"Hai vị chủ nhân này tuy rằng tu vi phi thường cao, nhưng bọn họ đều trẻ tuổi, ưa thích công lao, chúng ta phải làm đúng từng chi tiết. Chuyện này thúc thúc cứ toàn quyền phụ trách, thế nào thì cứ an bài thế đó.
"
"Được rồi, nhưng bọn họ đi rồi, tặng quà gì đây? Hay là không tặng quà nữa?"
"Vấn đề này chúng ta phải suy nghĩ một chút, bởi vì không biết phẩm hạnh của bọn họ, nếu như tặng nặng, hắn không vui, ngược lại phản tác dụng, nếu như một chút cũng không tặng, ai biết có cao hứng hay không?"
"Chúng ta là nơi đầu tiên bị thị sát, chúng ta tặng chút lễ vật tượng trưng đi!
"
"Những tộc nhân đi theo chủ nhân thì sao?"
"Mỗi người đưa 100 khối linh thạch, bọn họ phải đưa nhiều hơn một chút, trước kia đều bị Kim Kiếm Vương chèn ép, nhà nào nhà nấy đều rất nghèo, bọn họ nhận tiền tài của chúng ta, sẽ nói tốt với chúng ta.
"
"Kim Thiềm, ngươi đi thu linh thạch, không chỉ thu linh thạch, còn phải bảo mỗi nhà quét dọn sạch sẽ phòng trước phòng sau, còn phải giăng đèn kết hoa, ngày nghênh đón nhất định phải mặc quần áo mới. Quỳ xuống nghênh đón chủ nhân.
"
Chủ nhân nếu hỏi bọn họ, phải nói dễ nghe, bảo bọn họ nên nói cái gì, không nên nói cái gì, nếu như nói lung tung, sau đó sẽ bị bắt đi chém đầu. Kim Chùy và thúc thúc phụ trách xử lý công việc nghênh đón. Chi tiết phải làm tốt. Cho nên dưới sự an bài của bọn họ, mọi thứ vô cùng long trọng.
Ngày hôm sau, sáng sớm tinh mơ, mấy chục tộc nhân đã đến trước cửa Kim Đản, xe ngựa của đội nghi trượng đã chờ sẵn ở cửa.
Kim Đản và Kim Giai còn đang say giấc nồng, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa, mở cửa nhìn, mấy chục người thân đã đứng đợi ở cửa.
"Thúc thúc, sớm như vậy là muốn làm gì?"
"Chẳng phải hôm nay còn phải đi thị sát sao?"
"Chúng ta đâu có sắp xếp a!
"
"Chúng ta đã giúp hai vị thông báo rồi, thành kế tiếp chính là Taobao thành phải không?"
"Thúc giúp chúng ta thông báo rồi?"
"Đoàn xe nghênh đón đã tới.
"
"Thật sao?"
Kim Đản nhìn thấy đoàn xe dài ở cửa, mỗi một chiếc đều là xe ngựa sang trọng, hơn nữa mỗi một chiếc xe đều có màu sắc giống nhau. Bên cạnh xe đều có từng hàng người đang quỳ. Vừa thấy Kim Đản và Kim Giai đi ra, lập tức lớn tiếng hô: "Hoan nghênh chủ nhân! Hoan nghênh chủ nhân lên xe!
"
Kim Đản và Kim Giai nhìn những chiếc xe ngựa sang trọng chỉnh tề, cùng với những người đang quỳ chỉnh tề. Dưới sự dẫn dắt của tộc nhân, cả hai lên những chiếc xe ngựa sang trọng kia, một chiếc xe đi đầu có đặt pháo hoa.
Trong tiếng pháo rền vang, đoàn xe chậm rãi khởi hành, hùng dội hướng Taobao thành mà đi. Trên đường đi cũng giống như hôm qua, phía trước một chiếc xe mở đường phía sau có một chiếc áp trận. So với đoàn xe hôm qua lớn mạnh gấp đôi, mỗi một chiếc so với hôm qua còn nhiều hơn hai con ngựa, xe so với hôm qua cũng lớn hơn, trình độ xa hoa so với hôm qua còn xa hoa hơn.
