Chương 1 - Gặp Gỡ Ngẫu Nhiên (Thượng)
Chương 2 - Gặp Gỡ Ngẫu Nhiên (Hạ)
Chương 3 - Tình Cảm Tỷ Muội
Chương 4 - Oán Hận Của Nàng
Chương 5 - Hoàng Tử Quân Ngạn
Chương 6 - Nếu Như Hắn Hiểu Được
Chương 7 - Nhất Ngôn Cửu Đỉnh
Chương 8 - Giang Nam Đến
Chương 9 - Nó Gọi Là [Anh Vườn] (1)
Chương 10 - Nó Gọi Là [Anh Vườn] (2)
Chương 11 - Bị Người Bắt Cóc (1)
Chương 12 - Bị Người Bắt Cóc (2)
Chương 13 - Bị Người Bắt Cóc (3)
Chương 14 - Bị Buộc Uống Rượu
Chương 15 - Trở Về Phượng Phủ
Chương 16 - Lục Ca Lê Mạch (1)
Chương 17 - Lục Ca Lê Mạch (2)
Chương 18 - Lục Ca Lê Mạch (3)
Chương 19 - Khinh Ca Nhận Sai (1)
Chương 20 - Khinh Ca Nhận Sai (2)
Chương 21 - Khinh Ca Nhận Sai (3)
Chương 22 - Một Quyển Tấu Chương (1)
Chương 23 - Một Quyển Tấu Chương (2)
Chương 24 - Cách Dùng Binh(1)
Chương 25 - Cách Dùng Binh (2)
Chương 26 - Trong Lời Nói
Chương 27 - Giang Nam Thổ Lộ (1)
Chương 28 - Giang Nam Thổ Lộ (2)
Chương 29 - Lòng Có Người Khác (1)
Chương 30 - Lòng Có Người Khác (2)
Chương 31 - Lòng Có Người Khác (3)
Chương 32 - Vân Lan Mất Tích (1)
Chương 33 - Vân Lan Mất Tích (2) Canh Hai
Chương 34 - Vân Lan Mất Tích (3) Canh Ba
Chương 35 - Thú Nàng Làm Chính (1)
Chương 36 - Thú Nàng Làm Chính (2)
Chương 37 - Thú Nàng Làm Chính (3)
Chương 38 - Nghi Ngờ Dày Đặc (1)
Chương 39 - Nghi Ngờ Dày Đặc (2)
Chương 40 - Hai Tin Dữ Cùng Lúc (1) Canh Hai
Chương 41 - Hai Tin Dữ Cùng Lúc (2) Canh Ba
Chương 42 - Hai Tin Dữ Cùng Lúc (3) Canh Bốn
Chương 43 - Không Có Thiên Lý (1) Canh Năm
Chương 44 - Không Có Thiên Lý (2) Lục Canh
Chương 45 - Không Có Thiên Lý (3) Thất Canh
Chương 46 - Tội Danh Thành Lập
Chương 47 - Áp Giải Biên Cương (1) Canh Hai
Chương 48 - Áp Giải Biên Cương (2)
Chương 49 - Áp Giải Biên Cương (3)
Chương 50 - Hắn Đã Cứu Ta Canh Hai
Chương 51 - Sống Sót Sau Tai Nạn
Chương 52 - Lại Vào Kinh
Chương 53 - Gặp Gỡ Quân Ngạn (1) Canh Hai
Chương 54 - Gặp Gỡ Quân Ngạn (2)
Chương 55 - Cùng Hắn Thành Hôn
Chương 56 - Cừu Hận Lan Tràn (1)
Chương 57 - Cừu Hận Lan Tràn (2)
Chương 58 - Cừu Hận Kéo Dài (3)
Chương 59 - Lễ Hợp Cẩn Là Như Thế Sao?
