Chương 1 - Ngươi Thật Đẹp Mắt
Chương 2 - Tiểu Thần Vương Mạc Ảnh Quân
Chương 3 - Lau Nước Miếng Đi!
Chương 4 - Cháu Trai Ngoan Không Cần Đa Lễ!
Chương 5 - Nhỡ Hết Tiền Rồi Sao?
Chương 6 - Mộng Hồn Thảo!
Chương 7 - Nàng Muốn Tự Mình Ngủ Hay Là Hầu Hạ Ta Ngủ!
Chương 8 - Dựa Vào Nàng Là Thê Tử Của Bản Vương!
Chương 9 - Nàng Muốn Phi Lễ Ta!
Chương 10 - Sau Này Gọi Nhiều Một Chút!
Chương 11 - Một Vạn Lượng Hoàng Kim!
Chương 12 - Không Phải Chỉ Sờ Chút Thôi Sao?
Chương 13 - Cô Nương Đó Vấn Tóc Rồi!
Chương 14 - Nàng Vậy Mà Là Hắn Tiểu Hoàng Thẩm!
Chương 15 - Như Vậy Có Dễ Chịu Hơn Không?
Chương 16 - Độc Mãn Tính!
Chương 17 - Là Cô Nương Trong Lòng Sao?
Chương 18 - Đắc Tội Giang Gia!
Chương 19 - Nương Tử, Nàng Lạnh Nhạt Ta!
Chương 20 - Mạc Ảnh Quân Ngươi Là Đẹp Nhất!
Chương 21 - Địch Ý Của Giang Song Song!
Chương 22 - Là Họa Không Thể Tránh!
Chương 23 - Gặp Nguy Hiểm!
Chương 24 - Bị Ta Liên Lụy!
Chương 25 - Cùng Hắn Sống Tốt Một Đời!
Chương 26 - Lấy Thần Vương Phủ Ra Đảm Bảo
Chương 27 - Xử Lý Xuân Linh
Chương 28 - Nàng Còn Nhỏ!
Chương 29 - Làm Gì Có Ai Ngoài Chàng!
Chương 30 - Hối Hận Muốn Chết!
Chương 31 - Giang Thi Hàm!
Chương 32 - Nương Tử Nàng Ghen!
Chương 33 - Hôn Một Chút Sẽ Tốt
Chương 34 - Bao Nuôi Mỹ Nam Tử!
Chương 35 - Hoàng Gia Lãnh Bạc!
Chương 36 - Ngươi Còn Chưa Đi!
Chương 37 - Biến Khéo Thành Vụng!
Chương 38 - Không Muốn Gặp Bản Vương Sao?
Chương 39 - Tối Nay Chờ Ta Nhé!
Chương 40 - Thời Tịnh Kỳ Có Thai!
Chương 41 - Không Nỡ Để Ta Đi Sao?
Chương 42 - Công Tử Trẻ Tuổi!
Chương 43 - Ta…. Ra Đề!
Chương 44 - Ta Không Muốn Làm Thiếp!
Chương 45 - Thăm Dò Thần Vương Phủ!
Chương 46 - Tử Sĩ!
Chương 47 - Chúng Ta Bị Lừa Rồi!
Chương 48 - Ta Về Rồi!
Chương 49 - Ta Muốn Trở Thành Nữ Nhân Của Chàng
Chương 50 - Nương Tử, Ta Yêu Nàng
Chương 51 - Đêm Qua Nàng Gọi Ta Là Gì?
Chương 52 - Không Nên Đụng Tới Nàng
Chương 53 - Ta Sẽ Nghe Lời Nàng
Chương 54 - Coi Thường Vương Phủ
Chương 55 - Bất Kính Hoàng Thất
Chương 56 - Thay Mẫu Thân Cảm Tạ
Chương 57 - Hắn Lại Không Phải Phu Quân Ta
Chương 58 - Ăn Chay Kiềm Chế Thú Tính
Chương 59 - Đức Phi
Chương 60 - Chim Hoàng Yến
Chương 61 - Yêu Chàng, Chỉ Yêu Chàng
Chương 62 - Vương Gia Tính Tình Không Tốt
Chương 63 - Sảy Thai
Chương 64 - Lựa Chọn Không Tồi
Chương 65 - Chúng Ta Cùng Nỗ Lực
Chương 66 - Hoàng Hậu Hoăng!
