Chương 1 - Nhị Thiếu
Chương 2 - Thái Tử
Chương 3 - Mê
Chương 4 - Đi Nhờ Xe
Chương 5 - Không Chịu Thua
Chương 6 - Ông Xứng Sao?
Chương 7 - Đoán
Chương 8 - Nhan Loan Loan
Chương 9 - Mars
Chương 10 - Thi Dạ Triều
Chương 11 - Trốn Anh Sao?
Chương 12 - Là Anh Hai ?
Chương 13 - Anh Đói Bụng
Chương 14 - Anh Đói Bụng 2
Chương 15 - Tôi Cũng Nhấn Mạnh
Chương 16 - Tôi Cũng Nhấn Mạnh 2
Chương 17 - Bẩn
Chương 18 - Thi Dạ Triều Trở Về!
Chương 19 - Những Đau Thương Nàng Gây Ra Cho Hắn Ta, Hữu Hình, Vô Hình Đều Ở Đây.
Chương 20 - Những Đau Thương Nàng Gây Ra Cho Hắn Ta, Hữu Hình, Vô Hình Đều Ở Đây. 2
Chương 21 - Nhịn
Chương 22 - Nhịn 2
Chương 23 - Loạn
Chương 24 - Loạn 2
Chương 25 - Tiếng Tim Đập Thình Thịch.
Chương 26 - Tiếng Tim Đập Thình Thịch 2
Chương 27 - Không Cho Phép!
Chương 28 - Không Cho Phép 2
Chương 29 - Là Ghen Tỵ , Không Cam Lòng.
Chương 30 - Là Ghen Tỵ, Không Cam Lòng. 2
Chương 31 - Anh Thái Tử,Anh Ở Đây Sao?
Chương 32 - Anh Thái Tử, Anh Ở Đây Sao? 2
Chương 33 - Anh Thái Tử, Anh Ở Đây Sao? 3
Chương 34 - Đừng Sợ, Anh Ở Đây.
Chương 35 - Đừng Sợ, Anh Ở Đây 2
Chương 36 - Vì Yêu Nên Sẽ Tham Lam
Chương 37 - Cẩu Huyết A!!!!
Chương 38 - Dưới Nước ….
Chương 39 - Cái Gai Trong Lòng.
Chương 40 - Lòng Của Em, Tôi Không Dám Hy Vọng Xa Vời.
Chương 41 - Thi Dạ Triều : Tôi Muốn Tiểu Tịch.
Chương 42 - Thi Dạ Triều : Tôi Muốn Tiểu Tịch 2
Chương 43 - Bị Coi Thường.
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Mất Hồn Không?
Chương 45 - Mất Hồn Không? 2
Chương 46 - Đừng Nói Dối Anh Nữa.
Chương 47 - Em Không Thích Anh Ta
Chương 48 - Mang Thai
Chương 49 - Dọn Qua Đây Ở Đi .... Tiểu Tịch
Chương 50 - Dọn Qua Đây Ở Đi ... Tiểu Tịch 2
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 40
Chương 55 - Chương 41
Chương 56 - Chương 42
Chương 57 - Chương 43
Chương 58 - Chương 44
Chương 59 - Chương 45
Chương 60 - Chương 46
Chương 61 - Chương 47
Chương 62 - Chương 48
Chương 63 - Chương 49
Chương 64 - Chương 50
Chương 65 - Chương 51
Chương 66 - Chương 52
Chương 67 - Chương 53
Chương 68 - Chương 54
Chương 69 - Chương 55: Bị Coi Thường
Chương 70 - Chương 56
Chương 71 - Chương 57: Mất Hồn Không?
Chương 72 - Chương 58
Chương 73 - Đừng, Nói Với Tôi Điều Đó Là Nói Dối
Chương 74 - Chương 60: Em Không Thích Hắn
Chương 75 - Chương 61
Chương 76 - Chương 62
Chương 77 - Mang Thai
Chương 78 - Chương 64
Chương 79 - Chương 65: Dọn Đến Đây Ở Đi…. Tiểu Tịch
Chương 80 - Chương 66: Không Phải Thỏ Con, Mà Là Ngựa Giống
Chương 81 - Chương 67: Say Rượu, Túng Dục
Chương 82 - Chương 68
Chương 83 - Phản Bội
Chương 84 - Chương 70: Giá Đắt, Cả Đời Làm Tù Nhân
Chương 85 - Chương 71
Chương 86 - Chương 72: Đừng Nghịch Lửa!!!
