Linh Vũ Thiên Hạ

Linh Vũ Thiên Hạ

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Vũ Phong
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 99,692,565
Đánh giá:                      
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
Dị Giới
     
     

Nhân số Lục gia quân trong quân đoàn nhất lưu có lẽ không phải nhiều nhất, nhưng các loại thủ đoạn như chiến hạm và khôi lỗi, hợp kích đại trận của Lục gia quân trong toàn bộ quân đoàn nhất lưu cúa Thượng Thanh thế giới lại trổ hết tài năng, khiến cho người không dám khinh thị.

Sau khi bọn người Lục Kinh Vân tiến nhập Thương Khung chiến trường, toàn bộ Lục gia quân cũng đang tận lực nghỉ ngơi lấy lại sức, một mực không có động tác lớn nào cả.

Tất cả mọi người Lục gia quân đều đang chờ đợi, chờ đợi quân hồn Lục gia quân trở về!

Trong đại điện, Lục Thiếu Du nhìn đám người hạch tâm Lục gia quân, đây chính là thành viên thế lực của chính mình, những năm gần đây, Lục gia quân đã dần dần lớn mạnh.

Chỉ là những năm gần đây này, tu vị đám người Truy Mệnh, Phá Thổ, Hổ Sư tuy rằng đều có tiến bộ nhưng tiến bộ lại không lớn. Trong Thương Khung chiến trường, coi như là có linh tinh thì cũng rất khó có tiến bộ quá lớn.

Truy Mệnh đang mặc một thân trường báo ám sắc, lưng đeo áo choàng ngắn màu xanh, hai hàng lông mày như kiếm, ánh mắt tinh mang chấn động, nhìn Lục Thiếu Du, nói:

- Lục soái, những người Thiên La Minh kia lúc này cũng đã bắt đầu tụ tập, giờ chúng ta có phải cũng nên động thủ rồi không?

Lục Thiếu Du nhìn Truy Mệnh, mỉm cười nói nhỏ:

- Việc này ngày mai lại quyết định cũng không muộn, cứ đợi bọn hắn đi.

- Còn phải đợi ai, chẳng lẽ chúng ta còn có giúp đỡ sao?

Huyết Ưng có huyết y bao phủ toàn thân, ngay cả đầu cũng bọc một cái mũ dài, toàn thân tràn ngập một cỗ huyết tinh, trong ánh mắt nghi hoặc lập loè tia máu, người bình thường nhìn qua, thậm chí sẽ sinh ra một loại cảm giác không rét mà run.

Nghe vậy, Lục Linh nói với Huyết Ưng nói:

- Lần này chúng ta chính là cùng hành động với bát đại Cổ Tộc.

- Lục Linh phó soái, ta nghe nói bình thường hẳn là hai đại liên minh một mình hành động, không phải đến cuối cùng mới hội tụ cùng với Cổ Tộc tranh đoạt Hồng Hoang Lệnh sao?

Cuồng Thử thân hình nhỏ gầy như người lùn, mặt như thiếu niên, nhưng nói chuyện lại tràn đầy ra vẻ, hai mắt lộ ra tinh mang.

Thái A mỉm cười, vỗ bả vai Cuồng Thử nói:

- Cuồng Thử đoàn trưởng, sư phụ ta đã được phong làm Thống soái rồi, khống chế tất cả quân đoàn của bát đại Cổ Tộc và lưỡng đại liên minh, bởi vậy lần này chúng ta sắp sửa cùng nhau hành động, như vậy mới có lợi với đại cục.

- Đã là thống soái rồi sao?

Trương Lăng Phong, Hổ Sư, Trình Tinh Đẳng nghe vậy, đều có chút khiếp sợ, lập tức mắt lộ ra vẻ vui mừng.

Cát Bạch Mị nhìn qua Lục Thiếu Du, một thân trang trí khác thường làm nổi bật lên vẻ đáng yêu khá lạ, dịu dàng cười nói:

- Trước xin chúc mừng Lục soái, lần này thanh danh Lục gia quân chúng ta nhất định có thể vang vọng Thương Khung chiến trường.

Lục Thiếu Du đứng dậy mắt nhìn mọi người, tinh mang trong mắt khẽ nhúc nhích, nói:

- Tất cả mọi người trước tiên chuẩn bị tốt một chút đi, sợ rằng không bao lâu nữa sẽ không còn được hưởng cuộc sống bình yên nữa đâu.

Nghe vậy, Cát Bạch Mị mỉm cười, ba búi tóc đen buột đơn giản lên một chút, còn lại rủ xuống bên cổ, càng lộ vẻ quyến rũ, cong môi hàm răng khẽ mở, nói:- Chúng ta đã chuẩn bị đã lâu rồi, chỉ chờ Lục soái về thôi.

Sáng sớm hôm sau, trong đại điện, đám người Phong Du Du, Hoàng Dật, Phong Phách Nam, Lôi Tiểu Thiên, Mộc Tử Kỳ, Đường Dần...

.

, còn có đoàn trưởng quân đoàn Thiên Hạm Mộ Quang Diệu, Lục Kinh Vân, Lục Linh, Thái A, còn có đoàn trưởng phó đoàn trưởng các quân đoàn thuộc bát đại Cổ Tộc.

