Loạn Thế Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Nhãi Con

Loạn Thế Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Nhãi Con

Cập nhật: 30/11/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 332
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Điền Văn
Cổ Đại
     
     

"Nương, cây rau dại nương đào được trông tươi quá, còn lớn như này, đây chắc là trong rừng sâu mới có phải không?"

Khương Ly ngẫm nghĩ, dáng vẻ khoa trương của A Ninh xem ra không phải giả. "Bình thường các con đào được rau dại, chẳng phải thế này sao?"

A Ninh điên cuồng lắc đầu, giống như trống bỏi.

"Vậy như thế nào?"

A Ninh không biết phải diễn tả với Khương Ly ra sao, chỉ đành đáp: "Chiều nay nương chẳng phải sẽ đi cắt cỏ tranh sao? Lúc đó nương sẽ thấy ngay.

"

"Được thôi.

"

Nhìn bụi rau dại trước mắt, khóe môi A Ninh bất giác nở nụ cười. Khương Ly cũng không nghĩ tới, chỉ một bụi rau dại như này, cũng khiến A Ninh vui mừng đến vậy.

Vậy thì, rau dại mà bọn họ thường đào được trông ra sao?

Khương Ly thấy có nghĩ thêm cũng chẳng ích gì, nàng còn chưa có dịp đi thăm thú xung quanh nơi này. Đợi ăn xong bữa trưa, đi cắt cỏ tranh rồi tiện thể dạo quanh, làm quen với chỗ này một chút.

Nàng nhanh tay cắt bỏ thân rau, cả bụi mã đề lập tức rời rạc, nàng múc nước rửa sạch bùn đất, từng chiếc lá dày dặn vương những giọt nước, nhìn tựa như ngọc bích trong trẻo, khiến người ta chẳng thể rời mắt.

"Nương, rau này có cần cắt ra không?"

Nghĩ đến trong nhà chẳng có thớt, Khương Ly bèn thôi.

"Không cần cắt, cứ để nguyên mà trụng ăn.

"

Tiết Mãn nấu cháo phải mất chút thời gian, Khương Ly và A Ninh rửa xong cả một bó lớn rau mã đề, cháo mới vừa chín.

Khương Ly liền bưng nồi đất xuống để nguội, rồi đặt chiếc nồi khác lên bếp.

Nồi gà hầm sôi sùng sục, mùi thơm ngào ngạt lan tỏa.

"Lấy bát ra, mỗi người múc một bát canh uống trước, lát nữa nấu tiết gà và rau dại sẽ không còn vị này nữa.

"

Tiết Mãn nhanh tay lấy bát.

Múc canh xong, Khương Ly liền dùng một miếng tre cắt tiết gà thành từng khối nhỏ như đậu phụ, rồi đổ vào nồi.

Nấu tiết gà, nếu có dưa chua hoặc rau thơm thì càng ngon.

Đáng tiếc bây giờ đều không có hai thứ ấy.

Dưa chua thì sau này có rau nàng sẽ làm được, nhưng còn rau thơm, không biết nơi này có hay không.

Tiết gà tươi non, vừa được đổ vào nồi nước gà đang sôi, lửa nóng vừa đủ, chẳng mấy chốc đã đổi màu trong nồi canh đặc sánh.

Khương Ly dùng đũa gắp một miếng, thấy bên trong không còn đỏ, liền nếm thử. Vị hơi nhạt, nàng rửa sạch tay, bốc một nhúm muối thả vào.

Lại thử một chút, thấy đã vừa miệng, nàng mới cúi người rút củi ra. Lửa nhỏ lại, nước trong nồi vẫn sôi lăn tăn.

"Được rồi, mang bát lại đây ăn thôi.

"

Khương Ly vừa nói vừa đứng dậy đóng cửa, cài then chặt chẽ.