Chương 87 - Chương 73
Chương 88 - Cảnh Tượng Huyền Ảo, Công Dã Tràng
Chương 89 - Chương 75
Chương 90 - Chương 76: Tiện Nhân
Chương 91 - Chương 77
Chương 92 - Chương 78: Đau Đớn
Chương 94 - Chương 79: Gặp Lại Đã Là Người Xa Lạ (1)
Chương 95 - Chương 80: Gặp Lại Đã Là Người Xa Lạ (2)
Chương 96 - Tiểu Tịch, Em Là Của Tôi (1)
Chương 97 - Tiểu Tịch, Em Là Của Tôi (2)
Chương 98 - Em Rốt Cuộc Đang Ở Nơi Nào (1)
Chương 99 - Em Rốt Cuộc Đang Ở Nơi Nào (2)
Chương 100 - Người Phụ Nữ Ngu Ngốc (1)
Chương 101 - Người Phụ Nữ Ngu Ngốc (2)
Chương 102 - Cầu Xin Em (1)
Chương 103 - Cầu Xin Em (2)
Chương 104 - Ai Hận Ai (1)
Chương 105 - Ai Hận Ai (2)
Chương 106 - Đoạn Tuyệt (1)
Chương 107 - Đoạn Tuyệt (2)
Chương 108 - Thật Xin Lỗi, Con Đã Đến Trễ (1)
Chương 109 - Thật Xin Lỗi, Con Đã Đến Trễ (2)
Chương 110 - Thật Xin Lỗi, Con Đã Đến Trễ (3)
Chương 111 - Ôm
Chương 112 - Chôn Cùng (1)
Chương 113 - Chôn Cùng (2)
Chương 114 - Phải Có Bao Nhiêu Yêu (1)
Chương 115 - Phải Có Bao Nhiêu Yêu (2)
Chương 116 - Đánh Cược Một Chút, Thế Nào?
Chương 117 - Đánh Cược Một Chút, Thế Nào? (2)
Chương 118 - Bẩn Chính Là Tình Yêu (1)
Chương 119 - Bẩn Chính Là Tình Yêu (2)
Chương 120 - Ngoại Truyện: Nhị Thiếu Vs Tiểu Tịch
Chương 121 - Cha (1)
Chương 122 - Cha (2)
Chương 123 - Cưới Em
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Thi Dạ Diệm (1)
Chương 126 - Thi Dạ Diệm (2)
Chương 127 - Anh Đây Là Đang Bắt Cóc (1)
Chương 128 - Anh Đây Là Đang Bắt Cóc (2)
Chương 129 - Tha Thứ (1)
Chương 130 - Tha Thứ (2)
Chương 131 - Người Nào Chuộc Tội Với Người Nào.
Chương 132 - Giết (1)
Chương 133 - Giết (2)
Chương 134 - Huyết Tẩy “Carlos” (1)
Chương 135 - Huyết Tẩy “Carlos” (2)
Chương 136 - Phụ Lòng (1)
Chương 137 - Phụ Lòng (2)
Chương 138 - Phụ Lòng (3)
Chương 139 - Tự Tìm Đường Chết
Chương 140 - Thâm Tình Như Thế, Nhưng Đến Cuối Cùng Vẫn Là Khó Nói Nên Lời (1)
Chương 141 - Thâm Tình Như Thế, Nhưng Đến Cuối Cùng Vẫn Là Khó Nói Nên Lời (2)
Chương 142 - Nếu Như Không Có Cô Ta.
