Chương 1 - “Nằm Chiêm Bao Mộng Cũ, Tỉnh Lại Đã Sang Năm.”
Chương 2 - “Cho Nên Làm Gì Có Thần Tiên, Bác Sĩ Giỏi Giang Đến Mấy Cũng Chỉ Là Người Phàm.”
Chương 3 - “Giữa Chừng Tan Tan Hợp Hợp, Họ Cũng Đã Chia Tay Nhau Mấy Lần Rồi.”
Chương 4 - “Ngạc Nhiên Rồi Cẩn Thận Suy Xét Hai Người, Suy Ngẫm Từ Ngoại Hình Cho Tới Khí Chất Của Từng Người Một Lượt, An
Chương 5 - “Anh Ngôn À, Em Nghĩ Kỹ Rồi.. Bỏ Đi!””
Chương 6 - ÂBìNh ThÆ°Á»Ng Thang SáCh NgôN Gá»I Anh Là ÂTiá»U Ninhâ, ChÆ°A TừNg Gá»I ThẳNg Tên Anh. HôM Nay HắN VẫN LuôN Gá»I Là ÄÆ°Á»
Chương 7 - “Bệnh Viện Là Nơi Cho Con Người Hy Vọng, Nhưng Cũng Đồng Thời Là Nơi Lấy Đi Hy Vọng.”
Chương 8 - “Anh Biết Em Đau.”
Chương 9 - ÂÄà O Hiá»U ÄôNg NhìN Qua Má»T LÆ°Á»£T Rá»I CấT TiếNg Chà O: ÂBáC SÄ© Thang.ÂÂ
Chương 10 - ÂCáºu KhôNg Giúp ÄÆ°Á»£C NhÆ°Ng TôI VẫN Có Thá» Giúp SứC Má»T Chút, TâM Lý Muá»N Là M Gì Äó RấT ÄáNg Quý, ÄÁ»«Ng Bá» Cuá»
Chương 11 - “Tay Anh Lạnh Thế.”
Chương 12 - “Tình Cảm Sâu Đậm Cách Mấy Cũng Không Thể Chịu Giày Vò Hoài, Bao Nhiêu Năm Qua Đường Ninh Đã Mài Trái Tim Thang Sách N
Chương 13 - “Không Thể Vì Anh Nói Em Chưa Trưởng Thành Thì Em Cứ Hành Xử Như Trẻ Con Mãi Được.”
Chương 14 - “Thế Ông Đỏm Dáng Như Vậy Làm Gì? Cưa Sừng Làm Nghé Như Vậy Ông Tính Làm Gì Hả?”
Chương 15 - “Trên Eo Hai Tấc Đồng Thân, Đoạn Hẹp Nhất Ấy.”
Chương 16 - “Nơi Này Trời Xanh Thăm Thẳm, Đất Đá Vàng Đượm.”
Chương 17 - “Tôi Vừa Mới Uống, Nếu Anh Không Chê…”
Chương 18 - “Anh Mặc Quần Áo Chưa Thế?”
Chương 19 - “Dáng Cậu Đẹp Lắm Mà.”
Chương 20 - “Lần Tới Muốn Tìm Người Thế Nào?”
Chương 21 - “Chỉ Muốn Đi Ăn Với Anh Một Bữa, Có Được Không?”
Chương 22 - “Tiếng “Anh Ngôn” Này Gần Như Khiến Ba Người Mang Ba Suy Nghĩ Khác Nhau.”
Chương 23 - “Thang Sách Ngôn Mà Anh Nói Là Bạn Của Tôi. Mấy Lời Anh Nói Tôi Thấy Chướng Tai, Nghe Không Lọt.”
Chương 24 - “Là Anh Ta Nói Quá Muộn.”
Chương 25 - “Dùng Bữa Này Xong, Đào Hiểu Đông Hớn Hở Cả Lên.”
Chương 26 - “Cho Nên Trời Mưa Tay Anh Ấy Bị Đau, Lúc Mệt Mỏi Tay Cũng Đau.”
Chương 27 - “Không Phải Muốn Nghe Ngóng Chuyện Đường Ninh Từ Cậu, Muốn Biết Cũng Không Hỏi Cậu Vòng Vo Như Vậy.”
Chương 28 - “Anh Nói Mấy Lời Này Khiến Em Đắc Ý Quá, Cảm Giác Như Anh Đang Muốn Giải Thích Với Em Ấy, Thực Sự Không Cần Đâu.