Chương 67 - Ảnh Quân, Ta Tới Rồi……
Chương 68 - Không Chết, Không Rời
Chương 69 - Chỉ Cần Nàng Muốn
Chương 70 - Cứu Người
Chương 71 - Sống Rồi…
Chương 72 - Chúng Ta Có Hài Tử
Chương 73 - Hợp Tác
Chương 74 - Hay Là Ta Giúp Chàng Nhé!
Chương 75 - Ôn Nhu, Nhã Nhặn
Chương 76 - Nghe Lén
Chương 77 - Lễ Nghi Liêm Sỉ
Chương 78 - Hạ Thuốc, Hương Liệu, Kỳ!
Chương 79 - Mạc Đông- Vũ Nương
Chương 80 - Cắn Miệng Nói Liều
Chương 81 - Vương Gia Nhà Ta Sẽ Công Tâm
Chương 82 - Từ Gia, Từ Vĩ Ân
Chương 83 - Huyết Mạch
Chương 84 - Binh Phù
Chương 85 - Điểm Yếu
Chương 86 - Lỗi Nhỏ
Chương 87 - A Lan Nhược Mẫn Chết
Chương 88 - Tư Thông Với Địch
Chương 89 - Binh Biến
Chương 90 - Thân Bất Do Kỷ
Chương 91 - Chờ Ta
Chương 92 - Nàng Ta Không Giám!
Chương 93 - Giang Thi Hàm Mất Tích
Chương 94 - Ám Sát
Chương 95 - Âm Mưu
Chương 96 - Đánh Lạc Hướng!
Chương 97 - Hoàng Đế Hôn Mê!
Chương 98 - Tấn Công Bất Ngờ!
Chương 99 - Sinh Non
Chương 100 - Quá Khứ
Chương 101 - Không Giống
Chương 102 - Đông Ca
Chương 103 - Bánh?
Chương 104 - An Phận
Chương 105 - Thái Tử Tạm Thời
Chương 106 - Nữ Quyến Quý Tộc
Chương 107 - Lượng Thứ.
Chương 108 - Sát Thủ
Chương 109 - Vào Cung!
Chương 110 - Vịnh Hiên Cung!
Chương 111 - Từ Gia Thanh Chương.
Chương 112 - Kế Sách Của Thời Vân Triệt.
Chương 113 - Nghi Ngờ!
Chương 114 - Không Thể Cứu!
Chương 115 - Tàn Tật Trí Tuệ
Chương 116 - Cướp Thê
Chương 117 - Ta Muốn Nàng Ấy!
Chương 118 - Mạc Ảnh Quân Trở Về
Chương 119 - Huỷ Hoại Danh Dự
Chương 120 - Lời Đồn Thất Thiệt
Chương 121 - Cổng Thành Đóng Chặt.
Chương 122 - Uy Hiếp
Chương 123 - Hoàng Đế Băng Hà!
Chương 124 - Chiếu Thư
Chương 125 - Nguy Hiểm
Chương 126 - Hung Hiểm(1)
Chương 127 - Hung Hiểm(2)
Chương 128 - Các Ngươi Thì Tính Là Thứ Gì!
Chương 129 - Đừng Làm Nàng Đau!
Chương 130 - Dung Nhất Tới!
Chương 131 - Nhạc Chi, Dung Nhất
Chương 132 - Điên Cuồng
Chương 133 - Điên Cuồng
Chương 134 - Không Thể Cứu Vãn!
Chương 135 - Truyền Lệnh Công Thành!
Chương 136 - Giam Giữ Vương Tôn!
Chương 137 - Vô Điều Kiện!
