Làm Dâu Nhà Ma

Làm Dâu Nhà Ma

Cập nhật: 05/04/2024
Tác giả: Võ Anh Thơ
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 77,066
Đánh giá:                        
Truyện Teen
     
     

Sáng hôm sau, AJ cất tiếng khi đang ngồi trên salong:

-Acc à, chiều nay ta phải đến tiệm mì dự tiệc gì đó với Tiểu Phi nên mi ở nhà 1 mình cẩn thận nhé!

-

-Tiệc à? Nghe vui thiệt, cho tui theo đi!

- Access chà lưng, rướn cổ nói vọng.

-Không được ở đó nhiều người lắm… lỡ sơ suất thì mọi người sẽ thấy mi đấy, ta không muốn mi làm hỏng chuyện của ta!

-Chuyện của cậu là chuyện gì?

-Thì chuyện ta quen với Tiểu Phi, ta còn phải điều tra thêm 1 tí nữa!

Access dừng lại, nó hạ cái cây bàn chải chà lưng xuống:

-Cậu vẫn còn muốn day dưa với cô ta đến khi nào? Tui chắc chắn là cậu sẽ chẳng dò la được gì từ cô ta đâu!

-Sao mi khẳng định như thế… cứ chờ ta tìm hiểu vài ngày đã. Tóm lại chiều mi cứ ở nhà, đến tối ta sẽ về. Mà này mi đừng gọi Tiểu Phi là “cô ta” nữa, nghe chẳng thân thiện tí nào. Giờ ta phải đến tiệm mì đây!

AJ rời khỏi phòng. Access bực mình:

-Từ khi nào mà tên ngốc ấy bắt đầu bỏ rơi mình vậy nhỉ… cái cô gái Yến Phi đó mình chả ưa chút nào, dường như AJ bị cô ta “bỏ bùa” hay sao í!

Nhưng cô ta không thể quan trong hơn mình được, đối với tên ngốc đó, mình vẫn ở vị trí cao nhất!

!

Tên tiểu yêu gật gù, hắn lại tiếp tục kỳ cọ cái lưng đầy hòm của mình.

Tại tiệm mì, Yến Phi ra vẻ hài lòng khi thấy mấy thùng khăn giấy chất ngay ngắn trong nhà kho:

-Tuyệt, thế là từ nay đã có người lo công việc nặng nhọc này rồi, thật may vì cậu đã đến làm cho tiệm!

-Tiện thể giúp mọi người thôi!

-Này sao lúc nào cũng thấy 2 người ở riêng “tâm sự” hết vậy?

Cả 2 xoay qua thấy Diễm Quỳnh đang hướng con mắt đầy dò xét. Kế bên có cả Lục Song Song nữa.

-2 cậu xuống đây làm gì?- Yến Phi ngạc nhiên.

-Chúng tớ xuống lấy vài thứ cần thiết!

- Song Song cười nhẹ.

-Nè, AJ… cậu còn mấy thùng hàng ở ngoài đó mau đem vô luôn đi.

Diễm Quỳnh ra lệnh. AJ “ngoan ngoãn” đi làm công việc của mình. Lần này khi anh chàng đi ngang qua, Song Song nghiêng đầu, nhíu mày nghĩ:

-Quái, sao bây giờ mình lại không ngửi thấy mùi ma khí từ người cậu ta nhỉ? Chuyện này là thế nào? Rốt cuộc anh chàng AJ này là sao nhỉ?

-Đừng để ý đến hắn nữa chúng ta mau lấy đồ nhanh rồi trở lên tiệm!

Diễm Quỳnh hối thúc. Trưa ông chủ Quản tập hợp nhân viên lại, nghe có vẻ lớn lao nhưng thật ra chỉ có 4 người!

! Ông chủ hiền từ nhìn bọn trẻ:

-Chắc mấy đứa cũng biết chiều nay tiệm sẽ đóng cửa để tổ chức tiệc mừng 20 năm ngày chú thành lập tiệm mì Tân Quản mấy đứa phải đến dự đấy tiện thể giúp chú luôn chú cũng có mời vài vị khách quen đến nữa!

