Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan

Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 221,368
Đánh giá:                        
Xuyên Không
     
     

Tốt xấu gì cũng đã trải qua nhiều tình huống Thái Hậu nương nương tâm huyết dâng trào muốn trêu đùa ,

Tần Thúc đã không còn giống như lúc đầu ,

chân tay mềm nhũn không dám đến gần rồi .

bất quá chỉ là đi đến xích đu phụ cân liền dừng bước chân . Liễu Thanh Đường nằm ở trên xích đu không có đứng dậy ,

chỉ vươn tay về phía hắn ,

đợi trong chốc lát thấy Tần Thúc vẫn là nhìn tay nàng ,

bộ dáng không biết có nên cầm tay nàng không ,

không khỏi buồn cười lên tiếng nhắc nhở .

" Đem thân mình ngươi khom xuống .

"

Nàng không chỉ có ý tưởng cầm tay mà thôi .

Tần Thúc thế này mới hiểu được ý tứ của nàng liền khom người về phía trước tới gần nàng .

Lười biếng nằm ở xích đi Liễu Thanh Đường nhìn hắn tiến đến ,

không khách khí hạ bờ vai hắn ,

hai tay ôm cổ .

Tần Thúc đột nhiên bị nàng kéo hơi lảo đảo nhanh tay đỡ lấy tay vịn của xích đu mới không ngã lên trên người Thái Hậu nương nương .

Liễu Thanh Đường liếc mắt nhìn tay hắn đang nắm chặt tay vịn ,

thoáng một chút tiếc nuối sau đó nhìn khuôn mặt đang gần trong gang tấc mỉm cười hỏi.

" Có muốn hôn ta?"

Tuy rằng hỏi vậy nhưng là căn bản không đợi Tần Thúc trả lời nàng liền nói .

" Ta cho phép ngươi thân cận ,

tốt lắm ngươi hiện tại có thể hôn.

"

Tần Thúc không nói chuyện có chút chần chờ nhìn nàng ,

Liễu Thanh Đường mở to đôi mắt sáng ngời nhìn lại hắn ,

hai người an tĩnh bên kia bức tường bọn cung nữ thái giám đi lại nói chuyện thanh âm càng phát ra rõ ràng .

Liễu Thanh Đường hiểu được ý tứ của Tần Thúc ,

nhưng chính là không để ý tới ,

lười biếng kiên trì ánh mắt nhìn hắn .

hắn không nghĩ ở đây sẽ bị người bắt gặp ,

chỉ đơn giản lo lắng thanh danh của Thái Hậu nương nương có vấn đề, có thể nàng không để ý ánh mắt người khác nhưng hắn không thể làm càn .

Dù có hứng trí cùng Tần Thúc giằng co nhưng Liễu Thanh Đường vẫn giơ cánh tay tiến vào trong áo hắn ,

ở cổ áo sờ nhẹ liền vạch ra .

" Nếu không nắm chặt thời gian ,

chờ một lát mama sẽ lại đấy ~"

Liễu Thanh Đường ngẩng đầu lên để sát vào Tần Thúc ,

nhẹ giọng nói với hắn ,

thậm chí còn hướng áo lót trắng bên trong thổi nhẹ một hơi ,

dùng lời nói tràn ngập uy hiếp nói .

" Đến lúc đó ,

cho dù các nàng có nhìn ta cũng muốn ngươi thân cận .

"

nói xong câu đó Liễu Thanh Đường vừa lòng nhìn Tần Thúc quả nhiên thấy hắn buông lỏng ,

ngẩn ngơ tựa hồ cân nhắc lợi hại ,

sau đó mím môi dán nhẹ lên .

Bất quá kia chính là dán lên mà thôi ,

hắn chính là dùng môi mình dán nhẹ lên môi nàng không động tĩnh .

Liễu Thanh Đường chờ lại chờ cảm thấy nếu cứ như vậy bọn sẽ sẽ dính một chỗ ,

nhịn không được nháy mắt mấy cái nói .

" Ngươi chính là chuẩn bị chỉ như vậy bất động sao?"

