Khởi Đầu Của Bóng Đêm

Khởi Đầu Của Bóng Đêm

Cập nhật: 09/06/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 382
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Teen
Tiểu thuyết
Hiện Đại
Việt Nam
     
     

Sòng bạc bên trong do Dũng Trố mở, có đủ loại công cụ và các loại hình đánh bạc, hơn nữa rất an toàn, rất có tiếng tăm trong thành phố. Sòng bạc mở cửa cả ngày, khách khứa tới nườm nượp quanh năm. Dũng Trố rất xem trọng nơi này, buổi tối thường sẽ đến đây ngồi. Đây cũng là nguyên nhân nhóm người Thế Minh đến đây.

Hai mươi phút sau, chiếc xe dừng lại ở một con hẻm tối cách nhà nghỉ Bắc Hồ không xa. Có rất nhiều người đã đứng sẵn ở trong hẻm, Long và các anh em của đảng Long đã đợi ở đây nhiều giờ. Thấy xe của Thế Minh đã đến, mắt Long sáng lên, chạy tới.

Thế Minh xuống xe, gật đầu nói với Long: "Sắp xếp ổn thỏa cả rồi chứ?"

Long nhỏ giọng nói: "Các anh em đều đã chuẩn bị xong rồi.

"

Thế Minh nghe vậy thì nghĩ một lúc:

"Vậy được! Có thể hành động rồi!

"

Long và Trọng Tuấn nhìn nhau, không nói gì, bọn họ lần lượt lấy mũ đen trùm lên đầu. Long và Tuấn dẫn gần hai trăm anh em của hai đảng xông vào nhà nghỉ Bắc Hồ. Thế Minh lại lên xe ngồi, bảo tài xế dừng ở trước cửa. Thế Minh ngồi trong xe, mỉm cười, sau đó cậu lấy một con dao dài khoảng tám thước ra nghịch trong tay, rồi nói với tài xế:

"Gọi điện cho những anh em khác, bắt đầu hành động!

"

Tài xế đáp lại một tiếng, rồi lấy điện thoại ra bấm số...

.

Một mình Long xông vào bên trong nhà nghỉ Bắc Hồ trước, vừa vào đến sảnh, bảo vệ đứng ở cửa thấy có người đột nhiên xông vào, thì chạy tới lớn tiếng hỏi:

"Này! Làm gì đấy?"

Long không trả lời, biết những người này đều là đàn em của Dũng Trố nên không cần phải khách sáo với bọn họ làm gì. Cậu chạy đến trước mặt bảo vệ, híp mắt nói:

"Tao đmm!

"

Nói xong, Long bóp cổ hắn, nhanh chóng lấy dao ra đâm vào bụng hắn. Đây vẫn là con dao Long dùng trước đó, máu tươi bắn ra, bảo vệ hét lên đau đớn, túm chặt áo Long, đôi mắt trợn trừng như không tin vào những việc đang xảy ra.

Long không dừng lại, nhấc chân đạp tên bảo vệ sắp chết ra rồi tiếp tục chạy vào trong.

Tiếng hét của tên kia đã đánh động sự chú ý của những tên bảo vệ khác, từ khắp các ngóc ngách của đại sảnh lần lượt nghe thấy tiếng bước chân chạy vội, hơn mười tên thanh niên quần áo không chỉnh tề vẫn chưa kịp hiểu ra có chuyện gì thì Long đã dẫn các anh em của đảng Long đuổi giết.

Cậu gầm lên một tiếng, nắm chặt con dao, một nhát vung thôi, đã có một vết rách dài nửa thước xuất hiện trước ngực hai tên bảo vệ.

Chúng mấp máy môi, chưa kịp kêu lên thàng tiếng đã bị Long cứa thẳng dao vào cổ họng. Trọng Tuấn đứng phía sau nhìn lặng lẽ gật đầu, kĩ năng đánh nhau của Long được tôi luyện trong một thời gian dài thực chiến, bây giờ đã đạt đến mức khiến người ta phải cảm thán.

