"Rầm rầm"! Âm thanh trầm đục vang lên, thang máy một mực dừng lại rốt cuộc lại khởi động lần nữa. Cửa thang máy đóng lại, Thiên Tú nhanh tay bấm nút giữ cửa không cho nó đóng lại, tay còn lại cúi xuống nhặt cái BCS lên. Chiếc BCS bị côn thịt đâm thủng kia đã khôi phục kích cỡ ban đầu rơi xuống đất, Tú lắc đầu cười khổ. BCS có chắc ccậu hơn chăng nữa cũng không ngăn nổi côn thịt khổng lồ mà!
Người đẹp bác sĩ xấu hổ, đôi mắt nhìn chằm chặp Thiên Tú một cách quỷ dị. Nhìn cậu thu lại chiếc BCS kia hệt như đang thu thập BCS từng dùng qua mang về tẩy rửa rồi dùng tiếp vậy.
BCS đã rách rồi, mang về không chỉ phải tẩy rửa mà còn phải vá lại nữa đó.
Thiên Tú thấy Thùy Dung nhìn mình một cách có vẻ không bình thường, cậu cười trừ: “Mình đi chứ! Tới lầu sáu rồi mà.
”
Thùy Dung chu miệng nguýt một cái rồi cất bước đi ra khỏi thang máy, Tú bước theo sau.
Thùy Dung bất chợt hỏi: “Ông cụ ban nãy kia có thể bình an chuyển thế đầu thai không anh?”
Tú đáp: “Em đã phá tan oán niệm của ông ta rồi thì ổng vui vẻ về nơi chín suối thôi.
”
“Ban nãy em khám bệnh cho quỷ cũng rất giỏi.
” Thiên Tú rất bội phục người đẹp bác sĩ thiện lương chính trực, có y đức cao thượng này. Nhưng vẫn không nhịn được hỏi: “Lúc nãy em không sợ à?”
Thùy Dung mỉm cười nói: “Em học y, khóa nhập học đầu tiên chính là giải phẫu cơ thể người. Mà ở đây lại là bệnh viện, gần như mỗi ngày đều có người chết. Tuy nói chưa từng thấy quỷ nhưng cũng xem như nhìn quen hy vọng rồi. Hơn nữa em tin rằng, oan có đầu nợ có chủ, em không làm chuyện có lỗi, không sợ quỷ gõ cửa.
”
Thiên Tú mỉm cười giơ ngón cái lên. Cho dù xã hội bây giờ đầy rẫy tệ nạn, rất nhiều người đều mất hết đạo đức và tôn nghiêm làm người, cam nguyện làm nô lệ của đồng tiền nhưng vẫn có người như một dòng nước trong đang chảy.
“Đúng rồi, sao ban nãy anh có thể dùng "vật" đó khống chế ác quỷ vậy?” Thùy Dung rốt cuộc đã hỏi ra nghi vấn trong lòng. Nàng chẳng những to gan lớn mật, có y đức cao thượng đồng thời còn có lòng hiếu kỳ trời sinh của phụ nữ.
Thiên Tú nghiêm túc nói: “Thực ra anh cũng là một bác sĩ. Có điều em khám bệnh cho người sống, mà anh thì chữa trị cho người chết, nhất là tổn thương về tâm lý.
”
Người đẹp bác sĩ rất khiếp sợ, không dám tin tưởng. Thiên Tú có thể cảm nhận được lòng hiếu kỳ trong con người nàng ta đang rực cháy mãnh liệt.
Thiên Tú nhìn trái nhìn phải, tìm khoa chẩn đoán tiết niệu. Thực ra cũng rất dễ tìm, chỉ cần nhìn người bệnh xếp hàng chờ ở ngoài cửa phòng đều là nam thì tám chín phần mười là nó rồi. Hai người vừa nói vừa đi, bất tri bất giác đã tới cửa khoa tiết niệu. Bên ngoài có bốn năm người đàn ông đang chờ. Thùy Dung đẩy cửa khoa tiết niệu đi thẳng vào trong, còn Thiên Tú lẽo đẽo theo sau. Người đẹp bác sĩ mỉm cười xoay người lại nói: “Xin lỗi, đã đến giờ em làm việc rồi cảm phiền anh ra ngoài kia chờ nhé rồi hẵng nói chuyện tiếp.
