Chương 1 - Đêm Mưa
Chương 2 - Đầu Hoài Tống Bão
Chương 3 - Mạnh Mẽ Đoạt Lấy
Chương 4 - Tự Dưng Gây Chuyện
Chương 5 - Ra Tay Đả Thương Người
Chương 6 - Nhân Vật Thần Bí
Chương 7 - Khéo Léo
Chương 8 - Ra Tay Cứu Giúp
Chương 9 - Cánh Tay Khoan Dung
Chương 10 - Mê Mang Một Đêm
Chương 11 - Điên Cuồng Cướp Đoạt
Chương 12 - Khóc Không Ra Nước Mắt
Chương 13 - Người Xưng Là “Cố Nhân”
Chương 14 - Tâm Tư Mập Mờ
Chương 15 - Quẫn Cảnh Trong Ký Túc Xá
Chương 16 - Nam Sinh Dạy Kèm Tại Nhà
Chương 17 - Biến Cố Trong Nhà
Chương 18 - Hẹn Cô Ấy Dùng Cơm
Chương 19 - Gặp Tại Phi Trường
Chương 20 - Cố Ý Làm Khó
Chương 21 - Không Thể Trả Lời
Chương 22 - Nhớ Lại Chuyện Cũ
Chương 23 - Nhanh Mồm Nhanh Miệng
Chương 24 - Lão Sư Hôn
Chương 25 - Bách Độc Xâm Thể
Chương 26 - Bỏ Đá Xuống Giếng
Chương 27 - Nói Cho Tôi Biết
Chương 28 - Rượu Có Thể Giải Sầu
Chương 29 - Tám Năm Kháng Chiến
Chương 30 - Có Thể Giúp Đỡ
Chương 31 - Không Phải Là Cô Thì Không Được
Chương 32 - Giống Như Mới Gặp Gỡ
Chương 33 - Ở Lại Nhậm Chúc
Chương 34 - Phải Gả Cho Anh
Chương 35 - Vẫn Ở Đây
Chương 36 - Giam Cầm
Chương 37 - Cái Gọi Là Theo Đuổi
Chương 38 - Ngài Cho Không Được
Chương 39 - Con Không Yêu Hắn
Chương 40 - Muốn Nhảy Xe
Chương 41 - Thật Không Chạy
Chương 42 - Chua Ngoa
Chương 43 - Muốn Cái Gì
Chương 44 - Ân Oán Trước Đây
Chương 45 - Không Bằng Ly Hôn
Chương 46 - Làm Vì Cô
Chương 47 - Viết Ba Mươi Lần
Chương 48 - Bạn Trai Thân Mật
Chương 49 - Thiếu Chút Nữa Không Khống Chế Được
Chương 50 - Đi Suốt Đêm
Chương 51 - Chồng Của Em
Chương 52 - Đi Tới Chỗ Anh
Chương 53 - Triền Triền Miên Miên
Chương 54 - Tự Mình Chuốc Lấy Cực Khổ
Chương 55 - Cố Tình Gây Sự
Chương 56 - Lục Đường Diêm Trác
Chương 57 - Cùng Nhau Ăn Cơm
Chương 58 - Duy Triết Mời Khách
Chương 59 - Lúng Túng Gặp Nhau
Chương 60 - Tỏ Tình
Chương 61 - Hơi Dùng Thủ Đoạn
Chương 62 - Kịch Liệt Hôn
Chương 63 - Anh Đừng Uống
Chương 64 - Đau Lòng Sao
Chương 65 - Người Khác Dìu
Chương 66 - Anh Cũng Tỏ Tình
Chương 67 - Luân Phiên Giữa Ấm Áp Và Đau
Chương 68 - Đút Hắn Uống Canh
Chương 69 - Đột Phát Bệnh Bao Tử
Chương 70 - Anh Ấy Trở Lại
Chương 71 - Những Thứ Chuyện Cũ Kia
Chương 72 - Nhớ Như Vậy
Chương 73 - Rốt Cục Xuất Hiện
Chương 74 - Trở Về Không Được
Chương 75 - Đoạt Lại Em
Chương 76 - Hai Lựa Chọn
Chương 77 - Xin Lỗi Cầu Hoà
Chương 78 - Một Chút Ngọt Ngào
Chương 79 - Thành Ý Của Em
Chương 80 - Đọc Sách H Bị Nắm
Chương 81 - Minh Tranh Ám Đấu (H)
Chương 82 - Ôn Tồn Trên Bờ Biển
Chương 83 - Vợ Của Tôi
Chương 84 - Trốn Tránh
Chương 85 - Một Chuyện Hiểu Lầm
Chương 86 - Ép Cô Tỉnh Lại
Chương 87 - Giải Vây Cho Cô
Chương 88 - Âm Thầm Chỉ Đạo
Chương 89 - Đang Ghen Phải Không
Chương 90 - Xóa Bỏ Hiểu Lầm
Chương 91 - Chủ Động Lấy Lòng
Chương 92 - Ba Người Gặp Lại
Chương 93 - Bí Mật Riêng Của Hắn
Chương 94 - Đau Đớn Thấy Rõ
Chương 95 - Người Hoàn Hảo Chính Là
Chương 96 - Cho Hắn Cơ Hội
Chương 97 - Làm Bạn Tri Kỷ
Chương 98 - Cả Người Hợp Nhất
Chương 99 - Đưa Cô Tập Tranh
Chương 100 - Sống Lại Khác Nhau
Chương 101 - Không Rời Khỏi Anh
Chương 102 - Mời Hắn Ăn Cơm
Chương 103 - Đi Tương Thân
Chương 104 - Lão Lục Tương Thân
Chương 105 - Kế Hoãn Binh
Chương 106 - Kích Tình Trong Phòng Ngủ
Chương 107 - Phân Khoa Văn Lý
Chương 108 - Sai Lầm Thái Quá
Chương 109 - Thanh Sở Bị Tai Nạn Xe Cộ
Chương 110 - Tình Thế Khó Xử
Chương 111 - Em Không Cần Trở Lại
Chương 112 - Em Yêu Hắn Không?
