Chương 1 - Nhĩ Đông Trần [1], Ngật Trong Tháp Phật Sừng Sững Hái Được Sao [2]
Chương 2 - Nguyễn Trong Nguyễn Điêu Hoán Tửu [1], Miên Trong Giấc Ngủ
Chương 3 - 31/08/2008? Chuyện Gì Đã Xảy Ra Vậy?
Chương 4 - Cô Ấy Là Bạn Cùng Bàn Của Em
Chương 5 - “Trông Cậu Căng Thẳng Thế, Sợ Tôi À?”
Chương 6 - Ho Đến Nỗi Mặt Mũi Đỏ Bừng
Chương 7 - Nói Một Câu Tôi Cũng Đâu Có Ăn Thịt Cậu
Chương 8 - Chàng Trai Cất Giấu Trong Lòng Ấy
Chương 9 - Tại Sao Lại Khóc?
Chương 10 - Khoảng Cách Mấy Trăm Mét, Lại Vẽ Nên Vui Buồn Của Hai Thế Giới
Chương 11 - “Tấm Ảnh” Đầu Tiên Của Cô Và Trần Ngật
Chương 12 - Hết Thảy Sự Điên Cuồng Nơi Đây Đều Chẳng Liên Quan Gì Đến Anh
Chương 13 - Cô Là Người Hèn Nhát Đến Nỗi Dũng Khí Để Tiến Thêm Nửa Bước Cũng Không Có
Chương 14 - Năm Mới Vui Vẻ
Chương 15 - Chỉ Cần Liếc Mắt Một Cái Đã Thích Đến Nỗi Khắc Vào Trong Tim
Chương 16 - Chỉ Cần Liếc Mắt Một Cái Đã Thích Đến Nỗi Khắc Vào Trong Tim (2)
Chương 17 - Nguyện Hằng Năm Vẫn Mong Gặp Người*
Chương 18 - Khiến Nguyễn Miên Nhớ Mãi Không Quên
Chương 19 - Hai Cái Bóng Như Vô Tình Môi Chạm Môi
Chương 20 - Thiên Đường Và Địa Ngục Chỉ Cách Nhau Một Khoảnh Khắc
Chương 21 - Không Có Bắt Đầu Cũng Chẳng Có Kết Thúc
Chương 22 - Người Thích Trước Sẽ Luôn Là Người Thua Cuộc
Chương 23 - Nguyễn Miên Rơi Vào Tình Cảnh Rối Rắm, Đong Đưa Qua Lại Trên Cán Cân Mang Tên Trần Ngật
Chương 24 - Mang Tinh Thần Thiếu Niên Hăng Hái
Chương 25 - Cậu Ấy Tốt Hay Không Không Liên Quan Gì Đến Người Khác
Chương 26 - Mỗi Người Có Một Con Đường Riêng Phải Đi
Chương 27 - Chúc Cậu Lên Đường Bình An, Tiền Đồ Như Gấm (1)
Chương 28 - Chúc Cậu Lên Đường Bình An, Tiền Đồ Như Gấm (2)
Chương 29 - Nguyễn Miên Chợt Nhớ Đến Trần Ngật
Chương 30 - Ngày 04 Tháng 03, Trần Ngật Trở Về Bình Thành
Chương 31 - Khắc Cốt Ghi Tâm Như Lần Đầu Họ Gặp Gỡ
Chương 32 - Nguyễn Miên Như Nhìn Thấy Anh Hồi Trung Học
Chương 33 - Có Lẽ Chính Là Bỏ Lỡ Cả Đời
Chương 34 - Bỗng Liên Tưởng Đến Chàng Trai Trong Trí Nhớ
Chương 35 - Gửi Bác Sĩ Nguyễn Miên Của Bệnh Viện Hiệp Hòa
Chương 36 - Đúng Là Chẳng Có Xíu Lương Tâm Nào
Chương 37 - Anh Cảm Thấy Hình Như Mình Đã Bỏ Qua Điều Gì Đó
Chương 38 - Nguyễn Miên Đã Lưu Tấm Ảnh Kia Lại
Chương 39 - Cả Hai Người Đều Lập Tức Rút Tay Về
Chương 40 - Thậm Chí Cả Ý Cười Mãi Không Tan Trong Mắt Cô
Chương 41 - Nếu Người Đó Không Phải Là Nguyễn Miên
Chương 42 - Like Một Cái Có Qua Có Lại
Chương 43 - Sự Rung Động Chẳng Thể Giấu Nổi
Chương 44 - Cứ Tạm Thời Để Ở Chỗ Cậu Đi
Chương 45 - Đó Là Lần Gặp Gỡ Đầu Tiên Giữa Anh Và Nguyễn Miên
Chương 46 - Còn Hy Vọng Năm Nào Anh Cũng Vạn Sự Như Ý
Chương 47 - Có Phải Trước Đây Cô Ấy Từng Thích Em Không?