Chương 60 - Tất Cả Đều Là Tự Nguyện
Chương 61 - Đêm Đầu Tiên Của Ta
Chương 62 - Giáo Huấn Nha Hoàn
Chương 63 - Thân Phận Của Nàng
Chương 64 - Sự Thật Tàn Khốc
Chương 65 - Nổi Lên Hận Ý
Chương 66 - Hắn Đòi Hỏi
Chương 67 - Tự Mình Chuốc Lấy Cực Khổ
Chương 68 - Chuẩn Bị Bỏ Trốn
Chương 69 - Bị Hắn Bắt Gặp
Chương 70 - Con Của Tiết Thanh
Chương 71 - Uống Rượu Thay Hắn
Chương 72 - Say Rượu
Chương 73 - Ta Không Có Họ
Chương 74 - Tiểu Thư Tiết Phủ
Chương 75 - Sản Nghiệp Của Hắn
Chương 76 - Đưa Điểm Tâm Cho Hắn
Chương 77 - Ta Không Có Làm
Chương 78 - Không Muốn Giết Lầm
Chương 79 - Hắn Nói Tin Ta
Chương 80 - Giết Ta, Cứu Ta
Chương 81 - Trọng Sinh Lần Nữa
Chương 82 - Hả Lòng Hả Dạ
Chương 83 - Nói Ta Giống Nàng (1)
Chương 84 - Nói Ta Giống Nàng (2)
Chương 85 - Hoàng Thượng Cho Triệu Kiến
Chương 86 - Bắt Làm Con Tin
Chương 87 - Nàng Tính Toán
Chương 88 - Theo Đi Nam Tuần
Chương 89 - Thích Trai Đẹp * Đoạn Tay Áo Chi Phích* Đoạn Tụ
Chương 90 - Bị Ám Sát Trên Đường Hành Cung (1)
Chương 91 - Bị Ám Sát Trên Đường Hành Cung (2)
Chương 92 - Vi Phục Xuất Tuần
Chương 93 - Hắn Không Có Gạt Ta
Chương 94 - Thân Phận Kinh Người
Chương 95 - Ái Phi Của Trẫm
Chương 96 - Ta Là Nhã Phi
Chương 97 - Khởi Giá Hồi Cung
Chương 98 - Gặp Lại Hoàng Hậu
Chương 99 - Nói Lời Cay Nghiệt
Chương 100 - Dư Nghiệt Phượng Phủ
Chương 101 - Dạ Yến (1)
Chương 102 - Dạ Yến (2)
Chương 103 - Dạ Yến (3) Canh Hai
Chương 104 - Hắn Nói Không Xứng
Chương 105 - Vì Sao Trở Lại
Chương 106 - Ta Cắn Hắn
Chương 107 - Ta Hoảng Hốt
Chương 108 - Cách Xa Nàng Một Chút (1)
Chương 109 - Cách Xa Nàng Một Chút (2) Canh Hai
Chương 110 - Tình Thương Vĩ Đại Của Mẹ (1)
Chương 111 - Tình Thương Vĩ Đại Của Mẹ (2) Canh Hai
Chương 112 - Nguyên Nhân Hậu Quả
Chương 113 - Chạy Trốn Nơi Nào
Chương 114 - Hắn Nói Hận Hắn (1)
Chương 115 - Hắn Nói Hận Hắn (2) Canh Hai
Chương 116 - Tuyệt Đối Không Buông Ra (1)
Chương 117 - Tuyệt Đối Không Buông Ra (2)
Chương 118 - Giết Nhã Phi
Chương 119 - Gọi Ta Là Gì
Chương 120 - Không Hiểu Hắn
Chương 121 - Hoàng Thượng Bệnh Nặng
Chương 122 - Đi Trước Một Bước (1)
Chương 123 - Đi Trước Một Bước (2) Canh Hai
Chương 124 - Ta Đi Với Ngươi
Chương 125 - Hận Thù Tỉnh Lại (1)
Chương 126 - Hận Thù Tỉnh Lại (2) Canh Hai
Chương 127 - Kẻ Thức Thời (1)
Chương 128 - Kẻ Thức Thời (2) Canh Hai
Chương 129 - Hoàng Thượng Băng Hà (1)
Chương 130 - Hoàng Thượng Băng Hà (2) Canh Hai
Chương 131 - Chết Không Có Gì Đáng Tiếc (1)
Chương 132 - Chết Không Có Gì Đáng Tiếc (2) Canh Hai
Chương 133 - Có Liên Quan Gì Tới Ngươi (1)
Chương 134 - Có Liên Quan Gì Tới Ngươi (2) Canh Hai
Chương 135 - Quả Nhiên Là Yêu (1)
Chương 136 - Quả Nhiên Yêu Hắn (2) Canh Hai
Chương 137 - Ta Muốn Cưới Ngươi (1)
Chương 138 - Ta Muốn Cưới Ngươi (2) Canh Hai
Chương 139 - Số Mệnh Trêu Người(1)
Chương 140 - Số Mệnh Trêu Người (2) Canh Hai
Chương 141 - Ép Ta Nghe Theo (1)
Chương 142 - Ép Ta Nghe Theo (2) Canh Hai
Chương 143 - Chiếu Thư Của Nàng (1