Chương 113 - Bạn Bè Bình Thường
Chương 114 - Ba Người Phụ Nữ
Chương 115 - Đi Công Tác Nửa Tháng
Chương 116 - Chúc Em Nhiều May Mắn
Chương 117 - Buổi Phỏng Vấn Buồn Bực
Chương 118 - Suy Nghĩ Một Chút
Chương 119 - Chỉ Cần Làm Bản Thân
Chương 120 - Gọi Anh Là Lão Lục
Chương 121 - Đã Trưởng Thành (17+)
Chương 122 - Mỹ Nữ Tới Chơi
Chương 123 - Đột Nhiên Bị Phỏng
Chương 124 - Đau Lòng Khó Nhịn
Chương 125 - Vi Lương Tới Chơi
Chương 126 - Không Thích Hợp
Chương 127 - Tình Hình Công Ty
Chương 129 - Ghen Tức Thật Nhiều
Chương 130 - Anh Rất Ghen Tị
Chương 131 - Ầm Ĩ Nhỏ Tình Cảm Vui Vẻ
Chương 132 - Chẳng Lẽ Có
Chương 133 - Ngọt Ngào Xen Lẫn Đau Lòng
Chương 134 - Yêu Hận Đan Xen
Chương 135 - Hắn Tàn Nhẫn
Chương 136 - Đừng Tức Giận
Chương 137 - You‘re Beautiful
Chương 138 - Trêu Hoa Ghẹo Nguyệt
Chương 139 - Chuyện Xấu Của Hắn
Chương 140 - Ghen Tị Không
Chương 141 - Lựa Chọn Tin Tưởng
Chương 142 - Câu Trả Lời Chắc Chắn Hài Lòng
Chương 143 - Thời Khắc Ghi Nhớ
Chương 144 - Chủ Động Xuất Kích
Chương 145 - Câu Trả Lời Của Cô
Chương 145 - Thảm Trọng Thật Nhiều
Chương 146 - Tại Nạn Tại Công Trường
Chương 147 - Xả Thân Cứu Giúp
Chương 148 - Không Cần Mong Đợi
Chương 149 - Chấp Tử Thủ
Chương 150 - Phiền Muộn Của Cô
Chương 151 - Yêu Hay Không Yêu Anh
Chương 152 - Không Thể Buông Tha
Chương 153 - Anh Tin Em
Chương 154 - Bảo Vệ Em Chu Toàn
Chương 155 - Ngủ Không Được
Chương 156 - Ngày Mai Tìm Em
Chương 157 - Nhận Được Đồng Ý
Chương 158 - Xuất Thủ Phản Kích
Chương 159 - Lục Đục Với Nhau
Chương 160 - An Ủi Hắn
Chương 161 - Khách Sạn Nồng Tình(H)
Chương 162 - Công Khai Quan Hệ
Chương 163 - Sóng To Gió Lớn
Chương 164 - Một Lần Nữa Bắt Đầu
Chương 165 - Chuyện Cũ Chua Xót
Chương 166 - Tình Cảm Dịu Dàng
Chương 167 - Tình Hình Của Sunny
Chương 168 - Rất Hiểu Chuyện
Chương 169 - Mặt Trái Tin Tức
Chương 170 - Tới Trong Ngực Anh
Chương 171 - Bảo Vệ Thật Tốt
Chương 172 - Xem Phòng Làm Việc
Chương 173 - Lâm Vào Khốn Cảnh
Chương 174 - May Là Có Hắn
Chương 175 - Yêu Anh Yêu Anh
Chương 176 - Tình Hình Hiệu Trưởng
Chương 177 - Biết Được Chân Tướng
Chương 178 - Việc Đã Đến Nước Này
Chương 179 - Sẽ Không Kết Hôn
Chương 180 - Hôn Lễ Như Cũ
Chương 181 - Bắt Đầu Đau Lòng
Chương 182 - Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 183 - Anh Không Đồng Ý
Chương 184 - Tổn Thương Lẫn Nhau
Chương 185 - Gặp Lại Cố Nhân
Chương 186 - Sớm Một Chút Trở Lại
Chương 187 - Hiệp Nghị Ly Hôn
Chương 188 - Trở Lại Ngay
Chương 189 - Rốt Cuộc Buông Tay
Chương 190 - Mệt Mỏi Quá
Chương 191 - Tính Tiền Sự Ngu Dại Của Mình
Chương 192 - Đặt Dấu Chấm Hỏi Kết Thúc
Chương 193 - Không Thể Vãn Hồi
Chương 194 - Lấy Lại Đồ
Chương 195 - Truyền Thông Chú Ý
