Chương 1 - Anh Ta Là Ai?
Chương 2 - Cô Bị Gài Bẫy!
Chương 3 - Điêu Này Không Ngăn Cản
Chương 4 - Tất Nhiên Cô Không
Chương 5 - Lục Thừa Tiêu, Tôi Sẽ
Chương 6 - Lục Thừa Tiêu, Tôi Có
Chương 7 - Bà Nội Hoạt Bát
Chương 8 - Miệng Lưỡi Sắc Bén
Chương 9 - Lấy Cô Chính Là Để Già
Chương 10 - Một Mình Lại Mặt
Chương 11 - Tôi Đến Đón Con Tôi
Chương 12 - Lục Thừa Tiêu, Dừng X
Chương 13 - Sự Vô Tình Của Anh Ấy
Chương 14 - Không Ngủ Yên
Chương 15 - Thiếu
Chương 16 - Cậu Chủ Chưa Về
Chương 17 - Chờ Đợi Là Sự Dày VÒ
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chỉ Có Thể Chết Trong
Chương 22 - Tăng Cường Tập Luyện
Chương 23 - Sự Lựa Chọn Của Cậu C
Chương 24 - Cô Là Vợ Của Lục Thừa
Chương 25 - Bị Lộ Rồi
Chương 26 - Diệp Vãn Ninh Trong T
Chương 27 - Định Sẵn Là Kẻ Thua C
Chương 28 - Cục Cưng Rất Ngoan
Chương 29 - Rất Xinh Rất Đẹp
Chương 30 - Trang Sức Quý Dưới Ta
Chương 31 - Lục Thừa Tiêu, Mày Đợ
Chương 32 - Đeo Thắt Lưng Cho Tôi
Chương 33 - Đây Là Nơi Cấm Vào
Chương 34 - Người Phụ Nữ Xinh Đẹp
Chương 35 - Anh Giận Rồi, Rất Giậ
Chương 36 - Cô Rất Mệt, Cũng Rất Đau
Chương 37 - Hung Thủ Giết Người
Chương 38 - Cuộc Thi Thiết Kế Ba Năm Một Lần
Chương 39 - Đừng Đi, Vân Nhi.....
Chương 40 - Có Khó Khăn Gì Thì Tìm Học Trưởng
Chương 41 - Lật Mặt Còn Nhanh Hơn Lật Sách
Chương 42 - Chuyện Hai Năm Trước, Không Cần Phải Suy Nghĩ Nữa
Chương 43 - Lạc Vân Nhi? Người Này Là Ai Nha?
Chương 44 - Thích Người Đàn Ông Xấu Xa Kia Rồi?
Chương 45 - Bây Giờ Giải Thích Đã Quá Muộn
Chương 46 - Đáng Chết! Đem Sự Tình Nói Rõ Ràng!
Chương 47 - Ác Mộng
Chương 48 - Cô Cũng Thật Cứng Đầu
Chương 49 - Họ Khác Nhau
Chương 50 - Số Điện Thoại Lạ
Chương 51 - Mẫn Mẫn Sao Vậy?
Chương 52 - Chỉ Có Thể Xin Lỗi Cô
Chương 53 - Cô Ấy Trông Thật Quen
Chương 54 - Danh Sách Vòng Chung
Chương 55 - Đây Là Bản Thiết Kế C
Chương 56 - Đây Rốt Cuộc Là Chuyệ
Chương 57 - Cô Ấy Bị Người Khác T
Chương 58 - Cô Lục Muốn Rút Khỏi
Chương 59 - Ý Tưởng Thiết Kế Lần
Chương 60 - Cây Muốn Lặng Mà Gió
Chương 61 - Chiếc Nhẫn Ngọc Màu X
Chương 62 - Người Phụ Nữ Đào Ngao
Chương 63 - Vết Thương
Chương 64 - Tôi Sẽ Cho Cô Biết Hạ
Chương 65 - Đường Quang Không Đi
Chương 66 - Vết Thương Bị Rách
Chương 67 - Sự Thật?
Chương 68 - Khiến Cô Vừa Lòng!
Chương 69 - Diệp Vãn Ninh, Lần Này
Chương 70 - Mang Ơn Mẹ?
Chương 71 - Bị Theo Dõi
Chương 72 - Cố Tình Gây Khó Dễ
Chương 73 - Chuyện Này Quyết Định
Chương 74 - Là Cô Cho Tôi Cơ Hội
Chương 75 - Liên Quan Đến Cổ Vũ X
Chương 76 - 50% Cổ Phần
Chương 77 - Người Sau Không Đẹp
Chương 78 - Bời Vì Cô, Mà Vứt Bỏ
Chương 79 - Lý Do Này Đủ Thuyết Phục
Chương 80 - Cô Thấy Tôi Sẽ Thả Cô
Chương 81 - Điều Đó Không Cần Thi
Chương 82 - Vui Mừng Nhìn Thấy Th
Chương 83 - Đồ Ngốc, Tôi Sẽ Không
Chương 84 - Gần Lại Chút Nữa!
Chương 85 - Nhất Định Phải Đánh N
Chương 86 - Sản Phụ Không Được Để Bụng Đói
Chương 87 - Chỉ Là Vì Đứa Bé Mà Thôi
Chương 88 - Anh Muốn Chiếm Được Cô Ta Không?