Chương 29 - “Anh…” Đường Ninh Chớp Mắt, Hàng Mi Dài Khẽ Run Lên, “Không Cho Em Vào À?”
Chương 30 - “Anh Đừng Buồn, Phù Hợp Thì Đến Với Nhau, Nếu Có Thể Đến Với Nhau Thật, Sau Này Em Sẽ Không Để Anh Phải Tiếc Nu
Chương 31 - “Cảm Ơn Hiểu Đông.”
Chương 32 - “Hai Hôm Nay Mưa Miết, Anh Có Đau Tay Không?”
Chương 33 - “Mọi Người Đều Không Sống Dễ Dàng Gì, Nhưng Luôn Có Người Khổ Cực Hơn Bạn.”
Chương 34 - “Em Chỉ Có Chút Tiền Đồ Như Vậy, Dồn Hết Sức Mà Chỉ Dám Chạm Vào Tay.”
Chương 35 - “Thế Em Bỏ Gối Ôm Ra Cho Tôi Xem.”
Chương 36 - “Em Nghiêm Túc Đấy, Lần Này Em Thực Sự.. Rất Mong Muốn.”
Chương 37 - “Ném Mồi Lửa Vào Đống Củi Khô, Lửa Nung Đỏ Thấu Nền Trời.”
Chương 38 - “Lúc Cởi Áo Choàng Ngoài, Phần Gáy Và Xương Quai Xanh Bị Lộ Ra, Mặc Áo Phẫu Thuật Không Che Đi Được.”
Chương 39 - “Hôm Nay Tôi…. Đã Gặp Anh Ngôn.”
Chương 40 - “Tôi Thấy Chắc Gãy Rồi.”
Chương 41 - “”Đừng Cắt.” Thang Sách Ngôn Mở Mức Gió Yếu Nhất Sấy Tóc Cho Anh, Bàn Tay Nhẹ Nhàng Gẩy Mái Tóc Anh.”
Chương 42 - “Buộc Lỏng Thôi Không Được À? Cái Kiểu Buộc Của Em.. Sao Có Thể Buộc Cho Nó Dựng Lên Được?”
Chương 43 - “Dữ Dội Hiển Nhiên Sẽ Động Tình.”
Chương 44 - “Đừng Hối Hận, Nhìn Về Phía Trước Đi.”
Chương 45 - “Vừa Mới Lên Làm Người Nhà Bác Sĩ, Em Vẫn Còn Chưa Quen.”
Chương 46 - “Anh Từng Làm Vì Bác Sĩ Đường, Em Cũng Có Thể Làm Vì Anh.”
Chương 47 - “Anh Khẽ “Xùy”, Mở Cửa Xuống Xe, Cửa Xe Đóng Lại “Rầm” Một Tiếng.”
Chương 48 - “Sinh Nhật Vui Vẻ. Có Ca Phẫu Thuật, Tôi Đến Muộn Một Chút.”
Chương 49 - “Hôm Nay Anh Ngôn Đóng Một Cái Dấu”
Chương 50 - “Nơi Nhỏ Hẹp Nhất Trong Trái Tim Co Thắt Đến Độ Tê Dại, Đưa Mắt Nhìn Sang Người Bên Gối, Thấy Sao Mà Thích Quá Ch
Chương 51 - “Anh Mong Ngóng Ở Đâu Em Thiêu Đốt Ở Đó, Châm Lửa Khiến Anh Nóng Ran Rồi Thì Phải Vỗ Về Xoa Dịu.”
Chương 52 - ”Của Anh Của Anh Của Anh.”
Chương 53 - “Món Quà Đường Ninh Tặng Quá Tuyệt Tình.”
Chương 54 - ”Đừng Quên Mua Hoa Cho Em Đấy.”
Chương 55 - “Chúc Cô Chú Ngày Cuối Năm Vui Vẻ.”
Chương 56 - “Thời Gian Trôi Qua Không Hằn Dấu, Đào Hiểu Đông Ba Mươi Sáu Rồi.”
Chương 57 - “Hầy, Cũng Không Biết Có Phải Vừa Làm Chuyện Thân Mật Nhất Hay Không, Mà Sao Nhõng Nhẽo Thế.”
Chương 58 - “Mẹ Nó Chứ Mày Chụp Ai Đấy? Chụp Ảnh Bác Sĩ Nhà Anh Đây Mày Có Bị Làm Sao Không Thế?”
Chương 59 - “Trái Tim Được Người Ta Nâng Niu Trọn Vẹn Trong Tay, Cảm Giác Này Phải Trải Qua Rồi Mới Hiểu Được.”