Chương 138 - Khống Chế Hoàng Cung
Chương 139 - Ta Và Ngươi Không Giống Nhau
Chương 140 - Chó Của Hoàng Gia
Chương 141 - Bản Vương Phế Hắn Rồi!
Chương 142 - Quyền
Chương 143 - Thánh Chỉ Của Tiên Đế
Chương 144 - Cháy Rụi(1)
Chương 145 - Cháy Rụi(2)
Chương 146 - Nàng Là Người Có Phúc!
Chương 147 - Kiếp Trước
Chương 148 - Quá Khứ Của Hứa Quân Dao
Chương 149 - Nguyên Nhân Tráo Đổi
Chương 150 - Cha Con Lần Đầu Gặp Mặt
Chương 151 - Lời Xúi Quẩy
Chương 152 - Vũ Nương, Mạc Đông(1)
Chương 153 - Vũ Nương, Mạc Đông(2)
Chương 154 - Từ Thái Phó Vào Kinh
Chương 155 - Về Thành
Chương 156 - Kết Cục Của Giang Gia.
Chương 157 - Sự Bất Lực Của Giang Thư Viễn
Chương 158 - Thần Vương Có Chỉ!
Chương 159 - Giám Quốc
Chương 160 - Tuẫn Táng(1)
Chương 161 - Tuẫn Táng(2)
Chương 162 - Từ Gia
Chương 163 - Gặp Mặt (1)
Chương 1 - Ngươi Thật Đẹp Mắt
Chương 2 - Tiểu Thần Vương Mạc Ảnh Quân
Chương 3 - Lau Nước Miếng Đi!
Chương 4 - Cháu Trai Ngoan Không Cần Đa Lễ!
Chương 5 - Nhỡ Hết Tiền Rồi Sao?
Chương 6 - Mộng Hồn Thảo!
Chương 7 - Nàng Muốn Tự Mình Ngủ Hay Là Hầu Hạ Ta Ngủ!
Chương 8 - Dựa Vào Nàng Là Thê Tử Của Bản Vương!
Chương 9 - Nàng Muốn Phi Lễ Ta!
Chương 10 - Sau Này Gọi Nhiều Một Chút!
Chương 11 - Một Vạn Lượng Hoàng Kim!
Chương 12 - Không Phải Chỉ Sờ Chút Thôi Sao?
Chương 13 - Cô Nương Đó Vấn Tóc Rồi!
Chương 14 - Nàng Vậy Mà Là Hắn Tiểu Hoàng Thẩm!
Chương 15 - Như Vậy Có Dễ Chịu Hơn Không?
Chương 16 - Độc Mãn Tính!
Chương 17 - Là Cô Nương Trong Lòng Sao?
Chương 18 - Đắc Tội Giang Gia!
Chương 19 - Nương Tử, Nàng Lạnh Nhạt Ta!
Chương 20 - Mạc Ảnh Quân Ngươi Là Đẹp Nhất!
Chương 21 - Địch Ý Của Giang Song Song!
Chương 22 - Là Họa Không Thể Tránh!
Chương 23 - Gặp Nguy Hiểm!
Chương 24 - Bị Ta Liên Lụy!
Chương 25 - Cùng Hắn Sống Tốt Một Đời!
Chương 26 - Lấy Thần Vương Phủ Ra Đảm Bảo
Chương 27 - Xử Lý Xuân Linh
Chương 28 - Nàng Còn Nhỏ!
Chương 29 - Làm Gì Có Ai Ngoài Chàng!
Chương 30 - Hối Hận Muốn Chết!
Chương 31 - Giang Thi Hàm!
Chương 32 - Nương Tử Nàng Ghen!
Chương 33 - Hôn Một Chút Sẽ Tốt
Chương 34 - Bao Nuôi Mỹ Nam Tử!
Chương 35 - Hoàng Gia Lãnh Bạc!
Chương 36 - Ngươi Còn Chưa Đi!
Chương 37 - Biến Khéo Thành Vụng!
Chương 38 - Không Muốn Gặp Bản Vương Sao?
