Chương 1 - Anh Cũng Một Mình À?
Chương 2 - Trong Phòng Tắm (Hơi H)
Chương 3 - (H)
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Thưởng Thức Cảnh Đẹp
Chương 7 - Hai Mắt Anh Đỏ Bừng
Chương 8 - Quay Đầu Sang Chỗ Khác
Chương 9 - Cái Cổ Thiên Nga Ngửa Ra Sau
Chương 10 - Cô Nôn Nóng Đến Mức Bật Khóc
Chương 11 - Quý Sở Yến Gầm Nhẹ Lên Một Tiếng
Chương 12 - Nói Chuyện Một Chút
Chương 13 - Cô Cảm Thấy Vô Cùng Đau Đầu
Chương 14 - Đã Có Một Người Ngồi Sẵn Bên Cửa Sổ
Chương 15 - Cô Ho Mấy Tiếng
Chương 16 - Nịnh Nọt
Chương 17 - Tiến Sâu Hơn
Chương 18 - Tiếp Tục Thôi
Chương 19 - Cười Nhẹ
Chương 20 - Toàn Thân Đau Nhức
Chương 21 - Dạo Phố Với Mẹ
Chương 22 - Hời Hợt
Chương 23 - Áp Lực Lớn
Chương 24 - Đánh Thức
Chương 25 - Chi Nhánh
Chương 26 - Trùng Hợp
Chương 27 - Sửng Sốt
Chương 28 - Nóng Rực
Chương 29 - Vô Thức
Chương 30 - Bất Mãn
Chương 31 - Khô Nóng
Chương 32 - Lịch Sự
Chương 33 - Nghề Nghiệp
Chương 34 - Hiểu Lầm
Chương 35 - Tinh Sắc
Chương 36 - Dữ Dội
Chương 37 - Ân Ái
Chương 38 - Mặt Mũi Đỏ Bừng Lên
Chương 39 - Vừa Đáng Thương Vừa Mỏng Manh
Chương 40 - Nặng Nề
Chương 41 - Suy Nghĩ Về Hiện Thực
Chương 42 - Không Để Tâm Nữa
Chương 43 - Ý Cười Thấp Thoáng
Chương 44 - Mềm Như Mật
Chương 45 - Mặt Đỏ Bừng
Chương 46 - Phiền Muộn
Chương 47 - Diệt Tuyệt Sư Thái
Chương 48 - Tiền Bối
Chương 49 - Trưởng Thành
Chương 50 - Dựng Tóc Gáy
Chương 51 - Thu Hồi Ánh Mắt
Chương 52 - Hốt Hoảng
Chương 53 - Ấm Ức Và Tủi Thân
Chương 54 - Khóc Không Thành Tiếng
Chương 55 - Tỉnh Mộng
Chương 56 - Xấu Hổ
Chương 57 - Dặn Dò
Chương 58 - Nghĩ Ngợi
Chương 59 - Tràn Ngập Hương Thơm
Chương 60 - Trẻ Tuổi
Chương 61 - Chuyện Phiếm
Chương 62 - Tê Dại
Chương 63 - Lộng Lẫy
Chương 64 - Sa Sút Tinh Thần
Chương 65 - Đáp Lễ
Chương 66 - Thẩm Mĩ
Chương 67 - Tinh Xảo
Chương 68 - Mất Mặt
Chương 69 - Lý Trí
Chương 70 - Thanh Âm
Chương 71 - Xem Mắt
Chương 72 - Tẻ Nhạt
Chương 73 - Vô Vị
Chương 74 - Ánh Mắt Hơi Tối Lại
Chương 75 - Du Lịch Trên Sông
Chương 76 - Không Thương Tiếc
Chương 77 - Không Gọi Sao?
Chương 78 - Muốn Chạy
Chương 79 - Bởi Vì Là Em
Chương 80 - Vậy Cô Ấy Đã Đồng Ý Chưa?