Chương 196 - Một Lần Nữa Làm Việc
Chương 197 - Lúng Túng Gặp Nhau
Chương 198 - Đừng Tạm Biệt
Chương 199 - Cuộc Sống Mới Tinh
Chương 200 - Gặp Nhau Lần Nữa
Chương 201 - Bữa Ăn Tối – Bò Bít Tết
Chương 202 - Bá Đạo Ra Lệnh
Chương 203 - Lặng Lẽ Quan Tâm
Chương 204 - Dây Chuyển Hột Xoàn
Chương 205 - Tôi Từng Yêu Cô Ấy
Chương 206 - Anh Uống Say
Chương 207 - Vạn Tiễn Xuyên Tâm
Chương 208 - Lục Thị Trần Thị
Chương 209 - Đi Xem Cô Ấy
Chương 210 - Đã Yêu Hắn
Chương 211 - Đi Trước Lục Thị
Chương 212 - Mượn Việc Công Trả Thù Riêng
Chương 213 - Sét Đánh Giữa Trời Quang
Chương 214 - Chuyện Đau Nhất
Chương 215 - Mở Rộng Cửa Lòng
Chương 216 - Ầm Ầm Sụp Đổ
Chương 217 - Một Đêm Mê Loạn
Chương 218 - Không Lời Nào Để Nói
Chương 219 - Gài Tang Vật Hãm Hại
Chương 220 - Đau Khổ Cầu Xin
Chương 221 - Sinh Con Cho Hắn
Chương 222 - Tám Giờ Tối
Chương 223 - Chọc Giận Hắn
Chương 224 - Tôi Không Có Hứng
Chương 225 - Bằng Lòng Không Yêu
Chương 226 - Kịch Liệt Dây Dưa(H)
Chương 227 - Chấp Nhận Một Lần Nữa
Chương 228 - Bắt Đầu Dịu Dàng
Chương 229 - Kích Tình Khó Nhịn
Chương 230 - Triền Miên Trong Xe (H)
Chương 231 - Hắn Ăn Bữa Sáng Của Mình
Chương 232 - Đột Nhiên Bị Thương
Chương 233 - Không Giữ Lại
Chương 234 - Tỏ Tình Tại Phi Trường
Chương 235 - Thẳng Thắn Tất Cả
Chương 236 - Kìm Lòng Không Được
Chương 237 - Ôn Tình Triền Miên (H)
Chương 238 - Không Bao Giờ Buông Tha
Chương 239 - Đánh Nhau Với Người Khác
Chương 240 - Chút Xíu Ghen Tức
Chương 241 - Trao Đổi Điều Kiện
Chương 242 - Trần Thị Phá Sản
Chương 243 - Điềm Điềm Mật Mật
Chương 244 - Chân Tướng Rõ Ràng
Chương 246 - Hư Hư Thực Thực Gây Lộn
Chương 247 - Về Từ Chức
Chương 248 - Có Thể Có
Chương 249 - Đúng Là Mang Thai
Chương 250 - Mô Hình Nhỏ Tụ Hội
Chương 251 - Tất Cả Đều Ngọt Ngào
Chương 252 - Về Tình Thân
Chương 253 - Bởi Vì Quan Tâm
Chương 254 - Tạm Xa Đi Công Tác
Chương 255 - Nhớ Nhung Thành Họa
Chương 256 - Kết Tinh Tình Yêu
Chương 257 - Nồng Tình Mật Ý
Chương 258 - Tiểu Ngải Manh Chuyện
Chương 259 - Kết Cục Hoàn Mỹ
Chương 1 - Đêm Mưa
Chương 2 - Đầu Hoài Tống Bão
Chương 3 - Mạnh Mẽ Đoạt Lấy
Chương 4 - Tự Dưng Gây Chuyện
Chương 5 - Ra Tay Đả Thương Người
Chương 6 - Nhân Vật Thần Bí
Chương 7 - Khéo Léo
Chương 8 - Ra Tay Cứu Giúp
Chương 9 - Cánh Tay Khoan Dung
Chương 10 - Mê Mang Một Đêm
Chương 11 - Điên Cuồng Cướp Đoạt
Chương 12 - Khóc Không Ra Nước Mắt
Chương 13 - Người Xưng Là “Cố Nhân”
Chương 14 - Tâm Tư Mập Mờ
Chương 15 - Quẫn Cảnh Trong Ký Túc Xá
Chương 16 - Nam Sinh Dạy Kèm Tại Nhà
Chương 17 - Biến Cố Trong Nhà
Chương 18 - Hẹn Cô Ấy Dùng Cơm
Chương 19 - Gặp Tại Phi Trường
Chương 20 - Cố Ý Làm Khó
Chương 21 - Không Thể Trả Lời
Chương 22 - Nhớ Lại Chuyện Cũ
Chương 23 - Nhanh Mồm Nhanh Miệng