Chương 89 - Thứ Đồ Được Gói Kín
Chương 90 - Cô Ấy Hôm Nay Không Đến À?
Chương 91 - Đây Là Xe Của Ai?
Chương 92 - Vật Để Cưỡi?
Chương 93 - Đồ Đàn Ông Mặt Dày
Chương 94 - Rất Có Trách Nhiệm Nói Cho Cậu
Chương 95 - Không Biết Làm Hay Là Không Muốn Làm?
Chương 96 - Cô Do Dự Rồi?
Chương 97 - Bát Canh Và Muỗng Canh Cũng Không Cho Anh
Chương 98 - Anh Thừa Tiêu, Là Em
Chương 99 - Ưm...Nóng Quái
Chương 100 - Anh Đừng Đi, Em Sợ Bóng Tối Lắm
Chương 101 - Tất Cả Đều Nằm Trong Kế Hoạch Của Cô Ta
Chương 102 - Chị Nhất Định Đừng Nghĩ Ngợi Lung Tung Đấy!
Chương 103 - Không Nên Xảy Ra Vẫn Cứ Xảy Ra
Chương 104 - Bà Nội Chuyển Lời Đến
Chương 105 - Phải Bắt Anh Nếm Ít Mùi Đau Khổ!
Chương 106 - Đại Tiểu Thư À, Anh Sai Rồi Còn Không Được Sao?
Chương 107 - Một Phần Ký Ức
Chương 108 - Diệt Cỏ Tận Gốc
Chương 109 - Có Chuyện Gì, Cứ Nói Ở Đây Đi
Chương 110 - Bị Tính Kế
Chương 111 - Rối Tung Mọi Thứ
Chương 112 - Chỉ Sợ Càng Giúp Càng Hỏng!
Chương 113 - Đêm Đó, Thực Sự Chỉ Là Sự Cố
Chương 114 - Cô Thật Nhẫn Tâm...
Chương 115 - Bị Cấm Túc
Chương 116 - Em Là Vẫn Nhị?
Chương 117 - Trần Trọc Từ Đêm Khuya Tới Bình Minh
Chương 118 - Cố Vũ Xuyên Không Mời Mà Đến
Chương 119 - Tự Xem Mình Là Lục Phu Nhân Rồi
Chương 120 - Tự Mình Uống Hay Là Ép Cô Uống?
Chương 121 - Em Sẽ Không Tha Thứ Cho Anh, Mãi Mãi Không!
Chương 122 - Không Cần Anh, Tôi... Cũng Không Cần
Chương 123 - Tìm Anh Ta Tính Sổi
Chương 124 - Miệng Kín Như Bưng
Chương 125 - Cung Kính Chờ Tôn Giá
Chương 126 - Lỗi Anh Ta Vào Tròng
Chương 127 - Bị Đánh Tráo Hợp Đồng
Chương 128 - Chuốc Say
Chương 129 - Mỹ Nhân Rắn Độc
Chương 130 - Tập Đoàn Tinh Xuyên Bị Thu Mua
Chương 131 - Là Anh?
Chương 132 - Tập Đoàn Bị Thu Mua
Chương 133 - Tuyệt Không Thể Là Người Hèn Yếu Dễ Bắt Nạt
Chương 134 - Chanh Chua Châm Biếm
Chương 135 - Không Có Bức Tường Nào Chắn Được Gió
Chương 136 - Đơn Ly Hôn?
Chương 137 - Hiện Trường Cuộc Họp Báo
Chương 138 - Xác Suất Làm Lành Gần Như Bằng Không!
Chương 139 - Muốn Làm Gì Thì Làm
Chương 140 - Chuyện Cắt Giảm Nhân Sự
Chương 141 - Phải Đối Mặt Với Anh Như Thế Nào?
Chương 142 - Mẹ Nối Liền Khúc Ruột
Chương 143 - Năng Lực Phương Diện Kia
Chương 144 - Chỉ Cần Anh Đồng Ý, Tôi Có Thể Làm Bất Cứ Chuyện Gì
Chương 145 - Thứ Tôi Muốn, Cô Có Thể Cho Được
Chương 146 - Em Không Có Quyền Nói Không!
Chương 147 - Đúng Là Quá Kỳ Lạ
Chương 148 - Từ Bỏ Cơ Hội Ăn No Uống Say?
Chương 149 - Em Sẽ Hoảng Loạn? Sẽ Sợ Hãi?
Chương 150 - Chúng Ta, Kết Thúc Rồi
Chương 151 - Đã Kết Thúc Tất Cả
Chương 152 - Không Có Quyền Nói Đi Là Đi
Chương 153 - Bé Tí Xíu Như Nhóc
Chương 154 - Trở Thành Người Đại Diện Của Tập Đoàn Đế Thịnh
Chương 155 - Bị Theo Dõi
Chương 156 - Nghi Tâm, Tớ Cần Cậu Giúp Đỡ
Chương 157 - Người Mẫu Hạng Nhất
Chương 158 - Cao Thế Này!2
Chương 159 - Lắc Lên
Chương 160 - Không Đến Ba Tháng
Chương 161 - Sân Khấu Riêng
Chương 162 - Cách Đối Phó Tiểu Nhân
Chương 163 - Vedette Biểu Diễn
Chương 164 - Năng Lực Đảm Đương Một Mình
Chương 165 - Mời Hợp Tác
Chương 166 - Cô Cứ Đợi Đấy!
