Chương 1 - Còn Ngủ Cùng Cố Diệc Minh Nữa Thì Tôi Là Con Chó!
Chương 2 - Bọn Mình Ngủ Chung Bao Nhiêu Năm Rồi!
Chương 3 - Hình Như Đặt Chân Lên Thuyền Rồi
Chương 4 - Anh Thật Sự Không Gay
Chương 5 - Bọn Mình Vận Động Đặc Biệt Một Tí Đi
Chương 6 - Cái Ngữ Đàn Ông Bạc Bẽo Đó Phải Bị Tống Vào Lồng Heo, Quẳng Xuống Sông!
Chương 7 - Anh Ấy Thích Dính Lấy Người Khác Như Vậy Từ Bao Giờ?
Chương 8 - Em Muốn Ra Ngoài Chơi Bời Lêu Lổng
Chương 9 - Anh Mà Không Quản Em Thì Em Có Thể Chơi Tới Gãy Chân!
Chương 10 - Phần Thi Cuối Cùng
Chương 11 - Là Kẹo Xịn Chương Trình Phát
Chương 12 - Út Cưng???!!!
Chương 13 - Bạn Trai Của Tôi Cũng Chỉ Có Thể Là Trai Thẳng
Chương 14 - Về Nhà Xử Lý Em Sau
Chương 15 - Eo Em Đau
Chương 16 - Về Nhà Anh Sẽ Thao Luyện Em
Chương 17 - Xin Tha Cũng Vô Ích
Chương 18 - Trai Thẳng Đê Tiện
Chương 19 - Tỏ Tình
Chương 20 - Cố Diệc Minh, Xong Đời Anh Rồi!
Chương 21 - Em Lẳng Lơ Làm Anh Cong À?
Chương 22 - Chơi Đàn Ông Sướиɠ Hơn Chơi Điện Thoại Nhiều
Chương 23 - Chấn Động! Không Ngờ Ảnh Đế Cố Diệc Minh Lại…
Chương 24 - Nhào Vô, Chiếm Lấy Em Đi!
Chương 25 - Xin Lỗi, Tôi Phê Quá
Chương 26 - Làm Mình Làm Mẩy Tốt Thật
Chương 27 - Thẳng Đến Độ Tàn Nhẫn
Chương 28 - Gòy Xong, Khiến Crush Tức Tới Độ Sứt Mẻ Hình Tượng Luôn
Chương 29 - Trong Mắt, Trong Tim Em Còn Anh Không?
Chương 30 - Gọi Ông Xã Đi
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Kịch Bản Đẹp Bằng Anh À?
Chương 33 - Cố Diệc Minh! Chồng Ơi!
Chương 34 - Em Lấy Luôn Anh Chẳng Phải Tốt Hơn À?
Chương 35 - Sao Cậu Chia Cắt Tôi Với Dư Bắc?
Chương 36 - Tôi Nói Họ Là Chồng Chồng Có Vấn Đề Gì Không Quý Vị?
Chương 37 - Hay Anh Ấy Có Người Anh Em Tốt Khác Rồi?
Chương 38 - Ngủ Cùng Em Quen Rồi
Chương 39 - Anh Là Cục Cưng Của Em
Chương 40 - Cố Diệc Minh Chưa Hề Được Nếm Mùi
Chương 41 - Con Người Đều Phải Có Sở Trường Riêng
Chương 42 - Em Đúng Là Mèo Con Đói Khát
Chương 43 - Đúng Là Đẹp Trai Muốn Làm Gì Cũng Được
Chương 44 - Ông Đây Nào Phải Cục Cưng Của Anh
Chương 45 - Dù Thế Nào Cũng Coi Như Tỏ Tình Rồi
Chương 46 - Mọi Người Vẫn Chưa Biết Nhỉ?
Chương 47 - Chỉ Có Tôi Mới Bảo Vệ Được Em
Chương 48 - Em Ấy Chẳng Bao Giờ Yêu Người Cùng Giới Giống Mày Đâu!
Chương 49 - Kích Thích Vãi...
Chương 50 - Vẫn Còn Tâm Trạng Để Làm Những Chuyện Này?