Chương 24 - Lão Sư Hôn
Chương 25 - Bách Độc Xâm Thể
Chương 26 - Bỏ Đá Xuống Giếng
Chương 27 - Nói Cho Tôi Biết
Chương 28 - Rượu Có Thể Giải Sầu
Chương 29 - Tám Năm Kháng Chiến
Chương 30 - Có Thể Giúp Đỡ
Chương 31 - Không Phải Là Cô Thì Không Được
Chương 32 - Giống Như Mới Gặp Gỡ
Chương 33 - Ở Lại Nhậm Chúc
Chương 34 - Phải Gả Cho Anh
Chương 35 - Vẫn Ở Đây
Chương 36 - Giam Cầm
Chương 37 - Cái Gọi Là Theo Đuổi
Chương 38 - Ngài Cho Không Được
Chương 39 - Con Không Yêu Hắn
Chương 40 - Muốn Nhảy Xe
Chương 41 - Thật Không Chạy
Chương 42 - Chua Ngoa
Chương 43 - Muốn Cái Gì
Chương 44 - Ân Oán Trước Đây
Chương 45 - Không Bằng Ly Hôn
Chương 46 - Làm Vì Cô
Chương 47 - Viết Ba Mươi Lần
Chương 48 - Bạn Trai Thân Mật
Chương 49 - Thiếu Chút Nữa Không Khống Chế Được
Chương 50 - Đi Suốt Đêm
Chương 51 - Chồng Của Em
Chương 52 - Đi Tới Chỗ Anh
Chương 53 - Triền Triền Miên Miên
Chương 54 - Tự Mình Chuốc Lấy Cực Khổ
Chương 55 - Cố Tình Gây Sự
Chương 56 - Lục Đường Diêm Trác
Chương 57 - Cùng Nhau Ăn Cơm
Chương 58 - Duy Triết Mời Khách
Chương 59 - Lúng Túng Gặp Nhau
Chương 60 - Tỏ Tình
Chương 61 - Hơi Dùng Thủ Đoạn
Chương 62 - Kịch Liệt Hôn
Chương 63 - Anh Đừng Uống
Chương 64 - Đau Lòng Sao
Chương 65 - Người Khác Dìu
Chương 66 - Anh Cũng Tỏ Tình
Chương 67 - Luân Phiên Giữa Ấm Áp Và Đau
Chương 68 - Đút Hắn Uống Canh
Chương 69 - Đột Phát Bệnh Bao Tử
Chương 70 - Anh Ấy Trở Lại
Chương 71 - Những Thứ Chuyện Cũ Kia
Chương 72 - Nhớ Như Vậy
Chương 73 - Rốt Cục Xuất Hiện
Chương 74 - Trở Về Không Được
Chương 75 - Đoạt Lại Em
Chương 76 - Hai Lựa Chọn
Chương 77 - Xin Lỗi Cầu Hoà
Chương 78 - Một Chút Ngọt Ngào
Chương 79 - Thành Ý Của Em
Chương 80 - Đọc Sách H Bị Nắm
Chương 81 - Minh Tranh Ám Đấu (H)
Chương 82 - Ôn Tồn Trên Bờ Biển
Chương 83 - Vợ Của Tôi
Chương 84 - Trốn Tránh
Chương 85 - Một Chuyện Hiểu Lầm
Chương 86 - Ép Cô Tỉnh Lại
Chương 87 - Giải Vây Cho Cô
Chương 88 - Âm Thầm Chỉ Đạo
Chương 89 - Đang Ghen Phải Không
Chương 90 - Xóa Bỏ Hiểu Lầm
Chương 91 - Chủ Động Lấy Lòng
Chương 92 - Ba Người Gặp Lại
Chương 93 - Bí Mật Riêng Của Hắn
Chương 94 - Đau Đớn Thấy Rõ
Chương 95 - Người Hoàn Hảo Chính Là
Chương 96 - Cho Hắn Cơ Hội
Chương 97 - Làm Bạn Tri Kỷ
Chương 98 - Cả Người Hợp Nhất
Chương 99 - Đưa Cô Tập Tranh
Chương 100 - Sống Lại Khác Nhau
Chương 101 - Không Rời Khỏi Anh
Chương 102 - Mời Hắn Ăn Cơm
Chương 103 - Đi Tương Thân
Chương 104 - Lão Lục Tương Thân
Chương 105 - Kế Hoãn Binh
Chương 106 - Kích Tình Trong Phòng Ngủ
Chương 107 - Phân Khoa Văn Lý
Chương 108 - Sai Lầm Thái Quá
Chương 109 - Thanh Sở Bị Tai Nạn Xe Cộ
Chương 110 - Tình Thế Khó Xử
Chương 111 - Em Không Cần Trở Lại
Chương 112 - Em Yêu Hắn Không?