Chương 167 - Công Xưởng Bỏ Hoang
Chương 168 - Nhân Vật Lớn Trong Giới Người Mẫu
Chương 169 - Khó Mà Gánh Vác
Chương 170 - Muốn Say Bí Tỉ Một Lần
Chương 171 - Ninh Y Hay Là Diệp Vãn Ninh?
Chương 172 - Anh Thừa Tiêu, Em Sợ...
Chương 173 - Bộ Sưu Tập Đá Quý Lại Được Xuất Hiện
Chương 174 - Không Chỉ Đơn Giản Là Cắt Băng Khánh Thành
Chương 175 - Hành Động!
Chương 176 - Người Đàn Ông Quen Thuộc
Chương 177 - Chuyển Dời Mục Tiêu
Chương 178 - Gọi Tên Em
Chương 179 - Giữ Bí Mật
Chương 180 - Hoảng Loạn Không Thể Ứng Phó
Chương 181 - Yêu Càng Sâu Đậm, Hận Càng Sâu, Tổn Thương Cũng Càng Sâu
Chương 182 - Anh Ấy Yêu Cậu
Chương 183 - Kế Hoạch Huấn Luyện Cấp Tốc
Chương 184 - Cô Ấy Đâu?!
Chương 185 - Chẳng Nhẽ Chỉ Là Một Giấc Mơ?
Chương 186 - Cuộc Đua Xe
Chương 187 - Quen Tay Nhanh Việc
Chương 188 - Thi Đấu Chính Thức
Chương 189 - Anh Chỉ Làm Việc Mình Muốn
Chương 190 - Không Thể Không Thừa Nhận, Anh Rất Nhớ Em
Chương 191 - Người Đàn Ông Điển Trai?
Chương 192 - Thay Ông Bầu Mới
Chương 193 - Đúng Là Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 194 - Giao Chiến Chính Diện?
Chương 195 - Người Mẫu Mới Lục Luc!
Chương 196 - Treo Giá?
Chương 197 - Hàng Lỗ Vốn?
Chương 198 - Cục Cưng À, Chạy Đi Đâu?
Chương 199 - Hôn Cô Trước Mặt Mọi Người
Chương 200 - Giá Cả Trong Lòng
Chương 201 - Chẳng Nhẽ Không Phải Là Trách Nhiệm Của Anh?
Chương 202 - Cô Sẽ Rất Áy Náy Rất Áy Náy
Chương 203 - Mẹ Ơi, Xấu Hổ Quá
Chương 204 - Chính Miệng Thừa Nhân
Chương 205 - Vì Muốn Gặp Anh, Sốt Ruột Thế À?
Chương 206 - Lục Lục Tinh Nghịch
Chương 207 - Nhe Răng Múa Vuốt
Chương 208 - Em Và Lục Lục Cùng Một Giuộc Với Nhau
Chương 209 - Chính Là Em
Chương 210 - Bị Anh Nói Lời Sáo Ngữ
Chương 211 - Đứa Bé Này Là Ai?
Chương 212 - Show Diễn Đầu Tiên
Chương 213 - Trật Khớp Mắt Cá Chân
Chương 214 - Châm Chọc Mỉa Mai
Chương 215 - Mảnh Vỡ Thủy Tinh
Chương 216 - Còn Kịp Không?
Chương 217 - Bây Giờ Nói Lời Yêu, Còn Kịp Không?
Chương 218 - Xem Ra Em Trốn Không Thoát Rồi
Chương 219 - Có Anh Ở Đây
Chương 220 - Là Không Rõ Hay Là Không Muốn Nói?
Chương 221 - Em Chưa Từng Yêu Ανη Ται
Chương 222 - Đợi Anh Ở Đây
Chương 223 - Cuộc Họp Báo Mở Đúng Giờ
Chương 224 - Người Đến Không Lương Thiện, Người Lương Thiện Thì Không Đến
Chương 225 - Anh Đột Ngột Xuất Hiện
Chương 226 - Ngoại Trừ Anh, Cũng Sẽ Không Có Người Thứ Hai
Chương 227 - Bây Giờ Không Cho Phép Em Nói Không!
Chương 228 - Lựa Chọn Tốt Nhất
Chương 229 - Đương Nhiên Là Muốn Phần Thưởng!
Chương 230 - Bây Giờ Mới Xấu Hổ, Có Phải Muộn Rồi Không?
Chương 231 - Bị Đưa Đi
Chương 232 - Người Đàn Bà Ngu Ngốc
Chương 233 - Cô Lừa Tôi, Cô Lợi Dụng Tôi!
Chương 234 - Cô Tỉnh Lại Đi...
Chương 235 - Cô Không Thể Thua, Không Thể Cứ Nhận Thua Như Vậy!
Chương 236 - Em Là Cô Ấy, Cô Ấy Là Em
Chương 237 - Không Còn Kịp Nữa Rồi...
