Là Ai Cưa Ai Khác Biệt Sao?

Là Ai Cưa Ai Khác Biệt Sao?

Cập nhật: 15/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 14,591
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Truyện Teen
Truyện Sủng
Trọng Sinh
     
     

Doãn Khả Vy vẫn tỏ ra bình thường, chỉ hơi nhún vai một chút: "Vậy cậu muốn tớ phải có thái độ thế nào? Lo lắng, sợ hãi, hay vui vẻ đây? Chuyện gì nên đến cũng đến, có muốn trốn cũng trốn không thoát.

"

Trong lòng cô lúc này thật sự vô cùng mâu thuẫn, cô nửa muốn cùng Tracy thi thố, nửa lại không?

Nếu như phải thi, ít nhất mối quan hệ tay ba của ba người cũng sẽ có hồi kết. Còn nếu không thi, cô nàng Tracy liệu có bỏ qua không hay là sẽ tìm một cái cớ gì khác nữa để gây chuyện?

Ngẫm kỹ lại thì, Tracy hành động bốc đồng như vậy cũng không phải không thể chấp nhận, cô ta cũng chỉ vì không muốn từ bỏ Lữ Thiên Luân mà thôi. Nếu đổi lại là cô, không biết cô có đủ cam đảm để làm việc đó không hay là im lặng ra đi cũng không chừng.

Đời người ngắn lắm, có thể thích một người nhiều như vậy cũng không dễ dàng gì, đối phương lại không có tình cảm với mình cũng là một nỗi đau không hề nhỏ.

Cho dù đồng cảm thì thế nào? Ai cũng có một con ác quỷ tồn tại trong lòng mang tên ích kỷ, và cô cũng không ngoại lệ.

Khó khăn lắm mới có cơ hội trở về quá khứ để thay đổi sự nuối tiếc đã bỏ lỡ cả một đời, cô không thể lại tiếp tục bỏ lỡ, hai tay dâng người mà mình trân trọng nhất cho kẻ khác. Đó là điều không thể nào!

Nếu cố gắng không đủ để cô giữ chặt hắn thì cô sẽ cố gắng thêm. Nếu cố gắng thêm vẫn chưa đủ thì cô sẽ càng cố gắng hơn nữa, tiếp tục cố gắng không ngừng để đời này kiếp này cùng hắn đi đến cuối cùng, mãi mãi không xa không rời cho đến khi kiếp này chấm dứt!

Câu trả lời của Doãn Khả Vy không nằm trong dự liệu khiến Trình Như Ngọc mất hết cả hứng thú, thế là cô nàng cho qua, đổi sang đề tài khác.

"Được rồi được rồi, tớ sợ cậu luôn rồi đấy. Xem nào, được một tuần nghỉ đón năm mới cậu có dự định gì chưa? Còn có sinh nhật mười tám tuổi của cậu, có định tổ chức không?"

Doãn Khả Vy lắc đầu: "Chưa có kế hoạch gì cả, cũng không định tổ chức gì đâu, chỉ ở nhà ăn bữa cơm cùng với ba mẹ như mọi năm thôi.

"

Hai mươi lăm cái sinh nhật hầu như cô chẳng tổ chức linh đình gì cả, bởi vì họ hàng nội ngoại nhà cô không nhiều, bạn bè cũng ít cho nên cũng chẳng biết phải tổ chức như thế nào. Cuối cùng cô thống nhất hàng năm sẽ chỉ cùng ba mẹ ăn bữa cơm, thổi bánh kem là đủ rồi.

Chỉ là sinh nhật thôi mà, năm nào mà chẳng có, cô cũng chẳng cần cầu kỳ để làm gì. Quan trọng là ngày này cô cảm thấy vui vẻ là được.

Trình Như Ngọc lắc đầu nguầy nguậy: "Bà cô của tôi ơi, sinh nhật mười tám đấy, đánh dấu cột mốc trưởng thành của một người đấy, cậu đừng qua loa như thế có được không? Lại nói, năm nay cậu lại có một cái đuôi, hắn ta chẳng lẽ không định tổ chức cho cậu?"

Doãn Khả Vy lắc đầu cười: "Không biết. Anh ấy chưa nói gì với tớ cả.

"

Trình Như Ngọc lại ôm lấy vai cô, lả giả cười: "Hì hì, chưa nói chứ không phải