Chương 113 - Bạn Bè Bình Thường
Chương 114 - Ba Người Phụ Nữ
Chương 115 - Đi Công Tác Nửa Tháng
Chương 116 - Chúc Em Nhiều May Mắn
Chương 117 - Buổi Phỏng Vấn Buồn Bực
Chương 118 - Suy Nghĩ Một Chút
Chương 119 - Chỉ Cần Làm Bản Thân
Chương 120 - Gọi Anh Là Lão Lục
Chương 121 - Đã Trưởng Thành (17+)
Chương 122 - Mỹ Nữ Tới Chơi
Chương 123 - Đột Nhiên Bị Phỏng
Chương 124 - Đau Lòng Khó Nhịn
Chương 125 - Vi Lương Tới Chơi
Chương 126 - Không Thích Hợp
Chương 127 - Tình Hình Công Ty
Chương 129 - Ghen Tức Thật Nhiều
Chương 130 - Anh Rất Ghen Tị
Chương 131 - Ầm Ĩ Nhỏ Tình Cảm Vui Vẻ
Chương 132 - Chẳng Lẽ Có
Chương 133 - Ngọt Ngào Xen Lẫn Đau Lòng
Chương 134 - Yêu Hận Đan Xen
Chương 135 - Hắn Tàn Nhẫn
Chương 136 - Đừng Tức Giận
Chương 137 - You‘re Beautiful
Chương 138 - Trêu Hoa Ghẹo Nguyệt
Chương 139 - Chuyện Xấu Của Hắn
Chương 140 - Ghen Tị Không
Chương 141 - Lựa Chọn Tin Tưởng
Chương 142 - Câu Trả Lời Chắc Chắn Hài Lòng
Chương 143 - Thời Khắc Ghi Nhớ
Chương 144 - Chủ Động Xuất Kích
Chương 145 - Câu Trả Lời Của Cô
Chương 145 - Thảm Trọng Thật Nhiều
Chương 146 - Tại Nạn Tại Công Trường
Chương 147 - Xả Thân Cứu Giúp
Chương 148 - Không Cần Mong Đợi
Chương 149 - Chấp Tử Thủ
Chương 150 - Phiền Muộn Của Cô
Chương 151 - Yêu Hay Không Yêu Anh
Chương 152 - Không Thể Buông Tha
Chương 153 - Anh Tin Em
Chương 154 - Bảo Vệ Em Chu Toàn
Chương 155 - Ngủ Không Được
Chương 156 - Ngày Mai Tìm Em
Chương 157 - Nhận Được Đồng Ý
Chương 158 - Xuất Thủ Phản Kích
Chương 159 - Lục Đục Với Nhau
Chương 160 - An Ủi Hắn
Chương 161 - Khách Sạn Nồng Tình(H)
Chương 162 - Công Khai Quan Hệ
Chương 163 - Sóng To Gió Lớn
Chương 164 - Một Lần Nữa Bắt Đầu
Chương 165 - Chuyện Cũ Chua Xót
Chương 166 - Tình Cảm Dịu Dàng
Chương 167 - Tình Hình Của Sunny
Chương 168 - Rất Hiểu Chuyện
Chương 169 - Mặt Trái Tin Tức
Chương 170 - Tới Trong Ngực Anh
Chương 171 - Bảo Vệ Thật Tốt
Chương 172 - Xem Phòng Làm Việc
Chương 173 - Lâm Vào Khốn Cảnh
Chương 174 - May Là Có Hắn
Chương 175 - Yêu Anh Yêu Anh
Chương 176 - Tình Hình Hiệu Trưởng
Chương 177 - Biết Được Chân Tướng
Chương 178 - Việc Đã Đến Nước Này
Chương 179 - Sẽ Không Kết Hôn
Chương 180 - Hôn Lễ Như Cũ
Chương 181 - Bắt Đầu Đau Lòng
Chương 182 - Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 183 - Anh Không Đồng Ý
Chương 184 - Tổn Thương Lẫn Nhau
Chương 185 - Gặp Lại Cố Nhân
Chương 186 - Sớm Một Chút Trở Lại
Chương 187 - Hiệp Nghị Ly Hôn
Chương 188 - Trở Lại Ngay
Chương 189 - Rốt Cuộc Buông Tay
Chương 190 - Mệt Mỏi Quá
Chương 191 - Tính Tiền Sự Ngu Dại Của Mình
Chương 192 - Đặt Dấu Chấm Hỏi Kết Thúc
Chương 193 - Không Thể Vãn Hồi
Chương 194 - Lấy Lại Đồ
Chương 195 - Truyền Thông Chú Ý
Chương 196 - Một Lần Nữa Làm Việc
Chương 197 - Lúng Túng Gặp Nhau
Chương 198 - Đừng Tạm Biệt
Chương 199 - Cuộc Sống Mới Tinh
Chương 200 - Gặp Nhau Lần Nữa
Chương 201 - Bữa Ăn Tối – Bò Bít Tết
Chương 202 - Bá Đạo Ra Lệnh
Chương 203 - Lặng Lẽ Quan Tâm
Chương 204 - Dây Chuyển Hột Xoàn
Chương 205 - Tôi Từng Yêu Cô Ấy
Chương 206 - Anh Uống Say
Chương 207 - Vạn Tiễn Xuyên Tâm
Chương 208 - Lục Thị Trần Thị
Chương 209 - Đi Xem Cô Ấy
Chương 210 - Đã Yêu Hắn
Chương 211 - Đi Trước Lục Thị
Chương 212 - Mượn Việc Công Trả Thù Riêng
Chương 213 - Sét Đánh Giữa Trời Quang
Chương 214 - Chuyện Đau Nhất
Chương 215 - Mở Rộng Cửa Lòng
Chương 216 - Ầm Ầm Sụp Đổ
Chương 217 - Một Đêm Mê Loạn
Chương 218 - Không Lời Nào Để Nói
Chương 219 - Gài Tang Vật Hãm Hại
Chương 220 - Đau Khổ Cầu Xin
Chương 221 - Sinh Con Cho Hắn
Chương 222 - Tám Giờ Tối
Chương 223 - Chọc Giận Hắn
Chương 224 - Tôi Không Có Hứng