-Chú yên tâm cháu sẽ đến mà! AJ cậu cũng vậy chứ?- Yến Phi hỏi.

-Umh… tui sẽ đến đúng giờ!

-Cháu cũng thế, chú không cần lo!

- Song Song lém lỉnh.

-Còn cháu thì không cần phải nói nhé….

- Diễm Quỳnh xoay lọn tóc.

-Tốt! Chiều nay sẽ là 1 bữa tiệc rất vui đây!

- công chủ Quản vỗ vỗ tay- nào làm nốt mấy công việc còn lại thôi.

-Vâng ạ!

!

- tất cả đồng thanh.

Chiều hôm đó, tiệm mì Tân Quản đã tổ chức 1 buổi tiệc kỷ niệm khá trang trọng, khách mời đến dự rất đông vui, hầu như đều là khách quen của tiệm.

Vì nhân viên có 3 người tính luôn AJ là 4 nên tất cả rất bận rộn với công việc, nào là tiếp khách, chuẩn bị món ăn, bưng bê đủ thứ…. Nhà bếp lúc nào cũng có người chạy lên chạy xuống, tóm lại là mọi người đều tất bật.

-AJ, cậu với Diễm Quỳnh lên tiệm trên tiếp khách hộ tớ nhé, tớ phải ở đây giúp Song Song 1 tay….

- Yến Phi gấp gáp mặc tạp dề vào.

-Nhưng tui đâu biết tiếp khách là gì!

-Không sao, cậu cứ lên tiệm rồi thấy Diễm Quỳnh làm như thế nào cậu làm theo thế ấy là được!

- Song Song bảo.

AJ nhìn nhìn sang Yến Phi, con bé cười:

-Đừng lo, tớ sẽ cố gắng làm nhanh rồi lên phụ giúp cậu với Diễm Quỳnh!

AJ gãi đầu cu cậu bước chậm chạp lên trên tiệm.

-Ối trời Tiểu Phi đâu?- Diễm Quỳnh sốt sắng.

-Tiểu Phi phụ Song Song rồi, cô ấy kêu tui lên đây tiếp khách với cô!

-Cậu á?- Diễm Quỳnh kêu lên, nó đưa mắt nhìn 1 lượt anh chàng, lát sau thở ra- chắc đành thế thôi… nghe tui nói nè không nói chuyện với cái kiểu cộc lốc mọi ngày nhé, phải mỉm cười, nói nhẹ nhàng…

Diễm Quỳnh nói đủ thứ vấn đề để chỉ cho AJ cách tiếp khách, cậu chàng nghe rất chăm chú, thỉnh thoảng gật gù, thỉnh thoảng ngớ mặt ra… chẳng biết là hiểu được bao nhiêu….

-Mà cậu biết uống rượu không?

-Rượu? Là cái gì?- AJ trố mắt.

-Oải quá, sao cái gì cậu cũng không biết hết vậy… - Diễm Quỳnh xoay qua vớ lấy 1 chai rượu to đưa ra trước mặt tên ngốc kia- đây cái này gọi là rượu, khi cậu nói chuyện với khách cậu phải uống vài ly với họ…

-Tui chả biết cái này bao giờ cả… tui chưa từng uống nó….

Diễm Quỳnh nhắm mắt lại, vấn đề này thật là tồi tệ với nó. Cô gái nghĩ ngợi 1 lát rồi lấy cái ly, rót rượu vào xong đưa cho AJ:

-Bây giờ cậu hãy uống thử 1 ly đi… uống để làm quen với rượu sau đó nhanh nhanh lên giúp tôi tiếp khách…

Vừa dứt lời cô gái đã chạy đi ngay, để lại AJ ngơ ngác với ly rượu trên tay.

-Phải uống cái này sao?- AJ lắc lắc ly thủy tinh.

