
Chương 146 - Tôi Rất Mong Thắng Giải
Chương 147 - Tôi Rất Muốn Cùng Cậu
Chương 148 - Lại Tính Đúng Rồi
Chương 149 - Thật May Mắn
Chương 150 - Trình Độ Của Bản Đại Sư
Chương 151 - Chi Bằng Trả Tiền Cược Ngay Bây Giờ Đi
Chương 152 - Chỉ Sợ Cô Sẽ Chết Trước
Chương 153 - Thân Bại Danh Liệt
Chương 154 - Tiểu Ca Ca Thật Lợi Hại
Chương 155 - Tôi Thích Bá Vương Hoa
Chương 156 - Ánh Sáng Của Đom Đóm
Chương 157 - Nhất Định Có Đạo Lý Của Mình
Chương 158 - Sư Phụ Nói Đúng
Chương 159 - Phản Công
Chương 160 - Tái Tranh Đoạt Chức Tổng Đội Trưởng
Chương 161 - Thực Lực Vô Cùng Mạnh
Chương 162 - Khiêu Chiến
Chương 163 - Đến Đây Đánh Tôi Đi
Chương 164 - Không Đánh Phụ Nữ
Chương 165 - Sách Lược Của Đế Vương
Chương 166 - Tôi Muốn Khiêu Chiến Anh
Chương 167 - Cậu Ra Tay Trước Đi
Chương 168 - Phế Vật
Chương 169 - Không Được Sỉ Nhục Sư Phụ
Chương 170 - Lăn Xuống Đi
Chương 171 - Sinh Tử Có Số
Chương 172 - Không Thể Đánh Trả!
Chương 173 - Cửu Gia Chịu Nổi Sao?
Chương 174 - Kết Quả Ngoài Dự Liệu
Chương 175 - Quả Thật Hơi Khó Lường
Chương 176 - Cao Thủ Trong Truyền Thuyết
Chương 177 - Lấy EQ Của Ông Chủ Nhà Mình
Chương 178 - Trốn Không Khỏi Việc Gặp Phụ Huynh
Chương 179 - Tuyệt Đối Không Chê Xấu
Chương 180 - Anh Không Biết Mình Đẹp Trai Cỡ Nào Sao?
Chương 181 - Đại Bạch Chỉ Đang Xù Lông Thôi
Chương 182 - Mười Ngón Tay Đan Nhau
Chương 183 - Anh Ấy Chính Là Con Rể Của Ba Mẹ
Chương 184 - Hại Nước Hại Dân
Chương 185 - Không Khoa Học
Chương 186 - Chắc Chắn Có Thể Nuôi Sống Tôi
Chương 187 - Bảo Vệ Cô Ấy Một Đời Chu Toàn
Chương 188 - Nói Hôn Là Hôn Ngay
Chương 189 - Em Chỉ Cần Anh
Chương 190 - Cảm Thấy Trống Rỗng Tịch Mịch
Chương 191 - Công Khai Xuất Quỹ Thế Nào
Chương 192 - Người Đàn Ông Này Là Ai
Chương 193 - Vì Sao Luôn Có Người Muốn Tranh Người Đại Diện Với Cậu Ta
Chương 194 - Tìm Đại Tiểu Thư Mất Tích
Chương 195 - Em Gái Tôi Ở Đâu
Chương 196 - Bói Quẻ Cho Nhiều Người
Chương 197 - Cùng Một Người Đàn Ông Sinh Con
Chương 198 - Tiểu Ma Đầu Xuất Hiện
Chương 199 - Ngoan Ngoãn Đến Gần
Chương 200 - Ngồi Thật Ngay Ngắn
Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Diệp Oản Oản gục đầu, không nói ra việc mình có khả năng có thể giúp Tư Dạ Hàn chìm vào giấc ngủ. Dù sao chuyện này còn rất nhiều nhân tố chưa xác định, huống chi lời của Tôn Bách Thảo cũng chỉ là lập lờ nước đôi.
Đầu tiên vẫn phải chờ thử xem có hữu dụng không đã...
.
Tôn Bách Thảo kê cho Tư Dạ Hàn một đơn thuốc, than thở dặn dò, sau đó rời đi. Lão phu nhân phảng phất trong nháy mắt già đi mấy tuổi, đau lòng tiễn Tôn Bách Thảo ra khỏi cửa.