Chương 225 - Bằng Lòng Không Yêu
Chương 226 - Kịch Liệt Dây Dưa(H)
Chương 227 - Chấp Nhận Một Lần Nữa
Chương 228 - Bắt Đầu Dịu Dàng
Chương 229 - Kích Tình Khó Nhịn
Chương 230 - Triền Miên Trong Xe (H)
Chương 231 - Hắn Ăn Bữa Sáng Của Mình
Chương 232 - Đột Nhiên Bị Thương
Chương 233 - Không Giữ Lại
Chương 234 - Tỏ Tình Tại Phi Trường
Chương 235 - Thẳng Thắn Tất Cả
Chương 236 - Kìm Lòng Không Được
Chương 237 - Ôn Tình Triền Miên (H)
Chương 238 - Không Bao Giờ Buông Tha
Chương 239 - Đánh Nhau Với Người Khác
Chương 240 - Chút Xíu Ghen Tức
Chương 241 - Trao Đổi Điều Kiện
Chương 242 - Trần Thị Phá Sản
Chương 243 - Điềm Điềm Mật Mật
Chương 244 - Chân Tướng Rõ Ràng
Chương 246 - Hư Hư Thực Thực Gây Lộn
Chương 247 - Về Từ Chức
Chương 248 - Có Thể Có
Chương 249 - Đúng Là Mang Thai
Chương 250 - Mô Hình Nhỏ Tụ Hội
Chương 251 - Tất Cả Đều Ngọt Ngào
Chương 252 - Về Tình Thân
Chương 253 - Bởi Vì Quan Tâm
Chương 254 - Tạm Xa Đi Công Tác
Chương 255 - Nhớ Nhung Thành Họa
Chương 256 - Kết Tinh Tình Yêu
Chương 257 - Nồng Tình Mật Ý
Chương 258 - Tiểu Ngải Manh Chuyện
Chương 259 - Kết Cục Hoàn Mỹ
Lục Chu Việt trầm mặc trong lòng tuyệt vọng như thủy triều cuốn đi,
dáng người cao lớn có chút chật vật,
có phải không?Nếu như cô không yêu hắn,
hắn làm nhiều hơn nữa thì có tác dụng gì?Có phải tim cô làm bằng đá không? Có phải hắn Lục Chu Việt đời này nhất định không có được người mình yêu?
Hứa Lưu Liễm quay sang hướng khác không nhìn hắn,
từ đầu đến cuối đều không nhìn,
không có dũng khí nhìn,
bởi vì cô có thể cảm giác được hắn giờ phút này cả người phát ra nồng đậm bi thương xen lẫn đau đớn,
cô không dám bảo đảm chút nữa mình thất khống nói hết mọi chuyện ra ngoài.
Nhưng cô không thể,
cô tựa tại nơi đó hai tay siết chặt điện thoại di động của mình,
trước lúc Phương Đông Thần cùng tiểu Điềm đến thăm cô,
cô nhận được.
Trong tấm ảnh cô nhắm hai mắt nằm cùng Trần Thanh Sở,
hắn cả người trần truồng,
cô thì áo quần xốc xếch,
mặc dù không thấy nhưng người sáng suốt nhìn cũng biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì.
Cô biết mục đích Trần Thanh Sở gửi tấm hình này:Cảnh cáo cô không được ở chung với hắn.
Trần Thanh Sở biết lúc cô bị thương là lúc yếu ớt nhất,
hắn ở bên người tỉ mỉ che chở nhất định sẽ làm cô mềm lòng.
Dựa theo tác phong Trần Thanh Sở,
nếu như hắn đem chuyện đêm đó nói ra cùng với những tấm hình này.
Lục Chu Việt sau này làm sao đối mặt người khác? Chẳng lẻ ngày ngày chịu người ta chỉ trỏ,
nói người phụ nữ của hắn cho hắn đội nón xanh? Đây đối với một người đàn ông mà nói là nhục nhã lớn nhất?
Cho nên cô không thể đáp lại tình yêu của hắn.
Lục Chu Việt nhìn mặt nghiêng hờ hững của cô,
cuối cùng xoay người phiền não rời đi.
Buổi chiều lúc cô xuất viện hắn chưa từng xuất hiện qua,
Hạ Vi Lương cùng Phương Đông Thần tới đón cô, vết thương trên bắp chân cô đã rút chỉ,
giờ chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt mà thôi,
mặc dù có thể đi lại nhưng không thể quá dùng sức,
thoạt nhìn có chút khập khễnh.
Cô trở về nhà mình,
Hạ Vi Lương nói muốn ở lại chăm sóc nhưng bị cô cự tuyệt,
cô không thể phiền Hạ Vi Lương,
hơn nữa cô nhìn ra Hạ Vi Lương mấy ngày qua tâm trạng rất phiền não,
hơn nữa cô cũng không phải không đi lại được,
chỉ là có chút không dễ dàng mà thôi,
cho nên bảo Hạ Vi Lương trở về.
Hai người chất đầy các nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh nhà cô,
nói cô không tiện xuống lầu mua đồ,
buổi tối cô đang định làm cho mình chút cơm tối,
ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa,
trong tay cô cầm lấy món ăn nhảy ra mở cửa,
thì ra là hắn.
