Loạn Thế Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Nhãi Con

Loạn Thế Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Nhãi Con

Cập nhật: 30/11/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 325
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Điền Văn
Cổ Đại
  
  

A Ninh vội vàng lấy giỏ, bước đến gần Khương Ly, "Nương, người tìm được rau dại rồi sao? Là rau gì vậy?"

Tiết Ninh nói xong liền thò đầu qua nhìn, khi nhìn rõ là rau dại gì, vừa hô hoán sắp chết rồi, vừa vươn tay hất hết những chồi non mà Khương Ly đang ôm trong góc áo xuống đất.

Khương Ly nhìn dáng vẻ như thể đối diện với kẻ thù của A Ninh, cảm thấy không hiểu ra sao.

"Có chuyện gì vậy?"

A Ninh ngẩng đầu lên nhìn Khương Ly, cảm giác như sắp khóc đến nơi: "Nương, cái này không ăn được, cũng không thể chạm vào.

"

"Sẽ bị nổi mụn đỏ khắp người.

"

Khương Ly nhíu mày, "Con nhìn đi, ta có bị sao đâu?"

"Không có chuyện gì sao?"

A Ninh kéo tay Khương Ly, kiểm tra kỹ càng, thấy không có gì, cô bé mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại cảm thấy khó hiểu.

"Thật sự không có chuyện gì thật sao?"

Cô bé nói rồi liền ngồi xổm xuống, nhặt lại những chồi non xanh, cầm trong tay một lúc, cũng chẳng thấy gì.

Khương Ly cũng ngồi xuống, nhặt lại những chồi dương xỉ rơi vãi khắp nơi, nói: "Chắc hẳn là nhầm lẫn gì rồi phải không?"

"Nương hái nó ở sơn cốc phải không?"

"Đúng vậy.

"

"Vậy thì lạ thật, trước đây có người trong thôn xuống sơn cốc hái những chồi này mang về ăn, còn chưa kịp ăn đã bị sưng đỏ khắp người, nghe nói vừa ngứa vừa đau, vì vậy người lớn trong thôn đều nói thứ này không ăn được.

"

Nghe lời A Ninh nói, Khương Ly mặc dù đã xác định đây chính là dương xỉ mà nàng biết, nhưng vẫn có chút không yên tâm, trong lòng bỗng nảy sinh một suy nghĩ. Nàng bảo A Ninh đợi ở đó, còn mình quay lại sơn cốc một chuyến để xác nhận cho yên tâm.

Nàng chạy nhanh xuống, dọc theo sơn cốc tìm kiếm gần nửa canh giờ, cuối cùng cũng tìm ra đáp án.

Thân cây trông khá giống nhau, chồi non trông cũng tương tự, nhưng thân cây này không có gai, chồi non lại sẽ nở ra. Điều duy nhất khiến Khương Ly cảm thấy lạ là thân cây này không to lắm, nàng dùng nhánh cây vạch đám lá ra xem, xác nhận đó chính là cây sơn.

Người trong thôn trước kia có thể đã hái nhầm cây sơn.

Sau khi xác nhận, Khương Ly yên tâm quay lại.

A Ninh nhìn thấy nụ cười trên mặt Khương Ly, đôi mắt sáng lấp lánh mong chờ nhìn nàng.

"Nương tìm được thứ làm sưng đỏ cả người rồi, cái này thì chúng ta có thể ăn, lần sau đến ta sẽ dạy con cách phân biệt.

"

Biết được đáp án, Khương Ly nhanh chóng đổ đầy giỏ cỏ khô, mẫu nữ hai người đeo giỏ lên, cùng nhau trở về nhà.