Chương 48 - Anh Thật Sự Đã Bỏ Lỡ Quá Nhiều
Chương 49 - Em Có Muốn Cân Nhắc Đối Tượng Xem Mắt Như Anh Không?
Chương 50 - Hình Như Cô Còn Thích Anh Hơn Cả Năm Ấy
Chương 51 - Nếu Không Anh Sẽ Muốn Hôn Em Mất
Chương 52 - Anh Nguyện Dùng Quãng Đời Còn Lại Để Bù Đắp
Chương 53 - Chúng Ta Đi Hẹn Hò
Chương 54 - Khác Với Kiểu Chuồn Chuồn Lướt Nước Như Lần Trước
Chương 55 - Muốn Gặp Bạn Gái Còn Phải Hẹn Trước Sao?
Chương 56 - Anh Vào Phòng Ngủ Đi
Chương 57 - Dù Sao Thứ Cần Ao Ước Giờ Đã Có Được Rồi
Chương 58 - Sinh Nhật Vui Vẻ, Bạn Học Trần Ngật
Chương 59 - Con Cũng Không Nỡ Cãi Nhau Với Cô Ấy
Chương 60 - Đó Là Thứ Nguyễn Miên Năm 16, 17 Tuổi Khao Khát Nhất
Chương 61 - Làm Phiền Bác Sĩ Nguyễn Cân Nhắc Một Chút
Chương 62 - Hôn Một Cái Sẽ Hết Đau
Chương 63 - Nhéo Em Rất Mềm
Chương 64 - Em Rất Thích Anh
Chương 65 - Em Chỉ Lo Bà Không Hài Lòng Với Anh Thôi
Chương 66 - Em Sẽ Nhớ Anh Lắm
Chương 67 - Em Hy Vọng Một Năm Này, Anh Sẽ Luôn Bình An
Chương 68 - Trần Ngật Một Đời Bình An, Sống Lâu Trăm Tuổi
Chương 69 - Không Có Người Như Anh
Chương 1 - Nhĩ Đông Trần [1], Ngật Trong Tháp Phật Sừng Sững Hái Được Sao [2]
Chương 2 - Nguyễn Trong Nguyễn Điêu Hoán Tửu [1], Miên Trong Giấc Ngủ
Chương 3 - 31/08/2008? Chuyện Gì Đã Xảy Ra Vậy?
Chương 4 - Cô Ấy Là Bạn Cùng Bàn Của Em
Chương 5 - “Trông Cậu Căng Thẳng Thế, Sợ Tôi À?”
Chương 6 - Ho Đến Nỗi Mặt Mũi Đỏ Bừng
Chương 7 - Nói Một Câu Tôi Cũng Đâu Có Ăn Thịt Cậu
Chương 8 - Chàng Trai Cất Giấu Trong Lòng Ấy
Chương 9 - Tại Sao Lại Khóc?
Chương 10 - Khoảng Cách Mấy Trăm Mét, Lại Vẽ Nên Vui Buồn Của Hai Thế Giới
Chương 11 - “Tấm Ảnh” Đầu Tiên Của Cô Và Trần Ngật
Chương 12 - Hết Thảy Sự Điên Cuồng Nơi Đây Đều Chẳng Liên Quan Gì Đến Anh
Chương 13 - Cô Là Người Hèn Nhát Đến Nỗi Dũng Khí Để Tiến Thêm Nửa Bước Cũng Không Có
Chương 14 - Năm Mới Vui Vẻ
Chương 15 - Chỉ Cần Liếc Mắt Một Cái Đã Thích Đến Nỗi Khắc Vào Trong Tim
Chương 16 - Chỉ Cần Liếc Mắt Một Cái Đã Thích Đến Nỗi Khắc Vào Trong Tim (2)
Chương 17 - Nguyện Hằng Năm Vẫn Mong Gặp Người*
Chương 18 - Khiến Nguyễn Miên Nhớ Mãi Không Quên
Chương 19 - Hai Cái Bóng Như Vô Tình Môi Chạm Môi
Chương 20 - Thiên Đường Và Địa Ngục Chỉ Cách Nhau Một Khoảnh Khắc
Chương 21 - Không Có Bắt Đầu Cũng Chẳng Có Kết Thúc
Chương 22 - Người Thích Trước Sẽ Luôn Là Người Thua Cuộc
Chương 23 - Nguyễn Miên Rơi Vào Tình Cảnh Rối Rắm, Đong Đưa Qua Lại Trên Cán Cân Mang Tên Trần Ngật