Chương 143 - Nếu Như Không Có Cô Ta (2)
Chương 144 - Ngoại Truyện 1: Doãn Vệ Hoài Và Tiểu Cửu
Chương 145 - Chương 2: Anh Xé Nát Em Ra! (1)
Chương 146 - Chương 3: Anh Xé Nát Em Ra! (2)
Chương 147 - Chương 4: Em Cũng Rất Quan Trọng Với Anh (1)
Chương 148 - Chương 5: Em Cũng Rất Quan Trọng Với Anh (2)
Chương 149 - Chương 6: Trên Cả Yêu Thương Là Gì Đây?
Chương 1 - Nhị Thiếu
Chương 2 - Thái Tử
Chương 3 - Mê
Chương 4 - Đi Nhờ Xe
Chương 5 - Không Chịu Thua
Chương 6 - Ông Xứng Sao?
Chương 7 - Đoán
Chương 8 - Nhan Loan Loan
Chương 9 - Mars
Chương 10 - Thi Dạ Triều
Chương 11 - Trốn Anh Sao?
Chương 12 - Là Anh Hai ?
Chương 13 - Anh Đói Bụng
Chương 14 - Anh Đói Bụng 2
Chương 15 - Tôi Cũng Nhấn Mạnh
Chương 16 - Tôi Cũng Nhấn Mạnh 2
Chương 17 - Bẩn
Chương 18 - Thi Dạ Triều Trở Về!
Chương 19 - Những Đau Thương Nàng Gây Ra Cho Hắn Ta, Hữu Hình, Vô Hình Đều Ở Đây.
Chương 20 - Những Đau Thương Nàng Gây Ra Cho Hắn Ta, Hữu Hình, Vô Hình Đều Ở Đây. 2
Chương 21 - Nhịn
Chương 22 - Nhịn 2
Chương 23 - Loạn
Chương 24 - Loạn 2
Chương 25 - Tiếng Tim Đập Thình Thịch.
Chương 26 - Tiếng Tim Đập Thình Thịch 2
Chương 27 - Không Cho Phép!
Chương 28 - Không Cho Phép 2
Chương 29 - Là Ghen Tỵ , Không Cam Lòng.
Chương 30 - Là Ghen Tỵ, Không Cam Lòng. 2
Chương 31 - Anh Thái Tử,Anh Ở Đây Sao?
Chương 32 - Anh Thái Tử, Anh Ở Đây Sao? 2
Chương 33 - Anh Thái Tử, Anh Ở Đây Sao? 3
Chương 34 - Đừng Sợ, Anh Ở Đây.
Chương 35 - Đừng Sợ, Anh Ở Đây 2
Chương 36 - Vì Yêu Nên Sẽ Tham Lam
Chương 37 - Cẩu Huyết A!!!!
Chương 38 - Dưới Nước ….
Chương 39 - Cái Gai Trong Lòng.
Chương 40 - Lòng Của Em, Tôi Không Dám Hy Vọng Xa Vời.
Chương 41 - Thi Dạ Triều : Tôi Muốn Tiểu Tịch.
Chương 42 - Thi Dạ Triều : Tôi Muốn Tiểu Tịch 2
Chương 43 - Bị Coi Thường.
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Mất Hồn Không?
Chương 45 - Mất Hồn Không? 2
Chương 46 - Đừng Nói Dối Anh Nữa.
Chương 47 - Em Không Thích Anh Ta
Chương 48 - Mang Thai
Chương 49 - Dọn Qua Đây Ở Đi .... Tiểu Tịch
Chương 50 - Dọn Qua Đây Ở Đi ... Tiểu Tịch 2
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 40
Chương 55 - Chương 41
Chương 56 - Chương 42
Chương 57 - Chương 43
Chương 58 - Chương 44
Chương 59 - Chương 45
Chương 60 - Chương 46
Chương 61 - Chương 47
Chương 62 - Chương 48
Chương 63 - Chương 49
Chương 64 - Chương 50
Chương 65 - Chương 51
Chương 66 - Chương 52
Chương 67 - Chương 53
Chương 68 - Chương 54
Chương 69 - Chương 55: Bị Coi Thường
Chương 70 - Chương 56
Chương 71 - Chương 57: Mất Hồn Không?