Chương 238 - Chúng Ta Chưa Ly Hôn
Chương 239 - Đại Ma Vương Và Tiểu Ma Vương
Chương 240 - Anh Không Ký Tên
Chương 241 - Cô Ta Không Từ Thủ Đoạn
Chương 242 - Em... CHƯA TỪNG YÊU ANH?
Chương 243 - Chính Là Số Điện Thoại Này!
Chương 244 - Cô Ở Lại
Chương 245 - Thật Là Rất Sáng Suốt!
Chương 1 - Anh Ta Là Ai?
Chương 2 - Cô Bị Gài Bẫy!
Chương 3 - Điêu Này Không Ngăn Cản
Chương 4 - Tất Nhiên Cô Không
Chương 5 - Lục Thừa Tiêu, Tôi Sẽ
Chương 6 - Lục Thừa Tiêu, Tôi Có
Chương 7 - Bà Nội Hoạt Bát
Chương 8 - Miệng Lưỡi Sắc Bén
Chương 9 - Lấy Cô Chính Là Để Già
Chương 10 - Một Mình Lại Mặt
Chương 11 - Tôi Đến Đón Con Tôi
Chương 12 - Lục Thừa Tiêu, Dừng X
Chương 13 - Sự Vô Tình Của Anh Ấy
Chương 14 - Không Ngủ Yên
Chương 15 - Thiếu
Chương 16 - Cậu Chủ Chưa Về
Chương 17 - Chờ Đợi Là Sự Dày VÒ
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chỉ Có Thể Chết Trong
Chương 22 - Tăng Cường Tập Luyện
Chương 23 - Sự Lựa Chọn Của Cậu C
Chương 24 - Cô Là Vợ Của Lục Thừa
Chương 25 - Bị Lộ Rồi
Chương 26 - Diệp Vãn Ninh Trong T
Chương 27 - Định Sẵn Là Kẻ Thua C
Chương 28 - Cục Cưng Rất Ngoan
Chương 29 - Rất Xinh Rất Đẹp
Chương 30 - Trang Sức Quý Dưới Ta
Chương 31 - Lục Thừa Tiêu, Mày Đợ
Chương 32 - Đeo Thắt Lưng Cho Tôi
Chương 33 - Đây Là Nơi Cấm Vào
Chương 34 - Người Phụ Nữ Xinh Đẹp
Chương 35 - Anh Giận Rồi, Rất Giậ
Chương 36 - Cô Rất Mệt, Cũng Rất Đau
Chương 37 - Hung Thủ Giết Người
Chương 38 - Cuộc Thi Thiết Kế Ba Năm Một Lần
Chương 39 - Đừng Đi, Vân Nhi.....
Chương 40 - Có Khó Khăn Gì Thì Tìm Học Trưởng
Chương 41 - Lật Mặt Còn Nhanh Hơn Lật Sách
Chương 42 - Chuyện Hai Năm Trước, Không Cần Phải Suy Nghĩ Nữa
Chương 43 - Lạc Vân Nhi? Người Này Là Ai Nha?
Chương 44 - Thích Người Đàn Ông Xấu Xa Kia Rồi?
Chương 45 - Bây Giờ Giải Thích Đã Quá Muộn
Chương 46 - Đáng Chết! Đem Sự Tình Nói Rõ Ràng!
Chương 47 - Ác Mộng
Chương 48 - Cô Cũng Thật Cứng Đầu
Chương 49 - Họ Khác Nhau
Chương 50 - Số Điện Thoại Lạ
Chương 51 - Mẫn Mẫn Sao Vậy?
Chương 52 - Chỉ Có Thể Xin Lỗi Cô
Chương 53 - Cô Ấy Trông Thật Quen
Chương 54 - Danh Sách Vòng Chung
Chương 55 - Đây Là Bản Thiết Kế C
Chương 56 - Đây Rốt Cuộc Là Chuyệ
Chương 57 - Cô Ấy Bị Người Khác T
Chương 58 - Cô Lục Muốn Rút Khỏi
Chương 59 - Ý Tưởng Thiết Kế Lần
Chương 60 - Cây Muốn Lặng Mà Gió
Chương 61 - Chiếc Nhẫn Ngọc Màu X
Chương 62 - Người Phụ Nữ Đào Ngao
Chương 63 - Vết Thương
Chương 64 - Tôi Sẽ Cho Cô Biết Hạ
Chương 65 - Đường Quang Không Đi
Chương 66 - Vết Thương Bị Rách
Chương 67 - Sự Thật?
Chương 68 - Khiến Cô Vừa Lòng!
Chương 69 - Diệp Vãn Ninh, Lần Này
Chương 70 - Mang Ơn Mẹ?
Chương 71 - Bị Theo Dõi
Chương 72 - Cố Tình Gây Khó Dễ
Chương 73 - Chuyện Này Quyết Định
Chương 74 - Là Cô Cho Tôi Cơ Hội
Chương 75 - Liên Quan Đến Cổ Vũ X
Chương 76 - 50% Cổ Phần
Chương 77 - Người Sau Không Đẹp
Chương 78 - Bời Vì Cô, Mà Vứt Bỏ
Chương 79 - Lý Do Này Đủ Thuyết Phục
Chương 80 - Cô Thấy Tôi Sẽ Thả Cô
Chương 81 - Điều Đó Không Cần Thi
Chương 82 - Vui Mừng Nhìn Thấy Th
Chương 83 - Đồ Ngốc, Tôi Sẽ Không
Chương 84 - Gần Lại Chút Nữa!