Bởi vì phiến môi nhẹ nhàng nằm cùng nhau ,

Liễu Thanh Đường vừa nói Tần Thucs liền cảm thấy trên môi cọ đến cọ đi ,

hơi ngứa ngứa .

Tần Thúc đột nhiên xoay mặt qua ,

sau đó bật ra một hơi dài ,

một bộ dạng nghẹn lâu không thở ,

vừa thấy động tác này Liễu Thanh Đường đầu tiên là ngẩn ra ,

lập tức che miệng cười không kiềm chế được ,

ngẫm lại vừa rồi thời điểm hắn hôn nàng ,

tựa hồ thật sự không có hô hấp ,

mệt hắn cũng có thể nín thở lâu như vậy .

Bất quá mới chỉ là thân cận một chút ,

đơn giản chỉ là hôn nhẹ mà thôi ,

hắn thế nhưng cũng có thể quên hô hấp ,

quả thật cực ngốc mà .

Càng nghĩ càng thấy vui vẻ ,

Liễu Thanh Đường nhịn không được ý cười sáng lạn ,

ý xấu nổi lên liền kéo nhẹ Tần Thúc để hắn ngã nhẹ trên người nàng .

Rốt cuộc cũng ổn định hô hấp ,

mặt Tần Thúc có chút không biết nên làm cái gì bây giờ ,

chợt cảm thấy chính mình đè lên Thái Hậu nương nương quả thực sợ hãi .

Phản ứng đầu tiên chính là lo lắng Thái Hậu nương nương mềm mại nhu nhược như vậy ,

vạn nhất bị đè hỏng thì làm sao mới tốt .

hắn dù sao cũng nặng hơn Thái Hậu nương nương rất nhiều ,

nghĩ như vậy hắn liền vội vàng luống cuống chân tay chống xích đu muốn đi xuống .

Đáng tiếc xích đu liền bị lay động ,

hắn không chỉ không thể đứng lên mà còn bị hụt nhào về phía trước ,

hoàn toàn nằm đè nên Thái Hậu nương nương .

Xích đu không ngừng vang lên âm thanh kẽo kẹt làm cho mama bên kia bưng trà bánh chợt dừng lại bước chân .

Nhìn chằm chằm bức tường ,

lại nhìn xem sắc trời ,

nàng liền lộ ra biểu tình vui mừng ,

rối rắm ,

lập tức xoay người quay bước trở về ,

đứng ở cây tùng xa xa trông coi . Nàng có lên chuẩn bị chút nước ấm cùng với ...

.

.

.

.

thuốc mỡ ? mama nghĩ thầm trong lòng như vậy .

Mà giờ phút này bị Tần Thúc đè lên Liễu Thanh Đường liền túm lấy vạt áo trước của hắn ,

chôn đầu ở trước ngực hắn buồn cười .

Tần Thúc chợt tỉnh mộng ,

cầm lấy tay vịn xích đu quỳ một gối xuống xích đu ,

ý đồ muốn đứng dậy .

Liễu Thanh Đường còn ở trên xích đu nhìn hắn cười run rẩy hết cả người ,

một tay lôi kéo vạt áo trước của hắn không dời ,

Tần Thúc không dám giật mạnh áo khỏi tay Liễu Thanh Đường mà có giật cũng chưa chắc đã ra được ,

hắn hơi lui về phía sau vạt áo cho chút bị mở rộng .

đang ở thời điểm tiến thoái lưỡng nan ,

Liễu Thanh Đường còn lửa cháy đổ thêm dầu ,

cố ý dùng chút lực kéo xiêm y của hắn .

Dưới loại tình huống này ,

Tần Thúc mặc ngoại bào sắc tím thực dễ dàng bị cởi ra ,

lộ ra bên trong vài tầng áo kép .

Liễu Thanh Đường dán sát vào Tần Thúc ,

hoàn toàn không để ý hắn có chút hoảng hốt muốn che lại xiêm y ,

bắt đầu lật từng tầng áo lên .

" Mặc nhiều như vậy làm gì ,

chẳng dễ thoát một chút nào ,

cũng không nhìn tới cái gì .