Chương 144 - Chiếu Thư Của Nàng (2) Canh Hai
Chương 145 - Uy Hiếp Lẫn Nhau
Chương 146 - Tiêu Hủy Di Chiếu
Chương 147 - Chôn Cùng Hắn (1)
Chương 148 - Chôn Cùng Hắn (2) Canh Hai
Chương 149 - Không Cho Phép Ta Chết (1)
Chương 150 - Không Cho Phép Ta Chết (2) Canh Hai
Chương 151 - Xưng Đế (1)
Chương 152 - Xưng Đế (2)
Chương 153 - Xưng Đế (3)
Chương 154 - Thận Trọng
Chương 155 - Thần Đề Nghị
Chương 156 - Đều Là Con Cờ
Chương 157 - Rất Đẹp Rất Đẹp
Chương 158 - Tư Thông
Chương 159 - Không Biết Liêm Sỉ
Chương 160 - Huyết Thư
Chương 161 - Ngươi Khiến Ta Bị Xa Lánh Hoàn Toàn
Chương 162 - Hắn Bị Bệnh
Chương 163 - Gặp Bất Nhân
Chương 164 - Giả Chết
Chương 165 - Ấm Áp
Chương 166 - Khinh Ca, Là Muội Sao?
Chương 167 - Bí Mật
Chương 168 - Bí Mật Bất Nhân
Chương 169 - Hắn Hôn Ta(1)
Chương 170 - Hắn Hôn Ta(2)
Chương 171 - Hắn Hôn Ta(3)
Chương 172 - Hắn Hôn Ta (4)
Chương 1 - Gặp Gỡ Ngẫu Nhiên (Thượng)
Chương 2 - Gặp Gỡ Ngẫu Nhiên (Hạ)
Chương 3 - Tình Cảm Tỷ Muội
Chương 4 - Oán Hận Của Nàng
Chương 5 - Hoàng Tử Quân Ngạn
Chương 6 - Nếu Như Hắn Hiểu Được
Chương 7 - Nhất Ngôn Cửu Đỉnh
Chương 8 - Giang Nam Đến
Chương 9 - Nó Gọi Là [Anh Vườn] (1)
Chương 10 - Nó Gọi Là [Anh Vườn] (2)
Chương 11 - Bị Người Bắt Cóc (1)
Chương 12 - Bị Người Bắt Cóc (2)
Chương 13 - Bị Người Bắt Cóc (3)
Chương 14 - Bị Buộc Uống Rượu
Chương 15 - Trở Về Phượng Phủ
Chương 16 - Lục Ca Lê Mạch (1)
Chương 17 - Lục Ca Lê Mạch (2)
Chương 18 - Lục Ca Lê Mạch (3)
Chương 19 - Khinh Ca Nhận Sai (1)
Chương 20 - Khinh Ca Nhận Sai (2)
Chương 21 - Khinh Ca Nhận Sai (3)
Chương 22 - Một Quyển Tấu Chương (1)
Chương 23 - Một Quyển Tấu Chương (2)
Chương 24 - Cách Dùng Binh(1)
Chương 25 - Cách Dùng Binh (2)
Chương 26 - Trong Lời Nói
Chương 27 - Giang Nam Thổ Lộ (1)
Chương 28 - Giang Nam Thổ Lộ (2)
Chương 29 - Lòng Có Người Khác (1)
Chương 30 - Lòng Có Người Khác (2)
Chương 31 - Lòng Có Người Khác (3)
Chương 32 - Vân Lan Mất Tích (1)
Chương 33 - Vân Lan Mất Tích (2) Canh Hai
Chương 34 - Vân Lan Mất Tích (3) Canh Ba
Chương 35 - Thú Nàng Làm Chính (1)
Chương 36 - Thú Nàng Làm Chính (2)
Chương 37 - Thú Nàng Làm Chính (3)
Chương 38 - Nghi Ngờ Dày Đặc (1)
Chương 39 - Nghi Ngờ Dày Đặc (2)
Chương 40 - Hai Tin Dữ Cùng Lúc (1) Canh Hai
Chương 41 - Hai Tin Dữ Cùng Lúc (2) Canh Ba
Chương 42 - Hai Tin Dữ Cùng Lúc (3) Canh Bốn
Chương 43 - Không Có Thiên Lý (1) Canh Năm
Chương 44 - Không Có Thiên Lý (2) Lục Canh
Chương 45 - Không Có Thiên Lý (3) Thất Canh
Chương 46 - Tội Danh Thành Lập
Chương 47 - Áp Giải Biên Cương (1) Canh Hai
Chương 48 - Áp Giải Biên Cương (2)
Chương 49 - Áp Giải Biên Cương (3)
Chương 50 - Hắn Đã Cứu Ta Canh Hai
Chương 51 - Sống Sót Sau Tai Nạn
Chương 52 - Lại Vào Kinh
Chương 53 - Gặp Gỡ Quân Ngạn (1) Canh Hai
Chương 54 - Gặp Gỡ Quân Ngạn (2)
Chương 55 - Cùng Hắn Thành Hôn
Chương 56 - Cừu Hận Lan Tràn (1)
Chương 57 - Cừu Hận Lan Tràn (2)
Chương 58 - Cừu Hận Kéo Dài (3)
Chương 59 - Lễ Hợp Cẩn Là Như Thế Sao?
