Mặc dù chưa vào mùa mưa nhưng màn đêm thành phố Bình Hòa đã được tô đậm thêm sắc màu đen huyền của những cục mây đen đang bao phủ kín cả bầu trời. Chiếc đồng hồ trên tòa bưu điện trung tâm vừa điểm 10 giờ, những giọt mưa nặng hạt liền thi nhau đổ xuống.
Lúc này đây tưởng chừng toàn bộ thành phố Bình Hòa đã chìm vào trong giấc ngủ nhưng không. Bên trong căn phòng lớn của dinh thự nhà họ Ngô còn le lói một dáng người.
Dáng một người phụ nữ mặc áo trắng với mái tóc đen dài đang đứng ngắm nhìn ngoài cửa sổ như đang trông ngóng một ai đó. Người phụ nữ đó, không nói chính xác hơn là linh hồn đó, có tên là Tô Ngọc Nhi.
Tô Ngọc Nhi nữ diễn viên nổi tiếng vừa nhận giải thưởng danh giá Kim Phụng của thành phố Bình Hòa nhưng lại xấu số qua đời ở tuổi 28 vì tai nạn giao thông. Có lẽ ông trời cũng thương tiếc cho số kiếp hồng nhan bạc phận của nữ diễn viên này nên vào buổi tối ngày lễ động quan của cô đã cho một cơn mưa lớn như trút nước như bây giờ.
Suốt 28 năm, mặc dù cô mất mẹ từ lúc còn nhỏ nhưng Tô Ngọc Nhi đã trài qua một cuộc đời yên ả, hạnh phúc cũng như tràn đầy tình thương từ người thân và bạn bè. Có thể nói, Tô Ngọc Nhi đã có một cuộc đời hoàn hảo; công danh sự nghiệp thuận lợi, lấy được người chồng vừa là mối tình đầu vừa là mối tình cuối của cô cho dù hai người vẫn chưa có con.
Nếu nói cuộc đời của cô hoàn hảo thì sao Tô Ngọc Nhi lại chưa chịu đi hóa kiếp mà còn vương vấn gì ở căn nhà nơi cô xây dụng tổ ấm cho riêng mình làm gì. Đúng là Tô Ngọc Nhi còn vương vấn một điều. Điều mà bất kỳ ai khi hóa thành ma như cô chắc chắn sẽ làm. Đó chính là gặp người mình thương yêu một lần cuối.
Lúc sáng, khi trông thấy cảnh chồng mình, Phạm Minh Hoàng, khóc thảm thiết khi lớp cát dần đưa thể xác cô về với đất mẹ khiến cô không kiềm được mà trở lại nơi này để được thấy gương mặt của anh lần cuối như thay cho lời vĩnh biệt.
Trong lúc chờ đợi anh trở về, Tô Ngọc Nhi một mình dạo quanh căn nhà mà cô và anh đã chung sống suốt hai năm qua. Cô chậm rãi đi từ căn phòng một như để khắc ghi vào tâm trí những kỷ niệm đẹp nơi đây và rồi cô dừng lại trước chiếc bàn trang điểm trong phòng ngủ nơi hiện diện của các khung ảnh.
Đúng rồi. Sao Tô Ngọc Nhi cô có thể quên một người nữa quan trọng trong cuộc đời này? Lê Mỹ Nhạn không chỉ là bạn mà còn là một người chị em vô cùng thân thiết với cô. Cô cũng phải từ biệt người chị em đó.
Nhưng bây giờ cô phải làm sao khi chồng cô vẫn chưa về nhà trong khi cô chỉ còn hai tiếng đồng hồ nữa là phải đi hóa kiếp. Nhắc tới đây, Tô Ngọc Nhi mới cảm thấy lạ. Chồng cô không bao giờ về nhà trễ quá 10 giờ trừ những lúc có cô đi theo cùng nhưng bây giờ đã là 10 giờ 30 mà chồng cô vẫn chưa thấy đâu.
Chẳng lẽ anh đã gặp chuyện gì.
Tô Ngọc Nhi bắt đầu thấy lo lắng, cô định ra ngoài đi tìm chồng mình thì tiếng mở cửa dưới nhà đã làm cô dịu lại. Cô vội đi xuống để chào đón anh thì cảnh tượng phía sau đó đã làm cô sững sờ.
