Lại nói, lỡ như đụng phải tay chân của đứa nhỏ nào, vậy cũng khó nói.
Hai nữ nhân lại cẩn thận dựng đứng lu nước lên.
Tô Như Ý nói: “Nương, cái lu nước này cần phải rửa, quá bẩn.
”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trương thị liếc xéo nàng một cái, âm dương quái khí chế nhạo một tiếng: “Nha, trong mắt người còn biết bẩn sao!
”
Bà ta cũng đi lên phía trước nhìn thoáng qua lu nước, do bị Tô Như Ý và Lưu Thúy Nhi di chuyển, lớp cặn trong lu bị khuấy đảo, cả nước đều biến thành màu đen tuyền.
Ngô, sao cái lu nước này lại dơ như vậy?
Đúng là nên rửa sạch, thật mất mặt.
“Đại tẩu, cái lu này quá nặng, chúng ta dọn không nổi, hãy để cho Tráng Nhi vào trong lu rửa đi, tiết kiệm sức lực.
”
Lưu Thúy Nhi “Ừm” một tiếng, được thôi, cũng chỉ có thể làm vậy.
Xoay người vẫy tay với Tráng Nhi 5 tuổi, duỗi tay muốn ôm đứa bé thả vào trong lu.
Tô Như Ý nhanh chóng cản lại: “Để cho Tráng Nhi rửa chân trước.
”
“Rửa làm gì, rửa sạch lu nước, chân Tráng Nhi cũng sạch sẽ.
”
Lưu Thúy Nhi nói.
Tô Như Ý lắc đầu: “Không được, nước bên trong lu này là dùng để uống!
”
Cái gì mà lu nước được rửa sạch sẽ, chân Tráng Nhi cũng sạch sẽ?
Không dám tưởng tượng hình ảnh đó!
Nàng là người hiện đại vốn dĩ không thể chấp nhận được việc nước rửa chân có thể uống vào bụng, nhưng nếu đối phương là đứa bé, vậy cũng miễn cưỡng chấp nhận được.
Nhưng phải rửa sạch chân trước, mới vào trong lu nước.
Trương thị và Lưu Thúy Nhi không muốn cãi nhau với Tô Như Ý, dù sao cũng cãi không lại, hơn nữa cũng sợ xảy ra chuyện lớn, cố ý nhường nàng.
Lưu Thúy Nhi đưa gáo múc nước cho Tráng Nhi: “Đi vào viện rửa sạch chân đi.
”
Tô Như Ý sợ hài tử lười biếng, đi theo giám sát.
Đứa nhỏ cởi đôi giày vải rách mướp ra, lộ ra một đôi chân nhỏ bám đầy bùn.
Tô Như Ý khiếp sợ, thì ra chân người cũng có thể dơ đến như vậy, căn bản nhìn không ra màu sắc nguyên bản của chân!
Lại cảm thấy may mắn, may mắn là mình kiên trì, nếu đôi chân này bước vào lu nước, sợ là sau này mỗi lần ăn cơm uống nước nàng đều sẽ nhớ đến.
Đứa nhỏ thấy tam thẩm đáng sợ đứng bên cạnh nhìn chằm chằm, trong lòng càng thêm hoảng loạn, cởi giày vải múc một gáo nước xối lên chân nhỏ, liền vội vàng mang giày vải lại, chạy đến chỗ nãi nãi và mẫu thân.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!