Chương 1 - Cuộc Chia Ly Đau Đớn
Chương 2 - Càng Tới Gần Nhà Càng Bồn Chồn
Chương 3 - Con Gái Ruột
Chương 4 - Vả Mặt
Chương 5 - Tiêu Thiên Long
Chương 6 - Bá Đạo
Chương 7 - Đừng Để Bản Thân Chịu Uất Ức
Chương 8 - Từ Chối
Chương 9 - Anh Thật May Mắn
Chương 10 - “Đấu Giả” Thật Đáng Xấu Hổ
Chương 11 - Vung Tiền
Chương 12 - Cô Nổi Điên Ngay Tại Chỗ!
Chương 13 - Điều Này Khiến Dương Thiên Phải Suy Nghĩ
Chương 14 - An Thiếu
Chương 15 - Rất Phách Lối!
Chương 16 - Vậy Thì Thế Nào?
Chương 17 - Chuyện Gì Xảy Ra Với Anh Vậy?
Chương 18 - Đám Người Này Lập Tức Mờ Mịt!
Chương 19 - Lam Nguyệt
Chương 20 - Hồng Nhan Họa Thủy
Chương 21 - Là Tên Đại Thiếu Gia Theo Đuổi Cô?
Chương 22 - Chào Anh
Chương 23 - Lời Còn Chưa Dứt
Chương 24 - Thể Lực Mạnh Đến Mức Nào?!
Chương 25 - Đã Từng Đi Lính?
Chương 26 - Sao Lại Xoay Ngược Rồi?!
Chương 27 - Thiện Tả Thiện Hữu
Chương 28 - Ăn Một Chân Thì Thế Nào?
Chương 29 - Chắc Rất Nhanh Họ Sẽ Liên Hệ
Chương 30 - Tôi Không Về
Chương 31 - Dương Huyền Cơ?
Chương 32 - Con Nghe Lời Lắm Đó Nha
Chương 33 - Nhưng Mà Anh Rất Ngạc Nhiên
Chương 34 - Giang Nguyên Sơn
Chương 35 - Chuyện Này
Chương 36 - Còn Cần Dặn Dò Gì Nữa Sao?
Chương 37 - Tiệm Thuốc Đầu Tiên
Chương 38 - Xem Ra Ông Nội Nói Đúng
Chương 39 - Cậu Dương
Chương 40 - Biệt Thự Nhà Họ Giang
Chương 41 - Không Có Gì Cả!
Chương 42 - Quá Đãt
Chương 43 - Cha Về Rồi!
Chương 44 - Thần Kỳ Như Vậy Ạ?
Chương 45 - Còn Có Bạn Nữa Sao?
Chương 46 - Là Dương Thiên?
Chương 47 - Giang Tổng Thế Nào Rồi?
Chương 48 - Làm Sao Bây Giờ
Chương 49 - Cuối Cùng
Chương 50 - Nhưng Không Một Ai Ủng Hộ!
Chương 51 - Tất Cả Mọi Người Đều Thất Vọng!
Chương 52 - Toàn Bộ Bệnh Viện Quý Tộc Hỗn Loạn!
Chương 53 - Lý Hạo Cũng Đồng Ý Với Lập Luận Này!
Chương 54 - Hoàn Toàn Không Có Hiệu Quả!
Chương 55 - Không Thể Nào
Chương 56 - Làm Thế Nào Để Tìm Được Đây!?
Chương 57 - Sáu Giờ Tối
Chương 58 - Đúng Vậy!
Chương 59 - Buổi Họp Lớp Tối Nay
Chương 60 - Vậy Thì Lên Xe
Chương 61 - Đây Rõ Ràng Là Cố Ý!
Chương 62 - Không Thể Lẫn Lộn!
Chương 63 - Lá Gan Của Anh Đúng Là Đủ Lớn
Chương 64 - Sấm Sét Giữa Trời Quang
Chương 65 - Ông Đây Một Chút Cũng Không Hối Hận
Chương 66 - Lòng Hiếu Thảo Đáng Khen Ngợi
Chương 67 - Tôi Đều Sẽ Đáp Ứng
Chương 68 - Xe Sang Tụ Tập
Chương 69 - Nữ Thần Quốc Dân
Chương 70 - Mọi Việc Đều Phải Cẩn Thận
Chương 71 - Làm Sao Còn Khả Năng Đấu Với Hắn!
