King Of Heroes - Kẻ Cứu Thế Gian

King Of Heroes - Kẻ Cứu Thế Gian

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Rumtr9x
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 1,936
Đánh giá:                        
Đô thị
Linh Dị
Truyện Sắc
     
     

Theo lời Đoan Nghi thì Thùy Dung nhớ Thiên Tú nên sáng sớm cậu đã có mặt tại bệnh viện nơi cô nàng sinh viên thực tập làm bác sĩ tương lai để thăm hỏi.

Thiên Tú nhìn bảng hướng dẫn ở sảnh bệnh viện thì thấy khoa tiết niệu ở tầng sáu. Đúng lúc này một tiếng "đinh" vang lên, thang máy tới rồi, cậu không hề suy nghĩ đi thẳng vào, lúc cửa thang máy đóng lại thì một người con gái trong bộ blouse trắng vội bước vào.

Cô gái vừa vào thang máy Tú đã ngửi thấy mùi nước hoa quyến rũ trên người nàng ấy. Đó là một cô gái dáng ngừoi cao gầy, dưới áo blouse trắng lộ ra một đôi chân thẳng tắp mượt mà được giấu trong đôi tất chân màu da. Hai cái cúc áo chỗ cổ áo hơi mở ra hé lộ chiếc cổ trắng nõn, thon dài tựa như cổ thiên nga. Gương mặt tròn phúc hậu, bờ môi đỏ mọng trơn bóng như cánh hoa hồng kiều diễm ướt át. Chiếc mũi cao và thẳng, phía dưới đôi lông mày kiếm là cặp mắt đen láy khiến cho người ta có một loại cảm giác lãnh ngạo, thanh cao. Mái tóc dài được buộc gọn ghẽ phía sau đầu, bên tai thả ra hai sợi nhỏ tăng thêm vài phần dịu dàng.

Tú nhận ra ngay liền nói: "Ô, Nghiêm Thị Thùy Dung, là em phải không?"

Cô gái cũng không kém phần ngạc nhiên khi gặp người con trai mình thầm thương trộm nhớ đột nhiên xuất hiện, liền đáp: "Vâng, em đây! Mà sao anh lại ở đây?"

Tú cười đáp: "Nhớ em nên anh đến thăm không được à?"

Đôi má Thùy Dung ửng hồng lên, giọng nàng e ấp: “Không phải anh với Đoan Nghi vốn là…”

Biết Thùy Dung nói gì, Thiên Tú trả lời: “Đúng vậy, anh với Đoan Nghi yêu nhau là một chuyện, nhưng anh yêu em lại là chuyện khác, chính Đoan Nghi kêu anh tới thăm em đấy.

Thùy Dung nghe xong thì bất ngờ, có vẻ Đoan Nghi biết nàng cũng yêu thầm Thiên Tú nên không muốn cô bạn thân thiệt thòi mới kêu Tú tới đây thăm nàng. Nghĩ vậy xong, Thùy Dung trong lòng cảm ơn cô bạn thân không hết lời.

Tú nói tiếp: “Có thể em không tin nhưng anh nói thật là ngay từ lần đầu gặp em và Đoan nghi thì anh cảm nhận được sự thân thuộc như mới gặp nhau từ kiếp nào rồi nên có vẻ Tạo hóa đã sắp xếp cho chúng ta gặp lại nhau trong kiếp này. Do vậy anh mong em hãy chấp nhận anh giống như Đoan Nghi, thật sự mà nói anh không muốn mất một trong hai em và càng không muốn thấy một trong hai em phải đau khổ vì anh. Được không em?”

Thùy Dung xiêu lòng ngay vì những lời nói tỉ tê của Thiên Tú nên cô nàng nhẹ nhàng gật đầu. Khỏi nói Tú vui mừng cỡ nào khi danh sách harem có thêm thành viên mới.