Lúc xe sắp đến Taobao thành, nhìn thấy khắp nơi trong thành giăng đèn kết hoa, các cư dân quỳ hai bên chỉnh tề, không ngừng lớn tiếng hô: "Hoan nghênh chủ nhân! Hoan nghênh chủ nhân trường tồn thiên thu! Chủ nhân anh minh!
"
Thanh âm kia vô cùng to lớn.
Kim Đản đứng trên xe ngựa cao lớn, lớn tiếng hỏi:
"Các ngươi sống tốt không?"
"Chúng tôi sống vô cùng hạnh phúc.
"
"Các ngươi có đồ ăn thức mặc không?"
"Chúng tôi ăn không hết, rất nhiều, chúng tôi sống vô cùng vui vẻ.
"
Kim Đản và Kim Giai nghe xong những câu trả lời hài lòng này, trong lòng vô cùng cao hứng.
Đoàn xe chậm rãi tiến vào Taobao thành, đi về phía quảng trường lớn trung tâm thành, dọc theo đường đi tiếng hoan hô, tiếng pháo và chiêng trống, vang trời dậy đất. Xe đi đến quảng trường, người đông như kiến, đội nghi trượng bước đều hô: "Hoan nghênh chủ nhân! Hoan nghênh chủ nhân!
"
Tiếng nhạc lễ rộn ràng, hơn ngàn người dàn nhạc tấu nhạc du dương. Thành chủ Taobao thành dẫn theo các quan viên chủ yếu, đứng đợi ở đó đã lâu, vừa nhìn thấy bọn họ liền quỳ xuống, hướng Kim Đản và Kim Giai lớn tiếng hô: "Chủ nhân, hoan nghênh hai vị!
"
"Mời mọi người đứng dậy.
"
Chỉ riêng khung cảnh như vậy cũng khiến người ta cảm thấy từ lúc sinh ra tới giờ chưa từng gặp qua, cảnh tượng này khiến người ta cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Cảm giác như đang sống trong mộng cảnh.
Tại Taobao thành, dưới sự hướng dẫn của thành chủ, Kim Đản và Kim Giai tiến vào đại sảnh đường nguy nga, khắp nơi bày biện sơn hào hải vị, rượu ngon. Cả hai dùng bữa cùng thành chủ, quả là vui vẻ.
Đang lúc mơ màng, Kim Giai dùng thần hồn truyền âm với Kim Đản: "Ca ca, chúng ta trở về đi! Muội cảm thấy hơi khó chịu.
"
"Muội muội, muội thấy khó chịu sao? Được, chúng ta lập tức trở về.
"
Kim Đản bèn nói với thành chủ: "Chúng tôi đã mệt mỏi, muốn về nghỉ ngơi.
" Thành chủ vội vàng sai người chuẩn bị xe ngựa đưa Kim Giai và Kim Đản trở về, đồng thời chuẩn bị quà. Tặng cho mỗi tộc nhân đi cùng Kim Giai một túi trữ vật, cũng tặng cho Kim Giai và Kim Đản mỗi người một túi trữ vật. Dưới sự hộ tống của đoàn xe sang trọng, cả hai quay về chỗ ở.
Kim Giai nhanh chóng trở về phòng ngủ, nằm xuống là ngủ ngay. Kim Đản biết muội muội mệt mỏi, cũng không muốn quấy rầy nàng, bản thân hắn cũng hơi mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi sớm một chút. Nghỉ ngơi một lát, Kim Đản chợt nhớ tới, đừng để thúc thúc thông báo cho thành kế tiếp, dạo gần đây hơi mệt mỏi, ngày mai không muốn đi thị sát nữa. Hắn vội vàng dùng thần hồn truyền âm cho thúc thúc, nói ngày mai không muốn đi thị sát, bảo thúc đừng thông báo cho bọn họ nữa.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!