Chương 51 - Tắm Chảy Cả Máu Mũi
Chương 52 - Buổi Họp Mặt Của Các Thành Viên Phòng 101 Lớp 1101 Khoá 11
Chương 53 - Súng Ống Không Toé Lửa Mà Được À?
Chương 54 - Ở Cạnh Nhau Là Y Như Củi Khô Gặp Lửa
Chương 55 - Gọi Cho Mẹ Bọn Mình Đi
Chương 56 - Cả Gan Ngủ Với Em Trước Mặt Bố Mẹ Em?
Chương 57 - Ngang Nhiên Cắm Sừng Tổng Giám Đốc Cố
Chương 58 - Hay Tụi Mình Cũng Đặt Một Đôi?
Chương 59 - Đôi Thứ Hai Giảm Giá 50%
Chương 60 - Tiểu "Út" Tinh
Chương 61 - Em Từng Đưa Thằng Khác Về Nhà?
Chương 62 - Ông Nhìn Người Ta Kìa
Chương 63 - Em Từng Cùng Bọn Họ Chơi Trò Đó?
Chương 64 - Đều Giống Cái Chày
Chương 65 - Dư Bắc Cảm Thấy Bản Thân Càng Hèn Mọn Hơn
Chương 66 - Ai Hút Thì Người Ấy Tự Biết
Chương 67 - Mình Chỉ Muốn Cưỡi Trên Hông
Chương 68 - Dâm Ghê Lắm
Chương 69 - Tại Anh Đấy!
Chương 70 - Chơi Gay Được Thì Chơi, Không Thì Nghỉ Khoẻ!
Chương 71 - Bọn Mình Thật Sự Chấm Hết Rồi
Chương 72 - Đối Tượng Mai Mối
Chương 73 - Không Thèm Gặp Mình Lần Cuối Luôn?
Chương 74 - Có Nhất Thiết Phải Hạ Nhục Ông Đây Thế Không?
Chương 75 - Quả Báo Của Cố Diệc Minh Chính Là Tôy!
Chương 76 - Tôi Không Cho Đè
Chương 77 - Cầu Xin Ta Tha Cho Em
Chương 78 - Tần Phong Và Hạ Nhất Phàm
Chương 79 - Anh Là Lính Mới, Học Chút Thì Đã Sao Nào?
Chương 80 - Giọt Nước Mắt Hối Hận Tuôn Rơi
Chương 81 - Em Không Phát Hiện Ra Anh Chịch Nhẹ Hơn Rất Nhiều À?
Chương 82 - Út Cưng, Anh Nhớ Em Quá
Chương 83 - Làm Một Cái Lồng, Nhốt Em Lại
Chương 84 - Dư Bắc! Em Ăn Vụng!
Chương 85 - Khốn Nạn Đến Mức Đéo Còn Là Người
Chương 86 - Quan Hệ Nam Nam Mà Còn Đơn Thuần?!
Chương 87 - Bao Ăn, Bao Ở, Bao Ngủ
Chương 88 - Ăn Cơm Chó Ngập Mồm Rồi!
Chương 89 - Hoá Ra Đây Là Quà Sinh Nhật Em Tặng Anh
Chương 90 - Chúng Ta Chia Tay Đi
Chương 91 - Cố Diệc Minh Bị Đá Rồi
Chương 92 - Em Ấy Là Nửa Kia Của Tôi
Chương 93 - Đấy Là Anh Trai Anh
Chương 94 - Vợ Chưa Cưới Của Con Đang Đợi
Chương 95 - Mai Mày Dọn Đi Luôn Đi
Chương 96 - Em Nuôi
Chương 97 - Em Ấy Đang Đùa Với Lửa!
Chương 98 - Làm Gì Có Nữ Chính Nào Hôn Mà Lại Vươn Tay Ấn Gáy Người Ta?
Chương 99 - Quy Tắc Ngầm, Tự Hiến Thân
Chương 100 - Muốn Đàn Ông Thì Cứ Tìm Anh
Chương 101 - Tình Yêu Đích Thực!
Chương 102 - Cuối Cùng Chẳng Phải Vẫn Bước Vào Nhà Họ Cố Hay Sao?