Lê Mỹ Nhạn đang ôm ấp, hôn hít chồng của cô, hơn nữa quần áo của cả hai đều không chỉnh tề. Gần như những điểm nhạy cảm trên cơ thể đều bị lộ ra. Minh Hoàng vốn dĩ đẹp trai lại ga lăng nên anh luôn thu hút ánh nhìn của mọi cô gái làm Ngọc Nhi cô luôn phải đề phòng, trông chừng nhưng suốt hai năm kết hôn, cô chắc chắn rằng Minh Hoàng không bao giờ phản bội cô.
Còn Mỹ Nhạn dù là chị em tốt với cô nhưng Ngọc Nhi luôn biết trong thâm tâm của cô ta luôn có sự ganh ghét, hơn thua với mình. Dù vậy, Ngọc Nhi vẫn giả vờ như không biết và cố gắng làm cho Mỹ Nhạn không cảm thấy thua thiệt với người bạn như Tô Ngọc Nhi này.
Nào ngờ con hồ ly tinh này lại dám ngang nhiên quyến rũ chồng cô. Dẫu biết Minh Hoàng sớm muộn gì cũng sẽ tìm kiếm một người khác nhưng ngay trong ngày động quan của cô thì thật là quá đáng. Ngọc Nhi bước tới định kéo Mỹ Nhạn ra khỏi người Minh Hoàng thì cô ta lên tiếng:
- Hoàng. Đừng mà.
- Hay em muốn làm ở phòng ngủ hơn?
- Anh không sợ Ngọc Nhi… Umm…
Không chờ Mỹ Nhạn hết lời, Minh Hoàng vừa đưa miệng cắn đỉnh của trái đào vừa nói:
- Em sợ cái gì. Cô ta chết rồi. Chúng mình cần gì phải dấu. Nói anh nghe em muốn ở đây hay phòng ngủ?
- Phòng ngủ đi anh.
Minh Hoàng nở một nụ cười nhẹ rồi nắm lấy chân Mỹ Nhạn vòng qua eo hắn rồi đứng dậy thản nhiên mà đi xuyên qua người Ngọc Nhi. Ngọc Nhi như không tin được vào mắt mình. Hai người mà cô quý trọng nhất lại ngang nhiên làm việc như vậy trong chính căn nhà này. Dựa theo lời Minh Hoàng nói lúc nãy, chuyện này diễn ra không chỉ là một lần.
Ngọn lửa giận bùng lên, Ngọc Nhi liền đuổi theo bọn họ. Hình ảnh hai người nọ thân mật càng làm Ngọc Nhi thêm sôi máu nhưng cô càng tức hơn khi cô không thể nào chạm được vào họ.
Sau một lát, Ngọc Nhi chợt nhớ đến những bộ phim kinh dị mà cô thường hay coi, trong đó những con ma thường dùng suy nghĩ của mình để điều khiển đồ vật xung quanh theo ý muốn của chúng.
Ngọc Nhi đang tập trung suy nghĩ muốn ném chiếc bình bên dưới cầu thang vào hai tên kia thì một luồng ánh sáng từ phía cửa chính chiếu thẳng vào cả ba người.
Luồng ánh sáng không chỉ khiến Minh Hoàng và Mỹ Nhạn phải dừng lại động tác mà còn làm Ngọc Nhi cũng bị chói cả mắt. Trong khi cả ba người chưa biết được chuyện gì xảy ra, một nhóm khoảng năm sáu người mặc bộ vest đen bước vào bắt lấy Minh Hoàng và Mỹ Nhạn.
Mặc kệ Minh Hoàng và Mỹ Nhạn gần như lõa thể chửi mắng, phản kháng thế nào, những người áo đen đó vẫn không nói lời nào mà dung vũ lực xốc và kéo họ ra chỗ hai chiếc xe Mercedes đen đậu trước cửa nhà. Một lát sau, hai chiếc xe khởi động chạy đi để lại khung cảnh yên tĩnh cho cả căn nhà.
Ngọc Nhi ngỡ ngàng, thắc mắc không biết hai tên kia bị bắt đi đâu cũng như mấy người mặc đồ đen vừa rồi là ai. Nhưng lúc nãy, cô tình cờ trông thấy một người trong số đó rất quen thuộc.
Anh ta làm cô nhớ đến gương mặt người con trai. Người mà cả đời này cô không bao giờ muốn chạm mặt. Như để khẳng định sự suy đoán, Ngọc Nhi vội đuổi theo hai chiếc xe đen kia.