Chương 72 - Chương 58
Chương 73 - Đừng, Nói Với Tôi Điều Đó Là Nói Dối
Chương 74 - Chương 60: Em Không Thích Hắn
Chương 75 - Chương 61
Chương 76 - Chương 62
Chương 77 - Mang Thai
Chương 78 - Chương 64
Chương 79 - Chương 65: Dọn Đến Đây Ở Đi…. Tiểu Tịch
Chương 80 - Chương 66: Không Phải Thỏ Con, Mà Là Ngựa Giống
Chương 81 - Chương 67: Say Rượu, Túng Dục
Chương 82 - Chương 68
Chương 83 - Phản Bội
Chương 84 - Chương 70: Giá Đắt, Cả Đời Làm Tù Nhân
Chương 85 - Chương 71
Chương 86 - Chương 72: Đừng Nghịch Lửa!!!
Chương 87 - Chương 73
Chương 88 - Cảnh Tượng Huyền Ảo, Công Dã Tràng
Chương 89 - Chương 75
Chương 90 - Chương 76: Tiện Nhân
Chương 91 - Chương 77
Chương 92 - Chương 78: Đau Đớn
Chương 94 - Chương 79: Gặp Lại Đã Là Người Xa Lạ (1)
Chương 95 - Chương 80: Gặp Lại Đã Là Người Xa Lạ (2)
Chương 96 - Tiểu Tịch, Em Là Của Tôi (1)
Chương 97 - Tiểu Tịch, Em Là Của Tôi (2)
Chương 98 - Em Rốt Cuộc Đang Ở Nơi Nào (1)
Chương 99 - Em Rốt Cuộc Đang Ở Nơi Nào (2)
Chương 100 - Người Phụ Nữ Ngu Ngốc (1)
Chương 101 - Người Phụ Nữ Ngu Ngốc (2)
Chương 102 - Cầu Xin Em (1)
Chương 103 - Cầu Xin Em (2)
Chương 104 - Ai Hận Ai (1)
Chương 105 - Ai Hận Ai (2)
Chương 106 - Đoạn Tuyệt (1)
Chương 107 - Đoạn Tuyệt (2)
Chương 108 - Thật Xin Lỗi, Con Đã Đến Trễ (1)
Chương 109 - Thật Xin Lỗi, Con Đã Đến Trễ (2)
Chương 110 - Thật Xin Lỗi, Con Đã Đến Trễ (3)
Chương 111 - Ôm
Chương 112 - Chôn Cùng (1)
Chương 113 - Chôn Cùng (2)
Chương 114 - Phải Có Bao Nhiêu Yêu (1)
Chương 115 - Phải Có Bao Nhiêu Yêu (2)
Chương 116 - Đánh Cược Một Chút, Thế Nào?
Chương 117 - Đánh Cược Một Chút, Thế Nào? (2)
Chương 118 - Bẩn Chính Là Tình Yêu (1)
Chương 119 - Bẩn Chính Là Tình Yêu (2)
Chương 120 - Ngoại Truyện: Nhị Thiếu Vs Tiểu Tịch
Chương 121 - Cha (1)
Chương 122 - Cha (2)
Chương 123 - Cưới Em
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Thi Dạ Diệm (1)
Chương 126 - Thi Dạ Diệm (2)
Chương 127 - Anh Đây Là Đang Bắt Cóc (1)
Chương 128 - Anh Đây Là Đang Bắt Cóc (2)
Chương 129 - Tha Thứ (1)
Chương 130 - Tha Thứ (2)
Chương 131 - Người Nào Chuộc Tội Với Người Nào.
Chương 132 - Giết (1)
Chương 133 - Giết (2)
Chương 134 - Huyết Tẩy “Carlos” (1)
Chương 135 - Huyết Tẩy “Carlos” (2)
Chương 136 - Phụ Lòng (1)
Chương 137 - Phụ Lòng (2)
Chương 138 - Phụ Lòng (3)
Chương 139 - Tự Tìm Đường Chết
Chương 140 - Thâm Tình Như Thế, Nhưng Đến Cuối Cùng Vẫn Là Khó Nói Nên Lời (1)
Chương 141 - Thâm Tình Như Thế, Nhưng Đến Cuối Cùng Vẫn Là Khó Nói Nên Lời (2)
Chương 142 - Nếu Như Không Có Cô Ta.