Chương 103 - Bóc Phốt
Chương 104 - Không Chiếm Được Em Thì Huỷ Hoại Em
Chương 105 - Em Đánh Rơi Anh Rồi
Chương 106 - Yêu Rồi, Yêu Rồi
Chương 107 - Tình Nhân Thế Thân Của Tổng Tài
Chương 108 - Tụi Mình Quay Về Với Nhau Đi
Chương 109 - Sao Vậy?
Chương 110 - Rút Cục Em Có Muốn Chính Thức Ở Bên Cạnh Anh Không?
Chương 111 - Anh Đã Quen Đối Xử Tốt Với Em Rồi
Chương 112 - Xin Lỗi Cái Con Khỉ
Chương 113 - Cược Thận, Không Đặt Cược Trái Tim
Chương 114 - Nắng Hạn Gặp Mưa Rào
Chương 115 - Anh Bị Bệnh
Chương 116 - Kẹo Bạc Hà
Chương 117 - Thiếu Em, Anh Sẽ Chết
Chương 118 - Lên Hot Search Vì Bị Thần Tượng Thả
Chương 119 - Không Phải Chúng Tôi Đang Yêu Nhau
Chương 120 - Sớm Sinh Quý Tử
Chương 121 - Chưa Bao Giờ Nói Anh Yêu Em
Chương 122 - Chồng Bé Nhỏ Xinh Đẹp Tuyệt Trần Của Tổng Giám Đốc Cố
Chương 123 - Thông Báo Chính Thức
Chương 124 - Thề Thốt
Chương 125 - Bộ Đồng Phục Quyến Rũ
Chương 126 - Con Người Không Bao Giờ Thẳng
Chương 127 - Cứng Họng
Chương 128 - Giáo Trình Gả Vào Hào Môn
Chương 129 - Lời Cợt Nhả Hết Bài Này Đến Bài Khác
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Hoài Niệm
Chương 132 - Điên Cuồng Nhảy Disco
Chương 133 - Có Tiền Là Ngang Ngược
Chương 134 - Đuổi Chó
Chương 135 - Tối Nay Anh Nộp Tiền Thuê Phòng Được Không?
Chương 136 - Tôi Muốn Cậu Biến Mất Khỏi Thế Giới Này
Chương 137 - Mình Chính Là Người Nhà Của Cố Diệc Minh
Chương 138 - Tất Cả
Chương 139 - Lúc Này Không Phản Công Thì Còn Đợi Đến Bao Giờ?
Chương 140 - Đến Cả Đàn Ông Ngọt Ngào Cũng Có Lúc Mặn
Chương 141 - Dựa Vào Tôi Là Vợ Của Tổng Giám Đốc Cố Các Người
Chương 142 - Chồng Cai Quản Bí Mật Sâu Xa
Chương 143 - Chân Đạp Mấy Chiếc Thuyền
Chương 144 - Làm Nũng
Chương 145 - Thể Chất Của Vượng Phu
Chương 146 - Củi Đốt Chạm Vào Lửa Lớn
Chương 147 - Điều Khiến Dư Bắc Ngứa Ngáy
Chương 148 - Cố Diệc Minh Thích Bao Tải Màu Đỏ
Chương 149 - Khai Mở Một Con Đường Mới
Chương 150 - Thua Ở Cô Không Phải Cậu Ấy
Chương 151 - Người Một Nhà Tương Thân Tương Ái
Chương 152 - Rốt Cuộc Em Giấu Anh Bao Nhiêu Người Bố Vậy?
Chương 153 - Em Bé
Chương 154 - Vui Lòng Trả Phí Để Xem Nội Dung Tiếp Theo (Hết)
Chương 1 - Còn Ngủ Cùng Cố Diệc Minh Nữa Thì Tôi Là Con Chó!
Chương 2 - Bọn Mình Ngủ Chung Bao Nhiêu Năm Rồi!
Chương 3 - Hình Như Đặt Chân Lên Thuyền Rồi
Chương 4 - Anh Thật Sự Không Gay
Chương 5 - Bọn Mình Vận Động Đặc Biệt Một Tí Đi
Chương 6 - Cái Ngữ Đàn Ông Bạc Bẽo Đó Phải Bị Tống Vào Lồng Heo, Quẳng Xuống Sông!