Chương 81 - Hình Như Cô Đùa Hơi Quá Trớn Rồi
Chương 82 - Anh Uống Say À?
Chương 83 - Đưa Anh Về Nhà
Chương 84 - Thay Quần Áp
Chương 85 - Nấu Canh Giải Rượu
Chương 86 - Sao Anh Đã Tỉnh Rồi
Chương 87 - Là Do Cô Nghĩ Nhiều Mà Thôi
Chương 88 - “Làm Tình” Lại Biến Thành “Nghỉ Ngơi"
Chương 89 - Sâu Hơn Nữa Đi
Chương 90 - Bảo Bối Thật Tuyệt
Chương 91 - Làm Thêm Một Lần Nữa Nhé?
Chương 92 - Có Chừng Mực Thôi
Chương 93 - Dẫn Người Về Ra Mắt
Chương 94 - Làm Con Dâu Bác Đi
Chương 95 - Quá Đường Đột Rồi
Chương 96 - Bà Bớt Bớt Lại Đi
Chương 97 - Mối Quan Hệ Bạn Giường
Chương 98 - Một Chậu Nước Lạnh
Chương 99 - Không Ngừng Thăm Dò
Chương 100 - Đẩy Ra
Chương 101 - Tương Tư Héo Úa Cả Thân Gầy
Chương 102 - Tuyết Liệu Có Rơi Vào Giáng Sinh Không?
Chương 103 - Tuyết Đầu Mùa Năm Nay Vừa Kịp Với Giáng Sinh
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Cúc Áo
Chương 106 - Chủ Động
Chương 107 - Chủ Động Thế Cơ À?
Chương 108 - Tập Thể Dục Buổi Sáng
Chương 109 - Mùi Dấm Nồng Nặc
Chương 110 - Nhẹ Nhàng
Chương 111 - Bởi Vì Em Không Thích Nghe
Chương 112 - Nhóm Bạn Bè
Chương 113 - Cầu Được Ước Thấy
Chương 114 - Trẻ Con Ở Đâu Ra Vậy?
Chương 115 - Em Không Căng Thẳng
Chương 116 - Kiên Nhẫn Một Chút
Chương 117 - Phòng Bệnh
Chương 118 - Có Thai?
Chương 119 - Nhớ Lại
Chương 120 - Thăm Bệnh
Chương 121 - Cơm Tất Nhiên
Chương 122 - Con Rể Tương Lai
Chương 123 - Pháo Hoa
Chương 124 - Ôm Em
Chương 125 - Cho Em Hết
Chương 126 - Người Yêu Cũ
Chương 127 - Áp Suất Thấp
Chương 128 - Bikini
Chương 1 - Anh Cũng Một Mình À?
Chương 2 - Trong Phòng Tắm (Hơi H)
Chương 3 - (H)
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Thưởng Thức Cảnh Đẹp
Chương 7 - Hai Mắt Anh Đỏ Bừng
Chương 8 - Quay Đầu Sang Chỗ Khác
Chương 9 - Cái Cổ Thiên Nga Ngửa Ra Sau
Chương 10 - Cô Nôn Nóng Đến Mức Bật Khóc
Chương 11 - Quý Sở Yến Gầm Nhẹ Lên Một Tiếng
Chương 12 - Nói Chuyện Một Chút
Chương 13 - Cô Cảm Thấy Vô Cùng Đau Đầu
Chương 14 - Đã Có Một Người Ngồi Sẵn Bên Cửa Sổ
Chương 15 - Cô Ho Mấy Tiếng
Chương 16 - Nịnh Nọt
Chương 17 - Tiến Sâu Hơn
Chương 18 - Tiếp Tục Thôi
Chương 19 - Cười Nhẹ
Chương 20 - Toàn Thân Đau Nhức
Chương 21 - Dạo Phố Với Mẹ
Chương 22 - Hời Hợt