Chương 85 - Nhất Định Phải Đánh N
Chương 86 - Sản Phụ Không Được Để Bụng Đói
Chương 87 - Chỉ Là Vì Đứa Bé Mà Thôi
Chương 88 - Anh Muốn Chiếm Được Cô Ta Không?
Chương 89 - Thứ Đồ Được Gói Kín
Chương 90 - Cô Ấy Hôm Nay Không Đến À?
Chương 91 - Đây Là Xe Của Ai?
Chương 92 - Vật Để Cưỡi?
Chương 93 - Đồ Đàn Ông Mặt Dày
Chương 94 - Rất Có Trách Nhiệm Nói Cho Cậu
Chương 95 - Không Biết Làm Hay Là Không Muốn Làm?
Chương 96 - Cô Do Dự Rồi?
Chương 97 - Bát Canh Và Muỗng Canh Cũng Không Cho Anh
Chương 98 - Anh Thừa Tiêu, Là Em
Chương 99 - Ưm...Nóng Quái
Chương 100 - Anh Đừng Đi, Em Sợ Bóng Tối Lắm
Chương 101 - Tất Cả Đều Nằm Trong Kế Hoạch Của Cô Ta
Chương 102 - Chị Nhất Định Đừng Nghĩ Ngợi Lung Tung Đấy!
Chương 103 - Không Nên Xảy Ra Vẫn Cứ Xảy Ra
Chương 104 - Bà Nội Chuyển Lời Đến
Chương 105 - Phải Bắt Anh Nếm Ít Mùi Đau Khổ!
Chương 106 - Đại Tiểu Thư À, Anh Sai Rồi Còn Không Được Sao?
Chương 107 - Một Phần Ký Ức
Chương 108 - Diệt Cỏ Tận Gốc
Chương 109 - Có Chuyện Gì, Cứ Nói Ở Đây Đi
Chương 110 - Bị Tính Kế
Chương 111 - Rối Tung Mọi Thứ
Chương 112 - Chỉ Sợ Càng Giúp Càng Hỏng!
Chương 113 - Đêm Đó, Thực Sự Chỉ Là Sự Cố
Chương 114 - Cô Thật Nhẫn Tâm...
Chương 115 - Bị Cấm Túc
Chương 116 - Em Là Vẫn Nhị?
Chương 117 - Trần Trọc Từ Đêm Khuya Tới Bình Minh
Chương 118 - Cố Vũ Xuyên Không Mời Mà Đến
Chương 119 - Tự Xem Mình Là Lục Phu Nhân Rồi
Chương 120 - Tự Mình Uống Hay Là Ép Cô Uống?
Chương 121 - Em Sẽ Không Tha Thứ Cho Anh, Mãi Mãi Không!
Chương 122 - Không Cần Anh, Tôi... Cũng Không Cần
Chương 123 - Tìm Anh Ta Tính Sổi
Chương 124 - Miệng Kín Như Bưng
Chương 125 - Cung Kính Chờ Tôn Giá
Chương 126 - Lỗi Anh Ta Vào Tròng
Chương 127 - Bị Đánh Tráo Hợp Đồng
Chương 128 - Chuốc Say
Chương 129 - Mỹ Nhân Rắn Độc
Chương 130 - Tập Đoàn Tinh Xuyên Bị Thu Mua
Chương 131 - Là Anh?
Chương 132 - Tập Đoàn Bị Thu Mua
Chương 133 - Tuyệt Không Thể Là Người Hèn Yếu Dễ Bắt Nạt
Chương 134 - Chanh Chua Châm Biếm
Chương 135 - Không Có Bức Tường Nào Chắn Được Gió
Chương 136 - Đơn Ly Hôn?
Chương 137 - Hiện Trường Cuộc Họp Báo
Chương 138 - Xác Suất Làm Lành Gần Như Bằng Không!
Chương 139 - Muốn Làm Gì Thì Làm
Chương 140 - Chuyện Cắt Giảm Nhân Sự
Chương 141 - Phải Đối Mặt Với Anh Như Thế Nào?
Chương 142 - Mẹ Nối Liền Khúc Ruột
Chương 143 - Năng Lực Phương Diện Kia
Chương 144 - Chỉ Cần Anh Đồng Ý, Tôi Có Thể Làm Bất Cứ Chuyện Gì
Chương 145 - Thứ Tôi Muốn, Cô Có Thể Cho Được
Chương 146 - Em Không Có Quyền Nói Không!
Chương 147 - Đúng Là Quá Kỳ Lạ
Chương 148 - Từ Bỏ Cơ Hội Ăn No Uống Say?
Chương 149 - Em Sẽ Hoảng Loạn? Sẽ Sợ Hãi?