Chương 60 - Tất Cả Đều Là Tự Nguyện
Chương 61 - Đêm Đầu Tiên Của Ta
Chương 62 - Giáo Huấn Nha Hoàn
Chương 63 - Thân Phận Của Nàng
Chương 64 - Sự Thật Tàn Khốc
Chương 65 - Nổi Lên Hận Ý
Chương 66 - Hắn Đòi Hỏi
Chương 67 - Tự Mình Chuốc Lấy Cực Khổ
Chương 68 - Chuẩn Bị Bỏ Trốn
Chương 69 - Bị Hắn Bắt Gặp
Chương 70 - Con Của Tiết Thanh
Chương 71 - Uống Rượu Thay Hắn
Chương 72 - Say Rượu
Chương 73 - Ta Không Có Họ
Chương 74 - Tiểu Thư Tiết Phủ
Chương 75 - Sản Nghiệp Của Hắn
Chương 76 - Đưa Điểm Tâm Cho Hắn
Chương 77 - Ta Không Có Làm
Chương 78 - Không Muốn Giết Lầm
Chương 79 - Hắn Nói Tin Ta
Chương 80 - Giết Ta, Cứu Ta
Chương 81 - Trọng Sinh Lần Nữa
Chương 82 - Hả Lòng Hả Dạ
Chương 83 - Nói Ta Giống Nàng (1)
Chương 84 - Nói Ta Giống Nàng (2)
Chương 85 - Hoàng Thượng Cho Triệu Kiến
Chương 86 - Bắt Làm Con Tin
Chương 87 - Nàng Tính Toán
Chương 88 - Theo Đi Nam Tuần
Chương 89 - Thích Trai Đẹp * Đoạn Tay Áo Chi Phích* Đoạn Tụ
Chương 90 - Bị Ám Sát Trên Đường Hành Cung (1)
Chương 91 - Bị Ám Sát Trên Đường Hành Cung (2)
Chương 92 - Vi Phục Xuất Tuần
Chương 93 - Hắn Không Có Gạt Ta
Chương 94 - Thân Phận Kinh Người
Chương 95 - Ái Phi Của Trẫm
Chương 96 - Ta Là Nhã Phi
Chương 97 - Khởi Giá Hồi Cung
Chương 98 - Gặp Lại Hoàng Hậu
Chương 99 - Nói Lời Cay Nghiệt
Chương 100 - Dư Nghiệt Phượng Phủ
Chương 101 - Dạ Yến (1)
Chương 102 - Dạ Yến (2)
Chương 103 - Dạ Yến (3) Canh Hai
Chương 104 - Hắn Nói Không Xứng
Chương 105 - Vì Sao Trở Lại
Chương 106 - Ta Cắn Hắn
Chương 107 - Ta Hoảng Hốt
Chương 108 - Cách Xa Nàng Một Chút (1)
Chương 109 - Cách Xa Nàng Một Chút (2) Canh Hai
Chương 110 - Tình Thương Vĩ Đại Của Mẹ (1)
Chương 111 - Tình Thương Vĩ Đại Của Mẹ (2) Canh Hai
Chương 112 - Nguyên Nhân Hậu Quả
Chương 113 - Chạy Trốn Nơi Nào
Chương 114 - Hắn Nói Hận Hắn (1)
Chương 115 - Hắn Nói Hận Hắn (2) Canh Hai
Chương 116 - Tuyệt Đối Không Buông Ra (1)
Chương 117 - Tuyệt Đối Không Buông Ra (2)
Chương 118 - Giết Nhã Phi
Chương 119 - Gọi Ta Là Gì
Chương 120 - Không Hiểu Hắn
Chương 121 - Hoàng Thượng Bệnh Nặng
Chương 122 - Đi Trước Một Bước (1)