Trọng Tuấn khẽ "hừ" một tiếng, cậu kém miếng khó chịu, tiến tới chém cùng Long.

Long dẫn đầu đoàn, hễ cậu vung nhát dao nào là có tiếng người kêu oai oái ngã xuống. Không để ý đến những người ngã dưới đất, Long xông vào gian phòng có bảo vệ đi ra.

Bên trong có một thanh niên cao to trần truồng đang đánh trận trên giường với một người phụ nữ yêu kiều trang điểm khá đậm, xem ra tiếng ồn bên ngoài không hề ảnh hưởng đến cuộc "hứng" của bọn họ. Bên cạnh còn có năm sáu người phụ nữ không một mảnh vải che thân, Long mỉm cười bước tới.

Mấy người phụ nữ kia thấy có một người toàn thân đầy máu bước vào thì sợ hãi hét lớn tiếng. Cuối cùng thanh niên kia cũng cảm nhận được có gì đó bất ổn, nhanh chóng bò dậy khỏi người phụ nữ, mò khẩu 54 dưới gối ra.

Nhưng động tác của hắn quá chậm, Long bước tới trước mặt hắn, lập tức đâm con dao vào cái miệng đang há to của hắn.

Đầu dao sắc bén lòi ra khỏi đầu của tên thanh niên, máu tươi chảy xuống giường từ miệng hắn, đầu hắn. Trước khi chết hắn vẫn không hiểu tại sao lại có người xông vào đây giết mình, không phải bên ngoài đã có hơn mười anh em rồi sao?

Người phụ nữ nằm bên cạnh nào có từng chứng kiến cảnh máu me như vậy, cô ta sợ hãi co ro lại, lớn tiếng gào thét. Lúc này, vài anh em khác của đảng Long nghe thấy tiếng hét thì chạy vào, thấy vậy thì ngơ ra, sau đó hỏi Long:

"Anh Long, mấy người phụ nữ này.

.

.

?"

Sắc mặt Long lạnh lẽo, cậu không dư sức để trông coi bọn họ, cắn răng nói: "Giết!

"

Nói xong thì đi ra ngoài, bên trong vọng ra tiếng kêu gào thảm thiết của mấy người phụ nữ. Trong sảnh lớn, hơn mười tên bảo vệ đều đã bị chém ngã dưới đất.

Trọng Tuấn đang dẫn dắt anh em dọn dẹp chiến trường, kéo chục tên không rõ sống chết kia vào nhà vệ sinh, lau sơ qua vết máu dưới đất.

Long nhỏ giọng nói: "Tuấn, cửa sau giao cho mày đấy!

"

Trọng Tuấn gật đầu: "Yên tâm đi, Dũng Trố nó không chạy được đâu!

"

Long cười lớn, dẫn anh em của đảng Long đi lên tầng. Trận chiến dưới đại sảnh diễn ra quá nhanh, chỉ có mấy tiếng kêu thảm thiết kịp vang lên rồi lại yên tĩnh như cũ.

Lên trên tầng hai, Long dẫn đầu, Long chỉ vào căn phòng đang có tiếng động phát ra. Mọi người hiểu ý, chia ra đứng hai bên cánh cửa. Chẳng mấy chốc, cửa phòng mở ra, có vài người bước ra.

Vừa ra trước cửa, chúng liền thấy có mấy tên bịt kín mặt, không khỏi ngơ ra, một tên không hiểu chuyện gì, nghi hoặc hỏi: "Chúng mày là.

.

.

"

Hắn còn chưa nói xong, người đứng hai bên đã nhào tới, chém bọn chúng ngã xuống đất, sau đó xông vào căn phòng. Bên trong còn hơn mười người nữa.

Biết tình thế chẳng lành, chúng lần lượt lấy đồ lên chuẩn bị tư thế đánh nhau với đám người đảng Long. Vì căn phòng quá hẹp, đảng Long tuy đông người nhưng cũng khó bề hành động, khó phát huy được điểm mạnh, đảng Long chỉ có thể chọn cách một chọi một với đối phương.