Chương 150 - Chúng Ta, Kết Thúc Rồi
Chương 151 - Đã Kết Thúc Tất Cả
Chương 152 - Không Có Quyền Nói Đi Là Đi
Chương 153 - Bé Tí Xíu Như Nhóc
Chương 154 - Trở Thành Người Đại Diện Của Tập Đoàn Đế Thịnh
Chương 155 - Bị Theo Dõi
Chương 156 - Nghi Tâm, Tớ Cần Cậu Giúp Đỡ
Chương 157 - Người Mẫu Hạng Nhất
Chương 158 - Cao Thế Này!2
Chương 159 - Lắc Lên
Chương 160 - Không Đến Ba Tháng
Chương 161 - Sân Khấu Riêng
Chương 162 - Cách Đối Phó Tiểu Nhân
Chương 163 - Vedette Biểu Diễn
Chương 164 - Năng Lực Đảm Đương Một Mình
Chương 165 - Mời Hợp Tác
Chương 166 - Cô Cứ Đợi Đấy!
Chương 167 - Công Xưởng Bỏ Hoang
Chương 168 - Nhân Vật Lớn Trong Giới Người Mẫu
Chương 169 - Khó Mà Gánh Vác
Chương 170 - Muốn Say Bí Tỉ Một Lần
Chương 171 - Ninh Y Hay Là Diệp Vãn Ninh?
Chương 172 - Anh Thừa Tiêu, Em Sợ...
Chương 173 - Bộ Sưu Tập Đá Quý Lại Được Xuất Hiện
Chương 174 - Không Chỉ Đơn Giản Là Cắt Băng Khánh Thành
Chương 175 - Hành Động!
Chương 176 - Người Đàn Ông Quen Thuộc
Chương 177 - Chuyển Dời Mục Tiêu
Chương 178 - Gọi Tên Em
Chương 179 - Giữ Bí Mật
Chương 180 - Hoảng Loạn Không Thể Ứng Phó
Chương 181 - Yêu Càng Sâu Đậm, Hận Càng Sâu, Tổn Thương Cũng Càng Sâu
Chương 182 - Anh Ấy Yêu Cậu
Chương 183 - Kế Hoạch Huấn Luyện Cấp Tốc
Chương 184 - Cô Ấy Đâu?!
Chương 185 - Chẳng Nhẽ Chỉ Là Một Giấc Mơ?
Chương 186 - Cuộc Đua Xe
Chương 187 - Quen Tay Nhanh Việc
Chương 188 - Thi Đấu Chính Thức
Chương 189 - Anh Chỉ Làm Việc Mình Muốn
Chương 190 - Không Thể Không Thừa Nhận, Anh Rất Nhớ Em
Chương 191 - Người Đàn Ông Điển Trai?
Chương 192 - Thay Ông Bầu Mới
Chương 193 - Đúng Là Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 194 - Giao Chiến Chính Diện?
Chương 195 - Người Mẫu Mới Lục Luc!
Chương 196 - Treo Giá?
Chương 197 - Hàng Lỗ Vốn?
Chương 198 - Cục Cưng À, Chạy Đi Đâu?
Chương 199 - Hôn Cô Trước Mặt Mọi Người
Chương 200 - Giá Cả Trong Lòng
Chương 201 - Chẳng Nhẽ Không Phải Là Trách Nhiệm Của Anh?
Chương 202 - Cô Sẽ Rất Áy Náy Rất Áy Náy
Chương 203 - Mẹ Ơi, Xấu Hổ Quá
Chương 204 - Chính Miệng Thừa Nhân
Chương 205 - Vì Muốn Gặp Anh, Sốt Ruột Thế À?
Chương 206 - Lục Lục Tinh Nghịch
Chương 207 - Nhe Răng Múa Vuốt
Chương 208 - Em Và Lục Lục Cùng Một Giuộc Với Nhau
Chương 209 - Chính Là Em
Chương 210 - Bị Anh Nói Lời Sáo Ngữ
Chương 211 - Đứa Bé Này Là Ai?
Chương 212 - Show Diễn Đầu Tiên
Chương 213 - Trật Khớp Mắt Cá Chân
Chương 214 - Châm Chọc Mỉa Mai
Chương 215 - Mảnh Vỡ Thủy Tinh
Chương 216 - Còn Kịp Không?
Chương 217 - Bây Giờ Nói Lời Yêu, Còn Kịp Không?
Chương 218 - Xem Ra Em Trốn Không Thoát Rồi
Chương 219 - Có Anh Ở Đây
Chương 220 - Là Không Rõ Hay Là Không Muốn Nói?
Chương 221 - Em Chưa Từng Yêu Ανη Ται
Chương 222 - Đợi Anh Ở Đây
Chương 223 - Cuộc Họp Báo Mở Đúng Giờ
Chương 224 - Người Đến Không Lương Thiện, Người Lương Thiện Thì Không Đến
Chương 225 - Anh Đột Ngột Xuất Hiện
Chương 226 - Ngoại Trừ Anh, Cũng Sẽ Không Có Người Thứ Hai
Chương 227 - Bây Giờ Không Cho Phép Em Nói Không!
Chương 228 - Lựa Chọn Tốt Nhất
Chương 229 - Đương Nhiên Là Muốn Phần Thưởng!
Chương 230 - Bây Giờ Mới Xấu Hổ, Có Phải Muộn Rồi Không?
Chương 231 - Bị Đưa Đi
Chương 232 - Người Đàn Bà Ngu Ngốc
Chương 233 - Cô Lừa Tôi, Cô Lợi Dụng Tôi!
