Giống như gà mái già bảo vệ con hung tợn mà nhìn chằm chằm Tô Như Ý: “Ngươi muốn làm cái gì? Có cái gì ngươi cứ nhắm vào bà già này, đừng xuống tay với con nít!
”
Tô Như Ý vừa bất đắc dĩ lại cạn lời, nhưng vẫn là kiên nhẫn giải thích: “Nương, ta không làm gì nó, chỉ là vào xem nó tỉnh ngủ hay chưa thôi.
”
“Ngươi không có làm gì, sao nó lại khóc?”
Trương thị vừa nói, vừa đặt đứa nhỏ lên giường đất, kéo quần áo đứa nhỏ ra xem có dấu vết bị đánh không.
Dù không có dấu vết, nhưng bà ta vẫn không tin Tô Như Ý.
Hổ độc không ăn thịt con, Tô Như Ý còn độc hơn lão hổ.
Tô Như Ý rất xấu hổ với hành động này của Trương Thị, nhưng cũng thông cảm.
Không giải thích nhiều, xoay người ra cửa.
Bản thân muốn hóa giải mâu thuẫn của Tô Như Ý và người Lục gia, còn cần thời gian.
Rửa lu nước xong, Lưu Thúy Nhi ra giếng nước bên cạnh cửa thôn gánh nước.
Nàng ta không dám để Tô Như Ý gánh, sợ xảy ra chuyện.
Tô Như Ý muốn đi làm cơm chiều, nàng đói bụng, đã sớm đói bụng, cả ngày ăn một chén cháo, nàng cũng rất bội phục mình.
Trương thị không cho nàng động.
Ở cái nhà này Tô Như Ý chưa từng làm việc tốt, để nàng nấu cơm, nàng có thể vớt hết gạo trong nồi vào chén của mình.
Trong nhà chỉ có chút lương thực như vậy, chịu không nổi nàng gây sự.
Vừa vặn Lý Bảo Châu từ ruộng mới vừa trở về, nhìn thấy Tô Như Ý tỉnh, đứng ngẩn người trước cửa viện.
Trương thị đứng trong bếp kêu nàng ấy: “Bảo Châu, nhanh chóng rửa tay tới nấu cơm!
”
Đề phòng Tô Như Ý như phòng sói, nàng đành phải ra hậu viện lăn lộn đất trồng rau, nhổ cỏ một chút, thuận tiện hái chút đậu que già.
Nếu là có thể có món đậu que xào thì tốt rồi, Tô Như Ý đói đến mức bụng kêu vang chờ mong trong lòng.
Bên trong nhà bếp, tất cả đều rực rỡ hẳn lên.
Lý Bảo Châu nhét củi lửa vào bếp cũng cẩn thận hơn trước kia.
Những thứ sạch sẽ luôn làm người ta phải quý trọng.
“Nương, đây là xảy ra chuyện gì?”
Tâm trạng của Lý Bảo Châu khó nói thành lời, nghi ngờ ngày mai có phải được ăn tết rồi hay không.
Vừa lúc Lưu Thúy Nhi gánh nước trở về, vừa đổ nước vào lu, vừa nói: “Ai biết được, hôm nay Tô Như Ý phát điên cái gì.
”
Trương thị bĩu môi nói: “Nàng có thể có ý tốt gì? Ta nói với hai người các ngươi, hai ngày nay phải giám sát mấy đứa nhỏ chặt chẽ một chút, cẩn thận còn hơn không!
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!