Lúc này, những kiến thức An Quốc huấn luyện đã được áp dụng một cách triệt để. Anh em trong đảng Long bất kể là về sức mạnh hay kĩ thuật thì đều chiếm thế thượng phong, chưa đến một phút, vô số tên đàn em của Dũng Trố đã bị chém ngã nằm giãy giụa dưới sàn kêu oai oái.

Một người trông có vẻ như là tên cầm đầu nhóm người này trốn thui lủi vào một góc, hoảng loạn lấy điện thoại trong túi, gọi cho Dũng Trố: "Đại ca, không hay rồi, có người đến.

.

.

"

Vừa nói đến đây, một tên trong đảng Long xông tới, chém đứt tay hắn, sau đó cậu ta giẫm nát cái điện thoại vẫn đang trong bàn tay đứt lìa kia. Tên kia đau đớn hét lên, nằm dưới đất giãy đành đạch.

Một anh em trong đảng Long liền đâm một nhát vào ngực hắn, "nhân từ" kết thúc sự đau khổ này.

Tuy điện thoại đã bị ngắt nhưng Dũng Trố vẫn nghe ra được. Hắn không ngu, lập tức biết được chuyện gì đang xảy ra, hắn đoán nhất định là có người đến đánh úp bọn họ.

Hắn nhanh chóng gọi cho anh em của mình ở những nơi khác, bảo bọn họ tới đây giúp đỡ. Nhưng gọi một lúc lâu cũng không có ai nghe máy. Dũng Trố lờ mờ cảm thấy có dự cảm chẳng lành.

Nếu là ngày thường, đàn em của hắn sẽ nghe máy ngay lập tức. Mà bây giờ hắn gọi điện cho cả bảy địa bàn khác nhau thì đều không một ai nghe máy, trừ phi.

.

.

Dũng Trố không dám nghĩ tiếp, kéo toàn bộ đàn em trên tầng ba chạy xuống.

Trên cầu thang, hắn chạm mặt đảng Long. Hai bên bắt đầu giao chiến ở cầu thang. Long vung con dao trong tay chiến đấu với Dũng Trố.

Mấy lần hắn muốn nổ súng nhưng đều bị Long cản lại được. Đánh nhau một lúc, Dũng Trố thấy đối phương quá đông thì bèn dẫn dắt các anh em quay trở lại tầng ba.

Long đang định đuổi theo thì đàn em của Dũng Trố đã nhân cơ hội lôi súng ra, nổ súng liên tục xuống dưới tầng, lập tức có bảy tám anh em của đảng Long ngã xuống.

Khách khứa trong nhà nghỉ vừa nghe thấy tiếng hét thảm thiết thì sợ hãi không dám ra ngoài, bây giờ lại nghe thấy tiếng súng liên tục vang lên, bọn họ lại càng lo sợ hơn, lục tục gọi điện báo cảnh sát.

Mấy anh em trong đảng Long lồm cồm bò dậy, thấy anh em nằm ngã dưới cầu thang, cậu luôn miệng chửi thề. Bây giờ việc đánh úp đã bị lộ, không cần phải né tránh nữa.

Long và hơn mười tên đàn em cầm súng lên tầng ba đánh trả, hai bên khai chiến, những viên đạn liên tục bay qua bay lại giữa hai tầng. Long tức đến đỏ máu mắt, nhưng vũ khí của đối phương quá mạnh, nếu còn tiếp tục xông lên như vậy thì chẳng khác gì nộp mạng cả.

Dũng Trố thì càng sốt ruột hơn, bảy địa bàn của hắn lành ít dữ nhiều, hắn thì lại bị dồn vào đường cùng, chỉ biết chờ chết ở cái xó xỉnh này. Tình thế nguy cấp ngàn cân treo sợi tóc, Dũng Trố lấy điện thoại ra gọi cho bang Hổ Trắng:

"Alo! Anh ạ! Em là Dũng đây, em bị đánh úp, anh mau đem người qua cứu em!

