Chương 1 - Về Nước
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Tôi Sẽ Khiến Các Người Phải Trả Giá
Chương 8 - Làm Người Phụ Nữ Của Tôi
Chương 9 - Em Ngốc Như Vậy Lỡ May Bị Lạc Thì Ai Nuôi Tôi Hả
Chương 10 - Không Lẽ Em Muốn Tôi Thượng Em Ở Đây
Chương 11 - Hạ Dược Con Dâu
Chương 12 - Nhẹ Nhàng Với Con Dâu Mẹ Thôi Nha~~Tiểu Bảo Bối>
Chương 13 - Màn Hình Phẳng Như Cô Tôi Không Cương Nổi A>
Chương 14 - Hay Tôi Ăn Em Thay Bữa Sáng Vậy
Chương 15 - Diệp Cầm Thú Bị Cong>
Chương 16 - Con Gái Khi Say Thật Đáng Sợ>
Chương 17 - Tiểu Dương Biến Thái
Chương 18 - Gen Biến Thái Di Truyền
Chương 19 - Đẹp Trai Vậy Mà Lại Biến Thái
Chương 20 - Vợ Tôi Khi Nào Đã Đến Lượt Các Người Quản
Chương 21 - Bỏ Bàn Tay Dơ Bẩn Của Cô Ra Khỏi Người Tôi
Chương 22 - Tôi Không Có Thói Quen Rút Lại Lời Nói =.=
Chương 23 - Em Dám Nắm Tay Đàn Ông Trước Mặt Anh Thử Xem-.-
Chương 24 - Mối Tình Đầu Quay Lại
Chương 25 - Y Thần, Anh Là Tên Khốn
Chương 26 - Tiểu Linh, Em Không Đủ Tư Cách Để Nói Cô Ấy
Chương 27 - Nhìn Cô Tôi Nuôt́ Không Trôi
Chương 28 - Vợ Tôi Liên Quan Méo Gì Đến Cô
Chương 29 - Thằng Đệ Của Anh Chỉ Cương Nổi Khi Gặp Em
Chương 30 - Diệp Y Thần Ngoài Em Anh Sẽ Chẳng Yêu Được Ai
Chương 31 - Mạt Mạt Trúng Xuân Dược
Chương 32 - Nhìn Anh Tôi Lại Thấy Buồn Nôn
Chương 33 - Chặt Đứt Bàn Tay Dơ Bẩn Của Hắn Cho Tôi
Chương 34 - Tiểu Linh
Chương 35 - Y Thần Anh Tỉnh Lại Cho Em
Chương 36 - Cả Bầu Trời Hường >
Chương 37 - Con Dâu Chaiyo~~
Chương 38 - Kết
Chương 1 - Về Nước
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Tôi Sẽ Khiến Các Người Phải Trả Giá
Chương 8 - Làm Người Phụ Nữ Của Tôi
Chương 9 - Em Ngốc Như Vậy Lỡ May Bị Lạc Thì Ai Nuôi Tôi Hả
Chương 10 - Không Lẽ Em Muốn Tôi Thượng Em Ở Đây
Chương 11 - Hạ Dược Con Dâu
Chương 12 - Nhẹ Nhàng Với Con Dâu Mẹ Thôi Nha~~Tiểu Bảo Bối>
Chương 13 - Màn Hình Phẳng Như Cô Tôi Không Cương Nổi A>
Chương 14 - Hay Tôi Ăn Em Thay Bữa Sáng Vậy
Chương 15 - Diệp Cầm Thú Bị Cong>
Chương 16 - Con Gái Khi Say Thật Đáng Sợ>
Chương 17 - Tiểu Dương Biến Thái
Chương 18 - Gen Biến Thái Di Truyền
Chương 19 - Đẹp Trai Vậy Mà Lại Biến Thái
Chương 20 - Vợ Tôi Khi Nào Đã Đến Lượt Các Người Quản
Chương 21 - Bỏ Bàn Tay Dơ Bẩn Của Cô Ra Khỏi Người Tôi
Chương 22 - Tôi Không Có Thói Quen Rút Lại Lời Nói =.=
Chương 23 - Em Dám Nắm Tay Đàn Ông Trước Mặt Anh Thử Xem-.-
Chương 24 - Mối Tình Đầu Quay Lại
Chương 25 - Y Thần, Anh Là Tên Khốn