Chương 7 - Anh Ấy Thích Dính Lấy Người Khác Như Vậy Từ Bao Giờ?
Chương 8 - Em Muốn Ra Ngoài Chơi Bời Lêu Lổng
Chương 9 - Anh Mà Không Quản Em Thì Em Có Thể Chơi Tới Gãy Chân!
Chương 10 - Phần Thi Cuối Cùng
Chương 11 - Là Kẹo Xịn Chương Trình Phát
Chương 12 - Út Cưng???!!!
Chương 13 - Bạn Trai Của Tôi Cũng Chỉ Có Thể Là Trai Thẳng
Chương 14 - Về Nhà Xử Lý Em Sau
Chương 15 - Eo Em Đau
Chương 16 - Về Nhà Anh Sẽ Thao Luyện Em
Chương 17 - Xin Tha Cũng Vô Ích
Chương 18 - Trai Thẳng Đê Tiện
Chương 19 - Tỏ Tình
Chương 20 - Cố Diệc Minh, Xong Đời Anh Rồi!
Chương 21 - Em Lẳng Lơ Làm Anh Cong À?
Chương 22 - Chơi Đàn Ông Sướиɠ Hơn Chơi Điện Thoại Nhiều
Chương 23 - Chấn Động! Không Ngờ Ảnh Đế Cố Diệc Minh Lại…
Chương 24 - Nhào Vô, Chiếm Lấy Em Đi!
Chương 25 - Xin Lỗi, Tôi Phê Quá
Chương 26 - Làm Mình Làm Mẩy Tốt Thật
Chương 27 - Thẳng Đến Độ Tàn Nhẫn
Chương 28 - Gòy Xong, Khiến Crush Tức Tới Độ Sứt Mẻ Hình Tượng Luôn
Chương 29 - Trong Mắt, Trong Tim Em Còn Anh Không?
Chương 30 - Gọi Ông Xã Đi
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Kịch Bản Đẹp Bằng Anh À?
Chương 33 - Cố Diệc Minh! Chồng Ơi!
Chương 34 - Em Lấy Luôn Anh Chẳng Phải Tốt Hơn À?
Chương 35 - Sao Cậu Chia Cắt Tôi Với Dư Bắc?
Chương 36 - Tôi Nói Họ Là Chồng Chồng Có Vấn Đề Gì Không Quý Vị?
Chương 37 - Hay Anh Ấy Có Người Anh Em Tốt Khác Rồi?
Chương 38 - Ngủ Cùng Em Quen Rồi
Chương 39 - Anh Là Cục Cưng Của Em
Chương 40 - Cố Diệc Minh Chưa Hề Được Nếm Mùi
Chương 41 - Con Người Đều Phải Có Sở Trường Riêng
Chương 42 - Em Đúng Là Mèo Con Đói Khát
Chương 43 - Đúng Là Đẹp Trai Muốn Làm Gì Cũng Được
Chương 44 - Ông Đây Nào Phải Cục Cưng Của Anh
Chương 45 - Dù Thế Nào Cũng Coi Như Tỏ Tình Rồi
Chương 46 - Mọi Người Vẫn Chưa Biết Nhỉ?
Chương 47 - Chỉ Có Tôi Mới Bảo Vệ Được Em
Chương 48 - Em Ấy Chẳng Bao Giờ Yêu Người Cùng Giới Giống Mày Đâu!
Chương 49 - Kích Thích Vãi...
Chương 50 - Vẫn Còn Tâm Trạng Để Làm Những Chuyện Này?
Chương 51 - Tắm Chảy Cả Máu Mũi
Chương 52 - Buổi Họp Mặt Của Các Thành Viên Phòng 101 Lớp 1101 Khoá 11
Chương 53 - Súng Ống Không Toé Lửa Mà Được À?
Chương 54 - Ở Cạnh Nhau Là Y Như Củi Khô Gặp Lửa
Chương 55 - Gọi Cho Mẹ Bọn Mình Đi
Chương 56 - Cả Gan Ngủ Với Em Trước Mặt Bố Mẹ Em?
Chương 57 - Ngang Nhiên Cắm Sừng Tổng Giám Đốc Cố
Chương 58 - Hay Tụi Mình Cũng Đặt Một Đôi?
