Kiếm Đạo Độc Tôn

Kiếm Đạo Độc Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 91,222,140
Đánh giá:                        
Kiếm hiệp
Tiên hiệp
     
     

- Tu vi Linh Hải Cảnh sơ kì, kiếm hồn tứ giai, tứ giai đỉnh phong, áo nghĩa vô học trung đẳng, cảnh giác tính diêu đẳng, tỷ lệ ám sát thành công, không đủ ba mươi phần trăm, tỷ lệ tử vong trên năm mươi phần trăm.

Ở một góc tối bên trong Lạc Thành, nơi mọi màu sắc nhạt đi một cách vô cớ, hình như có cái gì vừa biến mất mà Bão Nguyên cảnh võ giả đi qua không hề hay biết.

Thu hồi linh giới trữ vật và ngự thú bài, Diệp Trần cúi đầu nhìn về phía Diệp gia, không khỏi nở một nụ cười khổ, một nửa Diệp gia lúc này đã trở thành bình địa, mặt đất lồi lồi lõm lõm, có rất nhiều vết nứt đen xì kéo dài đến tận con đường gần đó, may mà hắn kịp thời đánh bay hai người, còn mình thì bay lên cao không, nếu không với uy lực dư ba, cả Lạc Thành này cũng bị huỷ diệt.

Lực phá hoại của Linh Hải Cảnh không phải trò đùa.

Sưu!

Diệp Trần bay về hướng Diệp gia.

- Trần Nhi, không bị thương chứ!

Diệp Thiên Hào và Trầm Ngọc Thanh chạy tới.

Diệp Trần lắc lắc đầu,

- Trần gia thế nào rồi, có ai bị thương không?

- Vẫn ổn, vì mới chiến đấu nên cũng chưa quá kịch liệt, chỉ có hơn mười người trọng thương và ba mươi người bị thương nhẹ, không thiệt hại gì lớn.

Thở phào nhẹ nhõm, Diệp Trần chăm chú nói:

- Phụ thân, phụ mẫu, Lạc Thành này không hợp với Diệp gia chúng ta.

- Con sợ có người không tìm được con, tàn sát Diệp gia

Trầm Ngọc Thanh nghĩ đến vấn đề then chốt.

- Không sai, hai người cũng nhìn thấy, lực phá hoại của Linh Hải Cảnh đại năng đáng sợ thế nào, đừng nói Diệp gia, cho dù là Lạc Thành cũng có thể tuỳ tiện huỷ diệt, cho nên mọi người ở Lạc Thành, rất nguy hiểm, con không muốn mọi người vì con mà gặp điều gì bất trắc.

Diệp Thiên Hào nhíu mày,

- Nhưng bao đời Diệp gia ta đều sống trong Lạc Thành này, bảo chúng ta rời đi, có lẽ chẳng ai muốn.

- Thế này đi! Diệp gia Lạc Thành vẫn còn, nhưng cũng phải kiến tạo một Diệp gia khác lớn hơn, hai người sống ở đó.

Diệp Trần ngẫm nghĩ, nói.

- Kiến tạo ở đâu?

Diệp Thiên Hào và Trầm Ngọc Thanh nhìn Diệp Trần.

- Gần Nam La Tông đi!

Cả Thiên Phong Quốc, chỉ Nam La Tông là nơi tương đối an toàn, ai cũng biết Nam La Tông là phân chi của Long Thần Thiên Cung

- Liệu có làm phiền tông chủ không?

Trầm Ngọc Thanh đang nhắc đến Long Bích Vân, dù sao bản thân Trầm Ngọc Thanh cũng là trưởng lão ngoại môn Nam La Tông.

- Yên tâm, không có vấn đề gì.

Diệp Trân đã thể hiện đủ thực lực và tiềm lực, một chút yêu cầu này không thể gọi là quá đáng, sau này, hắn sẽ trả hết nợ cho Long Thần Thiên Cung, hơn nữa còn trả gấp đôi, trước mắt điều duy nhất hắn có thể làm là khiến mình cường đại hơn.

- Được!

Diệp Thiên Hào gật gật đầu, kì thực với tình hình trước mắt của Diệp gia, chỉ cần Long tông chủ nhận lời là được, những thứ khác không thành vấn đề, vàng và linh thạch, Diệp gia không thiếu, thừa sức kiến tạo một Diệp gia lớn hơn.

Nửa ngày sau, Long Bích Vân đến.

Tin tức Diệp Trần ác chiến với hai Linh Hải Cảnh đại năng vừa truyền đến Nam La Tông.

Biết Diệp gia có hoạ diệt vong, Long Bích Vân cũng không nghĩ nhiều, còn tưởng chỉ là hai Linh Hải Cảnh đại năng bình thường.

- Kiến tạo Diệp gia gần Nam La Tông? Không vấn đề gì, đợi ta quay về phái người chọn cho các ngươi một nơi phong thuỷ bảo địa có núi có sông.