”
Thiên Tú ngơ ngác đứng ở cửa khoa tiết niệu rất lâu vẫn chưa hồi hồn lại. Mãi đến đi bên người có một gã đàn ông đứng lên nhìn chằm chằm đũng quần cậu nói: “Khì, anh giai, tôi biết anh rất khó chịu, tôi cũng có cảm giác như thế nhưng anh không thể chen ngang được.
”
“Ồ!
” Thiên Tú đờ đẫn gật đầu.
Nghiêm Thị Thùy Dung quả thật xinh đẹp, tuyệt đối có thể chen vào hàng ngũ cực phẩm. Vừa xinh đẹp phóng khoáng, vừa nhân phẩm hơn người, y đức cao thượng, quả thực có thể dùng hoàn mỹ để hình dung. Thiên Tú rất hưng phấn, hạng cực phẩm này không ngờ lại rơi vào trong tay mình
Do trong thời gian làm việc, vốn dĩ Thiên Tú cũng chỉ muốn ngó cái rồi đi. Nhưng bây giờ cậu đã động tâm, bèn quyết định giao lưu sâu thêm một phen. Cho nên cậu thật sự bỏ tiền mua số, cầm sổ khám bệnh ngồi xếp hàng chờ ở cửa. Trước mặt còn có vài gã đàn ông ôm đũng quần chờ, cậu ngồi ở chót nhìn đám đàn ông ai nấy mặt mày đau khổ đi vào phòng khám, rồi mặt mày rạng rỡ xách đũng quần đi ra. Mỗi người đều ra sức tán tụng nói: “Bác sĩ này xinh quá, tính tình lại cẩn thận, y thuật cao siêu. Cái bệnh khó nói ra mồm đáng chết này làm khổ tôi lâu lắm rồi, nhưng nó được đôi tay mềm mại của cô ấy túm cái lập tức như bẻ cong thành thẳng, quá là sung sướng…”
Một gã đàn ông khác cũng khen ngợi nói: “Đôi tay nhỏ mềm mại ấy hệt như có ma lực, chỉ nắn nắn xoa xoa một cái là sự đau đớn của tôi liền biến mất toàn bộ. Thật muốn để cô ấy giúp tôi tuốt tuốt vài cái mà!
”
Trước mặt Thiên Tú tổng cộng có sáu bảy gã đàn ông đang xếp hàng. Mỗi người đều là mặt mày cau có, đau đớn vạn phần đi vào nhưng đi ra đều là vui vẻ rạng rỡ. Mỗi người đều có một vài câu cảm khái và miêu tả chi tiết tình hình gặp mặt. Bây giờ nàng đã là bạn gái Thiên Tú nhưng nghe xong sự hình dung đáng khinh, dâm dật của họ cậu vẫn có xúc động muốn hành hung họ một trận. Cậu thậm chí hoài nghi, trong những người này có kẻ chính là vì chiếm cực phẩm mà giả bệnh.
Thiên Tú đang tưởng tưởng vô bờ bến thì lúc này trong phòng truyền tới âm thanh của người đẹp bác sĩ: “Người tiếp theo…”
Liếc qua bên người đã không còn người bệnh, hơn nữa thời gian cũng không sớm nữa, trong hành lang im phăng phắc. Thiên Tú đắn đo rất lâu cuối cùng vẫn quyết định thử xem, cậu không phải một kẻ kỳ thị nghề nghiệp, cũng không phải một kẻ nghĩ ngợi linh tinh, nghi kỵ người mình yêu. Cậu là một người cao thượng, một người thoát khỏi phân biệt sang hèn, một người đơn thuần không tim không phổi, hơn nữa rất có lòng tin với cây thịt của mình.