Chương 59 - Đôi Thứ Hai Giảm Giá 50%
Chương 60 - Tiểu "Út" Tinh
Chương 61 - Em Từng Đưa Thằng Khác Về Nhà?
Chương 62 - Ông Nhìn Người Ta Kìa
Chương 63 - Em Từng Cùng Bọn Họ Chơi Trò Đó?
Chương 64 - Đều Giống Cái Chày
Chương 65 - Dư Bắc Cảm Thấy Bản Thân Càng Hèn Mọn Hơn
Chương 66 - Ai Hút Thì Người Ấy Tự Biết
Chương 67 - Mình Chỉ Muốn Cưỡi Trên Hông
Chương 68 - Dâm Ghê Lắm
Chương 69 - Tại Anh Đấy!
Chương 70 - Chơi Gay Được Thì Chơi, Không Thì Nghỉ Khoẻ!
Chương 71 - Bọn Mình Thật Sự Chấm Hết Rồi
Chương 72 - Đối Tượng Mai Mối
Chương 73 - Không Thèm Gặp Mình Lần Cuối Luôn?
Chương 74 - Có Nhất Thiết Phải Hạ Nhục Ông Đây Thế Không?
Chương 75 - Quả Báo Của Cố Diệc Minh Chính Là Tôy!
Chương 76 - Tôi Không Cho Đè
Chương 77 - Cầu Xin Ta Tha Cho Em
Chương 78 - Tần Phong Và Hạ Nhất Phàm
Chương 79 - Anh Là Lính Mới, Học Chút Thì Đã Sao Nào?
Chương 80 - Giọt Nước Mắt Hối Hận Tuôn Rơi
Chương 81 - Em Không Phát Hiện Ra Anh Chịch Nhẹ Hơn Rất Nhiều À?
Chương 82 - Út Cưng, Anh Nhớ Em Quá
Chương 83 - Làm Một Cái Lồng, Nhốt Em Lại
Chương 84 - Dư Bắc! Em Ăn Vụng!
Chương 85 - Khốn Nạn Đến Mức Đéo Còn Là Người
Chương 86 - Quan Hệ Nam Nam Mà Còn Đơn Thuần?!
Chương 87 - Bao Ăn, Bao Ở, Bao Ngủ
Chương 88 - Ăn Cơm Chó Ngập Mồm Rồi!
Chương 89 - Hoá Ra Đây Là Quà Sinh Nhật Em Tặng Anh
Chương 90 - Chúng Ta Chia Tay Đi
Chương 91 - Cố Diệc Minh Bị Đá Rồi
Chương 92 - Em Ấy Là Nửa Kia Của Tôi
Chương 93 - Đấy Là Anh Trai Anh
Chương 94 - Vợ Chưa Cưới Của Con Đang Đợi
Chương 95 - Mai Mày Dọn Đi Luôn Đi
Chương 96 - Em Nuôi
Chương 97 - Em Ấy Đang Đùa Với Lửa!
Chương 98 - Làm Gì Có Nữ Chính Nào Hôn Mà Lại Vươn Tay Ấn Gáy Người Ta?
Chương 99 - Quy Tắc Ngầm, Tự Hiến Thân
Chương 100 - Muốn Đàn Ông Thì Cứ Tìm Anh
Chương 101 - Tình Yêu Đích Thực!
Chương 102 - Cuối Cùng Chẳng Phải Vẫn Bước Vào Nhà Họ Cố Hay Sao?
Chương 103 - Bóc Phốt
Chương 104 - Không Chiếm Được Em Thì Huỷ Hoại Em
Chương 105 - Em Đánh Rơi Anh Rồi
Chương 106 - Yêu Rồi, Yêu Rồi
Chương 107 - Tình Nhân Thế Thân Của Tổng Tài
Chương 108 - Tụi Mình Quay Về Với Nhau Đi
Chương 109 - Sao Vậy?
Chương 110 - Rút Cục Em Có Muốn Chính Thức Ở Bên Cạnh Anh Không?