Chương 72 - Đã Lâu Không Gặp
Chương 73 - Muốn Đấu Rượu
Chương 74 - Uống Chưa Đủ À
Chương 75 - Mày Có Tiền Thì Ngon Lắm Hả?
Chương 76 - Một Người Hai Chai
Chương 77 - Chút Rượu
Chương 78 - Kết Quả
Chương 79 - Nói Thì Chậm, Diễn Ra Thì Nhanh
Chương 80 - Người Phá Vỡ Cục Diện Bế Tắc
Chương 81 - Điều Này Tuyệt Đối Cần Thiết
Chương 82 - Rốt Cuộc Anh Cũng Đến Rồi
Chương 83 - Cậu Còn Chưa Đủ Tư Cách Đưa Ra Điều Kiện Với Tôi
Chương 84 - Tôi Nghĩ Cậu Con Mẹ Nó Đã Sống Đủ Rồi
Chương 85 - Nghĩa Là Gì
Chương 86 - Cậu Gọi Tôi Một Tiếng Sư Phụ, Tôi Sẽ Cho Cậu Một Tương Lai Vô Hạn
Chương 87 - Top Hai Mươi?
Chương 88 - Sẽ Không Tiếp Tục Gặp May Nữa Rồi!
Chương 89 - Nhưng Mà
Chương 90 - Ông Nói Cái Gì?
Chương 91 - Ít Nhất
Chương 92 - Không Sao Đâu
Chương 93 - Có Thể Không Cần Phải Chết
Chương 94 - Xin Hãy Bỏ Qua Cho Họ Được Không
Chương 1 - Cuộc Chia Ly Đau Đớn
Chương 2 - Càng Tới Gần Nhà Càng Bồn Chồn
Chương 3 - Con Gái Ruột
Chương 4 - Vả Mặt
Chương 5 - Tiêu Thiên Long
Chương 6 - Bá Đạo
Chương 7 - Đừng Để Bản Thân Chịu Uất Ức
Chương 8 - Từ Chối
Chương 9 - Anh Thật May Mắn
Chương 10 - “Đấu Giả” Thật Đáng Xấu Hổ
Chương 11 - Vung Tiền
Chương 12 - Cô Nổi Điên Ngay Tại Chỗ!
Chương 13 - Điều Này Khiến Dương Thiên Phải Suy Nghĩ
Chương 14 - An Thiếu
Chương 15 - Rất Phách Lối!
Chương 16 - Vậy Thì Thế Nào?
Chương 17 - Chuyện Gì Xảy Ra Với Anh Vậy?
Chương 18 - Đám Người Này Lập Tức Mờ Mịt!
Chương 19 - Lam Nguyệt
Chương 20 - Hồng Nhan Họa Thủy
Chương 21 - Là Tên Đại Thiếu Gia Theo Đuổi Cô?
Chương 22 - Chào Anh
Chương 23 - Lời Còn Chưa Dứt
Chương 24 - Thể Lực Mạnh Đến Mức Nào?!
Chương 25 - Đã Từng Đi Lính?
Chương 26 - Sao Lại Xoay Ngược Rồi?!
Chương 27 - Thiện Tả Thiện Hữu
Chương 28 - Ăn Một Chân Thì Thế Nào?
Chương 29 - Chắc Rất Nhanh Họ Sẽ Liên Hệ
Chương 30 - Tôi Không Về
Chương 31 - Dương Huyền Cơ?
Chương 32 - Con Nghe Lời Lắm Đó Nha
Chương 33 - Nhưng Mà Anh Rất Ngạc Nhiên
Chương 34 - Giang Nguyên Sơn
Chương 35 - Chuyện Này
Chương 36 - Còn Cần Dặn Dò Gì Nữa Sao?
Chương 37 - Tiệm Thuốc Đầu Tiên
Chương 38 - Xem Ra Ông Nội Nói Đúng
Chương 39 - Cậu Dương
Chương 40 - Biệt Thự Nhà Họ Giang
Chương 41 - Không Có Gì Cả!