Chương 23 - Áp Lực Lớn
Chương 24 - Đánh Thức
Chương 25 - Chi Nhánh
Chương 26 - Trùng Hợp
Chương 27 - Sửng Sốt
Chương 28 - Nóng Rực
Chương 29 - Vô Thức
Chương 30 - Bất Mãn
Chương 31 - Khô Nóng
Chương 32 - Lịch Sự
Chương 33 - Nghề Nghiệp
Chương 34 - Hiểu Lầm
Chương 35 - Tinh Sắc
Chương 36 - Dữ Dội
Chương 37 - Ân Ái
Chương 38 - Mặt Mũi Đỏ Bừng Lên
Chương 39 - Vừa Đáng Thương Vừa Mỏng Manh
Chương 40 - Nặng Nề
Chương 41 - Suy Nghĩ Về Hiện Thực
Chương 42 - Không Để Tâm Nữa
Chương 43 - Ý Cười Thấp Thoáng
Chương 44 - Mềm Như Mật
Chương 45 - Mặt Đỏ Bừng
Chương 46 - Phiền Muộn
Chương 47 - Diệt Tuyệt Sư Thái
Chương 48 - Tiền Bối
Chương 49 - Trưởng Thành
Chương 50 - Dựng Tóc Gáy
Chương 51 - Thu Hồi Ánh Mắt
Chương 52 - Hốt Hoảng
Chương 53 - Ấm Ức Và Tủi Thân
Chương 54 - Khóc Không Thành Tiếng
Chương 55 - Tỉnh Mộng
Chương 56 - Xấu Hổ
Chương 57 - Dặn Dò
Chương 58 - Nghĩ Ngợi
Chương 59 - Tràn Ngập Hương Thơm
Chương 60 - Trẻ Tuổi
Chương 61 - Chuyện Phiếm
Chương 62 - Tê Dại
Chương 63 - Lộng Lẫy
Chương 64 - Sa Sút Tinh Thần
Chương 65 - Đáp Lễ
Chương 66 - Thẩm Mĩ
Chương 67 - Tinh Xảo
Chương 68 - Mất Mặt
Chương 69 - Lý Trí
Chương 70 - Thanh Âm
Chương 71 - Xem Mắt
Chương 72 - Tẻ Nhạt
Chương 73 - Vô Vị
Chương 74 - Ánh Mắt Hơi Tối Lại
Chương 75 - Du Lịch Trên Sông
Chương 76 - Không Thương Tiếc
Chương 77 - Không Gọi Sao?
Chương 78 - Muốn Chạy
Chương 79 - Bởi Vì Là Em
Chương 80 - Vậy Cô Ấy Đã Đồng Ý Chưa?
Chương 81 - Hình Như Cô Đùa Hơi Quá Trớn Rồi
Chương 82 - Anh Uống Say À?
Chương 83 - Đưa Anh Về Nhà
Chương 84 - Thay Quần Áp
Chương 85 - Nấu Canh Giải Rượu
Chương 86 - Sao Anh Đã Tỉnh Rồi
Chương 87 - Là Do Cô Nghĩ Nhiều Mà Thôi
Chương 88 - “Làm Tình” Lại Biến Thành “Nghỉ Ngơi"
Chương 89 - Sâu Hơn Nữa Đi
Chương 90 - Bảo Bối Thật Tuyệt
Chương 91 - Làm Thêm Một Lần Nữa Nhé?
Chương 92 - Có Chừng Mực Thôi
Chương 93 - Dẫn Người Về Ra Mắt
Chương 94 - Làm Con Dâu Bác Đi
Chương 95 - Quá Đường Đột Rồi
Chương 96 - Bà Bớt Bớt Lại Đi
Chương 97 - Mối Quan Hệ Bạn Giường
Chương 98 - Một Chậu Nước Lạnh
Chương 99 - Không Ngừng Thăm Dò
Chương 100 - Đẩy Ra
Chương 101 - Tương Tư Héo Úa Cả Thân Gầy
Chương 102 - Tuyết Liệu Có Rơi Vào Giáng Sinh Không?