Chương 111 - Anh Đã Quen Đối Xử Tốt Với Em Rồi
Chương 112 - Xin Lỗi Cái Con Khỉ
Chương 113 - Cược Thận, Không Đặt Cược Trái Tim
Chương 114 - Nắng Hạn Gặp Mưa Rào
Chương 115 - Anh Bị Bệnh
Chương 116 - Kẹo Bạc Hà
Chương 117 - Thiếu Em, Anh Sẽ Chết
Chương 118 - Lên Hot Search Vì Bị Thần Tượng Thả
Chương 119 - Không Phải Chúng Tôi Đang Yêu Nhau
Chương 120 - Sớm Sinh Quý Tử
Chương 121 - Chưa Bao Giờ Nói Anh Yêu Em
Chương 122 - Chồng Bé Nhỏ Xinh Đẹp Tuyệt Trần Của Tổng Giám Đốc Cố
Chương 123 - Thông Báo Chính Thức
Chương 124 - Thề Thốt
Chương 125 - Bộ Đồng Phục Quyến Rũ
Chương 126 - Con Người Không Bao Giờ Thẳng
Chương 127 - Cứng Họng
Chương 128 - Giáo Trình Gả Vào Hào Môn
Chương 129 - Lời Cợt Nhả Hết Bài Này Đến Bài Khác
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Hoài Niệm
Chương 132 - Điên Cuồng Nhảy Disco
Chương 133 - Có Tiền Là Ngang Ngược
Chương 134 - Đuổi Chó
Chương 135 - Tối Nay Anh Nộp Tiền Thuê Phòng Được Không?
Chương 136 - Tôi Muốn Cậu Biến Mất Khỏi Thế Giới Này
Chương 137 - Mình Chính Là Người Nhà Của Cố Diệc Minh
Chương 138 - Tất Cả
Chương 139 - Lúc Này Không Phản Công Thì Còn Đợi Đến Bao Giờ?
Chương 140 - Đến Cả Đàn Ông Ngọt Ngào Cũng Có Lúc Mặn
Chương 141 - Dựa Vào Tôi Là Vợ Của Tổng Giám Đốc Cố Các Người
Chương 142 - Chồng Cai Quản Bí Mật Sâu Xa
Chương 143 - Chân Đạp Mấy Chiếc Thuyền
Chương 144 - Làm Nũng
Chương 145 - Thể Chất Của Vượng Phu
Chương 146 - Củi Đốt Chạm Vào Lửa Lớn
Chương 147 - Điều Khiến Dư Bắc Ngứa Ngáy
Chương 148 - Cố Diệc Minh Thích Bao Tải Màu Đỏ
Chương 149 - Khai Mở Một Con Đường Mới
Chương 150 - Thua Ở Cô Không Phải Cậu Ấy
Chương 151 - Người Một Nhà Tương Thân Tương Ái
Chương 152 - Rốt Cuộc Em Giấu Anh Bao Nhiêu Người Bố Vậy?
Chương 153 - Em Bé
Chương 154 - Vui Lòng Trả Phí Để Xem Nội Dung Tiếp Theo (Hết)
Không thể để Cố Diệc Minh bế.
Đây là lòng tự trọng của 0 phẩy 5.
Lúc rời khỏi thang máy, Dư Bắc chầm chậm theo sau, Cố Diệc Minh đi trước mở cửa.
Cửa mở ra, Cố Diệc Minh đứng ngoài, không bước vào.
"Út Cưng, gọi cảnh sát, nhà mình bị trộm viếng thăm.
"
Dư Bắc nghe vậy thì giật mình, khập khiễng lao tới.
"Cái đệt, thằng chó nào dám ăn trộm nhà mình?"
Trong phòng khách có ba chiếc túi bạt.
Chuyện này suy cho cùng đều tại Cố Diệc Minh.
Dư Bắc giật lấy điện thoại của anh.
Vừa bị tra tấn về thể xác, giờ lại suýt gặp hoạ bóc lịch.
Cố Diệc Minh hiểu ra, hỏi: "Em thu dọn nhà cửa thế này hả?"
"...
.
"
"Em sắp chuyển nhà? Chuyển đi đâu?"
"Anh kêu em quay về một chuyến, dọn đồ đi còn gì?"
Dư Bắc cãi chày cãi cối.