Chương 26 - Tiểu Linh, Em Không Đủ Tư Cách Để Nói Cô Ấy
Chương 27 - Nhìn Cô Tôi Nuôt́ Không Trôi
Chương 28 - Vợ Tôi Liên Quan Méo Gì Đến Cô
Chương 29 - Thằng Đệ Của Anh Chỉ Cương Nổi Khi Gặp Em
Chương 30 - Diệp Y Thần Ngoài Em Anh Sẽ Chẳng Yêu Được Ai
Chương 31 - Mạt Mạt Trúng Xuân Dược
Chương 32 - Nhìn Anh Tôi Lại Thấy Buồn Nôn
Chương 33 - Chặt Đứt Bàn Tay Dơ Bẩn Của Hắn Cho Tôi
Chương 34 - Tiểu Linh
Chương 35 - Y Thần Anh Tỉnh Lại Cho Em
Chương 36 - Cả Bầu Trời Hường >
Chương 37 - Con Dâu Chaiyo~~
Chương 38 - Kết
"Diệc Hiiii,
cô ta nổi giận với em" xem cô làm gì được tôi
"Giai Giai im lặng đi"anh nói với vẻ mặt chán ghét người phụ nữ đứng cạnh mình
Mạt Mạt tự nhủ với lòng phải kiềm chế nước mắt lại anh ta không đáng để mình rơi lệ cô cố nhấn mạnh từng câu hỏi anh "tại sao anh lại đối xử như vậy với em"
"thứ anh cần là có 1 người luôn bên cạnh chăm sóc cho anh,
trong suôt́ thời gian em du học, giai giai luôn ở bên cạnh những lúc anh câǹ,
em thì sao lúc đó em đã ở đâu,
em xứng sao.
Mạt Mạt chúng ta kết thúc đi"nói xong anh cầm lấy tay giai giai mà bước đi
"...
.
.
.
.
.
"
Mạt Mạt tiện tay với lấy ly cà phê bên cạnh hất lên người Diệc Hi
"Cố Diệc Hi chúng ta từ đây cắt đứt quan hệ"cô cương quyết quay lưng bỏ lại ánh mắt mơ hồ của Diệc Hi
"Mạt Mạt.
.
.
.
.
em" trong lòng anh cảm thấy khó chịu ,
thực ra anh làm vậy chỉ muốn em có thể níu kéo, cầu xin anh không bỏ em, để em hiểu được anh yêu em đến nhường nào.
Để em phải hối hận khi đã bỏ anh mà đi .
còn người nào đó đang phải uất ức khi bị người ta lấy mất ly cà phê mới mua cho ông chủ
"thiếu gia.
.
.
cà phê của ngài" vẻ mặt đầy đáng thương
"tôi đã thấy hết rồi"giọng điệu vô cùng lạnh lùng khiến người nghe phải phát run
"quản gia, lái xe"-.
-
Mạt ngay lúc này :
"tại sao,
lại thành ra như vậy ,
ngay cả Hi ca ca mình ngày đêm thương nhớ cũng rời bỏ mình"cả thế giới như sụp đổ ngay trước mắt cô,
3 năm trước vì phải chịu nỗi đau mất đi người mẹ mà cô yêu quý nhât́ ,
nên cô quyết định rời khỏi thành phố đầy đau thương này ,
sau 3 năm quay lại người mà cô tin tưởng , muốn được 1 đời ở bên cạnh anh ấy,
chăm sóc anh ấy, muốn anh ấy là nơi dừng chân cuối cùng của mình,
.
.
.
"Mạt Mạt mày khóc cái gì chứ"hic hic
"mày phải kiên cường lên,
mối thù của mẹ mày phải bắt hai mẹ con Hứa giai giai trả hêt́.
nợ máu trả máu ,
nợ mạng trả mạng"
trong bầu trời đêm yên tĩnh bỗng chuông điện thoại rung lên
"Tô y y"người bạn thân của mạt mạt