Chương 39 - Tối Nay Chờ Ta Nhé!
Chương 40 - Thời Tịnh Kỳ Có Thai!
Chương 41 - Không Nỡ Để Ta Đi Sao?
Chương 42 - Công Tử Trẻ Tuổi!
Chương 43 - Ta…. Ra Đề!
Chương 44 - Ta Không Muốn Làm Thiếp!
Chương 45 - Thăm Dò Thần Vương Phủ!
Chương 46 - Tử Sĩ!
Chương 47 - Chúng Ta Bị Lừa Rồi!
Chương 48 - Ta Về Rồi!
Chương 49 - Ta Muốn Trở Thành Nữ Nhân Của Chàng
Chương 50 - Nương Tử, Ta Yêu Nàng
Chương 51 - Đêm Qua Nàng Gọi Ta Là Gì?
Chương 52 - Không Nên Đụng Tới Nàng
Chương 53 - Ta Sẽ Nghe Lời Nàng
Chương 54 - Coi Thường Vương Phủ
Chương 55 - Bất Kính Hoàng Thất
Chương 56 - Thay Mẫu Thân Cảm Tạ
Chương 57 - Hắn Lại Không Phải Phu Quân Ta
Chương 58 - Ăn Chay Kiềm Chế Thú Tính
Chương 59 - Đức Phi
Chương 60 - Chim Hoàng Yến
Chương 61 - Yêu Chàng, Chỉ Yêu Chàng
Chương 62 - Vương Gia Tính Tình Không Tốt
Chương 63 - Sảy Thai
Chương 64 - Lựa Chọn Không Tồi
Chương 65 - Chúng Ta Cùng Nỗ Lực
Chương 66 - Hoàng Hậu Hoăng!
Chương 67 - Ảnh Quân, Ta Tới Rồi……
Chương 68 - Không Chết, Không Rời
Chương 69 - Chỉ Cần Nàng Muốn
Chương 70 - Cứu Người
Chương 71 - Sống Rồi…
Chương 72 - Chúng Ta Có Hài Tử
Chương 73 - Hợp Tác
Chương 74 - Hay Là Ta Giúp Chàng Nhé!
Chương 75 - Ôn Nhu, Nhã Nhặn
Chương 76 - Nghe Lén
Chương 77 - Lễ Nghi Liêm Sỉ
Chương 78 - Hạ Thuốc, Hương Liệu, Kỳ!
Chương 79 - Mạc Đông- Vũ Nương
Chương 80 - Cắn Miệng Nói Liều
Chương 81 - Vương Gia Nhà Ta Sẽ Công Tâm
Chương 82 - Từ Gia, Từ Vĩ Ân
Chương 83 - Huyết Mạch
Chương 84 - Binh Phù
Chương 85 - Điểm Yếu
Chương 86 - Lỗi Nhỏ
Chương 87 - A Lan Nhược Mẫn Chết
Chương 88 - Tư Thông Với Địch
Chương 89 - Binh Biến
Chương 90 - Thân Bất Do Kỷ
Chương 91 - Chờ Ta
Chương 92 - Nàng Ta Không Giám!
Chương 93 - Giang Thi Hàm Mất Tích
Chương 94 - Ám Sát
Chương 95 - Âm Mưu
Chương 96 - Đánh Lạc Hướng!
Chương 97 - Hoàng Đế Hôn Mê!
Chương 98 - Tấn Công Bất Ngờ!
Chương 99 - Sinh Non
Chương 100 - Quá Khứ
Chương 101 - Không Giống
Chương 102 - Đông Ca
Chương 103 - Bánh?
Chương 104 - An Phận
Chương 105 - Thái Tử Tạm Thời
Chương 106 - Nữ Quyến Quý Tộc
Chương 107 - Lượng Thứ.
Chương 108 - Sát Thủ
Chương 109 - Vào Cung!
Chương 110 - Vịnh Hiên Cung!
Chương 111 - Từ Gia Thanh Chương.
Chương 112 - Kế Sách Của Thời Vân Triệt.