Trong nhất thời, phòng ngủ chỉ còn Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn.
Căn phòng yên tĩnh không có bất kì tiếng động nào, bầu không khí ngột ngạt kiềm nén bao trùm khắp căn phòng.
Tư Dạ Hàn an tĩnh nằm trên giường, cho dù nghe mình chỉ sống được nửa năm nữa, nhưng trên mặt anh cũng không hề có bất kì biến hóa nào.
Diệp Oản Oản mấp máy môi, nhiều lần muốn lên tiếng, nhưng giọng nói như bị kẹt ở cuống họng, chẳng thể nói thành lời.
Lúc này chuông điện thoại di động đột nhiên reo lên, phá vỡ bầu không khí yên lặng này.
Tư Dạ Hàn thuận tay bắt máy, giọng nói trầm ổn không có chút kẽ hở: "A lô, là tôi.
"
"Smith tiên sinh, chào ngài.
"
"Làm phiền ngài rồi, cơ thể tôi không có gì đáng ngại.
"
"Dĩ nhiên, tất cả đàm phán được thực hiện như cũ.
"
"Được, ba ngày sau.
.
.
"
Tư Dạ Hàn mới nói được một nửa, một tiếng "Bộp" thật lớn đột nhiên vang lên, di động bị một một lực mạnh làm rơi trên mặt đất, phát ra âm thanh ngắt máy đứt quãng.
Không biết từ lúc nào, Diệp Oản Oản đã nắm lấy cổ tay Tư Dạ Hàn, hung tợn nhìn anh chằm chằm, nghiến răng gằn giọng: "Tư, Dạ, Hàn! con mẹ nó vừa rồi anh có nghe bác sĩ Tôn nói không!
"
Ở cửa, lão phu nhân vừa tiễn Tôn Bách Thảo xong, nghe cháu trai lại tiếp tục bàn công việc, đang muốn quở trách liền thấy Diệp Oản Oản hầm hừ nhào tới phía cháu trai như một con thú nhỏ hung dữ, vì vậy bước chân bà chợt khựng lại.
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm khuôn mặt băng lãnh như sương kia: "Bây giờ anh chỉ còn sống được nửa năm đấy! Sao anh có thể bày ra khuôn mặt giống như không có chuyện gì vậy? Anh đã bệnh tới thế này rồi, chẳng lẽ những hạng mục đó còn quan trọng hơn mạng của anh sao? Rốt cuộc anh có biết trân trọng cơ thể mình không hả!
!
!
"
Tư Dạ Hàn trầm mặc mấy giây, sau đó bình tĩnh trả lời: "Anh tự có chừng mực.
"
Diệp Oản Oản bị tức đến bật cười: "Ha.
.
.
! Anh có chừng mực? Chừng mực cái gì? Có phải anh nghĩ chờ đến lúc khí quan suy kiệt, cùng lắm thì thay đổi nội tạng, cơ thể càng suy yếu, khí quan lại suy kiệt, sau đó lại tiếp tục đổi nội tạng, chờ đến lúc cơ thể anh bị móc rỗng mới thôi đúng không!
"
Diệp Oản Oản hít sâu một hơi mới khiến mình tĩnh táo lại: "Anh quên bà nội vừa nói gì rồi à? Cho dù dốc toàn lực của Tư gia cũng phải giữ mạng cho anh. Anh có từng nghĩ đến, nếu như anh chết, bà nội phải làm gì để có thể chịu được cú shock này không?"
Diệp Oản Oản ngừng hồi lâu, mới chậm rãi nói tiếp: "Cứ coi như anh nguyện chống đỡ đến lúc chết cũng không cho phép bản thân có bất kì sơ hở nào, coi như còn nhiều người cần anh bảo vệ, nếu anh chết đi, thì làm sao tiếp tục bảo hộ họ tiếp đây.
.
. Anh cứ không quan tâm mạng của mình như thế sao?"
Tư Dạ Hàn nhìn cô vài giây, chậm rãi đưa tay ra, chạm vào khóe mắt bởi vì tức giận mà phảng phất như đang cháy rực kia.
Diệp Oản Oản ngẩn ra, lấy lại tinh thần, vội vàng xoay người, tiện tay lau mắt mình: "Tư Dạ Hàn, em không muốn làm quả phụ!
"