Kiều

Kiều

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Samson
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 3,891
Đánh giá:                      
Kiếm hiệp
Tiên hiệp
Đô thị
Ngôn Tình
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Xuyên Không
Truyện Teen
Truyện Ngược
Truyện Sủng
Thám Hiểm
Truyện Sắc
Gia Đấu
Cung Đấu
Nữ Cường
     
     

Dù là hắn xoay trở nhanh, nhưng Chu Hồng Kỳ vẫn kịp thấy cái đống to bự giữa háng hắn từ lúc đang bằng phẳng rồi từ từ đội lên cao, mặt cô chợt nóng bừng vì mắc cỡ, cô hơi ngẩn người ra thì hắn đã xoay người úp vào phía trong lòng của cô, mọi việc xảy ra làm cô cũng không biết phản ứng ra sao, nhưng có lẽ bụng dưới của cô cũng nhanh chóng thay đổi giống như là “ thằng em “ của Đinh Nhị Cẩu khi cảm giác được làn hơi thở nóng rực của hắn như là đang mơn man dưới cái âm hộ của mình…

Lúc này Đinh Nhị Cẩu giống như được uống thần dược, đầu óc của hắn đã linh hoạt trở lại, ngoại trừ thể xác vẫn còn mỏi mệt, mùi mồ hôi mằn mặn từ nơi háng cô thoang thoảng bay lên, lần lần hắn thấy không đúng lắm, vì pha trộn trong hương vị mồ hôi là cái mùi ngây ngấy của dịch nhờn âm đạo mà hắn giờ đã quá quen thuộc đang dần dần bốc lên, càng lúc càng nồng đậm, thấy cô vẫn im lặng không nói gì, bạo gan lên, hắn lại giả vờ hơi lắc nhẹ cái đầu tóc mình cạ lên háng cô, không lâu cái mùi vị dịch nhờn rất nặng mùi của giữa trưa nắng nóng bị bí bách bên trong cái quần lót đã lấn át mùi mồ hôi tràn ngập trong mũi hắn, giờ phút này cái mũi hắn cơ hồ chạm đến âm vật của Chu Hồng Kỳ, tuy cách cái quần của cô, nhưng hắn cảm nhận được viên thịt nhỏ đang sưng cứng hơi phồng nhô lên.

Chu Hồng Kỳ cũng phát hiện mình chẳng những không thể thoát khỏi khốn cảnh, ngược lại từ động tác của mình âm thầm tương đương chủ động nhè nhẹ dùng âm hộ qua lại ma sát với cái đầu của hắn, cô lén lút hơi hở hai đùi mình ra, đặc biệt bởi vì khe hở âm hộ bị nhẹ nhàng tách ra, biến thành dưới háng cũng giống như có một đốm lửa chậm chậm bốc cháy lên, trong cửa miệng âm đạo cũng không biết liêm sỉ bắt đầu nhuyễn động, dịch nhờn ri rỉ không ngừng tươm ra phân bố khắp bên trong âm đạo, thậm chí còn theo cái miệng âm đạo chậm rãi chảy ra.

Kích thích, xấu hổ, khẩn trương, bất đắc dĩ, đủ loại cảm xúc lặp đi, lặp lại đánh thẳng vào thân thể và tâm trí Chu Hồng Kỳ, không bao lâu, chân nhỏ của cô cơ hồ rút gân, thân thể cũng hơi run rẩy, từ chổ sâu trong âm đạo, nóng bỏng mật dịch như muốn vỡ ra từ cổ tử cung, lo sợ thẹn thùng Chu Hồng Kỳ dùng tay giữ đầu hắn lại nói nhỏ:

– Vô lại, lợi dụng, đủ chưa….

!

– Xin lỗi, tôi thề...

không cố ý…

Hắn cũng đỏ bừng mặt vì mắc cỡ, chỉ một ngón tay lên trời thề.

– Nếu khỏe lại rồi thì biến mau đi…

Nhìn thấy bóng dáng hắn chập choạng rời ra, Chu Hồng Kỳ cúi xuống nhìn, chính giữa háng, ở ngoài quần giờ đã thấm loan ra dấu vết dịch nhờn cỡ đồng xu nhỏ, không như lần trước dịch nhờn không thấm bên ngoài quần, cô xấu hổ muốn chui trốn xuống đất, thầm nghỉ:

” Lần sau gặp lại thằng vô lại này, phải tránh xa, giữ gìn khoãng cách an toàn, chứ nếu không thì sẽ bị hỏng mất! ”

Buổi chiều Đinh Nhị Cẩu báo bệnh xin nghỉ học giờ lý thuyết, lăn đùng ra ngủ vùi, đến khi giật mình thức dậy thì đã gần chiều rồi.

Mọi người vẫn chưa tan giờ học huấn luyện, phỏng chừng giờ nhà ăn cũng chưa có cơm, vì thế Đinh Nhị Cẩu quyết định đi ra ngoài tìm một chỗ ăn tô mì giải quyết cái bụng đang cồn cào.

