Từ khóa mấu chốt : Trạng nguyên tỉnh L.
Nhận thức toàn bộ nội dung : Khúc Y Nhiên là trạng nguyên tỉnh L .
Sự rung động của tin tức này như là cú đánh áp chót cuối trận đấu .
Lâm Phong cảm thấy mình tuyệt đối không khoa trương , cằm của hắn được cha mẹ di truyền thật tốt, rắn chắc ,
nhưng khóe miệng đã trừu xuống , cố gắng đỡ lấy cái đầu ẩn đau của mình “ Lăng Phong hình như tai ta có vấn đề ”
“ Không , ngươi không có ” thanh âm của Khúc Lăng Phong đánh vỡ ảo tưởng của hắn “ Sự thật là như vậy ”’
Hắn từ khi nghe tin này phản xạ cũng là lên Web tìm kiếm , theo tin tức công bộ Khúc Y Nhiên từ trạng nguyên L tỉnh đã thành trạng nguyên cả nước rồi , tổng điểm đều là hơn 30 thật là kinh hồn .
Mà kinh khủng hơn là các trang mạng bắt đầu ca ngợi nhất là L tỉnh ,
ba từ “ Khúc Y Nhiên ” đầu bảng , người dân còn thích tin này hơn tin về ngôi sao hàng đầu .
Kì thật buồn bực nhất là trong lòng trạng nguyên đang thầm mắng , nhất văn thôi , nhất anh là gì còn viết nhiều như vậy , tiếng anh ta dịch cũng không sai nha .
Hố lớn a lúc nào mới có người đào được cái hố như em hắn đây .
Lâm Phong không tin lên google tìm hiểu , sự thật là hắn không thể tin . Tên nhị thiếu vô sỉ kia thật sự là trạng nguyên so với Lăng Phong năm đó cũng là trạng nguyên điểm còn cao hơn ,
mà người ta không phải toàn tỉnh nữa mà là cả nước rồi .
Thế giới này loạn rồi , Lâm Phong đứng ngoài của gió thổi hun hút mà thét “ Ta sẽ không bao giờ tin vào tình yêu nữa !
”
Khúc Lăng Phong vươn tay tắt máy tính “ Ngươi chưa bao giờ tin mà ”
Lâm Phong “…...
”
Không hạch ta thì chết sao .
Tin tức huyên náo vô cùng trên mạng cũng bắt đầu truy tìm Y Nhiên ,
nhưng ảnh chụp được mờ ảo vô cùng , bọn họ tra không ra mà có lẽ không có gan tra .
Lâm Phong nâng cằm “ Hẳn là ba ngươi áp chế rồi ”
Đường gia cũng tốt , Khúc gia cũng tốt không bao giờ để con thành sản phẩm tuyên truyền thế hệ mới , ngược lại khiêm tốn , rất thú vị .
“ Là ông ngoại gọi ” Cha dù muốn cũng không gọi .
Xem ra hắn không thể không về rồi .
Ánh mắt Khúc Lăng Phong trầm xuống , hắn bỗng dưng đứng lên nhìn ra cửa sổ nheo mắt theo ánh mặt trời mới mọc .
Dung mạo như điêu khắc dưới áng nắng lộ ra rõ ràng mà trầm mặc như tác phẩm nghệ thuật .
Thật lâu sau , trong văn phòng vang lên thanh âm trong suốt mà lạng lùng đặc trưng của hắn “ Đặt vé máy bay ngày mai về nước ”
Lâm Phong kinh ngạc “ Có về cũng không cần gấp như vậy ”.
Khúc Lăng Phong không trả lời ấn nút đỏ trên điện thoại đang nháy .
Điện nối với quản lí Wiles Kurt “ Boss ngày mai sẽ kí hợp đồng với phòng bất động sản tỉnh L của Trung quốc xin ngài điều người đến ạ ”
Trong ánh mắt khiếp sợ của Lâm Phong , Khúc Lăng Phong nói tiếp “ Hai vé , ngươi đi cùng ta ” sau đó bỏ của chạy lấy người .
Quản lí Kurt : “.
.
”
Lâm Phong : “.
.
”
Thì ra sớm có kế hoạch , ngươi được đấy .
Quản lí Kurt “ Sao lại là ta , hợp đồng vài tỷ đó , ông chủ đừng làm tôi sợ , Kate cô nghe không tôi cùng ông chủ , hai người đi ”
Thư kí Kate cầm văn kiện “ Ta nghe rõ là ngươi đi , mà ngươi nói tiếng địa phương kìa ”
Quản lí , không thể trách ta , cả công ty này ngoài ta là người Mĩ đều là người Trung , ta cũng sớm lây thôi mà .