Chương 24 - Mang Tinh Thần Thiếu Niên Hăng Hái
Chương 25 - Cậu Ấy Tốt Hay Không Không Liên Quan Gì Đến Người Khác
Chương 26 - Mỗi Người Có Một Con Đường Riêng Phải Đi
Chương 27 - Chúc Cậu Lên Đường Bình An, Tiền Đồ Như Gấm (1)
Chương 28 - Chúc Cậu Lên Đường Bình An, Tiền Đồ Như Gấm (2)
Chương 29 - Nguyễn Miên Chợt Nhớ Đến Trần Ngật
Chương 30 - Ngày 04 Tháng 03, Trần Ngật Trở Về Bình Thành
Chương 31 - Khắc Cốt Ghi Tâm Như Lần Đầu Họ Gặp Gỡ
Chương 32 - Nguyễn Miên Như Nhìn Thấy Anh Hồi Trung Học
Chương 33 - Có Lẽ Chính Là Bỏ Lỡ Cả Đời
Chương 34 - Bỗng Liên Tưởng Đến Chàng Trai Trong Trí Nhớ
Chương 35 - Gửi Bác Sĩ Nguyễn Miên Của Bệnh Viện Hiệp Hòa
Chương 36 - Đúng Là Chẳng Có Xíu Lương Tâm Nào
Chương 37 - Anh Cảm Thấy Hình Như Mình Đã Bỏ Qua Điều Gì Đó
Chương 38 - Nguyễn Miên Đã Lưu Tấm Ảnh Kia Lại
Chương 39 - Cả Hai Người Đều Lập Tức Rút Tay Về
Chương 40 - Thậm Chí Cả Ý Cười Mãi Không Tan Trong Mắt Cô
Chương 41 - Nếu Người Đó Không Phải Là Nguyễn Miên
Chương 42 - Like Một Cái Có Qua Có Lại
Chương 43 - Sự Rung Động Chẳng Thể Giấu Nổi
Chương 44 - Cứ Tạm Thời Để Ở Chỗ Cậu Đi
Chương 45 - Đó Là Lần Gặp Gỡ Đầu Tiên Giữa Anh Và Nguyễn Miên
Chương 46 - Còn Hy Vọng Năm Nào Anh Cũng Vạn Sự Như Ý
Chương 47 - Có Phải Trước Đây Cô Ấy Từng Thích Em Không?
Chương 48 - Anh Thật Sự Đã Bỏ Lỡ Quá Nhiều
Chương 49 - Em Có Muốn Cân Nhắc Đối Tượng Xem Mắt Như Anh Không?
Chương 50 - Hình Như Cô Còn Thích Anh Hơn Cả Năm Ấy
Chương 51 - Nếu Không Anh Sẽ Muốn Hôn Em Mất
Chương 52 - Anh Nguyện Dùng Quãng Đời Còn Lại Để Bù Đắp
Chương 53 - Chúng Ta Đi Hẹn Hò
Chương 54 - Khác Với Kiểu Chuồn Chuồn Lướt Nước Như Lần Trước
Chương 55 - Muốn Gặp Bạn Gái Còn Phải Hẹn Trước Sao?
Chương 56 - Anh Vào Phòng Ngủ Đi
Chương 57 - Dù Sao Thứ Cần Ao Ước Giờ Đã Có Được Rồi
Chương 58 - Sinh Nhật Vui Vẻ, Bạn Học Trần Ngật
Chương 59 - Con Cũng Không Nỡ Cãi Nhau Với Cô Ấy
Chương 60 - Đó Là Thứ Nguyễn Miên Năm 16, 17 Tuổi Khao Khát Nhất
Chương 61 - Làm Phiền Bác Sĩ Nguyễn Cân Nhắc Một Chút
Chương 62 - Hôn Một Cái Sẽ Hết Đau
Chương 63 - Nhéo Em Rất Mềm
Chương 64 - Em Rất Thích Anh
Chương 65 - Em Chỉ Lo Bà Không Hài Lòng Với Anh Thôi
Chương 66 - Em Sẽ Nhớ Anh Lắm
Chương 67 - Em Hy Vọng Một Năm Này, Anh Sẽ Luôn Bình An
Chương 68 - Trần Ngật Một Đời Bình An, Sống Lâu Trăm Tuổi
Chương 69 - Không Có Người Như Anh