AJ đưa lên môi uống thử, cậu thích thú:

-Chà cái này uống ngọt thật….

May mắn đây là loại rượu nho nên ngọt cũng nhờ vậy AJ mới uống được. Và anh chàng đã mau chóng thích cái thứ nước mới lạ ấy. Tiếp đó, AJ cũng giúp Diễm Quỳnh tiếp khách, cu cậu chẳng trò chuyện với khách bao nhiêu mà chỉ thấy uống rượu là nhiều… Chính vì thế hậu quả là….

9h tối, khách lần lượt ra về, ông chủ Quản ra tận bên ngoài tiễn chân khách.

Bên trong tiệm, Diễm Quỳnh ngồi phịch xuống ghế, bóp vai:

-Trời ơiiiiiii…. Cả người tớ rã ra rồi… phải tiếp khách suốt mấy tiếng đồng hồ, toàn thân không còn sức lực gì cả… cái tên AJ chẳng phụ tớ được gì hết.

Song Song tháo tạp dề ra:

-Ai bảo cậu bảo AJ uống rượu làm gì để cậu ta say bí tỉ nằm liệt 1 chỗ, khổ thân cậu….

-Thì cậu ta nói không biết uống rượu nên tớ mới cho uống thử nào ngờ cậu ta “tủ lượng” kém như thế!

Song Song lắc đầu. Bên cạnh Yến Phi đang lay AJ:

-Này, AJ dậy đi… tiệc kết thúc rồi…

AJ ngồi trên ghế, đầu gục lên bàn, ngủ mê mệt, cậu lải nhải:

-Đừng… để tui ngủ… tui buồn ngủ lắm…

Yến Phi hết nhìn AJ rồi đưa mắt sang Song Song. Vài phút sau, khi đã dọn dẹp xong mọi thứ, ông chủ Quản hỏi:

-Vậy để AJ ngủ lại đây tối nay hả?

-Vâng, cậu ấy say quá rồi… cháu lại không biết nhà cậu ấy ở đâu nên chắc phải để AJ ngủ lại tiệm mì thôi. Cháu cũng sẽ ở lại đây xem chừng cậu ấy.

Không còn cách nào khác, mọi người đành đồng ý với điều đó.

-Ở lại cẩn thận nhé!

- Song Song dặn dò.

-Umh cậu cứ yên tâm…

Lục Song Song lo lắng chút gì đấy nhưng nó cũng đi về. Dõi theo bóng mọi người khuất dần, Yến Phi đóng cửa tiệm mì lại. Đèn phòng bật mở, Yến Phi đỡ AJ vào trong phòng nghỉ của tiệm. Đặt anh chàng xuống tấm niệm nhỏ, con bé ngã người ra sau thở:

-Chà không ngờ cậu nặng quá AJ… mệt ghê…

Yến Phi xếp AJ nằm ngay ngắn rồi kéo chăn đắp cho cu cậu.

-Xong, thế là cậu có thể ngủ ngon rồi!

Yến Phi nhìn gương mặt ngủ say của AJ, trông giống hệt đứa trẻ, con bé cười:

-Không ngờ lúc ngủ mặt cậu lại hiền như vậy đó!

Rồi Yến Phi ngừng cười, nó chăm chăm nhìn AJ, nghĩ gì đấy cô gái khẽ khàng đưa tay vén nhẹ những sợi tóc rũ trước trán cậu bạn, ngón tay từ từ lướt xuống đôi mắt, dọc theo cái mũi cao và chạm vào đôi môi. Yến Phi nghiêng đầu nhìn kỹ AJ, 1 cảm giác thân quen lạ lùng trỗi dậy:

-Sao mình trông cậu ấy quen thế nhỉ… quen đến mức kỳ lạ… nhất là đôi mắt buồn thăm thẳm…

hợt AJ khẽ cựa mình, Yến Phi còn chưa kịp rút tay lại thì AJ đã nắm tay cô gái v