Thấy bộ dáng cô thế kia,
hắn không nói gì khom lưng bế cô lên, cô còn đang kinh ngạc hắn ban ngày tức giận giờ lại chịu bế cô,
không khỏi bị hoảng,
ở trong ngực hắn có chút bất an từ chối .
“Anh,
anh làm gì vậy?”
Hắn không nói chuyện ôm cô đặt lên ghế sa lon,
sau đó cỡi xuống áo khoác của mình cầm món ăn cô làm đi vào phòng bếp,
cô ngồi ở chỗ đó không khỏi hoảng hốt bất an.
Đứng dậy khập khễnh đi tới phòng bếp,
hắn đưa lưng về phía cô rửa rau,
tựa hồ nhận thấy cô đi tới hắn không có xoay người lại thản nhiên nói.
“Trong nhà có rượu sao? Chút nữa uống với anh một ly!
”
Hắn bình tĩnh không giống như bình thường! Dựa theo tính cách của hắn,
nếu như sau khi cô chọc giận hắn,
hắn thường làm mặt lạnh với cô,
hoặc giọng nói không vui nhưng tối nay hắn không phải như vậy,
vẻ mặt hắn bình tĩnh tựa như ban ngày không có xảy ra chuyện gì không vui,
giọng điệu của hắn bình thản không có một tia gợn sóng.
Lòng cô thoáng cái hoảng sợ,
một câu cũng nói không ra đi tới tủ rượu lấy ra hai chai rượu đỏ,
là trước kia Hạ Vi Lương mang đến,
nói gì phụ nữ mỗi đêm phải uống một ly rượu đỏ dưỡng nhan.
Mở ra rượu,
cầm hai ly tới,
rót rượu sau cô ngồi xuống bàn ăn,
quay đầu liếc nhìn cửa phòng bếp mở cửa,
trên cửa mơ hồ chiếu lên dáng người cao lớn của hắn,
giờ này cô đột nhiên có loại cảm giác mất đi hắn.
Tim chợt đau nhói,
cô lại từ cửa thủy tinh thấy được khuôn mặt đau đớn của mình,
cô chợt lắc đầu: Hứa Lưu Liễm,
tại sao mi lại không nỡ? Không phải hết lòng tổn thương hắn để hắn buông tha mi sao? Tại sao hiện tại hắn có dấu hiệu buông tay,
mi lại bắt đầu không nỡ rồi?
Hắn xào hai món ăn đơn giản,
hai người ngồi mặt đối mặt,
hắn cầm ly rượu lên nhìn cô bình tĩnh mở miệng.
“Lưu Liễm. . . . . .
”
“Ừ. . . . . .
”
Cô nhẹ nhàng lên tiếng tay cầm ly rượu,
sau đó khua lên dũng khí giương mắt nhìn về phía hắn,
vẻ bình tĩnh kia làm cho cô kinh hãi,
bàn tay nắm ly rượu đau khổ run rẩy,
hắn hé miệng tựa hồ có điều muốn nói,
cuối cùng đến khóe miệng lại hóa thành một câu đơn giản.
“Ăn đi!
”
Hắn nói xong ngửa đầu uống cạn ly rượu đỏ trong tay,
sau đó lại rót cho mình thêm một ly,
cô nhấp một miếng rượu cúi đầu khó khăn cầm đũa lên,
giọng hắn vang lên quanh quẩn trên đỉnh đầu cô.
“Sau này nên biết tự chăm sóc mình,
thời điểm đi công trường phải nhìn đường thật kỹ!
”
Bàn tay cầm chiếc đũa cứng đờ,
nước mắt nhanh chóng tụ tập quanh hốc mắt,
cô không dám nhúc nhích,
sợ nước mắt thoáng cái tràn mi ra,
trước mắt đưa qua một đôi đũa,
gắp cho cô một đống lớn đồ ăn.
“Ăn nhiều một chút cơm,
không phải đàn ông đều thích phụ nữ đầy đặn sao,
nếu không khi ôm không có xúc cảm!
”
Cô cúi đầu cắn chặt môi mình,
chỉ có đau đớn mới có thể ngăn cản nước mắt cô rơi xuống,
hắn nói nhiều như vậy,
cô rốt cuộc hiểu rõ mục đích hắn tối nay tới:Đó là muốn tạm biệt cô.
Trong lòng khổ sở thoáng cái lan tràn,
đau đớn làm cho đầu cô ngưng hoạt động,
lúc cô đang hoảng sợ hắn đã đứng dậy,
“Em ăn đi,
anh đi trước!
”
Bên trong phòng trong nháy mắt một mảnh tĩnh mịch.
Trong không gian yên tĩnh cô duy nhất có thể nghe được,
chỉ còn lại những lời cô nói không nên lời.
Cho đến ầm một tiếng tiếng đóng cửa vang lên,
lý trí của cô mới trở lại trên người,
cô để đũa xuống nằm xuống bàn lớn tiếng khóc rống,
một mực chờ đợi ngày này đến nhưng khi nó thật đến lại phát hiện loại cảm giác này như khoét đi một miếng thịt trên người cô.
Thì ra những năm qua,
hắn đã sớm thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cô.
