Liệu Tôi Có Thể Thích Anh?! Wang Yuan​

Liệu Tôi Có Thể Thích Anh?! Wang Yuan​

Cập nhật: 06/04/2024
Trạng thái: Dừng
Lượt xem: 34,099
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
     
     

Cô gặp TFBOYS ...

.

.

6h sáng hôm sau .

.

. " Chị Thiên Tâm xinh gái , đáng yêu dễ thương ơi ! Có điện thoại , có điện thoại , có điện thoại , có .

.

.

" -Cô mắt nhắm mắt mở với lấy cái điện thoại <>Cô bực mình gắt lên , Thiên Tâm có tính gắt ngủ rất mạnh nên mỗi lần có người phá giấc ngủ của mình là y như rằng cô biến thành hổ cái luôn ! <>Đầu dây bên kia trả lời cô bằng một câu hỏi . <>Cô vẫn trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ hừ lạnh một cái <> <> <> <>Cô bực mình nhìn kĩ màn hình điện thoại , sau 5s khuôn mặt cô biến dạng hẳn ( tưởng tượng như thế này nè : AoA !

) khi nhìn thấy dòng chữ trên màn hình điện thoại " Nguyên Ca đẹp trai " <>Cô lắp bắp hỏi , giờ thì cô tỉnh ngủ luôn rồi <>Anh cười <> <<À .

.

.

Dạ ! >>-Cô cười gãi đầu . <> -Anh nói rồi tắt nhanh máy đề phòng cô nổi cơn tam bành mặc dù biết là cô sẽ không dám làm vậy .

.

.

Cô tắt máy rồi bước vào làm VSCN . Biết là hôm nay sẽ gặp cả TFBOYS nên cô trang điểm nhẹ với một chút phấn hồng và son đỏ tươi tắn . Mở tủ quần áo cô chọn lấy một bộ váy jeans cá tính kết hợp với giày thể thao trắng . Tóc tết xương cá nữ tính . Xoay mình một vòng trước gương , cảm thấy hài lòng với bản thân , cô bắt đầu đi làm . .

.

.

.

Trường THCS Cao Nam _Thiên Tâm ! Hôm nay em đi đâu à ? Xinh thế ! - Chị Tiểu Băng đưa cho cô một tách cà phê rồi cười . Trong trường , chị là người giúp đỡ cô tận tình nhất và có thể nói là một người bạn thân thiết của cô . _Cảm ơn chị ! -Cô nhận lấy rồi ngồi vào bàn làm việc của mình _Dạ vâng ! Hôm nay em có việc ạ ! _Đi chơi với bạn trai sao ? _Không không ! Chỉ là một người bạn thôi ! -Cô xua tay lắc đầu _Ừ ! Em chuẩn bị giáo án đầy đủ chưa ? Sắp lên lớp rồi đấy ! Mà hình như hôm nay em chỉ có một tiết thì phải ?! _Dạ em chuẩn bị rồi ạ ! Cảm ơn chị đã nhắc ! _Ừ vậy được ! .

.

.

7h45.

.

. "Reng reng reng .

.

.

" Tiếng chuông báo hiệu kết thúc tiết học đầu tiên reng lên . Lưu Thiên Tâm ngó nganh ngó dọc phía cổng trường nhưng không thấy bóng dáng chiếc xe nào cả đành lủi thủi đi bộ . Hy vọng trên đường sẽ gặp họ . Khi đi ngang qua một con hẻm , có người kéo tay cô làm cô sợ hãi hét lên : _Aaaa .

.

. Cướp .

.

.

ưm ưm.

. Người đó vội bịt miệng cô lại , kéo cô vào sát tường _Yên nào ! Là anh đây ! Vương Nguyên ! Cô nghe vậy thì im luôn , thấy cô đã bình tĩnh anh mới bỏ tay ra . _Sao anh lại .

.

. -Cô tròn mắt nhìn anh _Anh sợ người ta phát hiện nên đành làm theo cách này thôi ! -Anh nhún vai _Trời ạ ! Làm em giật mình ! -Cô vuốt ngực hoàn hồn . _Mà em khéo tưởnNguyên ! Đây là cô gái em nói với bọn anh sao hả ?! Em đúng là không biết tả người gì cả ! Cô ấy so với lời em tả thì đẹp hơn rất nhiều ! -Tuấn Khải chạy đến khoác vai Vương Nguyên sau đó quay sang cười nháy mắt với cô _Lưu Thiên Tâm ! Chào em ! _Dạ .

.

.

Chào .

.

.

chào anh ! Cô ngượng ngùng cúi đầu chào , khuôn mặt đỏ rực lên _Ha ha ! Em đáng yêu thật ! -Tuấn Khải vừa nói xong đã bắt gặp cái trừng mắt của Vương Nguyên , anh cười trừ gãi đầu . _Chào em Thiên Tâm ! -Thiên Tỉ đưa tay ra trước mặt cô rồi cười . _Dạ .

.

. Chào anh ! -Cô nói rồi đưa bàn tay trắng nõn của mình ra bắt lại . _Lên xe được rồi đấy ! Em không muốn làm mồi cho phóng viên đâu ! - Vương Nguyên cười rồi kéo cô vào trong xe an phận chọn chỗ ngồi để lại hai người kia bơ vơ bên ngoài . _Chưa gì đã nhận làm tài sản riêng của mình rồi ! - Khải Ca thở dài nhìn vào trong xe . _Họ đẹp đôi mà nhỉ ?! -Thiên Tỉ quay sang cười với Tiểu Khải , hai người cùng bật cười rồi leo lên xe luôn .

.

. Chuyến đi chơi bắt đầu .

.

.