Chương 123 - Đi Trước Một Bước (2) Canh Hai
Chương 124 - Ta Đi Với Ngươi
Chương 125 - Hận Thù Tỉnh Lại (1)
Chương 126 - Hận Thù Tỉnh Lại (2) Canh Hai
Chương 127 - Kẻ Thức Thời (1)
Chương 128 - Kẻ Thức Thời (2) Canh Hai
Chương 129 - Hoàng Thượng Băng Hà (1)
Chương 130 - Hoàng Thượng Băng Hà (2) Canh Hai
Chương 131 - Chết Không Có Gì Đáng Tiếc (1)
Chương 132 - Chết Không Có Gì Đáng Tiếc (2) Canh Hai
Chương 133 - Có Liên Quan Gì Tới Ngươi (1)
Chương 134 - Có Liên Quan Gì Tới Ngươi (2) Canh Hai
Chương 135 - Quả Nhiên Là Yêu (1)
Chương 136 - Quả Nhiên Yêu Hắn (2) Canh Hai
Chương 137 - Ta Muốn Cưới Ngươi (1)
Chương 138 - Ta Muốn Cưới Ngươi (2) Canh Hai
Chương 139 - Số Mệnh Trêu Người(1)
Chương 140 - Số Mệnh Trêu Người (2) Canh Hai
Chương 141 - Ép Ta Nghe Theo (1)
Chương 142 - Ép Ta Nghe Theo (2) Canh Hai
Chương 143 - Chiếu Thư Của Nàng (1
Chương 144 - Chiếu Thư Của Nàng (2) Canh Hai
Chương 145 - Uy Hiếp Lẫn Nhau
Chương 146 - Tiêu Hủy Di Chiếu
Chương 147 - Chôn Cùng Hắn (1)
Chương 148 - Chôn Cùng Hắn (2) Canh Hai
Chương 149 - Không Cho Phép Ta Chết (1)
Chương 150 - Không Cho Phép Ta Chết (2) Canh Hai
Chương 151 - Xưng Đế (1)
Chương 152 - Xưng Đế (2)
Chương 153 - Xưng Đế (3)
Chương 154 - Thận Trọng
Chương 155 - Thần Đề Nghị
Chương 156 - Đều Là Con Cờ
Chương 157 - Rất Đẹp Rất Đẹp
Chương 158 - Tư Thông
Chương 159 - Không Biết Liêm Sỉ
Chương 160 - Huyết Thư
Chương 161 - Ngươi Khiến Ta Bị Xa Lánh Hoàn Toàn
Chương 162 - Hắn Bị Bệnh
Chương 163 - Gặp Bất Nhân
Chương 164 - Giả Chết
Chương 165 - Ấm Áp
Chương 166 - Khinh Ca, Là Muội Sao?
Chương 167 - Bí Mật
Chương 168 - Bí Mật Bất Nhân
Chương 169 - Hắn Hôn Ta(1)
Chương 170 - Hắn Hôn Ta(2)
Chương 171 - Hắn Hôn Ta(3)
Chương 172 - Hắn Hôn Ta (4)
Chỉ chốc lát, thanh âm của Dương Trọng Vân lại vang lên: “Tiên hoàng xem người thành Nhã Phi, đương nhiên, cũng là do ta thêm dầu thêm mỡ.
”
Lời của hắn, giống như sét đánh ngang tai. Thì ra là hắn, là hắn! “Vì sao. . . . . .
” Ta hỏi, thanh âm đã run rẩy gần như nghe không rõ.
Nhưng hắn, vẫn nghe được rõ ràng. “Vì sao a.