Chương 60 - “Đào Hiểu Đông Thầm Than Trong Lòng, Cậu Đừng “Anh Ơi Anh À” Nữa, Cậu Còn “Anh Ơi Anh À” Là Lát Nữa Tôi Không B
Chương 61 - “Anh Bảo Em Xoay Người.”
Chương 62 - “”Bây Giờ Ngay Cả Một Góc Nhỏ Anh Cũng Không Vào Nổi, Tất Cả Trong Này Đều Là Tôi.”
Chương 63 - “Thực Ra Em Muốn Biết, Liệu Thời Gian Có Thể Mang Tất Cả Đi Thật Không.”
Chương 64 - “Bản Thân Mình Sống Đã Đủ Chật Vật Rồi, Còn Luôn Muốn Làm Bồ Tát.”
Chương 65 - “Cứ Nhìn Chòng Chọc Chòng Chọc, Thế Rồi Đôi Mắt Cũng Hoen Đỏ.”
Chương 66 - “Tóc Em Đâu?”
Chương 67 - “Dựa Vào Đâu Cơ Chứ?”
Chương 68 - “Ưu Điểm Duy Nhất Của Nó Có Lẽ Là Cho Bạn Thời Gian, Để Bạn Từ Từ Học Và Dần Thích Ứng Làm Một Người Mù.”
Chương 69 - “Anh Như Một Đứa Trẻ Dè Dặt Từng Li Từng Tí Một.”
Chương 70 - “Em Cần Phải Nghĩ Rằng―― Em Chính Là Của Anh.”
Chương 71 - “Đúng Vậy, Người Tốt Trọn Đời Bình An.”
Chương 72 - “Bản Thân Hai Từ “Người Yêu” Này Mang Theo Sự Lãng Mạn Rập Khuôn, Vừa Tự Tin Lại Vừa Phóng Khoáng.”
Chương 73 - “Nếu Có Thể Bước Vào Giai Đoạn Thí Nghiệm, Đào Hoài Nam Nằm Trong Danh Sách Tình Nguyện Viên Của Hắn.”
Chương 74 - “Bác Sĩ Thang, Bạn Trai Tôi.”
Chương 75 - “Năm Mới, Hiểu Đông Phải Bình An. Còn Phải Ở Bên Anh.”
Chương 1 - “Nằm Chiêm Bao Mộng Cũ, Tỉnh Lại Đã Sang Năm.”
Chương 2 - “Cho Nên Làm Gì Có Thần Tiên, Bác Sĩ Giỏi Giang Đến Mấy Cũng Chỉ Là Người Phàm.”
Chương 3 - “Giữa Chừng Tan Tan Hợp Hợp, Họ Cũng Đã Chia Tay Nhau Mấy Lần Rồi.”
Chương 4 - “Ngạc Nhiên Rồi Cẩn Thận Suy Xét Hai Người, Suy Ngẫm Từ Ngoại Hình Cho Tới Khí Chất Của Từng Người Một Lượt, An
Chương 5 - “Anh Ngôn À, Em Nghĩ Kỹ Rồi.. Bỏ Đi!””
Chương 6 - ÂBìNh ThÆ°Á»Ng Thang SáCh NgôN Gá»I Anh Là ÂTiá»U Ninhâ, ChÆ°A TừNg Gá»I ThẳNg Tên Anh. HôM Nay HắN VẫN LuôN Gá»I Là ÄÆ°Á»
Chương 7 - “Bệnh Viện Là Nơi Cho Con Người Hy Vọng, Nhưng Cũng Đồng Thời Là Nơi Lấy Đi Hy Vọng.”
Chương 8 - “Anh Biết Em Đau.”
Chương 9 - ÂÄà O Hiá»U ÄôNg NhìN Qua Má»T LÆ°Á»£T Rá»I CấT TiếNg Chà O: ÂBáC SÄ© Thang.ÂÂ
Chương 10 - ÂCáºu KhôNg Giúp ÄÆ°Á»£C NhÆ°Ng TôI VẫN Có Thá» Giúp SứC Má»T Chút, TâM Lý Muá»N Là M Gì Äó RấT ÄáNg Quý, ÄÁ»«Ng Bá» Cuá»
Chương 11 - “Tay Anh Lạnh Thế.”
Chương 12 - “Tình Cảm Sâu Đậm Cách Mấy Cũng Không Thể Chịu Giày Vò Hoài, Bao Nhiêu Năm Qua Đường Ninh Đã Mài Trái Tim Thang Sách N
Chương 13 - “Không Thể Vì Anh Nói Em Chưa Trưởng Thành Thì Em Cứ Hành Xử Như Trẻ Con Mãi Được.”