Chương 234 - Cô Tỉnh Lại Đi...
Chương 235 - Cô Không Thể Thua, Không Thể Cứ Nhận Thua Như Vậy!
Chương 236 - Em Là Cô Ấy, Cô Ấy Là Em
Chương 237 - Không Còn Kịp Nữa Rồi...
Chương 238 - Chúng Ta Chưa Ly Hôn
Chương 239 - Đại Ma Vương Và Tiểu Ma Vương
Chương 240 - Anh Không Ký Tên
Chương 241 - Cô Ta Không Từ Thủ Đoạn
Chương 242 - Em... CHƯA TỪNG YÊU ANH?
Chương 243 - Chính Là Số Điện Thoại Này!
Chương 244 - Cô Ở Lại
Chương 245 - Thật Là Rất Sáng Suốt!
**********
Chương 65: Đường quang không đi
Âm thanh bên trong, ngoài cửa nghe thấy rất rõ, Lạc Vận Nhi mặt trắng bệch tức tối nắm chặt nắm đấm, móng tay hằn lên trong lòng bàn tay.
Gương mặt bởi vì ghen tức và hận thù mà cực kỳ méo mó của cô ta càng khiến người ta cảm thấy khiếp sợ. Cô ta giậm chân giậm tay quay về phòng cho khách, đến khi cô ta về phòng, cô ta liền biết rằng...
. muốn loại trừ
Diệp Vãn Ninh, làm cho anh Thừa Tiêu quay về bên cạnh cô ta, đây tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản!
Diệp Vãn Ninh.
.
.
Cô ta ném mạnh chiếc gối xuống giường bởi vì tức giận cô ta không ngừng thở dốc, cô ta ép bản thân mình phải bình tĩnh lại, nhưng khi nghĩ đến việc khi nãy đứng ở cửa phòng nghe thấy những âm thanh phát ra trong đó, cô ta không làm cách nào có thể bình tĩnh được
Cảm thấy sự đau đớn đang bùng cháy sau lưng, Lạc Vận Nhi để đến gần Lục Thừa Tiêu một lần nữa có thể nói đã tốn rất nhiều sức lực! Không tiếc làm hại chính mình, mục đích vì có thể lấy được lòng tin của Lục Thừa Tiêu, khiến anh ta có cảm giác ấy láy với mình, thậm chỉ coi cô ta thành La Vân Nhi để yêu thương!
Nhớ lại những chuyện đã từng qua lại với Lục Thừa Tiêu, Lạc Vận Nhi thầm tự thề rằng, cô ta nhất định sẽ loại trừ Diệp Văn Ninh, đem những đau khổ bản thân chịu đựng trong mấy năm nay nhân lên gấp bội trút lên người CÔ!
Diệp Văn Ninh, cô cướp đi tất cả của tôi! Bây giờ, là lúc trả lại tôi! Tôi phải khiến cô trở lên thảm hại tột cùng, tôi phải khiến cô nếm trải sự đau khổ khi bị cướp đi người mình yêu! Tôi phải khiến những đau khổ cô chịu đựng, lớn hơn gấp hàng trăm hàng nghìn lần sự đau khổ mà năm đó tôi phải chịu đựng! Đợi đó cho tôi!
Cô ta nghiến răng nghiến lợi thầm tự thề. Bây giờ.
.
. chỉ là khởi đầu của tất cả.
.
.
Lạc Vận Nhi thay bộ quần áo ở nhà mang đến tạm thời nghỉ ngơi một chút, liền đeo đôi dép ra khỏi phòng ngủ, đúng lúc thấy thím Lý bê đồ ăn chuẩn bị đi vào phòng ngủ chính.
Thím Lý, chào bà.
Chào cô, cô Lạc.
Thím Lý thấy gương mặt của Lạc Vận Nhi, lúc đầu bà vô cùng kinh ngạc, không ngờ trên đời còn có người phụ nữ giống La Vân Nhi đến vậy!
Thím Lý, mấy thứ này của bà là….
.
.
Là bê cho cô chủ, cậu chủ trước khi đi xử lý việc ở tập đoàn có dặn dò, bây giờ cô chủ nhất định đã đói rồi.
Lạc Vận Nhi làm ra vẻ muốn đỡ lấy chiếc khay trong tay thím Lý:
Đúng rồi, thím Lý, tôi giúp bà mang vào.
.
.
Cô?
Thím Lý cảnh giác lùi lại một bước, nhìn Lạc Vân Nhi: Điều này không được hợp lý lắm, vẫn nên để tôi mang vào! Thím Lý lo lắng tôi sẽ làm điều gì gây hại cho chị Văn Ninh à? Thím Lý, bà yên tâm đi, tôi là muốn vào nhận lỗi. Nhận lỗi?
Phải, bởi vì lưng tôi bị thương, vừa mới khâu xong, không tiện đi đường xa, mà nguyên nhân tôi bị thương là vì anh Thừa Tiêu, cho nên anh ấy mới bế tôi vào biệt thự, hy vọng có người có thể chăm sóc vết thương của tôi một chút, không ngờ vì thế mà khiến chị Vãn Ninh hiểu lầm, tôi thực sự rất xin lỗi.
Cô.
.
. bị thương rồi?
Phải.