.

.

, tăng thêm đám người quân bộ liên minh Nhược Linh Đạo Nhân, Băng Thiên Lý, Mục Hân Nhiên tổng cộng hơn mười người tụ tập.

Lục Thiếu Du không chút khách khí ngồi ngay ngắn trên thượng thủ, Phong Du Du ngồi ngay ngắn bên trái thượng thủ, phía bên phải là Độc Cô Cảnh Văn và Lam Linh.

Đối với hành quân, Lục Thiếu Du rất rõ ràng, dùng tâm trí hai người Độc Cô Cảnh Văn và Lam Linh không hề thua kém bất cứ người nào cả.

- Bái kiến lục thống soái.

Tất cả đại quân đoàn đoàn trưởng và phó đoàn trưởng đều rất rõ ràng thân phận Lục Thiếu Du nên đều cung kính hành lễ.

- Miễn lễ.

Lục Thiếu Du vung ống tay áo lên, ý bảo mọi người miễn lễ, nhìn qua tất cả mọi người, thực lực tám đoàn trưởng không khác lắm với Mộ Quang Diệu, đều có thực lực tiếp cận Hóa Hồng cảnh, chỉ có điều lại không có bất kỳ người nào đặt chân đến Hóa Hồng cảnh chính thức cả, việc này có lẽ có quan hệ đến quy định bất thành văn Hóa Hồng cảnh không được tham dự Thương Khung chiến trường.

Mọi người sau khi phân chia nhau ra ngồi, Phong Du Du liền khẽ nhìn qua Lục Thiếu Du, nói nhỏ:

- Mọi người đã đến đông đủ rồi.

Lục Thiếu Du nhẹ gật đầu với Phong Du Du, nhìn mọi người trong đại điện, sau đó nói:

- Hồng Hoang Điện còn nửa năm nữa mới mở ra, người lần trước tham gia nữa năm sau mới ra được, nửa năm sau bảy mươi hai khối lục địa kia cũng sẽ đồng thời mở ra, nói cách khác chúng ta còn có nửa năm thời gian.

- Trong thời gian nửa năm này, các đại thế giới đều sẽ chuẩn bị tốt cho việc tranh đoạt bảy mươi hai khối lục địa có được Hồng Hoang Lệnh, bằng không đến lúc đó chúng ta căn bản không thể nào chen vào được, khi đó các đại thế giới vô số đại quân hội tụ, mục tiêu đều sẽ là bảy mươi hai khối lục địa kia, tất sẽ là một đường chém giết tranh đoạt. "

Hoàng Dật ghé mắt nhìn qua Lục Thiếu Du, vẫn lạnh lùng như cũ, tiếp tục nói:

- Dựa theo tình huống lần trước mà xem, đến thời khắc cuối cùng tranh đoạt bảy mươi hai khối lục địa kia, ít nhất phải đến một nửa đại quân đại thế giới trọng thương, có thậm chí là toàn quân bị diệt.

Lục Thiếu Du nghe vậy, trong nội tâm cũng khó tránh khỏi có chút cảm xúc, đoạn đường này chém giết tới, số sinh linh vẫn lạc khó có thể tính toán, đây mới thực sự là Thương Khung chiến trường, so sánh với lúc trước mình ở bên ngoài Thương Khung chiến trường hoàn toàn cách biệt một trời một vực.

- Tranh đoạt một khối Hồng Hoang Lệnh mà thôi, Lục gia quân ta chưa từng biết lùi bước đâu.

Lục Kinh Vân lẳng lặng ngồi thấp giọng nói nhỏ, khí thế toàn thân lại nguy nga mênh mông như một tòa núi lớn khó lay chuyển, một cỗ khí tức sát phạt cực kỳ thu liễm dần dần chấn động, Thương Khung chiến trường, đúng là thiên đường cho sát phạt áo nghĩa.

Không ít ánh mắt nhìn Lục Kinh Vân, nhưng lại không người nào dám lộ ra vẻ kinh thường với thanh niên này. Tất cả thanh niên các đại Cổ Tộc đều rất rõ ràng thực lực Lục Kinh Vân mạnh như thế nào. Cho dù là các quân đoàn trưởng ngồi đây cũng đều biết rõ hung danh của Lục Kinh Vân tại Thương Khung chiến trường, Lục gia quân có thể quật khởi nhanh như vậy, không thoát khỏi quan hệ đến Lục Kinh Vân này.

- Hôm nay gọi mọi người đến đây, tổng cộng cũng chỉ có hai chuyện.

Lục Thiếu Du nhìn mọi người nói, từng tia ánh mắt nghe vậy, cũng đều lập tức rơi vào trên người Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du nhìn mọi người nói:

- Thứ nhất, ta đối với mọi người chỉ có một yêu cầu, một khi giao thủ với Thiên La Minh, vậy thì tất cả đều phải nghe theo ta, ai dám cãi lời, ta sẽ không khách khí, cảm thấy làm không được thì hiện giờ có thể rời đi, ta sẽ không cưỡng cầu.