Chương 14 - “Thế Ông Đỏm Dáng Như Vậy Làm Gì? Cưa Sừng Làm Nghé Như Vậy Ông Tính Làm Gì Hả?”
Chương 15 - “Trên Eo Hai Tấc Đồng Thân, Đoạn Hẹp Nhất Ấy.”
Chương 16 - “Nơi Này Trời Xanh Thăm Thẳm, Đất Đá Vàng Đượm.”
Chương 17 - “Tôi Vừa Mới Uống, Nếu Anh Không Chê…”
Chương 18 - “Anh Mặc Quần Áo Chưa Thế?”
Chương 19 - “Dáng Cậu Đẹp Lắm Mà.”
Chương 20 - “Lần Tới Muốn Tìm Người Thế Nào?”
Chương 21 - “Chỉ Muốn Đi Ăn Với Anh Một Bữa, Có Được Không?”
Chương 22 - “Tiếng “Anh Ngôn” Này Gần Như Khiến Ba Người Mang Ba Suy Nghĩ Khác Nhau.”
Chương 23 - “Thang Sách Ngôn Mà Anh Nói Là Bạn Của Tôi. Mấy Lời Anh Nói Tôi Thấy Chướng Tai, Nghe Không Lọt.”
Chương 24 - “Là Anh Ta Nói Quá Muộn.”
Chương 25 - “Dùng Bữa Này Xong, Đào Hiểu Đông Hớn Hở Cả Lên.”
Chương 26 - “Cho Nên Trời Mưa Tay Anh Ấy Bị Đau, Lúc Mệt Mỏi Tay Cũng Đau.”
Chương 27 - “Không Phải Muốn Nghe Ngóng Chuyện Đường Ninh Từ Cậu, Muốn Biết Cũng Không Hỏi Cậu Vòng Vo Như Vậy.”
Chương 28 - “Anh Nói Mấy Lời Này Khiến Em Đắc Ý Quá, Cảm Giác Như Anh Đang Muốn Giải Thích Với Em Ấy, Thực Sự Không Cần Đâu.
Chương 29 - “Anh…” Đường Ninh Chớp Mắt, Hàng Mi Dài Khẽ Run Lên, “Không Cho Em Vào À?”
Chương 30 - “Anh Đừng Buồn, Phù Hợp Thì Đến Với Nhau, Nếu Có Thể Đến Với Nhau Thật, Sau Này Em Sẽ Không Để Anh Phải Tiếc Nu
Chương 31 - “Cảm Ơn Hiểu Đông.”
Chương 32 - “Hai Hôm Nay Mưa Miết, Anh Có Đau Tay Không?”
Chương 33 - “Mọi Người Đều Không Sống Dễ Dàng Gì, Nhưng Luôn Có Người Khổ Cực Hơn Bạn.”
Chương 34 - “Em Chỉ Có Chút Tiền Đồ Như Vậy, Dồn Hết Sức Mà Chỉ Dám Chạm Vào Tay.”
Chương 35 - “Thế Em Bỏ Gối Ôm Ra Cho Tôi Xem.”
Chương 36 - “Em Nghiêm Túc Đấy, Lần Này Em Thực Sự.. Rất Mong Muốn.”
Chương 37 - “Ném Mồi Lửa Vào Đống Củi Khô, Lửa Nung Đỏ Thấu Nền Trời.”
Chương 38 - “Lúc Cởi Áo Choàng Ngoài, Phần Gáy Và Xương Quai Xanh Bị Lộ Ra, Mặc Áo Phẫu Thuật Không Che Đi Được.”
Chương 39 - “Hôm Nay Tôi…. Đã Gặp Anh Ngôn.”
Chương 40 - “Tôi Thấy Chắc Gãy Rồi.”
Chương 41 - “”Đừng Cắt.” Thang Sách Ngôn Mở Mức Gió Yếu Nhất Sấy Tóc Cho Anh, Bàn Tay Nhẹ Nhàng Gẩy Mái Tóc Anh.”
Chương 42 - “Buộc Lỏng Thôi Không Được À? Cái Kiểu Buộc Của Em.. Sao Có Thể Buộc Cho Nó Dựng Lên Được?”
Chương 43 - “Dữ Dội Hiển Nhiên Sẽ Động Tình.”
Chương 44 - “Đừng Hối Hận, Nhìn Về Phía Trước Đi.”