Trao đổi một lúc, Diệp Trần nói ra suy nghĩ của mình, Long Bích Vân lập tức nhận lời, bảo vệ Diệp gia, để Diệp Trần yên tâm ra ngoài rèn luyện là việc họ nên làm, với biểu hiện hiện tại của Diệp Trần, đã không còn là một thiên tài nhỏ nữa, mà là một thiên tài đã trưởng thành, đợi hắn đạt đến thời kì đỉnh phong, là lúc Long Thần Thiên Cung có thể thu hoạch.

Được Long Bích Vân đồng ý, Diệp gia trên dưới đột nhiên trở nên bận rộn, không chỉ Diệp gia bận mà cả Lạc Thành đều bận, quảng trường trung ương bị phá huỷ, tượng vàng cũng vỡ, nhân vân thương vong, bồi thường tử vong, tất cả đều cần thành chủ Lạc Thành và Diệp gia xử lý, bởi vì nguyên nhân là vì Diệp Trần, cho nên Diệp gia trực tiếp gánh vác trách nhiệm bồi thường, trước đây là bao nhiêu, bây giờ tăng lên gấp mấy lần.

Ba ngày sau, Diệp gia mới bắt đầu động công, địa chỉ lựa chọn là hia trăm dặm phía Đông Nam La Tông, ở đó có sơn có sông, có thác có suối, đúng là một miếng phong thuỷ bảo địa.

Về phần Diệp Trần hắn không tham gia vào những công việc này mà chỉ chuyên tâm tu luyện.

Trong một gian viện tử toàn vẹn của Diệp gia Lạc Thành.

- Mình tấn nhập Linh Hải Cảnh đã hơn hai tháng, tu vi cũng đã củng cố, bắt đầu nuốt phục linh văn quả, trùng kích sơ kì đỉnh phong được rồi

Linh Hải Cảnh sơ kì đến sơ kì đỉnh phong, kì thực chiến lực không tăng được bao nhiêu, chỉ là chân nguyên hùng hậu hơn một chút, nhưng chân nguyên hùng hậu cũng là ưu thế, có thể chiến đấu lâu dài.

Lấy ra linh văn quả, Diệp Trần căn mấy miếng, nuốt xuống bụng.

Ồ ồ!

Mảnh vụn linh văn quả tan ngay trong miệng, hoá thành linh văn nguyên khí bàng bạc, dũng nhập vào trong kinh mạch, theo công pháp vận chuyển của Diệp Trần, linh văn quả dần dần chuyển hoá thành chân khí mới.

Đêm đó, Diệp Trần thuận lợi tấn thăng lên Linh Hải Cảnh sơ kì đỉnh phong, chân khí dào dạt như trường giang đại hà, không ngừng sục sôi trong kinh mạch, cuối cùng chảy vào biển chân nguyên trong đan điền.

- Hô!

Diệp Trần thổ ra một ngụm trọc khí, mở to hai mắt, ánh mắt như điện xẹt, chiếu sáng cả không gian.

- Không hổ là thượng phẩm linh quả, nguyên khí ẩn hàm còn nhiều hơn thượng phẩm linh thạch gấp ngàn lần, hơn nữa rất dễ hấp thu.

Đến Linh Hải Cảnh, hiệu quả thu được từ thượng phẩm linh thạch chậm đi rất nhiều, dù sao chân nguyên cấp bậc Linh Hải Cảnh vẫn tinh thuần hơn chân nguyên cấp bậc Tinh Cực Cảnh, không thể đem ra so sánh.

Ngao!

Bên ngoài viện tử truyền đến tiếng sói tru, làm cho cửa sổ cũng phải rung lên bần bật.

Diệp Trần cười cười, đẩy cửa bước ra khỏi phòng.

Trong viện tử, một con cự lang lông đỏ, trán chi chít những mắt phủ phục trên đất, lúc này nó đang ngẩng đầu tru, khí lãng dâng trào.

Thấy Diệp Trần đi ra, thực mộng lang lập tức im miệng.

- Không tệ, biết chạy cũng vô dụng!

Diệp Trần không dùng xích xích thực mộng lang lại, hơn nữa hắn cũng không có loại xích nào đủ cứng rắn để khoá một yêu thú cấp mười, xích sắt bình thường đối với nó chẳng khác gì củi khô.

Thực mộng lang tinh thần vẫn không được phấn chấn, sợ hãi liếc trộm Diệp Trần.

Cảm giác sợ hãi Diệp Trần mang đến thực sự quá sâu, hắn không chỉ phá trừ mộng cảnh mà còn thuận theo mộng cảnh đả thương linh hồn nó.

- Được rồi, bây giờ ta phá giải dấu ấn trên linh hồn cho ngươi, nhớ, không được phản kháng, nếu không xui xẻo là ngươi.

Muốn thực mộng lang nhận mình làm chủ, bước đầu tiên là thanh trừ dấu vết linh hồn hắc bào nhân để lại trong linh hồn thực mộng lang, sau đó mới đóng lên dấu ấn của mình.