Chương 113 - Nghi Ngờ!
Chương 114 - Không Thể Cứu!
Chương 115 - Tàn Tật Trí Tuệ
Chương 116 - Cướp Thê
Chương 117 - Ta Muốn Nàng Ấy!
Chương 118 - Mạc Ảnh Quân Trở Về
Chương 119 - Huỷ Hoại Danh Dự
Chương 120 - Lời Đồn Thất Thiệt
Chương 121 - Cổng Thành Đóng Chặt.
Chương 122 - Uy Hiếp
Chương 123 - Hoàng Đế Băng Hà!
Chương 124 - Chiếu Thư
Chương 125 - Nguy Hiểm
Chương 126 - Hung Hiểm(1)
Chương 127 - Hung Hiểm(2)
Chương 128 - Các Ngươi Thì Tính Là Thứ Gì!
Chương 129 - Đừng Làm Nàng Đau!
Chương 130 - Dung Nhất Tới!
Chương 131 - Nhạc Chi, Dung Nhất
Chương 132 - Điên Cuồng
Chương 133 - Điên Cuồng
Chương 134 - Không Thể Cứu Vãn!
Chương 135 - Truyền Lệnh Công Thành!
Chương 136 - Giam Giữ Vương Tôn!
Chương 137 - Vô Điều Kiện!
Chương 138 - Khống Chế Hoàng Cung
Chương 139 - Ta Và Ngươi Không Giống Nhau
Chương 140 - Chó Của Hoàng Gia
Chương 141 - Bản Vương Phế Hắn Rồi!
Chương 142 - Quyền
Chương 143 - Thánh Chỉ Của Tiên Đế
Chương 144 - Cháy Rụi(1)
Chương 145 - Cháy Rụi(2)
Chương 146 - Nàng Là Người Có Phúc!
Chương 147 - Kiếp Trước
Chương 148 - Quá Khứ Của Hứa Quân Dao
Chương 149 - Nguyên Nhân Tráo Đổi
Chương 150 - Cha Con Lần Đầu Gặp Mặt
Chương 151 - Lời Xúi Quẩy
Chương 152 - Vũ Nương, Mạc Đông(1)
Chương 153 - Vũ Nương, Mạc Đông(2)
Chương 154 - Từ Thái Phó Vào Kinh
Chương 155 - Về Thành
Chương 156 - Kết Cục Của Giang Gia.
Chương 157 - Sự Bất Lực Của Giang Thư Viễn
Chương 158 - Thần Vương Có Chỉ!
Chương 159 - Giám Quốc
Chương 160 - Tuẫn Táng(1)
Chương 161 - Tuẫn Táng(2)
Chương 162 - Từ Gia
Chương 163 - Gặp Mặt (1)
Thời Vân Triệt đứng đợi ở cửa cung thấy Mạc Phong Dương đã đón người tới, Thời Vân Triệt thần sắc bình thường chắp tay: “Cung nghênh các vị khải hoàn!
”
“Thời công tử không cần đa lễ!
” Mạc Phong Nhiên xuống khỏi xe ngựa, đưa tay đỡ Thời Vân Triệt.
Thời Vân Triệt không dấu vết né đi. “Các vị Vương gia, Vương gia nhà ta có chuyển lời, mời các vị về phủ nghỉ ngơi thăm gia quyến! Ngày mai buổi triều sớm hy vọng không vị nào vắng mặt!
” Trừ Giang Thư Viễn tất cả đều trở về phů.
Thời Vân Triệt truyền lời xong dẫn theo Giang Thư Viễn tới gặp Mạc Ảnh Quân. Giang Thư Viễn cả chặn đường đều trầm mặc không nói chuyện. Đã chuẩn bị tâm lý rằng ngày này sẽ tới nhưng khi thật sự đối mặt, tâm trạng không khỏi có chút sa sút.