Chương 143 - Nếu Như Không Có Cô Ta (2)
Chương 144 - Ngoại Truyện 1: Doãn Vệ Hoài Và Tiểu Cửu
Chương 145 - Chương 2: Anh Xé Nát Em Ra! (1)
Chương 146 - Chương 3: Anh Xé Nát Em Ra! (2)
Chương 147 - Chương 4: Em Cũng Rất Quan Trọng Với Anh (1)
Chương 148 - Chương 5: Em Cũng Rất Quan Trọng Với Anh (2)
Chương 149 - Chương 6: Trên Cả Yêu Thương Là Gì Đây?
Thái tử gật đầu một cái, tay đưa về phía sau kéo Chử Dư Tịch vào lòng, cưng chìu xoa xoa mái tóc của nàng. “ Tiểu Tịch này, em muốn xử lý cô ta thế nào đây?”
Trữ Dư Tịch né tránh cánh tay của hắn. “ Anh thái tử ….
”
Thật ra nàng chỉ hơi nghiên đầu thôi. Nhưng , thái tử vẫn có thể cảm nhận được. Đôi mắt hắn nặng trĩu, cười nói.
“Muốn xử lý thế nào cũng được, đốt , giết, đánh, chửi, em cứ làm đi, có anh làm hậu thuẫn bảo vệ em.
”
Cố Thấm sững sờ.
“Mày, các người ….
”
Đến tận bây giờ Trữ Dư Tịch chưa từng được diện kiến qua cái ý tưởng “ Thiên hạ đều nằm trong lòng bàn tay tôi, luật pháp chỉ là rác rưởi” của thái tử. Chuyện vốn không hề nghiêm trọng đến vậy, nhưng Cố Thấm lại không biết trời cao đất rộng, cố tình mắng chửi Dĩ Nhu, cái này có chút phiền phức rồi. Mặc dù thái tử là một tên cặn bã, không biết đến luật pháp kỷ cương , hành động ngang ngược, nhưng đối với nàng và Dĩ Nhu trước giờ đều có một loại ý thức che chở nhất định.
Hắn mất hứng có thể mắng chửi vài câu, tuyệt đối sẽ không để người ngoài xúc phạm.
Trữ Dư Tịch biết rõ, thái tử rất có thể đang nổi điên, còn muốn đại khai sát giới thế nào. Nàng thở dài, bảo Dĩ Nhu gọi cho Hoàng Phủ Triệt, cũng vì tính tình của Hoàng Phủ Triệt không nóng nảy như thái tử. Phần lớn thời gian anh sẽ phân rõ phải trái, cho dù không phải là không có trường hợp động tay động chân, hay giết người trong vô hình, nói chung là trường hợp đổ máu sẽ rất ít.
Hơn nữa, Hoàng Phủ Triệt cũng không so đo với đàn bà con gái, nhưng thái tử lại khác, hắn rất ngoan độc, không quan tâm đối phương là trai hay gái, là con cái nhà ai, tàn phế hay đang mang thai, hắn chỉ có độc nhất cái ý nghĩ: ngươi khiến gia khó chịu, gia khiến ngươi sống dỡ chết dở?
Trữ Dư Tịch kéo thái tử lại “ Anh thái tử, trừng phạt cái gì đó nho nhỏ coi như xong chuyện đi, em và tiểu Nhu cũng không phải vậy, chuyện cũng không phải không thể giải quyết, không cần xé to chuyện.
”
Thái tử nhất thời mỉm cười “ Em từ nhỏ đến lớn đều ở cạnh anh, tại sao lại còn ngây thơ tốt bụng như vậy?”
Trữ Dư Tịch nghe được ý châm chọc của hắn, cũng không thèm để ý, lắc lắc tay hắn. “ Có được không anh thái tử?”