Rời khỏi cửa trường học cảnh sát, đã nhìn thấy đi tới một đám nữ sinh, cười nói om xòm, đều là học sinh cấp ba, bởi vì có một người nữ sinh mặc đồng phục học sinh trường trung học phổ thông Bạch Sơn, đối đám này nhóc nữ sinh này hắn không có hứng thú gì, trong túc xá cũng có mấy tên học viên cảnh sát đi tán gái bên trường trung học phổ thông Bạch Sơn vì gần ở bên cạnh Bạch Sơn,

nhưng quá lắm cũng là nhảy khiêu vũ mà thôi, đến giờ vẫn chưa nghe nói có người nào ăn được em nào.

Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu chuẩn bị xoay người rời, thoáng qua hắn nhìn thấy trong nhón nữ sinh có một gương mặt hơi quen, trong lòng không khỏi vui lên, lại là cô bé này.

– Lăng Sam… Lăng Sam lại đây, nhớ anh không?

Đinh Nhị Cẩu dựa ở trên thân cây ven đường, hai tay khoanh lại, cười tủm tỉm nhìnxem vẻ ngơ ngác của Lăng Sam.

– Là anh, sao lại ở chỗ này?

Lăng Sam cũng là vui mừng, tuy rằng Đinh Nhị Cẩu ghê tởm này, đối với mình động tay động chân qua, nhưng khi trong hôn lễ, cảnh tượng hắn tay không lăn xả vào tên xã hội đen, trước sau gì cô cũng khó quên, khi quay về trường kể lại cho bạn bè nghe, ai cũng nghi ngờ tính chân thật của câu chuyện.

– Lăng Sam, ai vậy bà, bạn trai phải không?

– Nhìn qua là học viên trong trường cảnh sát, nhất định là bạn trai của Lăng Sam rồi!

Trong lúc Lăng Sam với Đinh Nhị Cẩu trò chuyện, những bạn học đi cùng với cô, cười khanh trách bàn luận, làm Lăng Sam vô cùng xấu hổ.

– Mấy bà cứ lại nói bừa, tui xé miệng mấy bà ra bây giờ!

– Lăng Sam, mọi người ăn cơm chưa, nếu không anh mời tất cả bữa cơm nhé!

Đinh Nhị Cẩu nở nụ cười nói.

– Bọn em còn có việc đi trước, Lăng Sam, bà với bạn trai đi ăn cơm đi!

Nhóm nữ sinh cười vang, chỉ chỉ chõ chõ rồi cười đùa rời đi.

Lăng Sam khá sạn dị, sau một lát, liền khôi phục khuôn mặt bình thường.

– Anh sao lại ở chỗ này?

– Anh ở đây học huấn luyện, đã đến đây được mấy ngày rồi, còn em?

– Em học ở đây!

Nói xong, trong ánh mắt Lăng Sam có chút tự hào, đúng vậy, có thể thi đậu vào học trong trường trung học Bạch Sơn, tất cả đều là học sinh xuất sắc chứ không phải là người học hành đơn giản, cũng đáng giá Lăng Sam vênh mặt lên.

– Thật lợi hại, học ở trường trung học Bạch Sơn, vậy thì đồng nghĩa với một chân đã bước vào cánh cửa trường đại học, không nhìn ra nha, lúc trước còn tưởng rằng em là một cô bé ngốc nghếch ở đâu xuất hiện trong thôn, không nghĩ tới lại còn là học sinh ở trường Bạch Sơn!

Đinh Nhị Cẩu ánh mắt nhìn qua trên người của Lăng Sam, qua lại tuần tra nhiều lần nói.

– Anh mới là ngốc đó, bất quá em nghe anh Nhị Đản nói anh lúc trước học tập cũng tốt vô cùng, học sinh ở trường huyện Hải Dương, còn là người học giỏi số một nữa!

– Hì.

. quên đi, chuyện cũ đã qua đừng đề cập đến nữa, đi ăn thôi, em muốn ăn cái gì cứ việc gọi, em là em họ của Trần Nhị Đản, cũng là em gái của anh, một bữa cơm là chuyện nhỏ!

– Hì hì, chúng ta đi ăn bún thập cẩm cay đi, chỗ kia bán rất ngon!

– Ặc.

.

, khinh thường anh phải không, anh mời em đi ăn cơm Tây, đến nhà hàng khách sạn Vương Hầu Cư đi!

Đinh Nhị Cẩu chỉ chỉ về xa xa nhà hàng khác sạn Vương Hầu Cư to đùng ở đó.

Lăng Sam le lưỡi nói:

– Anh họ của em dặn là em phải tránh xa anh một chút, nói là anh cũng không phải người tốt gì đâu, hôm nay như vậy là lấy lòng em, không biết là lại muốn làm cái gì chủ ý xấu nữa, không đi, chúng ta đi đến nơi có nhiều người, chỗ bán bún thập cẩm cay kia rất an toàn!

Lăng Sam mặt nhăn lại trêu hắn, cười hì hì nói.

– Dám nói anh không phải người tốt, Trần Nhị Đản hãy nhớ, trở về thế nào anh cũng phải lột da hắn ra, trước mặt người ở bên ngoài làm bại hoại danh dự của anh, không để hắn bồi thường danh dự một, hai vạn đồng thì không thể bõ qua!

– Hi hi anh Nhị Đản có bán cái mạng của anh ấy cũng vẫn chưa có đủ số tiền đó!