Cậu đứng dậy lịch sự gõ cửa rồi đi vào. Vừa nhìn thấy cậu thì khuôn mặt nghiêm túc của Thùy Dung nhất thời xuất hiện vẻ tươi cười: “Em không ngờ anh thật sự chờ ở ngoài lâu như vậy. Ồ, còn đeo số cơ đấy. Sao rồi, có phải trải qua đấu tranh tư tưởng dữ dội ở bên ngoài, vì nghề nghiệp của em thường xuyên tiếp xúc với cây thịt của đàn ông, nếu làm bạn trai em thì tâm lý sẽ khó chịu phải không?!
”
Thiên Tú cũng đổ mồ hôi lạnh xấu hổ, cậu quả thật đắn đo rất lâu nhưng bây giờ đã nghĩ thông suốt rồi. Lập tức cười nói: “Sao chứ, đây là nghề của em mà, hơn nữa là một nghề cao thượng vĩ đại, chữa bệnh cứu người. Anh không hề có tâm tư bẩn thỉu gì cả.
”
Thùy Dung sững sờ, không ngờ rằng Thiên Tú lại nói như thế. Trước thời điểm nàng và cô bạn thân Đoan Nghi tới nhà tắm công cộng để tắm rửa rồi gặp Thiên Tú, Thùy Dung cũng từng có quen với vài người con trai. Lúc làm quen nàng cũng đều cố ý bố trí ở ngoài phòng làm việc của mình, chính là vì để đàn ông cảm nhận thử trước. Rất nhiều gã đàn ông ngay cả cửa đều chưa bước vào đã lẳng lẳng đi mất, những người còn lại không ngoại lệ đều khuyên nàng đổi việc.
Thực ra người ta đều hy vọng giành được sự tôn trọng của người khác. Đặc biệt là giành được sự tôn trọng của người mình yêu, tôn trọng nghề nghiệp của mình. Tình yêu, phải tôn trọng hết thảy.
Nhưng Thùy Dung đáng thương ngay cả một người ra vẻ đạo mạo, ngay cả một câu giả tình giả ý đều chưa nghe thấy bao giờ. Nghề này thật sự khó chịu nổi như vậy ư?
Cô nàng không biết lời của Thiên Tú là thật hay giả nhưng quả thật là người đầu tiên tỏ vẻ thông hiểu với nàng. Điều này khiến ấn tượng đầu tiên của nàng ta với Thiên Tú rất là không tồi. Cô nàng hất hất cằm tỏ ý Thiên Tú ngồi xuống. Thùy Dung nhìn cậu thản nhiên ngồi lên chiếc ghế người bệnh từng ngồi, rất có khả năng truyền nhiễm vi khuẩn kia, ấn tượng tốt dành cho Thiên Tú lại tăng thêm bậc nữa. Nhưng cô nàng đâu biết Thiên Tú là Á Thần, cho nên dẫu ném cậu vào nhà máy năng lượng nguyên tử, đối mặt với chất phóng xạ siêu mạnh thì cậu cũng sẽ không rụng tóc. Ném vào hầm vi khuẩn, cậu cũng sẽ không bị lây.
Nhưng chờ sau khi Thiên Tú ngồi xuống, ngược lại Thùy Dung lại không biết nói gì cho phải. Đàn ông trước đây gặp phải về cơ bản đều đi ngay rồi, bây giờ cô nàng chủ động mời Thiên Tú ngồi xuống đã chứng minh cậu thông qua khảo nghiệm của cửa đầu tiên. Tiếp theo chính là bắt đầu làm quen, Thùy Dung không có bất kỳ kinh nghiệm nào, Thiên Tú thì bị sắc đẹp của nàng khuynh đảo làm cho mơ mơ màng màng. Hai người cứ thế mắt to trừng mắt nhỏ, mãi đến khi ngoài cửa truyền tới âm thanh…
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!