Chương 42 - Quá Đãt
Chương 43 - Cha Về Rồi!
Chương 44 - Thần Kỳ Như Vậy Ạ?
Chương 45 - Còn Có Bạn Nữa Sao?
Chương 46 - Là Dương Thiên?
Chương 47 - Giang Tổng Thế Nào Rồi?
Chương 48 - Làm Sao Bây Giờ
Chương 49 - Cuối Cùng
Chương 50 - Nhưng Không Một Ai Ủng Hộ!
Chương 51 - Tất Cả Mọi Người Đều Thất Vọng!
Chương 52 - Toàn Bộ Bệnh Viện Quý Tộc Hỗn Loạn!
Chương 53 - Lý Hạo Cũng Đồng Ý Với Lập Luận Này!
Chương 54 - Hoàn Toàn Không Có Hiệu Quả!
Chương 55 - Không Thể Nào
Chương 56 - Làm Thế Nào Để Tìm Được Đây!?
Chương 57 - Sáu Giờ Tối
Chương 58 - Đúng Vậy!
Chương 59 - Buổi Họp Lớp Tối Nay
Chương 60 - Vậy Thì Lên Xe
Chương 61 - Đây Rõ Ràng Là Cố Ý!
Chương 62 - Không Thể Lẫn Lộn!
Chương 63 - Lá Gan Của Anh Đúng Là Đủ Lớn
Chương 64 - Sấm Sét Giữa Trời Quang
Chương 65 - Ông Đây Một Chút Cũng Không Hối Hận
Chương 66 - Lòng Hiếu Thảo Đáng Khen Ngợi
Chương 67 - Tôi Đều Sẽ Đáp Ứng
Chương 68 - Xe Sang Tụ Tập
Chương 69 - Nữ Thần Quốc Dân
Chương 70 - Mọi Việc Đều Phải Cẩn Thận
Chương 71 - Làm Sao Còn Khả Năng Đấu Với Hắn!
Chương 72 - Đã Lâu Không Gặp
Chương 73 - Muốn Đấu Rượu
Chương 74 - Uống Chưa Đủ À
Chương 75 - Mày Có Tiền Thì Ngon Lắm Hả?
Chương 76 - Một Người Hai Chai
Chương 77 - Chút Rượu
Chương 78 - Kết Quả
Chương 79 - Nói Thì Chậm, Diễn Ra Thì Nhanh
Chương 80 - Người Phá Vỡ Cục Diện Bế Tắc
Chương 81 - Điều Này Tuyệt Đối Cần Thiết
Chương 82 - Rốt Cuộc Anh Cũng Đến Rồi
Chương 83 - Cậu Còn Chưa Đủ Tư Cách Đưa Ra Điều Kiện Với Tôi
Chương 84 - Tôi Nghĩ Cậu Con Mẹ Nó Đã Sống Đủ Rồi
Chương 85 - Nghĩa Là Gì
Chương 86 - Cậu Gọi Tôi Một Tiếng Sư Phụ, Tôi Sẽ Cho Cậu Một Tương Lai Vô Hạn
Chương 87 - Top Hai Mươi?
Chương 88 - Sẽ Không Tiếp Tục Gặp May Nữa Rồi!
Chương 89 - Nhưng Mà
Chương 90 - Ông Nói Cái Gì?
Chương 91 - Ít Nhất
Chương 92 - Không Sao Đâu
Chương 93 - Có Thể Không Cần Phải Chết
Chương 94 - Xin Hãy Bỏ Qua Cho Họ Được Không
Trận quyền anh thứ ba bắt đầu. Dương Thiên nói: “Tiếp tục đặt bên đỏ.
” Ông lão Giang Nguyên Sơn trực tiếp vung tay ra một triệu.
Không thể không nói, số tiền cược này không tính lớn nhất, nhưng cũng không nhỏ.
Buổi đấu trôi qua một nửa, đã tới những trận khó phân thắng bại, hầu hết mọi người đặt cược ngày càng ít.
Những người đã kiếm được tiền không dám đặt cược nhiều hơn, những người chưa kiếm được tiền đã không còn vốn để đặt.
Kết quả là hành động hào phóng của Giang Nguyên Sơn quả thực đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, bao gồm cả người của Quyền quán An Đạo.
