Kiếm Đạo Độc Tôn

Kiếm Đạo Độc Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 91,221,472
Đánh giá:                        
Kiếm hiệp
Tiên hiệp
     
     

Chương 1280: Ý Định Của Diệp Trần

Hai thanh kiếm mới được rèn ra này, một thanh có màu Tử Kim, một thanh có màu Lam Kim, thanh kiếm màu Tử Kim được đặt tên là Tử Hồn, có cấp bậc Cực phẩm trung đẳng, thanh kiếm màu Lam Kim có tên là Thiên Nhất, cấp bậc Cực phẩm cao đẳng.

Tử Hồn kiếm ẩn chứa bên trong là Kim thuộc tính.

Còn Thiên Nhất kiếm ẩn chứa chính là Kim Thủy dung hợp thuộc tính, cùng đồng dạng với Lãnh Nguyệt kiếm.

Nghiêm khắc mà nói, hắn tại phương diện Chú Kiếm Thuật đối với Kim và Thủy thuộc tính đã tăng lên một cấp độ mới, đạt tới Thiên Vương Cấp Chú Kiếm Sư, nếu đổi thành các thuộc tính khác thì hắn không có biện pháp cam đoan sẽ đạt 100% xác xuất thành công, đương nhiên, khi Chú Kiếm Thuật được đề cao lên thì mặc dù việc rèn các Cực phẩm bảo kiếm có thuộc tính khác tuy còn chưa bắt đầu chế tạo, nhưng xác xuất thành công khẳng định cũng sẽ “nước lên thì thuyền lên”.

Nhìn một loạt bảy chuôi kiếm có màu sắc khác nhau, Diệp Trần gật đầu thoả mãn, hắn hiện tại đang thiếu rất nhiều Nguyên thạch, mà việc làm cho hắn bị thiếu Nguyên thạch chính là vì đã mua Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ nhỏ cùng tiệm vũ khí này.

Chiếc Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ nhỏ này có tốc độ nhanh gấp ba lần Vương Cấp chiến hạm cỡ nhỏ, tốc độ tiêu hao Nguyên thạch cũng theo đó tăng lên gấp 10 lần, nếu di chuyển trên lộ trình ngắn thì khá tốt nhưng một khi đi với lộ trình giống như lần trước từ Chân Linh thế giới đến Hỏa Điểu tinh, khoảng cách tiếp cận trăm vạn năm ánh sáng, như vậy chỉ riêng Nguyên thạch đã phải tiêu hao đến mấy ngàn khối, tại ở bên trong Vũ Trụ Tinh Không này, có một ngành nghề thuộc về hạng nhất được gọi là Đáp Thừa hành nghiệp, theo đó, đối với tuyệt đại bộ phận Sinh Tử Cảnh Vương giả không mua nổi Khôi Lỗi chiến hạm cho riêng mình mà muốn đi xa thì phải làm sao bây giờ, họ chỉ có thể đi trên các Đáp Thừa Khôi Lỗi chiến hạm mà thôi.

Dưới tình huống bình thường khi đi trên các Đáp Thừa Vương Cấp chiến hạm, lộ trình một vạn năm ánh sáng cần chi trả một vạn Cực Phẩm Linh Thạch, tương đương với 1/5 khối Nguyên thạch, còn đối với Đáp Thừa Thiên Vương Cấp chiến hạm, lộ trình một vạn năm ánh sáng là hai khối Nguyên thạch, nhìn như vậy thì cho rằng không nhiều lắm, nhưng đối với cái nghề này mà nói lại là món lợi nhuận kếch sù, dù sao bọn hắn không có khả năng chỉ chuyên chở một người khách nhân, một chiếc chiến hạm cỡ lớn có thể chở được trên dưới 5000 người, như vậy tính toán ra, cho dù là lộ trình một vạn năm ánh sáng cũng đều có thể kiếm được 1000 đến 1 vạn khối Nguyên thạch, đối với lộ trình mười vạn năm ánh sáng, tựu là từ một vạn khối tới mười vạn khối, mà tiêu hao Nguyên thạch để chạy chiến hạm, bất quá cũng không đến 1% trong số đó.