*
Lầu dưới,
thấy Lục Chu Việt đi ra ngoài tài xế cung kính mở cửa xe ra cho hắn,
Lục Chu Việt ngẩng đầu nhìn nơi nhà cô một lần cuối cùng,
khom lưng ngồi vào trong xe,
sau khi đóng cửa xe,
tắt điện thoại di động,
mệt mỏi tựa vào trên ghế.
Đã mua vé máy bay đi Mĩ Quốc,
hành lý cũng sắp xếp xong,
cuối cùng chỉ đến nhìn cô một lần cuối cùng.
Lần này,
hắn đi sẽ không trở về.
Nếu như không có hắn thì cô sẽ hạnh phúc,
vậy hắn thành toàn cho cô.
Đại sảnh phi trường sáng rỡ,
bởi vì đã là buổi tối cho nên có chút vắng lạnh,
Lục Chu Việt mặt mũi bình tĩnh kéo hành lý đi tới,
không có người biết trong lòng hắn đau đớn cỡ nào.
“Đừng đi!
”
Bên tai bỗng nhiên vang lên thanh âm quen thuộc,
người hắn cứng một chút,
nhưng ngay sau đó lại tiếp tục đi về phía trước, hắn nhếch môi cười giễu hắn nhất định không nỡ rời xa cô cho nên sinh ra ảo giác,
cô làm sao có thể đuổi kịp đến nơi này giữ lại hắn?
“Lục Chu Việt,
đừng đi!
”
Mới vừa đi hai bước thanh âm kia còn vang lên tên hắn,
hơn nữa giọng nói kia mang theo nức nở,
hắn ngạc nhiên quay đầu lại,
thấy cách không xa đại sảnh cô đứng ở nơi đó rơi lệ đầy mặt.
Hắn trong lúc nhất thời rối loạn,
phân không rõ đây rốt cuộc mơ hay thực tế,
hắn còn đang lo lắng thì thấy cô khập khễnh đi về phía hắn,
vừa đi vừa rơi nước mắt mở miệng nói.
“Lục Chu Việt,
em yêu anh,
anh đừng đi có được không? Em không phải loại người sắc đá như anh nghĩ,
em cũng không phải không yêu anh,
em yêu anh,
yêu anh, yêu đến ngay cả mình dơ bẩn cũng không nỡ rời khỏi anh ——”
Cô nói tới đây bỗng nhiên thất khống ngồi xổm xuống lên tiếng khóc rống,
tiếng khóc dẫn tới mấy đám người linh tinh trong đại sảnh nhìn sang bên này,
cả người hắn bị vây trong trạng thái cứng ngắc,
cô yêu hắn? Cô yêu hắn? Cô nói mình bẩn là có ý gì đây?
Cho đến gặp cô mặc quần cụt vết thương trên chân đỏ lòm,
hắn lúc này mới chấn động.
Đau lòng bước nhanh về phía trước bế cô lên.
“Nhanh đến bệnh viện trước!
”
Cũng không để ý tới lời cô nói ,
bởi vì hắn cảm thấy chỉ cần cô yêu hắn như vậy đã đủ.
Cô cũng không biết mình lấy khí lực ở đâu,
thoáng cái từ trên người hắn trượt xuống,
sau đó đưa tay ôm chặt hắn,
lực đạo mạnh đến làm cho hắn cảm giác mình bị cô xiết đau,
cô khóc loạn xạ lắc đầu.
“Em không đi bệnh viện!
Em không đi bệnh viện!
”
“Vết thương trên chân đã nứt ra ——”
Hắn có chút khó xử,
nhưng cô hồn nhiên mặc kệ tiếp tục sống chết ôm chặt lấy hắn.
“Em không phải cố ý tổn thương anh,
em là có nỗi khổ tâm, ngày đó em điện thoại gọi cho anh nói muốn nó ra lòng mình,
chính là muốn nói em yêu anh,
muốn ở chung một chỗ với anh,
nhưng,
nhưng sau lại. . . . . .
”
Cô khóc đến thở không ra hơi,
hắn nghe cô nói như vậy con ngươi bỗng dưng nheo lại thì ra đêm đó thật có chuyện xảy ra,
tiểu tử Diêm Hạo Nam kia đến bây giờ cũng không bào tin tức cho hắn,
bất quá điều này cũng không sao cả.
Nếu chính cô chịu nói,
bất kể đêm đó xảy ra chuyện gì,
hắn đều nguyện ý cùng cô đối mặt tất cả.
Cho nên hắn vòng quanh eo cô nhẹ giọng trấn an cô.
“Lưu Liễm,
có chuyện gì chúng ta về nhà rồi hãy nói?”
Hứa Lưu Liễm hai mắt đẫm lệ từ trong lòng ngực hắn ngẩng đầu lên.
“Vậy anh không đi sao?”
Hắn khom lưng bế cô lên.
“Em không phải yêu anh sao? Anh làm sao có thể đi?”
Hứa Lưu Liễm nước mắt chảy càng nhiều hơn,
cô vùi đầu vào trước ngực hắn kiên định nói.
“Lục Chu Việt,
em yêu anh,
luôn yêu anh,
bây giờ hay sau này cũng vậy!
”
Cô sẽ đem chuyện đêm đó thẳng thắn nói cho hắn nghe,
vô luận hắn quyết định thế nào,
cô đều lấy dũngg khí tiếp nhận,
đây là suy nghĩ duy nhất khi một khắc hắn xoay người rời khỏi nhà cô.