Lúc này, Tú cùng Thùy Dung đang trò chuyện thoải mái thì thang máy đã lên tầng sáu, cửa vừa mở thì một cơn gió lạnh ở đâu thổi vào thang máy khiến cả hai rùng mình, còn đang chưa biết chuyện gì thì “ầm ầm…” Một âm thanh trầm trầm vang đến. Chiếc thang máy vốn đang chuẩn bị đi xuống bỗng nhiên dừng lại giống như bị phanh gấp khiến cho Thùy Dung mém ngã may có Thiên Tú ôm nàng chặt

Đèn trong thang máy chợt sáng chợt tối, hơi thở khủng bố tràn ngập khắp nơi. Thùy Dung kinh hoàng nhìn ông già khô quắt trước mắt xuất hiện đột ngột. Vài sợi tóc bạc lưa thưa trên đỉnh đầu ông ta khẽ rung lên. Ông cụ ngẩng đầu lên, xuất hiện trước mắt mọi người là một khuôn mặt hiền lành. Nhìn thấy khuôn mặt này khiến người ta không nhịn được khẽ thở phào. Nhìn kiểu gì thì đây cũng là một ông cụ không màng thế sự chỉ hay chơi cờ hoặc tập thái cực quyền trong công viên.

Nhưng vào lúc này đèn trong thang máy chợt tắt, trong phút chốc tất cả đều chìm vào bóng tối. Thùy Dung hét lên chói tai đầy sợ hãi. Ngay sau đó đèn lại sáng bừng lên, hai người lại nhìn thấy ông cụ gầy gò kia, khuôn mặt vốn hiền lành giờ trông như bị đóng băng. Trên mặt là một tầng băng sương mù mịt, hai mắt trợn trừng, tất cả đều là lòng trắng không hề có con ngươi. Cổ căng lên, mồm há to, từ trong cổ họng phát ra những tiếng nức nở không rõ tiếng. Hai tay cứng ngắc với lên phía trước, ở cổ tay phải còn buộc một sợi dây màu đen phía trên có một bảng gỗ nhỏ, trên đó hẳn là viết tên của ông ta. Có điều chuyện khiến cho người ta khiếp vía là giữa hai chân của ông lão…

Ông cụ mặc một chiếc quần dài màu xám, không có thắt lưng mà chỉ có một chiếc dây thừng buộc vòng quanh hông. Mà ở chỗ đũng quần của ông ta, trướng khí căng phồng lên như một quả bóng cao su, trông giống như thật.

Khuôn mặt ông lão trắng bệch, trong cái không gian nho nhỏ này thấy thật khủng bố. Cổ họng phát ra những tiếng nức nở, đây là oan hồn muốn nói nhưng lại không dám nói ra oán niệm chất chứa trong lòng. Ông ta vươn cánh tay khô gầy về phía trước giống như móng vuốt quỷ muốn đâm thủng phổi con người.

Ngoài cô nàng bác sĩ xinh đẹp thực tập ra thì Tú bình tĩnh hơn một chút, cậu bấm phím di chuyển trong thang máy. Nhưng thang máy vẫn đứng trơ trơ.

Có chuyện như thế này là do ông cụ trước mắt là một con lệ quỷ chân chính. Oán niệm của ông ta quá lớn khiến cho ông ta sau khi chết đi lại có được năng lực siêu nhiên nào đó. Đương nhiên không phải bất luận ai chết đi biến thành quỷ cũng có siêu năng lực hữu dụng, sau đó có thể tùy ý đi lại trong dương gian để báo thù.

Bình thường thì người chết hóa thành quỷ hồn, đa phần là cô hồn dã quỷ vô hại, cả người trong suốt không ai nhìn thấy. Bởi vì trong lòng bọn họ có oán có hận nên dưới chế độ chấp pháp bằng nhân tính, bọn họ cũng không bị cưỡng chế lôi về địa phủ.