"

Liễu Thanh Đường lẩm bẩm một câu ,

Tần Thúc vốn không được tự nhiên đang không biết làm sao ra tay cản lại nghe được nàng nói càng thêm bất an . Nàng liền trưng khuôn mặt đứng đắn hù người vỗ vỗ ngực hắn an ủi .

" Ta sẽ không đối với ngươi làm gì ,

chẳng qua là muốn nhìn xem bên trong ngươi mặc cái gì thôi ,

không cần khẩn trương như thế .

"

Mặt không đổi tâm không động nói xong câu này ,

Liễu Thanh Đường bỗng nhiên cảm thấy có chút quen tai ,

sau đó suy nghĩ trong chốc lát trong đầu liền nhảy ra một lời thoại ở tiểu thuyết .

Bên trong đó nam chủ nói một câu tương tự như nàng vừa nói ,

hình như hắn rình coi nữ chính tắm rửa bị phát hiện ,

đối với nữ nhân vật chính nói .

" Ta không nghĩ phi lễ ngươi ,

chính là muốn nhìn một chút bên trong tầng quần áo kia là hoa văn gì .

"

Quả nhiên hai câu nói khác thường nhưng đều chung một ý ! Liễu Thanh Đường cảm thán một phen ,

hoàn toàn quên chính mình thời điểm ban đầu nhìn tình tiết đó còn cùng với mama Đào Hiệp nói nam nhân vật chính đúng là phường lưu manh .

Tần Thúc nghe Thái Hậu nương nương mở to mắt nói dối ,

còn nói như là đương nhiên cũng không phản bác lại được ,

nghẹn nửa ngày mới ra một chữ .

" Dạ .

"

Xem như quả đúng là thế ,

Liễu Thanh Đường nói cái gì hắn sẽ liền tin đó là sự thật .

Cảm giác người khác tín nhiệm thập phần tốt ,

hướng hắn cười , liền động tay giúp hắn sửa sang lại quần áo .

" Nô tài.

.

.

.

.

chính mình có thể ,

nương nương.

.

.

.

"

Tần Thúc sao có thể để cho Thái Hậu nương nương giúp hắn mặc quần áo ,

mặc dù quần áo kia là do nàng nháo loạn mà rớt .

Liễu Thanh Đường tinh tế vuốt vuốt mấy lớp quần áo của Tần Thúc chụp lấy bàn tay hắn đang muốn tự chính mình sửa sang lại ,

mắt không nâng uy hiếp nói .

" Nga ? Ngươi nói thêm câu nữa ta sẽ trực tiếp cởi quần áo ngươi ,

lại nói ta vẫn còn thực sự muốn nhìn xem ngươi mặc áo lót dạng gì đấy .

"

âm thanh của Tần Thúc nháy mắt liền tiêu tan ,

hắn quỳ một gối xuống ngồi ở trên xích đi ánh mắt nhìn Thái Hậu sửa sang lại quần áo ,

cảm thấy trong lòng vừa kích động lại cảm thấy thỏa mãn .

Nheo nheo mắt ,

ánh mắt Tần Thúc không tự chủ được dừng lại trên người trước mặt .

Thái Hậu nương nương vừa nhấp ngụm trà một chút trà vẫn còn dính ở trên môi ,

hai phiến môi nhìn xem cực tốt ,

không có chút son mà vẫn hồng nhuận lấp lánh , bên kia khóe miệng có chút độ cong ,

hắn tự hỏi không biết nàng đang nghĩ gì .

Liễu Thanh Đường giúp Tần Thúc xem xét một tầng lại một tàng quần áo ,

đem đai lưng của hắn thắt lại còn gàng , còn đem chỉnh lại cái tường vân kết .

Làm tốt tất cả ,

nàng ngẩng mặt nhìn Tần Thúc ,

lại phát hiện ánh mắt hắn có chút giật mình đang nhìn nàng ,

cũng không biết suy nghĩ cái gì .

Liễu Thanh Đường dễ dàng nhìn thấy ở trong ánh mắt không chút phòng bị có tia mê luyến .

Trong lòng vừa động ,

nàng liền hướng thân mình lên hôn Tần Thúc .