Sự việc phát triển như vậy Lâm Phong thấy không thích hợp nhưng lại không biết vô lí ở đâu .
Bất quá khi Khúc Lăng Phong muốn đem quản lí Kurt đi thì hắn biết vấn đề ngay trước mắt rồi .
Thư kí Josi đem văn kiện cho hắn nhưng cần hai chữ kí mới duyệt được , của hắn và Toirin như vậy là phân quyền rồi .
Lâm Phong bị tổn hại nguyền rủa “ Đệ ngươi Khúc Lăng Phong , ta cho ngươi đi mà không về ra đường thì gặp khắc tinh ”
Buồn chết ngươi, khắc chết ngươi !
Có lẽ chưa đủ hắn bồi thêm , khiến Josi nghe mà kinh hãi “ Tên hỗn đản ngươi không tìm nổi vợ, tìm được cũng là loại không ngực, buổi tối ôm sân bay mà ngủ”
Mắng nửa tiếng cũng hạ hỏa , hắn nhìn đống công văn chồng gấp đôi cao như đứa bé , mà khóc , mình trốn được không , Josi đoán ý mà kéo chân hắn “ Lâm tổng, một nhà ba miệng ăn chúng ta chỉ trông vào ngài thôi . ngài muốn chúng ta chết sao ”
Lâm Phong “…”
Uy, đây là sao ?
“ Hắt xì “‘Kurt đang đứng ở tập đoàn Đường thị thành phố S mà hỉ mũi
Nhân viên thấy vậy mà hỏi “ Ngài bị cảm sao , nhiệt độ nơi này chênh lệch lớn lắm ”Kurt cười “ Không sao ” Josi là nhớ ta mà !
Đang ở đại sảnh ,
Quản lí thấy Khúc Lăng Phong đi ra vội chạy theo , hắn không hiểu sao Boss gọi hắn đi mà không cho hắn vào phòng họp , bởi vì Đường lão tiên sinh đi , bọn họ đấu nhau tôm cá như hắn mà vào sao được .
Kì thật đây là cuộc họp vì việc nhà thôi , Khúc Lăng Phong chuyển quà của đệ đệ cho ông , đại biểu hắn không dễ dàng về nhà đâu .
Không ,
căn bản là không tính về .
Ông ngoại ở giữa con gái và cháu trai cũng không biết làm thế nào
“ Ở ngoài cũng được , ta sắp vài người giúp ở biệt thự ngoại ô cho cháu , nhưng ta và ông nội cháu cũng già rồi .
. nhiều việc … phải nhờ các cháu ”Bí thư đi phía sau nghe ông nói mà hộc máu .
Thân thể không như trước sao , ai là người không đi thang máy mà đi thang bộ mỗi ngày , ngài thật sự khiêm tốn rất khiêm tốn ,
Khúc Lăng Phong nghe ý tứ ám chỉ của ông ngoại mà nói “ Làm ông lo lắng rồi ”
Có nhiều thứ không nên rõ ràng .
“ Cháu không định ở lâu” Nhiều việc phải từ từ Đường lão vỗ vai hắn “ Đêm mai không có việc gì thì đến chỗ ông , vú Vương cũng nhớ cháu lắm ” Nếu không về nhà thì đem cả con cả cháu gọi lại chỗ mình thôi .
Khúc Lăng Phong thấp giọng “ Vâng , trước giúp cháu hỏi thăm sức khỏe vú Vương ”
Vú Vương cùng Lưu bá giống nhau , từ nhỏ đã chăm hai anh em nhưng Lưu Bá chăm Y Nhiên hơn còn Vương mụ lại thương anh lớn sớm độc lập .
Việc nhà cũng không quên việc công , quản lí Kurt cùng người phụ trách đi thương nghị hợp đồng .
Khúc Lăng Phong một mình lái xe trên đường cái , hai bên đường không hề như năm nào , hàng quán lẻ tẻ nay đã tập trung có khu có bãi nhờ quy hoạch của thành phố , làm hắn hơi bất ngờ .
Ngay trong khi hắn thất thần thì góc phố xuất hiện một thiếu niên lái xe ngoặt ra .
Ánh mắt trời trải trên tóc y óng ánh ,
con ngươi trong suốt không thấy đáy mang theo ý cười , tựa như tranh vẽ .
Đương nhiên nếu không có thanh âm phanh xe chói tai thì Khúc Lăng Phong chẳng liên quan gì .
Hiện tại lại có thanh âm đó cho nên hắn lái xe đụng người ta rồi