Chương 45 - “Vừa Mới Lên Làm Người Nhà Bác Sĩ, Em Vẫn Còn Chưa Quen.”
Chương 46 - “Anh Từng Làm Vì Bác Sĩ Đường, Em Cũng Có Thể Làm Vì Anh.”
Chương 47 - “Anh Khẽ “Xùy”, Mở Cửa Xuống Xe, Cửa Xe Đóng Lại “Rầm” Một Tiếng.”
Chương 48 - “Sinh Nhật Vui Vẻ. Có Ca Phẫu Thuật, Tôi Đến Muộn Một Chút.”
Chương 49 - “Hôm Nay Anh Ngôn Đóng Một Cái Dấu”
Chương 50 - “Nơi Nhỏ Hẹp Nhất Trong Trái Tim Co Thắt Đến Độ Tê Dại, Đưa Mắt Nhìn Sang Người Bên Gối, Thấy Sao Mà Thích Quá Ch
Chương 51 - “Anh Mong Ngóng Ở Đâu Em Thiêu Đốt Ở Đó, Châm Lửa Khiến Anh Nóng Ran Rồi Thì Phải Vỗ Về Xoa Dịu.”
Chương 52 - ”Của Anh Của Anh Của Anh.”
Chương 53 - “Món Quà Đường Ninh Tặng Quá Tuyệt Tình.”
Chương 54 - ”Đừng Quên Mua Hoa Cho Em Đấy.”
Chương 55 - “Chúc Cô Chú Ngày Cuối Năm Vui Vẻ.”
Chương 56 - “Thời Gian Trôi Qua Không Hằn Dấu, Đào Hiểu Đông Ba Mươi Sáu Rồi.”
Chương 57 - “Hầy, Cũng Không Biết Có Phải Vừa Làm Chuyện Thân Mật Nhất Hay Không, Mà Sao Nhõng Nhẽo Thế.”
Chương 58 - “Mẹ Nó Chứ Mày Chụp Ai Đấy? Chụp Ảnh Bác Sĩ Nhà Anh Đây Mày Có Bị Làm Sao Không Thế?”
Chương 59 - “Trái Tim Được Người Ta Nâng Niu Trọn Vẹn Trong Tay, Cảm Giác Này Phải Trải Qua Rồi Mới Hiểu Được.”
Chương 60 - “Đào Hiểu Đông Thầm Than Trong Lòng, Cậu Đừng “Anh Ơi Anh À” Nữa, Cậu Còn “Anh Ơi Anh À” Là Lát Nữa Tôi Không B
Chương 61 - “Anh Bảo Em Xoay Người.”
Chương 62 - “”Bây Giờ Ngay Cả Một Góc Nhỏ Anh Cũng Không Vào Nổi, Tất Cả Trong Này Đều Là Tôi.”
Chương 63 - “Thực Ra Em Muốn Biết, Liệu Thời Gian Có Thể Mang Tất Cả Đi Thật Không.”
Chương 64 - “Bản Thân Mình Sống Đã Đủ Chật Vật Rồi, Còn Luôn Muốn Làm Bồ Tát.”
Chương 65 - “Cứ Nhìn Chòng Chọc Chòng Chọc, Thế Rồi Đôi Mắt Cũng Hoen Đỏ.”
Chương 66 - “Tóc Em Đâu?”
Chương 67 - “Dựa Vào Đâu Cơ Chứ?”
Chương 68 - “Ưu Điểm Duy Nhất Của Nó Có Lẽ Là Cho Bạn Thời Gian, Để Bạn Từ Từ Học Và Dần Thích Ứng Làm Một Người Mù.”
Chương 69 - “Anh Như Một Đứa Trẻ Dè Dặt Từng Li Từng Tí Một.”
Chương 70 - “Em Cần Phải Nghĩ Rằng―― Em Chính Là Của Anh.”
Chương 71 - “Đúng Vậy, Người Tốt Trọn Đời Bình An.”
Chương 72 - “Bản Thân Hai Từ “Người Yêu” Này Mang Theo Sự Lãng Mạn Rập Khuôn, Vừa Tự Tin Lại Vừa Phóng Khoáng.”
Chương 73 - “Nếu Có Thể Bước Vào Giai Đoạn Thí Nghiệm, Đào Hoài Nam Nằm Trong Danh Sách Tình Nguyện Viên Của Hắn.”
Chương 74 - “Bác Sĩ Thang, Bạn Trai Tôi.”
Chương 75 - “Năm Mới, Hiểu Đông Phải Bình An. Còn Phải Ở Bên Anh.”