Chương 1 - [Phần Mở Đầu]
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Bất Bình Nhưng Cố Nhịn
Chương 42 - Dạo Phố Cùng Nhau
Chương 43 - Lại Thêm Điều Kỳ Lạ Xảy Ra
Chương 44 - Khống Chế Kiếm Linh
Chương 45 - Cuộc Gặp Gỡ Bí Ẩn
Chương 46 - Có Biến!
Chương 47 - Bị Tâm Ma Xâm Nhập
Chương 48 - Âm Mưu Của Kẻ Giấu Mặt
Chương 49 - Rời Thôn, Quay Về Thành
Chương 50 - [Ngoại Truyện 1] Câu Chuyện Của Hồ Dung Ly. (Phần I)
Chương 51 - [Ngoại Truyện 1] Câu Chuyện Của Hồ Dung Ly. (Phần II)
Chương 52 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần I)
Chương 53 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần II)
Chương 54 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần III)
Chương 55 - [Chương VII] Hoàng Nguyệt Thành
Chương 56 - [7.2] Khang Thường Hy Tiểu Thư.
Chương 57 - Vô Cớ Lại Gây Sự
Chương 58 - Tết Trung Thu
Chương 59 - Bị Hại
Chương 60 - Khơi Lại Mộng Cảnh
Chương 61 - Thánh Chỉ Đến!
Chương 62 - U Minh Hỏa Phụng
Chương 63 - Đến Vùng Ranh Giới
Chương 64 - Truy Bắt
Chương 65 - Là Băng Phong Tuyết Chinh?!
Chương 66 - Hiểu Lầm...
Chương 67 - Tự Kiểm Điểm
Chương 68 - Trận Cuối
Chương 69 - Tuyệt Tình
Chương 70 - Sự Thật
Chương 71 - Kế Hoạch Phục Thù
Chương 72 - Là Ai Đã Sai?
Chương 73 - Tịnh Nguyệt Quận Chúa
Chương 74 - Tình Đơn Phương
Chương 75 - Nửa Đêm Canh 3, Lẻn Ra Khỏi Phủ
Chương 76 - Lời Không Thể Nói
Chương 77 - Ẩn Điêu Tiếu Linh Sư
Chương 78 - Hỏa Phụng Ấn
Chương 79 - Hỏa Phụng Ấn
Chương 80 - Roi Phi Hồn
Chương 81 - Nhớ Cố Nhân
Chương 82 - Bị Khống Chế?
Chương 83 - Nhân Bản
Chương 84 - Thiên Lưu Tử Chính Là Ta!
Chương 85 - [Ngoại Truyện 3] : Phần I: Hữu Duyên Ắt Hội Ngộ
Chương 86 - [Ngoại Truyện 3] : Phần Cuối: Thật Ra Hắn Là Một Kẻ Đáng Thương
Chương 87 - Hợp Tan Vô Thường
Chương 88 - Cuối Cùng Cũng Gặp Lại Nàng!
Chương 89 - Lặng Nhìn Người Từ Xa
Chương 90 - Say
Chương 91 - Nụ Hôn Đầu
Chương 92 - Nguyện Vì Người Từ Bỏ Tất Cả
Chương 93 - Chuyển Thế
Chương 94 - Thức Tỉnh
Chương 95 - Niềm Tin Bị Lung Lay
Chương 96 - Tâm Tư Này Ai Hiểu?
Chương 97 - Dã Tâm
Chương 98 - Vu Oan Giá Họa
Chương 99 - Cứ Ngỡ Đã Kết Thúc, Nhưng Vô Tình Mở Ra Một Trang Sách Mới
Chương 100 - Quyền Lựa Chọn Số Phận, Vốn Dĩ Không Tồn Tại
Chương 101 - Hỏa Phượng Tái Sinh
Chương 102 - Mai Phục Bất Ngờ
Chương 103 - Truyền Nhân Hỏa Phượng
Chương 104 - Linh Lung Bảo Tháp
Chương 105 - Quyển Bí Phổ
Chương 106 - Giao Chiến
Chương 107 - Hé Lộ Thiên Cơ
Chương 108 - Phút Chia Ly
Chương 109 - Hồi Sinh
Chương 110 - Kẻ Đứng Sau Hóa Ra Lại Là...
Chương 111 - Huyền Ngọc Minh Cảnh
Chương 112 - Nguyện Cùng Người Đi Khắp Thế Gian
Chương 1 - [Phần Mở Đầu]
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Bất Bình Nhưng Cố Nhịn
Chương 42 - Dạo Phố Cùng Nhau
Chương 43 - Lại Thêm Điều Kỳ Lạ Xảy Ra
Chương 44 - Khống Chế Kiếm Linh
Chương 45 - Cuộc Gặp Gỡ Bí Ẩn
Chương 46 - Có Biến!