” Hắn nhớ lại, giống như đang nhắc tới một câu chuyện tiếu lâm, khóe miệng nhếch lên một nụ cười hả hê, sau đó mở miệng, “Bởi vì chỉ khi người làm nữ nhân của tiên hoàng, hoàng thượng mới có thể buông tay đi làm chuyện hắn nên làm! Động tình, đối hắn khi đó mà nói, là một điểm trí mạng.
”
Động tình. . . . . . Hắn, sẽ động tình với ta sao? A, trí mạng sao? Điều này, không thể nào. Dương Trọng Vân đang gạt ta. Ta khó khăn lắc đầu, cắn răng nói: “Rốt cuộc, là vì sao. . . . . .
” Vì sao là ta, vì sao ta phải làm phi tử của tiên hoàng! Hắn thu lại nụ cười: “Có tin hay không, tùy người. Nương nương thông minh như thế, nhất định biết, vì sao ta lại lựa chọn người. Đúng rồi, chỉ có người, mới có thể làm cho Ngạn Vương đại loạn. Hoàng hậu đau lòng vì ái tử, chắc chắn sẽ xuống tay lưu tình với người. A, thời khắc hoàng hậu vì Ngạn Vương mà nương tay, cũng đã định rằng bà ta sẽ đại bại!
”
“Ngươi. . . . . .
” ta không thể thốt ra thêm một chữ, nắm chặt mép bàn, mới không để chính mình té ngã. Thật là đáng sợ, thật là ván cờ đáng sợ. Ta thật không dám nghĩ, ta cùng với tiên hoàng, đều chỉ là con cờ. Hắn ẩn nhẫn hơn mười năm, chính là vì lần cắn trả này. Một cú phản kích hoàn mỹ cỡ nào a. Thì ra, việc Quân Lâm không ngừng tính kế ta, là do Dương Trọng Vân đã theo dõi ta từ lâu. Lần đầu tiên ta đi Vân Châu kia, vừa đúng lúc cho hắn một cơ hội tốt. Càng buồn cười hơn, vốn là Tiết Tùng Ninh muốn bảo hộ ta nên mới thiết kế hành trình đó.
Ngực buồn bực đến nỗi ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn, nhưng hắn còn nói. “Người yên tâm, ta sẽ không giết người, sẽ giữ lại mạng của người.
”
Ta tuyệt không cảm kích, cố nén cơn chóng mặt mở miệng: “Vì sao. . . . . . không dứt khoát giết chết ta đi!
”
“Hoàng thượng không muốn người chết.
” Câu trả lời của hắn, ngắn gọn mà dứt khoát, cũng không biết vì sao, ta không tin, một chữ cũng không tin. Cảm giác, đó cũng không phải là lý do duy nhất hắn lưu lại mạng của ta.
Hắn lại mở miệng: “Người tốt nhất nên yên phận mà sống, đừng nghĩ đến chuyện tìm cái chết, cũng đừng nghĩ chạy trốn. Ta có thể khiến hoàng thượng đặc xá cho tội trạng của Phượng Lê Mạch, thì cũng có thể làm hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra!
”
Ta hoảng sợ nhìn hắn, lấy Lục ca uy hiếp ta. Hắn đoán chắc ta không dám lấy tính mạng của Lục ca để đùa giỡn. Đó là ca ca duy nhất trên đời này của ta.
Hắn rất hài lòng với biểu tình của ta, xoay người đi, bỗng nhiên nói: “Cõi đời này, vốn không có chuyện gì là ác độc, chỉ có, không đành lòng. Đó là người thân duy nhất, dù cho dùng hết toàn lực, cũng phải để cho hắn được tốt nhất. Nương nương, đạo lý này, người nhất định hiểu rõ. Thần, cáo lui.
”
Dứt lời, hắn đẩy cửa phòng, nhanh chóng đi ra ngoài. Khuôn mặt ta sớm đã vương đầy lệ. Ta không biết, lời nói cuối cùng của hắn, rốt cuộc là có ý gì. Chợt nhớ tới Quân Ngạn, cả người ta run lên, Dương Trọng Vân tuyệt tình như thế, trước mặt Quân Lâm hắn nhất định sẽ tích cực xúi dục trừ khử Quân Ngạn! Ta đứng lên, chạy về phía cửa, nhưng chỉ vừa cất được vài bước xiêu vẹo, thân thể liền giống như bị rút đi tất cả hơi sức, ngã xuống.