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Địa điểm mà hai chiếc xe Mercedes đen kia dừng lại là một căn nhà cao cấp ở trên núi Cửu Long, nằm ở ngoại ô thành phố Bình Hòa. Tô Ngọc Nhi vừa đến nơi, liền thấy sáu người mặc đồ đen đang bắt dẫn Minh Hoàng và Mỹ Nhạn vào ngôi nhà.
Cả hai bị dẫn vào một căn phòng tối đen như mực rồi bị bắt quỳ xuống.
- Thả bọn tao ra. Mày là ai? Tụi bây bắt bọn tao đến đây làm gì?
Minh Hoàng vừa dứt lời thì tiếng sét ngoài trời chợt lóe lên làm lộ ra dáng một người ngồi đối diện hắn.
- Tao không nghĩ mày lại quên tao nhanh như vậy đó Minh Hoàng.
Ngay lập tức cả căn phòng xa hoa được thắp sáng làm rõ gương mặt đẹp nhưng lạnh lùng của một chàng trai trẻ đang châm điếu thuốc trên chiếc ghế sô – pha. Chàng trai thở ra một luồng khói rồi quay sang Minh Hoàng và Mỹ Nhạn, miệng nhếch lên nở nụ cười quỷ dị.
Trông thấy mặt chàng trai trẻ kìa, Mnh Hoàng chợt thấy rùng mình; đặc biệt là khi đối diện trước ánh mắt màu tím như nhìn thấu tâm can của người khác kia càng khiến hắn hoảng sợ hơn.
- Mày…. Mày là Trương Gia Kiệt.
Nghe thấy cái tên này, Ngọc Nhi giật mình, mở to mắt nhìn chàng trai trẻ kia. Trương Gia Kiệt, đứa con trai được cha cô, Tô Quốc Hùng nhận nuôi đây sao.
Tuy chỉ mới 23 tuổi, Gia Kiệt đã ra dáng một người đàn ông trưởng thành, khí chất mạnh mẽ làm say lòng bao cô gái. Đừng nói Lê Mỹ Nhạn không bị anh làm cho mê mẫn, kể cả người chị như cô còn bị hút hồn.
- Gia Kiệt, mày đưa bọn tao đến đây làm gì? Tao đâu có gây thù chuốc oán gì với mày.
Gia Kiệt đưa mắt liếc Minh Hoàng một cái rồi cúi người nhìn thẳng vào Mỹ Nhạn.
- Cô chưa nói cho hắn biết chuyện tốt mà cô đã làm sao Lê Mỹ Nhạn?
- Anh… anh nói cái gì tôi không hiểu. – Mỹ Nhạn lắp bắp trả lời.
- Vậy để tôi giúp cô nhớ lại một chút
Gia Kiệt vừa dứt lời, một người đàn ông toàn thân đầy vết bầm tím bị đẩy xuống nằm trước mặt Mỹ Nhạn. Vừa trông thấy anh ta, Mỹ Nhạn liền biến sắc.
Tô Ngọc Nhi không khỏi ngạc nhiên khi nhận ra người đàn ông bị đánh đến sống dở chết dở đó không ai khác chính là Lý Huy trợ lý đắc lực của Phạm Minh Hoàng.
- Thế này đã giúp cô nhớ ra được gì chưa?
- Tôi… tôi thật sự không biết anh đang…. Á.
Mỹ Nhạn chưa kịp nói hết, Gia Kiệt không hề do dự mà dùng khẩu súng lục bắn vào đầu gối cô ta, máu lập tức làm thấm tấm thảm dưới sàn. Tiếng súng vang lên đột ngột làm Ngọc Nhi giật mình còn Minh Hoàng định vùng dậy thì bị hai người áo đen phía sau ghì chặt xuống sàn.
Ngọc Nhi không thể ngờ được Gia Kiệt lại có thể ra tay tàn nhẫn như vậy. Ngọc Nhi mặc dù rất căm ghét Mỹ Nhạn lén lút qua lại với Minh Hoàng sau lưng cô nhưng không đến nỗi thẳng tay làm cô ta bị thương như vậy.
Minh Hoàng định mở miệng chửi rủa thì chợt im lặng khi cảm nhận được độ nóng của nòng súng ngay trên trán hắn.
- Đừng nóng vội, Lát nữa tao sẽ xử đến mày.
Gia Kiệt cúi người xuống, đưa tay bóp cổ Mỹ Nhạn ép cô ta nhìn thẳng và anh rồi gằn giọng nói:
- Đừng nói với tao là mày không biết gì. Chính mày đã giết Ngọc Nhi. CHÍNH LÀ MÀY ĐÃ GIẾT CÔ ẤY.