Chương 47 - Bị Tâm Ma Xâm Nhập
Chương 48 - Âm Mưu Của Kẻ Giấu Mặt
Chương 49 - Rời Thôn, Quay Về Thành
Chương 50 - [Ngoại Truyện 1] Câu Chuyện Của Hồ Dung Ly. (Phần I)
Chương 51 - [Ngoại Truyện 1] Câu Chuyện Của Hồ Dung Ly. (Phần II)
Chương 52 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần I)
Chương 53 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần II)
Chương 54 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần III)
Chương 55 - [Chương VII] Hoàng Nguyệt Thành
Chương 56 - [7.2] Khang Thường Hy Tiểu Thư.
Chương 57 - Vô Cớ Lại Gây Sự
Chương 58 - Tết Trung Thu
Chương 59 - Bị Hại
Chương 60 - Khơi Lại Mộng Cảnh
Chương 61 - Thánh Chỉ Đến!
Chương 62 - U Minh Hỏa Phụng
Chương 63 - Đến Vùng Ranh Giới
Chương 64 - Truy Bắt
Chương 65 - Là Băng Phong Tuyết Chinh?!
Chương 66 - Hiểu Lầm...
Chương 67 - Tự Kiểm Điểm
Chương 68 - Trận Cuối
Chương 69 - Tuyệt Tình
Chương 70 - Sự Thật
Chương 71 - Kế Hoạch Phục Thù
Chương 72 - Là Ai Đã Sai?
Chương 73 - Tịnh Nguyệt Quận Chúa
Chương 74 - Tình Đơn Phương
Chương 75 - Nửa Đêm Canh 3, Lẻn Ra Khỏi Phủ
Chương 76 - Lời Không Thể Nói
Chương 77 - Ẩn Điêu Tiếu Linh Sư
Chương 78 - Hỏa Phụng Ấn
Chương 79 - Hỏa Phụng Ấn
Chương 80 - Roi Phi Hồn
Chương 81 - Nhớ Cố Nhân
Chương 82 - Bị Khống Chế?
Chương 83 - Nhân Bản
Chương 84 - Thiên Lưu Tử Chính Là Ta!
Chương 85 - [Ngoại Truyện 3] : Phần I: Hữu Duyên Ắt Hội Ngộ
Chương 86 - [Ngoại Truyện 3] : Phần Cuối: Thật Ra Hắn Là Một Kẻ Đáng Thương
Chương 87 - Hợp Tan Vô Thường
Chương 88 - Cuối Cùng Cũng Gặp Lại Nàng!
Chương 89 - Lặng Nhìn Người Từ Xa
Chương 90 - Say
Chương 91 - Nụ Hôn Đầu
Chương 92 - Nguyện Vì Người Từ Bỏ Tất Cả
Chương 93 - Chuyển Thế
Chương 94 - Thức Tỉnh
Chương 95 - Niềm Tin Bị Lung Lay
Chương 96 - Tâm Tư Này Ai Hiểu?
Chương 97 - Dã Tâm
Chương 98 - Vu Oan Giá Họa
Chương 99 - Cứ Ngỡ Đã Kết Thúc, Nhưng Vô Tình Mở Ra Một Trang Sách Mới
Chương 100 - Quyền Lựa Chọn Số Phận, Vốn Dĩ Không Tồn Tại
Chương 101 - Hỏa Phượng Tái Sinh
Chương 102 - Mai Phục Bất Ngờ
Chương 103 - Truyền Nhân Hỏa Phượng
Chương 104 - Linh Lung Bảo Tháp
Chương 105 - Quyển Bí Phổ
Chương 106 - Giao Chiến
Chương 107 - Hé Lộ Thiên Cơ
Chương 108 - Phút Chia Ly
Chương 109 - Hồi Sinh
Chương 110 - Kẻ Đứng Sau Hóa Ra Lại Là...
Chương 111 - Huyền Ngọc Minh Cảnh
Chương 112 - Nguyện Cùng Người Đi Khắp Thế Gian
Chương III: Kẻ Phản Bội
Đông Cung xoay người bước về phía bờ hồ gần đấy. Ngoài âm thanh từ phía binh sĩ đang bận rộn dọn dẹp "bãi chiến trường" khi nảy, thì cảnh vật xung quanh yên tĩnh một cách lạ thường. Dung Ly âm thầm đi theo sau Đông Cung, nàng cũng không biết vì sao mình lại đi theo phía sau chàng, có lẽ là do cảm tính, cũng có lẽ là do từ khi rời khỏi Hàn Sơn đến nay, người mà nàng ở bên cạnh nhiều nhất chính là Đông Cung. Nàng cố gắng giữ khoảng cách nhất định với chàng, vì Dung Ly không muốn trong cơn tức giận của Đông Cung, nàng chính là vật để trút giận. Thêm vào đó, càng đi xa khỏi đám binh sĩ, nàng luôn chú ý từng bước chân nơi mình sắp đặt xuống, vì ngộ nhỡ giẫm phải một cành cây, hay một nhánh lá khô cũng đủ gây ra sự chú ý trong không gian lúc này.