"Anh bảo em về là có ý đó à?"
Cố Diệc Minh bước đến, mở túi ra xem.
"Hừ, còn chọn toàn đồ đắt tiền. Được lắm Dư Bắc, anh chỉ mới bận nửa tháng, không dính lấy em mà em đã muốn ở riêng.
"
Cố Diệc Minh đúng là vừa ăn cắp vừa la làng.
Dư Bắc vẫn chưa tính sổ với anh nhé!
"Đây là nhà em, em đem chút đồ đi thì làm sao?"
"Nhà em?"
Ánh mắt khinh bỉ của Cố Diệc Minh đã động chạm đến sức chịu đựng có giới thiệu của Dư Bắc.
Dư Bắc nổi giận.
"Tiền thuê nhà chứ gì? Sau này em đóng!
"
Bị đè trên giường thì thôi, không lẽ những chuyện khác cũng phải tiếp tục chịu chèn ép?!
Cố Diệc Minh hơi bất ngờ, giơ ngón cái về phía cậu.
"Ok, vừa hay tháng này cần nộp tiền nhà, em chuyển tiền cho anh.
"
"Sao em phải chuyển cho anh? Em sẽ trả chủ nhà.
"
Cố Diệc Minh mở điện thoại lên.
Chắc không còn gì để nói rồi.
Dư Bắc hưởng thụ niềm vui nô lệ vùng dậy nửa phút.
Cố Diệc Minh đi tới, giơ màn hình điện thoại cho Dư Bắc xem.
Trên đó là giấy chứng nhận quyền sử dụng đất.
Chủ sở hữu căn hộ, Cố Diệc Minh.
"Giờ anh chính là chủ nhà.
" Cố Diệc Minh vỗ mông cậu. "Đóng tiền đê.
"
".
.
. Anh, anh mua lúc nào đấy?"
Dư Bắc choáng váng.
"Mấy hôm trước. Anh nghĩ nếu ở lại trong nước cùng em thì phải đàng hoàng một chút.
"
Dư Bắc cho rằng kể từ khi "hắc hoá", mình đã hoá cáo rồi.
Ngờ đâu Cố Diệc Minh lại là con sói già gian ác.
Xảo quyệt quá.
"Ai bảo em muốn sống cùng anh?" Dư Bắc nói. "Anh có nhà ở ngoại thành còn gì? Anh đi đi.
"
"Đừng đánh trống lảng, nộp tiền thuê nhà.
"
Dư Bắc chỉ tay vào Cố Diệc Minh, mắng: "Anh chỉ thế là giỏi! Ngang ngược cái gì? Đem chuyện này ra để uy hiếp em đúng không? Em thà ngủ ngoài đường chứ chẳng bao giờ chịu khuất phục trước anh nữa!
"
Đồ tệ bạc, chịch xong thì trở mặt.
Dư Bắc vừa quay đi đã bị Cố Diệc Minh ôm eo kéo lại, quẳng lên giường.
"Nếu thái độ em tốt, anh có thể cân nhắc về việc lấy thân trả nợ.
"
Cố Diệc Minh đúng là suy đồi.
Anh nghĩ cậu đang thủ vai gã nhân tình trai bao của bá đạo tổng tài chắc?
Ấu trĩ!
"Bá đạo tổng tài trong truyện toàn đưa tiền cho người ta tiêu. Cố Diệc Minh, anh xem lại mình đi, keo kiệt quá.
"
Cố Diệc Minh rõ ràng quan tâm đến chuyện khác.
" Truyện nào? Để anh đọc thử.
"
"Dẹp giùm, càng đọc càng sai.
"
Dư Bắc đã chịu đựng đủ rồi.
Bảo Cố Diệc Minh nhà quê, trông anh lại rất sang chảnh.
Nhưng nếu bảo anh sang chảnh thì lúc nói chuyện lại quê chết người.
Hàng ngày hay diễn vai bá đạo tổng tài mà phèn ói.
Tại ăn nhiều đồ bổ quá nên hơi ngáo hả?
Chẳng giống minh tinh màn bạc quyến rũ kia chút nào.
Điều này cho thấy hình tượng là thứ ta có thể tạo ra.