Có điều làm gì có ai sẵn lòng đi chết. Ở thời điểm tử vong mọi người đều sinh ra oán niệm trong lòng. Do đó loại cô hồn này không cần Thiên Tú phụ đạo tâm lý mà chỉ cần vật vờ trên dương gian một thời gian dài, lại dùng góc độ của linh hồn đi cảm thụ nhân tình thế thái một lần nữa. Khi đó bọn họ sẽ tự nhận ra chết đi mới là sự giải thoát chân chính, còn sống thì vẫn còn phải đối mặt với những chuyện gian nan khiến người ta phiền lòng.

Để cho bọn họ tự mình cảm thụ, oán niệm nhỏ nhặt trong lòng họ sẽ tự động tan đi, hồn về địa phủ. Mà chỉ có loại quỷ hồn như ông lão trước mặt, trong lòng oán niệm quá lớn, chết quá thảm mới cần Thiên Tú tiến hành phụ đạo tâm lý, hóa giải oán niệm.

Đúng lúc này ông lão kia bỗng thu hồi cánh tay khô héo có thể xuyên thấu nhân tâm lại. Ông ta nhanh chóng cởi chiếc dây thừng buộc quanh lưng lại, cái quần trong nháy mắt rơi xuống đất. Giữa hai chân ông ta không có quả bóng cao su nào cả mà là côn thịt đã không còn oai phong đang bị sưng lên như một cái gậy đánh bóng chày, hai quả trứng phía dưới thì như hai quả bóng chuyền…

Ông lão cứ để trần truồng côn thịt của mình như vậy, đôi mắt trắng dã không có lòng đen kia đang nhìn chằm chặp vào Thùy Dung. Ông ta khó nhọc bước về phía cô nàng và Thiên Tú, vừa đi vừa nói chuyện: “Bác sĩ, cứu tôi với, tôi đau quá, phía dưới đau quá…”

“A… Ông… ông…” Thùy Dung có vẻ giữ được bình tĩnh nhưng chưa biết phải làm gì cứ nép chặt bên người Thiên Tú.

“Bác sĩ, xin cô hãy cứu tôi. Tôi đau lắm, nếu cô không cứu thì tôi sẽ chết mất. Tôi chết thì có hóa thành quỷ cũng sẽ không tha cho cô…” Giọng nói của ông cụ rất khàn khàn, ông ấy không ngừng khẩn cầu thầy thuốc cứu mạng. Đây là ý niệm chấp nhất nhất trong lòng ông ta. Lúc ấy chắc chắn là đau quá không nói lên lời, mà lại không được bác sĩ chữa trị kịp thời nên mới hóa thành quỷ hồn, oán niệm không tiêu tan.

Thùy Dung thấy đôi móng vuốt quỷ khô quắt đó sắp quào lên khuôn mặt xinh đẹp, trong giây phút đó cô nàng bác sĩ sợ hãi vô cùng. Mà chuyện khiến cho nàng càng ngạc nhiên hơn là nàng nhìn thấy chàng thanh niên nãy giờ vẫn im lặng không đả động gì bây giờ lại từ từ lấy ra một chiếc băng vệ sinh cực kì to,

Thiên Tú khẽ rung rung tay, trong nháy mắt chiếc bao cao su bung ra như một cái túi tiền cực to bọc kín lấy ông cụ vào trong đó, càng thắt càng chặt, mặc kệ ông ta giãy giụa thế nào cũng không trốn ra được. Ông lão vẫn đứng gần trong gang tấc, lớp màng mỏng trong suốt màu bạc vô cùng mịn màng lại như bức tường chắc chắn gắt gao trói buộc ông cụ.

Điều này chỉ rõ chất lượng cực tốt của vật liệu đặc biệt trong âm tào địa phủ, rất chắc chắn, không bị thủng, siêu mỏng, cỡ vừa…

Thiên Tú khẽ buông Thùy Dung ra mà tiến lên che phía trước người cô nàng bác sĩ xinh đẹp như một anh hùng: “Ông lão xin đừng kích động. Người đã chết thì không thể sống lại, xin ông hãy nén bi thương thuận theo tự nhiên. Mà oan có đầu nợ có chủ, ông không thể biến thành quỷ rồi lạm sát người vô tội được.