Đông Cung bước mãi đến khi ranh giới giữa mặt nước và bờ hồ không còn là bao nhiêu, chàng đứng đấy, trầm ngâm một hồi lâu, có lẽ là đang suy nghĩ về chuyện gì đó. Một lúc sau, chàng lấy trong người ra cây sáo màu ngọc bích, cây sáo mà Đông Cung đã mang theo bên người suốt từ lúc nhỏ. Có lẽ vật này chính là người bạn duy nhất của chàng, bên chàng lúc viễn chinh, lúc buồn, lúc vui, cùng sẽ chia những kỷ niệm của một tuổi thơ chan chứa đầy sự cay đắng, hắt hủi từ người thân.
Khúc nhạc từ từ vang lên, điệu sáo lúc thì trầm bổng, lúc thì ngân nga, chan chứa nhiều cảm xúc. Từ xa, Dung Ly lúc này đã nép mình vào một gốc cây gần đó. Lúc đầu nàng cũng thấy làm lạ, rõ ràng trong âm điệu của tiếng sáo thể hiện rõ sự bất cần về nhu cầu vật chất, rõ ràng là quá tiêu diêu tự tại, ung dung phong trần. Nhưng càng về sau, khi chú tâm nghe kỹ hơn thì lại mang mác buồn, những điệu buồn ẩn chứa trong âm thanh trầm lắng, tự hỏi trên thế gian này còn có người thứ hai nào có thể thổi ra được một khúc nhạc xao xuyến lòng người như vậy nữa chăng?
Trong khi nghe sáo, lòng Dung Ly chợt có nhiều câu hỏi, lúc đầu nàng nghĩ hắn là người lạnh lùng tàn nhẫn, nhưng nếu hắn là người như vậy, thì làm sao hắn có thể thổi ra được âm điệu này?
Chợt một làn gió nhẹ thổi qua, tiếng lá xào xạc, tóc, y phục của Đông Cung nhẹ nhàng bay bay, tạo ra một khung cảnh thật đẹp. Tiếng sáo dần dần chuyển đến âm điệu cuối rồi kết thúc. Trong lòng của Dung Ly lúc này vẫn còn nửa thực nửa hư, nàng vẫn còn miên man đắm chìm trong điệu sáo và những câu hỏi trong lòng nàng nên vẫn chưa chú ý là Đông Cung đã ngừng thổi. Cho đến khi một giọng điệu trầm lành lạnh vang lên, phá tan đi những suy nghĩ của nàng, đưa Dung Ly về lại thực tại:
- Cô mau ra đây đi. Đứng nép bên gốc cây nảy giờ bộ tưởng ta không chú ý sao?
Dung Ly giật mình, nàng không hiểu vì sao giọng điệu của Đông Cung lúc này so với điệu nhạc lúc nảy thật khác xa nhau hoàn toàn, dường như người lúc nảy thổi sáo không phải là chàng, mà là một người nào ấy. Nàng có vẻ khá sợ sệt, đáp:
- Ơ...
. được rồi.
.
. um.
.
.
Nàng bước đến gần Đông Cung, nhưng lại không dám ngẩng mặt lên, tay nàng vẫn cầm Thanh Xà kiếm, nhưng lại có vẻ khá run run.
- Cô sợ ta đến vậy sao? Ngẩng đầu lên xem, cùng lắm ta cũng không đáng sợ hơn ác quỷ chứ?
Dung Ly từ từ ngẩng mặt lên, nhìn Đông Cung. Vẫn là gương mặt băng giá ấy, vẫn là ánh mắt ấy, nhưng vì sao nàng lại cảm thấy không đáng sợ như những lần trước nữa.
Lúc nào cũng là dáng vẻ đó, thật là khó đoán! Không biết là đang tức giận hay bình tĩnh, tâm trạng không được tốt hay hài lòng?!
- Ah, đâu có.
.
. Ta chỉ là.
.
. à mà không có gì.
.
.
- Ừm.
.
.
Nếu là người thường thì nghe câu nói giữa chừng, ngập ngừng như vậy hay tò mò, muốn nghe những lời còn lại. Nhưng mà người này lại hoàn toàn khác, chỉ "ừm" một tiếng, làm cho người ta không biết phải nói gì thêm.
Cũng không lâu sau, do không chịu nổi sự im lặng bao trùm, Dung Ly liền lên tiếng nói:
- Chuyện lúc nảy,
.
.
. ừm.
.
. ta nghĩ không đơn giản như vậy.