Lạc Vận Nhi gật đầu, hơi kéo bộ quần áo ở nhà xuống một chút, phần lưng của cô ta quả thực là có dấu vết của băng gạt dán lên, nhìn bộ dạng yếu ớt của cô ta lúc này, dáng vẻ đó không giống như đang nói dối.
Nếu cô là vào nhận lỗi, vậy thì đưa cô mang vào Thím Lý muốn xem xem Lạc Vận Nhi muốn giở trò gì!
Nhìn bộ dạng hiện tại của cô ta, chắc không thể tạo ra đe dọa đối với cô chủ, cho dù cô ta giống La Vân Nhi thì có làm sao? Cô ta rốt cuộc không phải La Vân Nhi, không phải là người phụ nữ khiến cậu chủ ngày đêm nhờ mong kia!
Cảm ơn bà cho tôi cơ hội này, thím Lý.
Lạc Vận Nhi nhận lấy chiếc khay, trong sự chú ý của thím Lý đi vào phòng ngủ chính, vừa mới đẩy cửa ra cô ta liền đặt đồ lên chiếc bàn kính bên cạnh.
Thím Lý không hề vội vàng rời đi, mà dè dặt đi về vị trí cánh cửa, cửa phòng ngủ chính đã khép lại, bà áp tại lên cửa nghe ngóng động tĩnh bên trong.
Chị Văn Ninh.
Diệp Vãn Ninh nhìn thấy Lạc Vận Nhi, kéo tấm chăn lên người, tiếp tục cúi đầu đọc sách.
Có việc gì?
Em đến xin lỗi chị, chị Văn Ninh. Bộ dạng yểu điệu thể hiện rõ sự giả tạo.
Cô làm sai gì sao? Chồn chúc tết gà, chẳng có ý tốt! (* giả vờ thân thiện nhằm thực hiện mục đích xấu)
Diệp Vãn Ninh từ đầu đến cuối không nhìn Lạc Vận Nhi, bây giờ cô rất muốn không chút kiêng nể đuổi cô ta ra ngoài!
Xin lỗi chị Vãn Ninh, chuyện lúc nãy chị hiểu lầm rồi.
So với điều thốt ra từ miệng cô, tôi tin những gì mình tận mắt nhìn thấy hơn.
Diệp Vãn Ninh lạnh nhạt ra yêu cầu đuổi khách:
Cô còn việc gì không? Nếu không có chuyện gì khác, thì mời cô ra ngoài.
Chị Văn Ninh, chị vẫn không chịu tha thứ cho em. Là vì em bị thương, nên anh Thừa Tiêu mới.
.
. chị thực sự đừng hiểu lầm, thấy dáng vẻ hai người vì em mà ầm ĩ không vui, em rất áy náy, thực sự rất xin lỗi, xin lỗi vì em đã mang đến phiền phức cho hai người! Thực sự thực sự rất xin lỗi!
Ừm, cô nói xong có thể ra ngoài rồi, cửa ở bên đó, đi từ từ không tiền.
Chị Văn Ninh.
.
.
Lạc Vận Nhi nghe thấy tiếng bước chân của thím Lý rời đi, lập tức lật mặt, tốc độ này quả thực còn nhanh hơn lật giấy, mỗi hành động của cô ta đều được thu vào trong mắt của Diệp Vãn Ninh.
Diệp Vãn Ninh không lên tiếng, chỉ nhìn Lạc Vận Nhi ngấm ngầm chịu đựng không phát tiết.
Chị Văn Ninh, chị đừng có không biết tốt xấu Vậy sao? Ý cô là tôi đường quang không đi thích quàng bụi rậm? Diệp Vãn Ninh bỗng cười, cảm thấy rất buồn cười với lời cô ta vừa nói.
Diệp Vãn Ninh! Lẽ nào cô thực sự không nhớ tôi là ai à? Cô đừng giả vờ nữa, La Vân Nhi, cái tên này cô còn nhớ chứ? Chính là vì cô, tôi mới rơi vào kết cục như này, cô cướp đi tình yêu của tôi, bây giờ cô còn muốn tôi thân thiện với cô à?
Lạc Vận Nhi lật bài ngửa với Diệp Vãn Ninh, nói toạc móng heo.
Cái tên này mang đến cho cô cảm gác rất đỗi quen thuộc, nhưng cô lại không nhớ ra nổi là ai! Tôi quen biết cô sao? Cô là cô ấy, có quan hệ gì với tôi?
Cô thực sự không biết La Vân Nhi là ai, cho dù cái tên này khiến cô cảm thấy vô cùng quen thuộc, nhưng cô lại không làm cách nào nhớ ra!
Cô.
.
. cô đừng giả vờ lơ ngơ nữa! Cô!
Tôi từ nãy tới giờ đều không biết cô đang nói cái gì, nếu cô đã nói xong, cô có thể đi ra rồi. Cô.
.
.
. Diệp Vấn Ninh, cô đợi đó cho tôi! Dù cho bây giờ cô là vợ anh Thừa Tiêu, nhưng rất đáng tiếc, anh ấy không yêu cô, người anh ấy yêu là tôi!
Lúc nói ra câu này, sự tự tin của Lạc Vận Nhi khiến cô ta kiêu ngạo nở nụ cười.