"

"Sao cơ? Bên anh bị Thanh bang đánh úp không còn dư người á!

?"

"Mẹ nó lúc cần thì rụt cổ lại đéo khác gì con rùa!

"

Dũng Trố đập nát điện thoại, hét lớn lên với anh em: "Các anh em, chiến tới cùng cho tao, lần này có thể sống sót ra ngoài, tao sẽ thưởng cho chúng mày mỗi thằng mười triệu!

"

Nghe thấy lời này, các anh em lập tức thấy hưng phấn hơn, hơn ba mươi người đồng loạt nổ súng xuống tầng dưới.

Long thấy anh em bị dồn vào góc tường, vũ khí của đối phương quá mạnh, chỉ thò đầu ra thôi cũng rất nguy hiểm, cậu sốt ruột đến mức toát mồ hôi hột. Không biết từ lúc nào Trọng Tuấn đã xuất hiện phía sau Long, vỗ lên vai cậu.

Long giật mình, quay đầu lại thấy Trọng Tuấn thì lớn tiếng quát: "Sao mày lại lên đây, tao bảo mày canh cửa sau cơ mà?"

Trọng Tuấn nói: "Em thấy tụi nó không thoát nổi đâu! Này, báu vật đây, anh cầm lấy!

"

Nói xong, cậu ta giơ hai quả lựu đạn ra.

"Đây là.

.

.

?"

Long ngỡ ngàng nhìn Trọng Tuấn, cậu biết quả lựu đạn này ở trong lô vũ khí cướp được lần trước, nhưng Minh trước giờ không cho sử dụng.

Trọng Tuấn nhìn tình hình trên tầng ba, nhỏ giọng nói: "Em sợ hôm nay xảy ra chuyện gì

nên đã xin anh Minh hai quả thủ thân!

"

Nhận lấy lựu đạn từ tay Tuấn, tuy đây là lần đầu dùng nhưng nói thế nào thì nói, dù chưa từng ăn thịt heo thì cũng đã thấy heo chạy.

Long rút dây ra, nhìn mọi người mỉm cười, vung tay ném lên tường ở cầu thang, lựu đạn va vào tường bật lên tầng ba.

Trên tầng ba vọng lại tiếng kêu gào sợ hãi, sau đó là một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Long cảm thấy mặt đất dưới chân rung chuyển, khói thuốc súng bay khắp tòa nhà. Tầng ba nơi Dũng Trố đang ở cũng không còn nổ súng nữa.

Long ném lựu đạn cho Tuấn, rồi cậu xông lên trước, anh em thấy Long lên cũng lần lượt xông lên.

Long một bên tay cầm con dao, một bên tay cầm súng. Bọn tay sai của Dũng trố bị trúng lựu đạn mà ngã dúi dụi, chúng hoa mày chóng mắt, đầu óc quay cuồng, vừa mở mắt định hình được thì bị người của Long đứng chặn ngay trước mặt. Bọn tay sai của Dũng Trố sợ tè ra quần, chạy thục mạng.

Dũng Trố nhìn thấy thuộc hạ hoảng hốt, hắn hết nước chạy, chỉ biết ngồi phệt xuống đất, đơ ra.

Long đứng trước mặt Dũng Trố, đạp khẩu súng trên tay hắn xuống đất, rồi cầm súng dí vào đầu hắn dọa:

"Dũng Trố, mày thua rồi.

"

Dũng trố ngẩng đầu, hỏi: "Chúng mày là lũ nào? Để bố mày chết còn biết thằng nào ra tay.

"

Long gật đầu, cậu lấy ra một thiệp đen, trên có chữ "Tử" màu đỏ.

Dũng Trố nhìn tấm thiệp, ngây ngốc:

"Giấy báo tử? Là quân của Thế Minh hội?''

Thấy đối phương gật đầu, Dũng Trố nhắm mắt, biết mình đi vào đường chết rồi. Long nhè nhẹ bóp cò, kết liễu đời hắn!