Diệp Trần mua Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ nhỏ là để cho tiện việc đi lại chứ không có khả năng dùng để đi ra ngoài chở khách, bởi vậy, tất cả tiêu hao thì chỉ một mình hắn gánh chịu, mỗi lộ trình một trăm vạn năm ánh sáng thì tiêu hao hơn một ngàn khối Nguyên thạch. Sau khi mua chiếc Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ nhỏ này, Diệp Trần chỉ còn thừa lại hơn mười vạn khối Nguyên thạch, dùng một chút sẽ ít đi một chút, thế nhưng bất quá về sau sẽ không cần lo nghĩ quá nhiều về việc thiếu khuyết Nguyên thạch nữa, vì Diệp Trần đã nhận ra con đường có thể kiếm được vô tận đại lượng Nguyên thạch rồi, đó chính là rèn vũ khí để bán.

Mà tiệm vũ khí này là do Diệp Trần thuê được, chủ nhân cũ của nó vì làm ăn không thuận lợi nên đã đem tiệm vũ khí này cho Diệp Trần thuê với giá 3000 Nguyên thạch một năm, thế nhưng bởi vì Sinh Tử Cảnh Vương giả có tuổi thọ cao tới mười vạn năm, không có khả năng chỉ thuê một năm hay vài năm, hoặc là không thuê, còn muốn thuê thì phải thoáng cái thuê trên 50 năm, Nguyên thạch trên người Diệp Trần khó khăn lắm mới gom đủ mười lăm vạn và thuê tiệm trong 50 năm.

Thuê xong tiệm vũ khí này, tài phú trên người Diệp Trần cơ hồ đã bị "vét sạch", đến mức xấu hổ vì “trong ví tiền rỗng tuếch”, hiện tại, hắn chỉ có thể dựa vào lợi nhuận Nguyên thạch từ việc bán bảo kiếm mà thôi.

Muốn kinh doanh tiệm vũ khí cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Vì thế, Diệp Trần đã đi theo con đường tắt.

Hắn mua một hơi mấy trăm chuôi Bán Cực phẩm bảo kiếm trên thị trường và đặt ở lầu một, xem như đây là mặt tiền của cửa hàng, hơn nữa còn đem giá niêm yết đẩy lên rất cao, gấp hai ba lần giá tại các tiệm vũ khí khác, bởi vì hắn vốn không có ý định bán chúng đi, chỉ thuần túy là dùng để tô điểm cho mặt tiền của cửa hàng, lại để khắc sâu ấn tượng cho khách nhân vào xem và nhớ kỹ tên Lạc Trần Kiếm Các.

Mà tại lầu hai, đại bộ phận ngụy Cực phẩm bảo kiếm cũng là do mua được, chỉ có hơn mười chuôi là do chính bản thân hắn chế tạo ra, giá cả đồng dạng cũng rất cao.

Mục đích thật sự của hắn chính là ở lầu ba, hắn biết rõ, Bán Cực phẩm bảo kiếm dù cho bán được thì kỳ thật lợi nhuận cũng không có bao nhiêu, huống chi giờ đây hắn đã không có hứng thú gì để chế tạo Bán Cực phẩm bảo kiếm nữa, đối với hắn mà nói, chỉ có Cực phẩm bảo kiếm mới có thể kiếm được đại lượng Nguyên thạch, thế nhưng mà muốn bán mấy chuôi Cực phẩm bảo kiếm này cũng cần phải có thời gian và phải thông báo rộng rãi ra ngoài để tìm kiếm khách nhân.

Cho nên, hắn đã suy nghĩ ra một biện pháp, trước tiên không bán các thanh Cực phẩm bảo kiếm này mà đặt chúng ở nơi nào đó cho người khác xem, để cho họ biết rõ nơi này có rất nhiều Cực phẩm bảo kiếm, mỗi một chuôi đều không giống như tầm thường, hơn nữa tạm thời sẽ không bán ra, chờ đến khi số lượng Cực phẩm bảo kiếm nhiều hơn, tự nhiên sẽ tạo thành oanh động rất lớn.

Tới lúc đó, danh khí Lạc Trần Kiếm Các xem như khai hỏa rồi, dù là Diệp Trần có đem giá cả nâng lên vô cùng cao thì như trước sẽ có không ít người tranh nhau mua, dù sao các Cực phẩm Chú Kiếm Sư không phải ai cũng giống như Diệp Trần, bản thân là một vị Sinh Tử Cảnh kiếm khách có sở hữu hai đại Kiếm Ý là Hủy Diệt cùng Bất Hủ, không khoa trương mà nói, đại bộ phận Cực phẩm Chú Kiếm Sư chỉ là Linh Hải Cảnh tu vi, do đó không thể so được với Diệp Trần.

Còn những cường đại kiếm khách chân chính khác sẽ không có thời gian mà lãng phí vào việc đúc kiếm.