Thái tử giật mình. Hắn nghe được trong lời nói phát ra có chút nũng nịu …. Hắn chợt không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này nữa, lấy thân phận của hắn đi đối phó với một con nhóc hỉ mũi chưa sạch, thật là quá phí phạm.
“Được rồi, anh sẽ cố gắng … khiêm tốn một chút.
”
Thái tử gọi Doãn Vệ Hoàn đến nói nhỏ mấy câu. Doãn Vệ Hoàng đi về phía Cố Thấm, vẻ mặt khách khí làm cho Cố Thấm yên tâm hơn một chút, nhưng nhìn sang người đán ông với đôi mắt lãnh khốc thì lại không khỏi rùng mình một cái.
“Cố tiểu thư, xin hãy theo tôi đến đây một chút,
”
…
Thái tử bảo Doãn Vệ Hoài trừng phạt Cố Thấm thế nào, Trữ Dư Tịch không biết. Nhưng náo loạn như vậy, mấy lời đồn nhảm trong trường có liên quan đến nàng đều được xem là thật, tiếp đó là cái thân phận nhị tiểu thư nhà Hoàng Phủ của Dĩ Nhu bị lộ.
Đã sớm tan học, trong phòng hoạ chỉ còn mỗi Trữ Dư Tịch. Nhìn đồng hồ đeo tay một cái, đã chín giờ tối rồi.
Trữ Dư Tịch vừa liếc đến tin nhắn vỏn vẹn 8 chữ liền ngây người.
“Mười giờ tối, nhà anh, bữa ăn khuya.
”
Người gửi : anh thái tử.
Nếu là lúc trước, lòng Trữ Dư Tịch nhất định đã tràn đây vui sướng, sẽ sớm chạy đi bắt đầu chuẩn bị.
Nhưng bây giờ
Nàng thu gom xong bút vẽ, dao vẽ, bấm khoá khoá chặt cửa.
Đến cửa mới phát hiện, bên ngoài mưa rất lờn. Thật may buổi sáng lúc ra cửa nàng có xem dự báo thời tiết, mới mang theo dù.
Một mình đi trên đường, bởi vì trời mưa, nên đi chậm hơn so với ngày thường. Nàng che dù, dừng bước ở một ngã tư.
Dưới ánh đèn đường, từng hạt mưa rơi xối xả, vang lên rõ từng tiếng “lộp bột” va chạm với thành dù. Nàng chợt cảm thấy trong lòng có chút khó chịu
Tiếng “lộp bộp” này khiến nàng phiền lòng.
Bóng dáng nàng hiện lên trên tấm tủ tính lớn bên góc đường , Nàng đi tới, nhìn hình ảnh của mình trên cửa sổ.
Tâm tình trong phút chốc lại thêm rối rắm, hơn nữa còn có ghen tỵ, không cam lòng, và cả dục vọng.
Sau lưng nàng là một nhà hàng cao cấp, gần cửa sổ có một đôi trai gái.
Cô gái kiều mỵ mê người, người đàn ông tà tứ tuấn mỹ.
Nàng không nhìn thấy rõ gương mặt của cô gái. Mà khuôn mặt của người đàn ông, từng cử chỉ, từng vẻ mặt, nàng dường như đã nhớ tạc hết mọi thứ của hắn.
Nhìn lại cái bóng của mình, trong đôi mắt rõ ràng là dục vọng.
Tại sao có thể như vậy?
Trữ Dư Tịch, mày cũng có dục vọng sao?
Tại sao?
Nhiều năm như vậy, không phải vẫn có thể tiếp tục như vậy sao?
Nàng vứt chiếc dù, ,
mặc cho làn nước lạnh đổ xuống người, dường như chỉ như thế mới có thể rửa sạch lòng nàng, dập tắt ngọn lửa đang thiêu đốt trong lòng.
Tại sao mưa mùa hạ cũng lạnh như vậy?
….
Có lẽ nàng sai rồi. Ngọn lửa kia chẳng những không thể dập tắt, ngược lại còn bùng nổ.
…
Anh thái tử, làm sao đây? Em hình như, không thể nhịn được nữa rồi….