Chương 103 - Tuyết Đầu Mùa Năm Nay Vừa Kịp Với Giáng Sinh
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Cúc Áo
Chương 106 - Chủ Động
Chương 107 - Chủ Động Thế Cơ À?
Chương 108 - Tập Thể Dục Buổi Sáng
Chương 109 - Mùi Dấm Nồng Nặc
Chương 110 - Nhẹ Nhàng
Chương 111 - Bởi Vì Em Không Thích Nghe
Chương 112 - Nhóm Bạn Bè
Chương 113 - Cầu Được Ước Thấy
Chương 114 - Trẻ Con Ở Đâu Ra Vậy?
Chương 115 - Em Không Căng Thẳng
Chương 116 - Kiên Nhẫn Một Chút
Chương 117 - Phòng Bệnh
Chương 118 - Có Thai?
Chương 119 - Nhớ Lại
Chương 120 - Thăm Bệnh
Chương 121 - Cơm Tất Nhiên
Chương 122 - Con Rể Tương Lai
Chương 123 - Pháo Hoa
Chương 124 - Ôm Em
Chương 125 - Cho Em Hết
Chương 126 - Người Yêu Cũ
Chương 127 - Áp Suất Thấp
Chương 128 - Bikini
Tô Điềm cam chịu nhằm mắt lại.
Xấu hổ chết đi được, không những nhận nhăm mẹ của đối tượng bạn giường thành tình nhân của người ta, mà còn vì chuyện này mà ghen tức vô cớ.
Cũng may, Quý Sở Yến nhìn thấy mặt mũi cô đỏ bừng lên như thế thì cũng không trêu chọc cô nữa. Anh dần dần che giấu ý cười, ánh mắt lại tập trung nhìn về phía mu bàn tay của cô.
“Thế nên, bây giờ anh đã có thể nhìn vết thương ở, tay em chưa?”
Tô Điềm chậm rãi mở mắt ra, Quý Sở Yến đã thả cô ra rồi, lúc này đang cẩn thận từng li từng tí mà nhìn về phía tay cô.
Cô ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt của Quý Sở Yến. Đôi mắt của anh mang theo ý cười, giống như một dải ngân hà ẩn hiện, lập lòe tỏa sáng, mang theo những cảm xúc quý giá và tinh tế.
"...
.
". Truyện mới cập nhật
Một lát sau, Tô Điềm mím môi, không được tự. nhiên mà nghiêng đầu sang một bên, nhỏ giọng lầu bầu: ”.
.
Xem đi”
Không lâu sau, cô cảm thấy đôi tay đôi tay xương khớp rõ ràng của Quý Sở Yến đang chạm vào tay mình, sau đó chậm rãi giơ cổ tay của cô lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve viền vết thương của cô.
"Còn đau không?”
Giọng điệu của anh rất mềm mại, gần như là dỗ dành. Tô Điềm nghe được mà cảm thấy trong lòng chua chua, tự nhiên lại thấy vô cùng tủi thân.
Cô vô thức thốt lên: “Đau quá.
.
.
.
"
Lúc nói lời này, Tô Điềm còn giống là cố gắng chứng minh điều mình nói là sự thật. Lông mi cô khế chớp, mếu mếu máo máo, giống như có thể bật khóc bất cứ lúc nào.
Thực ra cô cảm thấy vết thương cũng không đau đến mức không thể nào chịu đựng được. Chỉ là khi Quý Sở Yến đứng trước mặt cô, cô liền không khống chế nổi chính mình, nhất định phải yếu ớt kêu lên một câu như vậy mới chịu được.
Quý Sở Yến không phát hiện ra chút tâm tư của cô, anh chỉ nghĩ là cô đau thật, vô thức nhíu mày,
không nhịn được nói: "Vậy mau về nhà bôi thuốc thôi Bôi thuốc sớm thì vết thương mới nhanh khỏi được”