Lần này Tần Thúc chính là chần chờ một chút , sau đó liền cắn nhẹ một chút thoáng chủ động tấn công .

Nói chủ động kỳ thật hắn vẫn không biết nên làm như nào ,

chính là theo bản năng cọ cọ môi nàng ,

như là hút một cái gì đó ,

hơn nữa hắn cũng sẽ không động đậy ,

đầu thẳng tắp ở đó .

Liễu Thanh Đường không có nhắm mắt lại ,

nhìn bộ dạng của hắn đã nghĩ muốn cười ,

nhưng môi bị hắn ngây ngốc hút ,

cười không nối .

Miệng không thể cười ,

cặp mắt nàng liền nheo nheo thành vầng trăng khuyết .

không biết vì sao ,

rõ ràng hai người đều không có kinh nghiệm ,

nhưng là mỗi lần Tần Thúc đều khiến cho nàng so với hắn càng thêm hứng thú .

Cái loại cảm giác mới lạ muốn làm cho Tần Thúc bối rối ,

làm cho nàng quên đi kỳ thật mình cũng không am hiểu gì nhiều ,

theo bản năng muốn trêu đùa dẫn dắt hắn .

Hơn nữa đại khái là do khẩn trương ,

âm thanh thở có chút nặng nề ,

cũng có thể là đã quên thở ,

đến mức lâu sau đó nhịn không được thở một chút .

Liễu Thanh Đường bị hắn thân cận một chút tâm tư mê loạn đều không có ,

chính là trong lòng nhịn cười .

Tần Thúc cố gắng lấy lòng nàng như vậy ,

không thể đả kích hắn được ,

đành phải cố gắng hết sức để nhịn cười .

" Phốc ~"

Liễu Thanh Đường rốt cuộc vẫn là không nhịn nổi ,

đẩy Tần Thúc ra ,

sau đó ôm thắt lưng hắn ở trong lòng hắn run rẩy cười .

Nàng thật sự không nhịn được ,

nhìn Tần Thúc càng nhìn càng thấy giống tiểu bạch trước đây từng nuôi qua .

Vật nhỏ đó luôn dùng ánh mắt ướt át vui sướng nhìn nàng ,

chỉ cần nàng đi qua trước mặt nó sẽ chăm chú nhìn theo bóng dáng nàng ,

thích liếm tay nàng ,

vừa liếm vừa vẫy vẫy đuôi nhỏ .

Vừa rồi nàng đột nhiên cảm thấy Tần Thúc rất giống tiểu gia hỏa kia ,

như vậy liền không nhịn được nữa .

Thân thể bị đẩy ra một chút ,

Tần Thúc hé ra khuôn mặt mờ mịt nhìn Thái Hậu nương nương ở trong lòng hắn ,

cười đến nỗi vai run run .

" Là do nô tài vừa rồi .

.

.

.

.

làm không tốt sao?"

" không ,

ngươi làm rất tốt !

"

Liễu Thanh Đường hít sâu một hơi đứng thẳng lưng dậy ,

sau đó khen Tần Thúc một phen .

Tiếp theo nàng mân mân đôi môi có chút sưng đỏ nói ,

" Chẳng qua hôn rất dùng sức ,

lần sau phải chú ý .

"

" .

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Dạ.

"

Tần Thúc nuốt nuốt nước bọt ,

bắt buộc chính mình đem ánh mắt dời đi khỏi đôi môi đỏ mọng sáng nhuận .

Đó là dấu vết hắn lưu lại ,

chỉ cần nghĩ như vậy nhất thời hắn liền không thể bình tĩnh trở lại .

Liễu Thanh Đường nhìn bộ dáng hắn nhẫn lại ,

cảm thấy trong lòng liền rục rịch ,

dựa sát qua hôn thật mạnh trên mặt hắn một cái .

Vì thế ngày hôm đó sau giờ ngọ Thái Hậu nương nương xuất hiện trước mặt bọn cung nữ thái giám ở Từ An Cung tựa hồ có chút không thoải mái che miệng .

Mà Tần công công trên gương mặt hắn có rất nhiều vết đỏ ,

so với ngày thường càng khiến người khác không nhìn ra nét mặt .