Dư Bắc nhất thời không phân biệt nổi đâu mới là con người thật của anh.
Đồ điên Cố Diệc Minh, miệng thì đòi tiền thuê nhà, nhưng tay lại thò vào quần áo mình.
Trong đấy có tiền chắc?
Dư Bắc bắt lấy bàn tay đang cởi áo cậu.
Cố Diệc Minh nở nụ cười tà mị.
Tà mị thật sự á, y hệt như trong tiểu thuyết, chứa ba phần hững hờ, bốn phần khinh miệt và bảy, tám phần dâm đãng.
"Nam nhân, hãy cầu xin ta tha cho em đi.
"
Diễn tới nghiện luôn rồi hả?
"Xin anh.
.
.
" Dư Bắc đá lông nheo với anh. "Đừng tha cho em.
"
Cố Diệc Minh không ngờ cậu lại sành sỏi vậy.
"Út Cưng, em tự chuốc lấy nhé.
.
.
"
"Anh quất thật à?"
Dư Bắc bị Cố Diệc Minh dí lăn lộn khắp giường, cuối cùng anh tóm chân, lôi cậu về, nằm đè lên.
"Cố Diệc Minh.
.
. Em sai rồi, em sai rồi! Anh cút ra.
.
. Hahaha, tha cho em đi, anh.
.
. anh trai!
"
Cố Diệc Minh suýt sặc, anh nhìn Dư Bắc bằng vẻ mặt kỳ quái.
"Em gọi anh là gì?"
"Anh còn dám làm bậy, em sẽ mách mẹ em.
.
.
"
Dư Bắc sợ rồi.
Sướng người khác hưởng.
Cơ thể này là của mình đó.
"Em có thể.
.
. gọi thêm mấy câu không? Út Cưng.
"
"???" Dư Bắc bàng hoàng. "Gọi gì cơ? Anh trai?"
Cố Diệc Minh khoái trò này hả?
"Vừa quất vừa rên ấy.
"
Cố Diệc Minh chơi khiếp nhể?
"Mệt muốn chết, anh cho em nghỉ một lát rồi bắt gọi ông, em cũng đồng ý.
"
"Nhớ đấy nhé.
"
Cố Diệc Minh vui như Tết, đi xả nước để Dư Bắc tắm, hận chẳng thể tự mình kì cọ cho cậu.
"Cần anh giúp không?"
"Th.
.
. Thôi.
" Dư Bắc đóng cửa phòng tắm. "Chuyện vặt vãnh này không phiền đến anh.
"
Tắm xong, Dư Bắc nằm trong chăn.
Chơi xe nhún cái gì?
Chăn chiếu đây không sướng hơn sao?
Đau hết cả lưng.
Dư Bắc vốn đang thiu thiu ngủ rồi, Cố Diệc Minh tắm xong, lại tồng ngồng bước ra, sự kích thích dồn từ mắt lên đỉnh đầu cậu.
"Cố Diệc Minh, anh làm trò gì thế? Đêm hôm khuya khoắt.
.
.
"
Dư Bắc oán trách.
Rút cục anh ấy muốn làm gì?
Vác quả cà tím đi lung tung.
Anh ấy đang thử thách ý chí của mình đấy à?
Cơ thể Cố Diệc Minh có ngắm cả trăm lần cũng chẳng chán.
Cả nhà nói xem tại sao tui thiếu nghị lực vậy?
"Chuyện cần làm đã làm rồi, không cần che đậy nữa.
"
Ừ đúng, mảnh vải che thân cuối cùng biến mất theo liêm sỉ rồi.
Dư Bắc lại nằm mơ.
Trong mơ, cậu bị tù trưởng Cố Diệc Minh đánh ngất xong lôi về hang, làm một số chuyện không tiện mô tả.
Khố của người tiền sử dài chưa qua đầu gối, vườn dưa chuột cứ lủng là lủng lẳng, trông rất thích mắt. Trong số đó, Cố Diệc Minh to nhất.
.
.
Dư Bắc không ngờ mơ mà cũng có tập tiếp theo.
Lạ thật.
Trong mơ, Cố Diệc Minh không phải bá đạo tổng tài.
Tại sao lại là người tiền sử nhỉ?