Người bình thường thấy Giang Nguyên Sơn cược một triệu vào bên đỏ, cho rằng Giang Nguyên Sơn tràn đầy tự tin, cũng theo đó xuống tiền!
Có người kêu lên: "Không bằng lần này chúng ta cược theo ngài Giang đi, chúng ta tin tưởng ánh mắt của ngài Giang!
"
Ngay sau đó có người hùa theo: "Đúng đúng đúng, ha ha, tôi cược mười ngàn!
!
"
"Tôi đặt năm mươi ngàn!
"
"Một trăm ngàn!
!
"
Theo hướng gió, tổng giải thưởng của bên đỏ lập tức được nâng lên bởi bạc vàng, người ta thường nói, không sợ cược nhỏ, nhưng lại sợ nhiều người cược.
Chỉ trong chớp mắt, tổng giải thưởng đã lên tới hơn 10 triệu tiền chip.
Là một nhà cái, không có lý do gì mà Quyền quán An Đạo không kiếm số tiền này.
Phía sau hậu trường.
Người đứng đầu Quyền quán An Đạo nhìn thấy tình hình này, phả ra một vòng khói, cười lạnh một tiếng, phân phó:
"Trận này, bên đỏ nhất định phải thua! Tốt nhất là thua triệt đển"
"Ha ha, được, An thiếu gia.
" Tên đàn em gật đầu và nhanh chóng lui ra.
Năm phút sau, trận đấu quyền anh bắt đầu.
Tất cả mọi người nín thở, ngay cả hành động chớp mắt cũng rút ngắn thời gian, sợ sẽ bỏ qua cảnh tượng đặc sắc nào đó.
Bắt đầu!
Ngay khi tiếng chiêng vang lên, trên đài lập tức xuất hiện hai người.
Bên đỏ là một chàng trai nhỏ nhắn, bên xanh là một chàng trai trẻ có chiều cao trung bình, cả hai đều có cơ bắp cân đối, cơ ngực và cơ bụng khỏe mạnh.
Ai thua ai thăng rất khó phân biệt.
Tuy nhiên, sau khi lên sân khấu, hai người họ lại giao tiếp bằng mắt với nhau, động tác tinh tế này đã bị Dương Thiên bắt rõ ràng!
"Lại định gian lận? Lần này tôi sẽ cho Quyền quán An Đạo lừa đời lấy tiếng này phải bồi thường đến cùng!
" Dương Thiên nói xong, lặng lẽ nhặt nắp chai Fanta vừa mới uống lên.
"Keng...
. Tiếng chiêng lại vang lên! Trên đài thi đấu quyền qua cước lại, không ngừng va chạm, âm thanh đánh vào da thịt, nơi nào năm đấm đi qua đều phát ra tiếng vụt vụt! Trên người tuyển thủ mồ hôi tuôn như mưa!
Rõ ràng đã muốn “đấu giả” thì tất nhiên ngay từ đầu phải chiến đấu phấn kích một chút, ngay từ đầu sẽ đánh đến mức khó phân thăng bại.
Cho nên lúc đầu Dương Thiên không thèm để ý.
Thời gian trôi qua từng phút, khoảng năm phút sau, thể lực của cả hai đã tiêu hao, thời điểm người xem trên khán đài lo lắng thót tim - chính là lúc quyết định thắng bại.
Bên xanh tung ra một cú đấm!
Bên đỏ đầu tiên là chặn lại, sau đó thuận thế tung ra một quyền!
Lực của cú đấm này rõ ràng là có kiềm lại!
Tuy nhiên, nắp chai Fanta trong tay Dương Thiên lặng yên không một tiếng động bắn ra, mọi chuyện liền thay đổi!
Có “đấu giả” thì cũng không thể giả quá được! Một quyền này, bên đỏ cũng có dùng sức.
Thế nhưng khí lực bảo lưu lại hai phần ba, căn bản không có ý định thắng!
Nhưng mà cả bên đỏ và bên xanh đều không nghĩ tới với cú đấm đấm chỉ có một phần ba khí lực này, thế mà “Bốp” một tiếng đấm bay bên xanh ra ngoài!