Đối diện là bằng hữu thời thiếu niên, vừa quen thuộc vừa xa lạ. Giang Thư Viễn vẫn luôn biết Mạc Ảnh Quân ngông cuồng ra sao, cường đại cỡ nào. Nhưng chưa bao giờ Giang Thư Viễn lại thấy mình nhỏ bé trước người bằng hữu này như vậy, cảm giác xấu hổ tội lỗi đè nặng lên tâm trí khiến Giang Thư Viễn không có cách nào đứng thẳng lưng trước mặt hắn(Mạc Ảnh Quân).
Ngày đó ở phủ Thần vương, Giang Thư Viễn đã cầu xin Mạc Ảnh Quân một lần. Cầu xin hắn tha mạng cho Giang Thi Hàm, hắn đã đồng ý. Mạc Ảnh Quân lần đó cũng đã dặn dò hắn nên trông chừng Giang Thi Hàm cho cẩn thận, khi Giang Thi Hàm không có trong tầm mắt của Giang gia nữa, nàng ta chết như thế nào Mạc Ảnh Quân không nói trước được.
Sở dĩ Mạc Ảnh Quân có thể vì tình nghĩa hai người mà bỏ qua cho Giang Thi Hàm là bởi tình cảm của hắn và Hứa Quân Dao chưa sâu nặng. Tới hiện tại kể cả có đem hết tình nghĩa huynh đệ, món nợ ân tình thì Mạc Ảnh Quân cũng chẳng thèm đếm xỉa tới. Giang Thư Viễn càng nghĩ tới càng không có can đảm nhìn thẳng hẳn.
“Cung cấp viện binh với điều kiện giữ mạng cho Giang gia? Là ngươi đưa ra?”
“Đúng vậy! Vương gia gọi ta tới, chắc hẳn đã biết mọi chuyện rồi! Giang gia chỉ cầu giữ mạng, mong Vương gia dơ cao đánh khẽ”
“Giang Thư Viễn ngươi có nhớ ta đã từng nói, trông chừng nàng ta cho cẩn thận! Đây là kết quả mà Giang gia trả cho ta sao?” Hứa Quân Dao bị hạ độc trong thức ăn, bị hạ độc trong cung Mạc Ảnh Quân đã vì một lời cầu xin của Giang Thư Viễn mà tha cho Giang Thi Hàm một mạng, để đổi lại những thứ gì đây.
Giang Thư Viễn nghe hắn chất vấn, mở miệng nhưng không nói nên lời. Ngày đó hắn hứa với Mạc Ảnh Quân sẽ không để chuyện có hại tới Hứa Quân Dao lặp lại nữa, nhất định sẽ trông chừng Giang Thi Hàm cẩn thận. Nhưng ngày hôm nay không đơn giản chỉ là mấy trò hạ độc ở hậu viện, mà là tư thông với địch. Giang Thi Hàm đem bản đồ phòng ngự 6 thành giao cho địch quốc, còn là chủ mưu công đánh Mạc Hi. Chỉ vì không đạt được tình cảm của Mạc Ảnh Quân, mà Giang Thi Hàm bất chấp tất cả, đánh đổi yên bình của hàng vạn bách tích. Đến bản thân Giang Thư Viễn cũng không thể chấp nhận được. Giang gia có chịu nổi cơn giận dữ của Mạc Ảnh Quân hay không vẫn còn khó
nói.
“Giang Thư Viễn trận chiến lần này ngươi có biết chỉ vì nữ nhân đó có bao nhiêu binh lính đã hy sinh không?” Mạc Ảnh Quân nói xong liền vứt xuống dưới một cuộn giấy, trong đó ghi rõ số binh lính đã hy sinh và người nhà của họ.
” Giang Thư Viễn trầm mặc nắm chặt cuộn giấy trong tay.
“Thêm nữa, ngươi có biết chỉ vì sự che giấu của Giang gia các ngươi mà có bao nhiêu bách tích vô tội bị liên lụy không?”
. Trong tay Giang Thư Viễn lại nhiều thêm một cuộn giấy, giấy trong tay càng nhiều cảm giác tội lỗi đè nặng trên vai Giang Thư Viễn càng nhiều.
"Cha ta...
.
"