Đương nhiên, đối với các kiếm khách khác mà nói, việc đúc kiếm có lẽ là lãng phí đại lượng thời gian, nhưng đối với Diệp Trần mà nói, đây lại là thời điểm để hắn tăng cường nội tình. Tốc độ tiêu hóa tri thức của một người thường có hạn, vì cái gì mà một ít người trải qua mấy ngàn năm, thậm chí trên vạn năm tích lũy nhưng cuối cùng vẫn kém hơn các thiên tài, đơn giản bởi vì bọn hắn có tốc độ hấp thu tri thức và tiêu hóa tri thức thấp hơn rất nhiều so với các thiên tài, nhưng cho dù là thiên tài đi nữa cũng không thể nào làm được mọi thứ một cách hoàn hảo, cũng không thể vận dụng được hết toàn bộ các tri thức hữu dụng kia.

Quá trình đúc kiếm của Diệp Trần cũng chính là quá trình tiêu hóa những tri thức mà hắn có được, nếu những tri thức đó bị xem nhẹ sẽ dễ dàng bị bỏ qua cảm ngộ, tại thời điểm đúc kiếm, những kiến thức kia chậm rãi xuất hiện tại trong đầu Diệp Trần, sau đó trải qua “thiên chuy bách luyện” mà trở thành nội tình trụ cột của hắn.

Chưa nói đến những thứ khác, từ khi đi vào Hỏa Điểu tinh và chế tạo thành công ra bảy chuôi Cực phẩm bảo kiếm, Diệp Trần liền cảm giác được Kiếm Đạo cảnh giới của mình đã tăng lên không ít, nếu trước đây chỉ là sơ bộ đạt đến cảnh giới “trong tay không kiếm, trong lòng không kiếm”, hiện tại tắc thì đã đạt đến cảnh giới trung kỳ, lúc xuất kiếm không hề có hiện tượng tâm linh chấn động, từ đó sinh ra “tâm vô tạp niệm” làm cho tốc độ xuất kiếm càng nhanh và thêm chuyên chú hơn rất nhiều.

Kiếm Đạo cảnh giới tăng lên, đối với lực lượng phát huy cũng có sự gia tăng lớn, Diệp Trần tuy từ rất sớm đã bước chân vào “cung điện” lực lượng khống chế, làm cho chiến lực tăng mạnh đột biến đến cực hạn, thế nhưng dù cho có thể khống chế được lực lượng thì cũng cần phải phối hợp cùng kiếm đạo vì Diệp Trần trước sau vẫn là một cái kiếm khách.

Nói một cách khác, lực lượng khống chế chính là trụ cột bên trong các trụ cột, còn kiếm đạo thì có thể đem trụ cột này phát huy hiệu quả đến 100%, thậm chí 200%. Kiếm Đạo cảnh giới càng cao thì lại càng có thể phát huy ra ưu thế cao nhất của lực lượng khống chế.

Trừ việc đó ra, Diệp Trần phát hiện, việc đúc kiếm cũng có thể tôi luyện Kiếm Ý của mình, bản thân hắn sở hữu hai đại Kiếm Ý là Hủy Diệt cùng Bất Hủ. Trước đây, khi trong quá trình đại chiến cùng Cự Ma Đế thì Bất Hủ Kiếm Ý đã đột phá đến Thất giai, còn Hủy Diệt Kiếm Ý một mực vẫn dừng lại tại Lục giai đỉnh phong, dưới tình huống bình thường, muốn đem Hủy Diệt Kiếm Ý tăng lên tới Thất giai thì ít nhất cần thời gian vài năm thậm chí vài thập niên, dù sao Hủy Diệt Kiếm Ý là thuộc tính Kiếm Ý chí cường nên so với Kiếm Ý bình thường sẽ rát khó tăng lên.

Nhưng giờ đây hắn có cảm giác rằng, nếu tiếp tục chế tạo càng nhiều Cực phẩm bảo kiếm nữa thì Hủy Diệt Kiếm Ý sẽ tăng lên đến Thất giai nhanh hơn, đến lúc đó, Hủy Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý đều là Thất giai và sẽ sinh ra cộng hưởng mà nhanh chóng song song tiến lên, phải biết rằng Thất giai Bất Hủ Kiếm Ý đã giúp cho Diệp Trần có được năng lực Kiếm Ý hộ thể, còn Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý sẽ tạo ra đột phá cực lớn tại bên trên lực công kích.